Phần 14
Trong buồng cô dâu, mẹ tôi nằm tựa đầu trên gối. Bà xấu hổ đến mức nhanh chóng nhắm mắt lại. Tôi không nhịn được cười và nói:
“Mẹ nằm nghỉ một lát, để con đi đổ nước đái cho mẹ. Sau đó mình đi ăn. À, nhớ đừng mặc đồ vào, cứ trần truồng chờ con trở lại nha.”
Nghe tôi nói vậy, mặt mẹ càng đỏ bừng vì ngượng ngùng, hai tay mẹ bắt chéo giữa hai chân với vẻ thẹn thùng. Và bà gật đầu nhẹ, cho tôi một câu trả lời khẳng định.
Tôi đi đổ nước đái của mẹ và vội vàng rửa tay. Tôi tìm thấy hai cái nồi lớn, bưng cái bàn vuông nhỏ vô bếp, đổ đầy nước vào nồi. Sau đó tôi múc cháo gà và bánh bao hấp đặt lên cái bàn vuông nhỏ rồi dọn ra một cặp chén. Sau khi sắp xếp đũa và muỗng, tôi bưng cái bàn vuông lên và đi thẳng vào phòng chính.
Vừa vào phòng, tôi đã thấy mẹ tôi quấn mền ngồi dậy. Tôi không biết cái quần lót cạnh gối đã bị bà lấy bỏ đâu. Cái mền chỉ che được bụng và đùi mẹ tôi. Trên cái mền, trông mẹ tôi đẫy đà và gọn gàng hơn. Hai chân thon dài của mẹ lộ ra bên ngoài mền, vừa duyên dáng vừa quyến rũ như một phi tần cao quý vừa mới tắm xong.
Khi thấy tôi bước vào phòng, mẹ tôi ngơ ngác chỉ vào chỗ ba tôi vừa nằm và nghi ngờ hỏi:
“Lâm, ba con đâu?”
Tôi nhẹ nhàng đặt cái bàn vuông dưới chân mẹ. Trên giường, tôi nhấc một bàn chân nhỏ nhắn của mẹ lên, ôm trong lòng bàn tay mình và vuốt ve những ngón chân mềm mại của bà. Mẹ tôi cười khúc khích và nói:
“Đừng chọc mẹ nữa, nhột quá, để mẹ hỏi con một chuyện.”
Đôi chân nhỏ bé của mẹ thoát khỏi lòng bàn tay tôi, hai chân mẹ lập tức biến mất trong mền và cuộn tròn lại. Tôi thong thả cởi giày, leo lên giường ngồi cạnh mẹ, nhẹ nhàng ôm mẹ. Tôi nhào nặn vú mẹ, mỉm cười nói:
“Mẹ chỉ nghĩ đến ba chồng thôi, thật là một con dâu có hiếu đó. Haha!”
Mẹ tôi đỏ mặt và vỗ nhẹ tôi vài cái. Sau đó bà nhìn tôi với ánh mắt trắng bệch và nhếch mép cười:
“Đồ quỷ, cứ trêu chọc mẹ hoài!”
“Thôi nào!” Tôi chỉ vào môi mình và nói. “Mẹ ơi, hôn nó đi rồi con sẽ kể cho mẹ nghe.”
Mẹ tôi lại đỏ mặt và ngọ nguậy cái đầu. Sau đó mẹ đưa mắt nhìn tôi, rồi chậm rãi di chuyển cái đầu về phía tôi. Mẹ hôn lên miệng tôi rồi nhanh chóng lùi lại. Nhìn mẹ tôi ngoan ngoãn như thế này, tôi không nỡ trêu chọc mẹ nữa nên giải thích với bà:
“Mẹ ơi, hôm nay là đêm tân hôn của hai mẹ con mình. Từ nay, người đàn ông trên giường này sẽ là con. Ba con đã chứng kiến đám cưới của mẹ con mình rồi, nhiệm vụ của ông ấy đã hoàn thành. Đã đến lúc ba phải rời khỏi căn phòng này, con đã đưa ba lên bàn Bát Tiên ở phòng ngoài rồi.”
Mẹ tôi càng đỏ mặt hơn, cười nói:
“Con nhiều thủ đoạn quá. Đồ xấu xa!”
