Phần 55
– Ngọc! Em sao vậy… Đừng làm chị sợ mà… Em…
Tiếng Thùy Dương thét lên thản thốt.
Tấm màn ngay lập tức bị kéo cao lên, mụ đàn bà đó lao vào, nhìn thấy Ngọc nằm co quắp dưới sàn nhà. Chưa kip hiểu chuyện gì xảy ra thì…
“Bong…”
Một tiếng gõ thật mạnh của kim loại lên một vật cứng vang vọng cả gian phòng tắm.
– Ah… Đau… Địt mẹ đứa nào… – Bà ta ôm sau đầu quay lại miệng chửi.
“Cụp…”
Lại một tiếng động khác vang lên, lần này là tiếng va chạm giữa một vật bằng nhựa và một vật cứng.
– Ai ui… Địt mẹ…
“Bong bong… Cụp… Bong cụp…”
Mụ ta bất chợt trợn trắng mắt lên ngã huỵch xuống sàn nhà.
Thùy Dương và Ngọc nhìn thân hình rũ bẹp trên sàn nhà của mụ ta, thở phào, lau mồ hôi trên trán mình. Thùy Dương buông xuống sàn chiếc xô nhôm đang cầm trong tay. Ngọc thì ném đi cây chà cầu bằng nhựa. Hai cô gái lao đền bước tường dưới cánh cửa sổ thông gío. Thùy Dương đỡ Ngọc leo lên trước, cô bé đưa tay đỡ cánh cửa sổ lên, thấy nó mở rộng lên được cô mừng húm, suýt hét lên. Ngọc chui qua xong, tới phiên Thùy Dương cố gắng leo lên, với cánh tay giúp đỡ của Ngọc, cuối cùng Thùy Dương cũng thành công chui qua được cánh cửa sổ.
Hai nàng chưa kip mừng vui với nhau thì tiếng mụ đàn bà đó hét lên bên dưới:
– Bảo vệ, bảo vệ… Bắt hai con nhỏ đó lại…
Rồi tiếng bước chân huỳnh huỵnh vang lên bên dưới.
Thùy Dương nắm tay Ngọc cuống cuồng bỏ chạy trên mái nhà.
Mụ đàn bà mắt nhìn hai gã bảo vệ leo lên mái nhà theo lối hai cô gái thoát đi, tay mụ không ngừng xoa đầu mình, mặt mũi nhăn nhúm.
– Cũng may là bà nghĩ ra cách giả ngất, không thì đưa đầu cho chúng mày nện toát ra à! Dám đánh bà… Chúng mày mà bị bắt về đây thì… hừ hừ – mụ nghiến răng trèo trẹo.
Thùy Dương và Ngọc không mảnh vải che thân, chạy băng băng, vượt qua không biết bao nhiêu mái nhà, cuối cùng đến được tầng thượng của một khu chung cư kiểu cũ. Thùy Dương kéo tay Ngọc ngồi thụt xuống, núp sau bức tường của căn phòng áp mái.
Hai cô gái nép vào nhau thở dốc, nàng nghe văng vẳng tiếng la hét, tiếng chân nện nặng nề, tiếng chó sủa…
…
– Nói… Thùy Dương đâu… Còn cô gái nữa ở đâu? – Giọng ông Cương gầm lên trong thùng xe cảnh sát.
Thuận nhìn người đàn ông dữ tợn trước mặt, rồi nhìn qua chiếc bao nhựa đen chứa xác Bình, gã rùng mình. Gã cố gắng nhích người ra xa chiếc bao đen lạnh lùng, nhưng Hành cũng bị trói quặt hai tay kế bên, cứ đẩy người hắn sát vào.
…
Ba gã vừa dừng xe trước cửa nhà, Bình bước xuống mở cửa, thì có hai bóng đen áp sát hắn nhanh như tia chớp. Bình cũng không hề kém cạnh, hắn lách người né cú đá thốc từ dưới lên nhắm vào cằm gã, mũi chân lướt qua làn da hắn mát lạnh ran rát. Hắn thục cùi chỏ ra sau đỡ một cú đấm khác lao tới hông mình, tay gã theo đà rút của cánh tay, nắm lấy báng súng giơ lên.