Tôi nghĩ mẹ không có ý trách tôi và hiểu rằng mẹ tôi đã dần quên đi ba tôi là người đàn ông trước đây của bà. Giờ đây trong mắt mẹ, ba tôi không gì khác hơn là ba chồng của mẹ. Nhưng khả năng mẹ tôi tạo ra sự thay đổi lớn như vậy chỉ trong một thời gian ngắn đã chứng tỏ đầy đủ tình yêu đích thực sâu sắc của bà và sự mê hoặc đối với tôi.
“Thôi đừng nói chuyện này nữa, mẹ đói bụng lắm rồi, lo ăn đi. Con nấu canh gà cho mẹ nè!” Tôi giục mẹ.
Nói xong, tôi lật cái mền ra khỏi người mẹ và ôm mẹ sang một bên. Mẹ tôi thật là ấm áp và đẫy đà, đít mẹ áp vào giữa hai chân tôi. Một cảm giác dễ chịu lan tỏa khắp người tôi.
Hai mẹ con tôi cứ trần truồng bám dính vào nhau. Tôi cho mẹ một ngụm cháo, mẹ cho tôi một ngụm cơm, cử chỉ đầy yêu thương như đôi vợ chồng đã sống bên nhau mấy chục năm!
Từ đầu đến cuối bữa ăn, mẹ tôi trông ngượng ngùng giống như một cô dâu mới cưới. Có vết ửng hồng trên hai má của mẹ. Bà có thể đang cảm thấy xấu hổ khi hai mẹ con lại ăn uống trần truồng như vậy. Thậm chí động tác của mẹ cũng có vẻ hơi vụng về, nhưng vẫn cố gắng hết sức để hợp tác với tôi và liên tục yêu cầu tôi ăn nhiều hơn.
Hai mẹ con tôi âu yếm đút cho nhau ăn. Thời gian trôi qua từng chút một, nhưng chỉ trong chớp mắt, chúng tôi đã ăn hết cháo gà và bánh bao hấp trên bàn.
Một lát sau, mẹ vỗ nhẹ vào ngực, sau đó là một tiếng “ợ” dài. Chúng tôi nhìn nhau và mỉm cười. Tôi nhẹ nhàng lấy tay lau vết đồ ăn trên miệng mẹ, đặt mẹ lên giường. Sau đó tôi kéo mền đắp cho mẹ, hôn nhẹ lên trán mẹ.
“Mẹ nằm nghỉ trước đi, để con dọn dẹp.”
“Ừ đi đi, mẹ chờ con!”
Tôi nhảy xuống giường, xỏ giày, nhanh chóng xách cái bàn vuông và chạy ra ngoài.
“Cứ làm từ từ thôi, coi chừng té đó Lâm!” Giọng nói lo lắng của mẹ tôi vang lên từ phía sau.
Tôi đặt cái bàn dưới bếp, rửa sạch tay rồi chạy suốt quãng đường về phòng. Thở hổn hển, tôi vứt bỏ đôi giày và nhảy lên giường với mẹ.
“Không phải mẹ đã bảo con phải làm chậm thôi sao? Mẹ thấy con đổ mồ hôi vì vội vàng đó.” Mẹ mỉm cười trách móc rồi đưa tay lau mồ hôi trên trán tôi.
Mẹ hơi ngẩng đầu lên. Tôi vươn tay ra ôm lấy vai mẹ. Đầu mẹ vùi nhẹ vào ngực tôi. Thân hình mềm mại của mẹ nằm nghiêng, nhẹ nhàng ôm vào lòng tôi. Cặp vú trắng nõn căng mọng của mẹ áp chặt vào người tôi. Một cái chân thon dài của mẹ duỗi ra và đặt lên người tôi. Tôi nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng trắng như tuyết của mẹ, vùi mũi vào mái tóc dài của mẹ có vài sợi bạc, thèm thuồng hít ngửi mùi thơm trên tóc mẹ thoang thoảng mùi xà bông.
“Mẹ này, vừa rồi con bưng cơm vào mà thấy mất quần lót của mẹ rồi. Mẹ giấu nó ở đâu vậy?”