“Đoàng…”
Một tiếng nổ đinh tai vang lên.
Bình gục xuống, mắt hắn không kịp nhắm lại, tay vẫn nắm chặt khẩu súng.
Hành và Thuận thì bị tóm đơn giản như bắt gà trong chuồng, nhanh tới mức khi hai tay tra vào còng, hai gã mới hiểu ra. Hai gã bị tống lên chiếc xe chở phạm. Cả con hẻm bị phong bế. Ba cậu thanh niên vàng vọt, đuối sức mê man được giải cứu chở đi bệnh viện, một túi nilông đựng tiền được tìm thấy dưới gầm giường, hụt mất vài chục triệu.
– Hắc hắc… Có gan thì bắn tao đi. Cả nhà mày sẽ chết chung với tao. Đừng hỏi về hai nhỏ đó! Tao đã đưa nó vào nơi hoang lạc nhất trên đời… Ha ha ha… – tiếng Hành rít lên cay độc.
– Mày… Mày hay lắm… Được mày cứng đầu tao sẽ cho mày thưởng thức tuyệt chiêu.
Ông Cương xoay người bước ra khỏi thùng xe chở phạm.
Thế Toàn cầm chiếc Iphone của Hành, do một anh cảnh sát trẻ đưa cho anh, cảnh Thùy Dương làm tình với một gã đàn ông lạ, tư thế của nàng hoang đàng không tưởng, nàng rên la như sắp đạt cao trào. Tay Thế Toàn run rẩy, anh mím môi kiềm chế cảm xúc của mình, dương vật anh trong quần căng phồng lên như sắp nổ tung. Anh nhấn nút gửi đoạn video đó vào email của mình và xóa đi trên máy, dù sao thì nó không thể được xem như một bằng chứng cưỡng hiếp để khởi tố hai gã kia.
Thế Toàn chợt thấy ông bước ra, anh lao tới. Ông Cương giơ tay lên ngăn anh lại.
– Thùy Dương không sao. Ít ra chưa nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng hắn nhất quyết không nói. Tôi phải dùng biện pháp nghiệp vụ thôi.
Ông nói nhanh như để ngăn cơn mưa câu hỏi muốn thoát ra khỏi miệng của Thế Toàn.
– Kim… – ông la lên.
– Có mặt. – Kim xuất hiện ngay tức khắc trước mặt ông.
– Se chỉ… Và không được ồn ào. – Giọng ông Cương trầm xuống.
Thế Toàn há hốc kế bên ông, anh không hiểu ‘se chỉ’ là gì, nhưng anh thấy ánh mắt Kim lóe sáng, làm anh rùng mình.
Kim chui vào thùng xe, đóng kín cửa lại. Cô quỳ gối xuống trước hai gã thanh niên và một xác chết trong bao đen, mặt không hề biểu lộ cảm xúc gì.
Trước ánh mắt nghi ngờ dò xét của Hành và Thuận, cô đưa tay lên bứt một nhúm tóc của mình, se trong lòng bàn tay cho chúng bện lại với nhau, đặt xuống ngang đùi.
Kim thoáng chần chừ, rồi đưa tay lên mở nút áo mình, hàng nút áo xanh từng cái từng cái bung ra trong tay nàng. Tay nàng mở luôn khóa cài chiếc nịt ngực đen phía trước, rồi mở vạt áo rộng ra hai bên. Hành và Thuận sững sờ há hốc miệng, chúng ngạc nhiên trước hành động của cô gái này. Không phải là ưu đãi đặc biệt cho phạm nhân chứ. Ngực cô ta săn chắc, làn da bánh mật, hai núm vú nhỏ hồng hào, nổi xung quanh ít hạt li ti theo lỗ chân lông. Kim nổi da gà trước ánh mắt của hai gã trai như sờ soạn hai vú mình.
Nàng mím môi lết tới bên Hành, hai tay đưa ra mở khóa quần cho hắn.
– Tụi mày muốn chiêu đãi ông à! Được, tới đây, ông chơi cả lũ. – Hành cười ha hả.
Kim thở dài nhìn dương vật Hành vẫn ỉu xìu, còn tanh nồng mùi tinh dịch chưa rửa. Nàng mím môi suy nghĩ, nàng biết việc này phải nhanh chóng, nếu không Thùy Dương có thể nguy hiểm đến tính mạng.
Kim cúi thấp đầu xuống ngậm dương vật Hành vào miệng, mút thật mạnh. Mùi tanh tưởi bốc lên mũi Kim, làm hàng lông mày nàng nhăn lại.
– Huơ huơ sướng sướng… Ráng đi em, anh sẽ chơi em tới sáng luôn.
Giọng Hành dâm đãng trêu chọc.
Thuận há hốc ra nhìn, gã cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng quan cảnh trước mặt quả thật kích thích hắn, dương vật hắn cương lên từ từ.
Dương vật của Hành cũng bắt đầu cương lên, Kim nhả nó ra, tay sục liên tục, tay còn lại đưa lên chùi miệng mình. Mặt nàng đỏ bừng, trước đây tuy biết chiêu này, nhưng chưa bao giờ nàng dám thực hiện, các đồng nghiệp khác cũng chỉ dùng tay. Đây là một cách tra tấn kín đáo nhất, không thể lộ bất cứ sơ hở nào.
Tay Kim rút dây tóc đã se sợi của mình, nhẹ nhàng bóp đầu dương vật Hành cho khe hở tròn ra, đút vào. Hành giật mình, bây giờ gã mới biết mình đang ở thiên đàng sắp được tống xuống địa ngục.
– Không, con đĩ, mày làm gì vậy… Dừng lại… Ưm…
Gã hét chưa tròn tiếng thì miệng đã bị nhét kín bởi chính chiếc quần lót tanh hôi của mình.
Thuận rùng mình kinh hãi, gã toát mồ hôi quan sát Kim lạnh lùng thực hiện công việc, miệng cô ta nhếch lên cười nhẹ nhàng.
– Ưm. M… Ưm… UMM… Ahmmm.
Tiếng Hành cố thét lên tắt trong lớp vải bịt miệng, bàn tay Kim bắt đầu ngoáy cọng tóc sâu trong dương vật gã. Mắt gã trợn lên, nước mắt dàn dụa, cố gắng nhích người để tránh bàn tay nàng nhưng mọi cố gắng của hắn đều vô dụng.
Mắt Hành dại ra, mồ hôi vã ra như tắm, gã không giãy được nữa. Tay Kim ngưng lại, nhưng không rút sợi tóc ra khỏi dương vật gã. Kim rút chiếc quần lót ướt đẫm nước dãi ra khỏi miệng Hành, gã thở hỗn hển.
– Địt mẹ chúng mày… Đừng để ông thoát ra… Ông bắn hết cả nhà chúng mày. – Hành gầm lên.
Kim lạnh lùng nhét kín miệng gã lại, mím môi định dùng hình với gã tiếp. Bất chợt nàng nhìn lên, bắt gặp ánh mắt Thuận, gã run rẩy nhìn nàng. Kim mỉm cười, chậm rãi rút cọng tóc ra, đầu sợi tóc bết lại lòng thòng ít chất nhờn vươn ít máu đo đỏ. Kim le lưỡi liếm quanh môi mình, mắt nhìn đăm đăm vào khối u giữa hai chân Thuận.
– Ah… Đừng qua đây… Tôi không biết gì hết… Tôi không biết gì hết…
Gã cố lật người nằm úp xuống, đè lên cả chiếc bao đựng xác của Bình.
Một cánh tay mạnh mẽ nắm lấy lưng quần Thuận lật người hắn lại. Bàn tay Kim nhanh chóng cởi khóa quần hắn ra.
– Tôi nói. Tôi khai. Là ở Nhà hàng Thiên Kim – đường Lý Tự Trọng.
Thuận co rúm hai chân lại, đầu cúi xuống không dám nhìn vào ánh mắt cay độc của Hành đang nhìn mình.
Sáu chiếc xe cảnh sát hụ còi inh ỏi, lao ra đường thẳng về hướng Quận 1.