Bàn tay nhỏ bé của mẹ tôi nhẹ nhàng vuốt ve núm vú sẫm màu của tôi khi nói:
“Con tìm cái gì? Nó dơ quá nên mẹ bỏ nó ở dưới gối con.”
Cái quần lót bằng vải màu xám này là do mẹ tôi tự may và cũng là cái quần lót duy nhất mà tôi rất thích. Tôi thò tay xuống dưới gối mò mẫm, lôi nó ra và chơi đùa với nó một cách cẩn thận. Dưới đáy quần lót có một chút ướt át vì dính khí lồn của mẹ tôi, và vẫn còn một chỗ khác có một vết màu vàng sữa. Vì tôi lau lồn cho mẹ tôi vừa rồi nên biết đó là hỗn hợp của nước đái và khí lồn.
Tôi đưa cái quần lót của mẹ tôi lên mũi để ngửi. Một mùi khắm và khai xộc thẳng vào mũi tôi. Đây là mùi tôi làm tình với mẹ tôi đó! Tôi liền hít vài hơi thật sâu rồi nhét nó lại dưới gối.
“Cái quần lót của mẹ đã biến thành quần lót hoa rồi, haha! Mùi nồng nặc quá! Mẹ không được mặc đồ nữa, ngày mai mẹ sẽ khỏa thân cho ba chồng mình xem nhé!” Tôi trêu chọc mẹ.
Bàn tay nhỏ nhắn dịu dàng của mẹ tôi vỗ nhẹ vào ngực tôi, đầu mẹ ghé vào tai tôi, và mẹ đưa miệng cắn vào dái tai tôi.
“Á, đau quá! Mẹ ơi, mẹ sắp giết chồng mới cưới của mình rồi!” Tôi kêu lên với một nụ cười trên môi.
“Ai biểu cứ chọc mẹ hoài. Đáng đời, để mẹ cắn đứt lỗ tai của con đi. Cái đồ quỷ sứ!” Mẹ cười.
“Được rồi, con sai rồi, con xin thua!” Tôi quay sang mỉm cười với mẹ.
“Cũng không tệ lắm, lần này mẹ tha cho con đó!” Mẹ tôi cười khúc khích.
Tôi nhẹ nhàng xoa khuôn mặt đang cười đỏ bừng của mẹ, nhẹ nhàng nói với mẹ:
“Mẹ ơi, cảm ơn mẹ đã giúp con mọi thứ. Con cảm thấy thật là may mắn khi có một người phụ nữ vừa là mẹ, vừa là vợ như mẹ đây!”
Mẹ tôi dần dần lấy lại vẻ điềm tĩnh, nhìn tôi trìu mến, nhàn nhã nói:
“Lâm ơi, từ nay mẹ sẽ hoàn toàn là người phụ nữ của con. Mẹ sẽ sống bình yên với con đến suốt cuộc đời và sinh thêm cho con vài đứa con. Đừng để mẹ thất vọng. Mẹ chẳng có gì ngoài con và đứa con của hai mẹ con mình trong bụng đây. Đừng bỏ rơi mẹ nha con trai!” Mẹ nói xúc động, mắt đỏ hoe như sắp khóc.
Tôi vội vàng đưa tay vuốt ve tấm lưng mịn màng của mẹ, mỉm cười an ủi bà:
“Mẹ đừng khóc nữa. Hôm nay là đêm tân hôn của mình, mẹ phải hạnh phúc mới đúng chứ. Con trai của mẹ sẽ không bao giờ bỏ rơi mẹ. Con xin thề với trời đất ngay bây giờ. Tôi là Phúc Lâm, nếu kiếp này tôi bỏ bê mẹ tôi thì thà bị trời đánh…”
Mẹ liền đưa tay bịt miệng tôi lại và ngắt lời tôi:
“Kìa Lâm, mẹ không muốn con phải thề độc như vậy đâu. Mẹ chỉ cần biết con đối xử tốt với mẹ một cách thật lòng mà thôi.”
“Mẹ ơi, tại sao con lại dám bỏ rơi mẹ? Mẹ thật là nhân hậu, cho dù sau này có gặp tiên nữ con cũng không muốn. Con chỉ muốn mẹ là người phụ nữ của con trong cuộc đời này. Hơn nữa, mẹ là người phụ nữ đẹp nhất trong mắt con, đẹp gấp trăm lần tiên nữ trên trời. Ồ đúng rồi, mẹ vừa nói sẽ sinh cho con bao nhiêu đứa con nữa?”
Mẹ tôi mỉm cười bẽn lẽn, hai má lại ửng hồng:
“Lâm ơi, ở tuổi này mà mẹ nói như vậy sẽ cảm thấy vô liêm sỉ, hơn nữa mẹ vẫn muốn có con với chính con trai của mình! Vì mẹ rất yêu con. Mẹ biết trong gia đình này cần bao nhiêu đứa con nữa mới chiếm được trái tim của đàn ông. Bây giờ mẹ là vợ của con rồi, nên nhiệm vụ của mẹ là phải sinh thêm con cho con. Hơn nữa, theo mẹ thì không nhất thiết phải sinh con trai, chỉ cần đừng để chồng mình không có con cái. Lâm ơi, mẹ đồng ý với con. Chỉ cần con muốn, nếu như mẹ có thể thụ thai được lần nữa thì mẹ sẽ sinh con cho con!”
Mẹ tôi thật là một người phụ nữ tốt, một người vợ tốt! Tôi ôm bà vào lòng thật chặt:
“Mẹ ơi, hôm nay mẹ con mình đã là vợ chồng rồi, nếu lên thành phố làm việc, không ai biết chúng ta là hai mẹ con đâu. Hiện nay trông mẹ không hề già chút nào. Mẹ không giống như một người phụ nữ ở độ tuổi 50, mà giống như mới đầu 40 thôi. Mẹ còn rất khỏe mạnh, chắc chắn có thể mang thai được lần nữa. Con muốn mẹ sinh thêm em bé cho con!”
Tôi cố gắng hết sức để an ủi mẹ tôi. Trên mặt mẹ dần dần nở một nụ cười thoải mái. Bà áp sát đầu vào mặt tôi và dịu dàng nói:
“Lâm à, mẹ chỉ muốn mở lòng ra. Chỉ cần con không cảm thấy mẹ vô liêm sỉ thì không sao cả. Mẹ chỉ muốn sinh con cho con. Con thực sự là người bạn nhỏ của mẹ. Đây là lần đầu tiên mẹ biết thế nào là tình yêu ở tuổi già như vầy, mà chỉ đến bây giờ mẹ mới có thể tận hưởng được niềm vui tình ái với đàn ông. Mẹ thích làm tình với con, chỉ cần con muốn, mẹ sẽ cho con bất cứ lúc nào. Mẹ yêu con nhiều lắm!”
Mẹ thì thầm những lời yêu thương với tôi như thế rồi dần dần chìm vào giấc ngủ sâu. Nghe tiếng thở nhẹ nhàng và đều đặn của mẹ tôi, ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng trên cơ thể phụ nữ, một cảm giác mệt mỏi ập đến tôi. Ý thức của tôi dần dần trở nên mơ hồ…
Ánh trăng dịu dàng chiếu qua cửa sổ, chiếu sáng căn phòng mà ba mẹ tôi đã tạo dựng. Trong ngôi nhà của chúng tôi, ông chủ của cái giường này vốn là ba tôi mà giờ lại trở thành con ruột của ông. Ồ, và đứa con trai ruột của ông còn ôm vợ của ông, là mẹ của nó! Cái mền trên người mẹ tôi và tôi đã bị hất tung ra từ lúc nào rồi. Dưới ánh trăng, hai cơ thể trần truồng của hai mẹ con, đen và trắng, đang quấn lấy nhau, mơ màng ngủ thiếp đi.
Đột nhiên có tiếng bước chân của ai đó! Hai mẹ con tôi chợt tỉnh giấc và nhìn thấy một bóng đen đứng bên giường. Ánh trăng rọi vào mặt ông ấy. Mẹ tôi kinh hoàng ôm chặt lấy tôi. Trời ơi, đó là ba tôi đã chết!
“Hai mẹ con khốn kiếp! Lũ khốn nạn! Trả vợ lại cho tao!” Ba tôi gầm lên, giọng khàn khàn.