Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Thế giới dâm dục – Full

Truyện Sex: Thế giới dâm dục – Full


Phần 17

Nhân từ từ tỉnh lại. Đã hơn một tháng anh không có giấc ngủ ngon như vậy. Anh mở mắt, ngơ ngác nhìn căn phòng. Căn phòng này không phải là phòng y tế của trưởng, cũng không phải phòng của anh ở nhà. Trong phòng là một chiếc tủ quần áo lớn, một cái bàn học nhỏ nơi góc tường và một cái kệ sách. Khắp cả phòng là một mùi hương dịu nhẹ rất quen thuộc.
Anh theo hơi ấm trong lồng ngực mình cúi xuống, nhìn thấy thân thể nhỏ bé của người yêu. Anh hơi giật mình một chút rồi nhớ ra, Việt đã đưa anh đến nhà của Vi. Vậy… đây chắc là phòng của em ấy rồi.

Nhân ngắm nhìn người yêu bé nhỏ trong ngực mình, xót xa. Người cô gầy hẳn đi, dưới khóe mắt là quầng thâm chứng tỏ cô đã mất ngủ một thời gian dài. Anh vươn tay ôm lấy cô vào lòng.

“Nhân…” Vi dụi dụi mắt tỉnh lại, mở mắt ra nhìn anh. Đối mặt với ánh mắt ôn nhu của anh, cô vội hỏi “Anh tỉnh rồi sao? Còn đau không?” Bàn tay như có như không vuốt ve cặp mông săn chắc của anh.

‘Còn’ Nhân định nói không, nhưng tay Vi chạm tới nơi đó khiến anh co rúm người lại, đành nói thật.





Vi không nói gì, chỉ im lặng đỏ mắt mà vuốt ve nơi đó của anh.

“Hạ Kiều Vi, xin lỗi em. Từ giờ về sau, anh sẽ không hành động ngu ngốc như vậy nữa đâu” Nhân ôm siết cô vào lòng, thủ thỉ.

‘Nhớ đó’ Vi ghé đầu sát vào ngực anh, hôn hôn nơi đầu vú anh, khẽ nói.

Hai người đã lâu ngày không thân cận, Vi lại mới được giải tỏa áp lực tâm lý, từ hôn nhẹ nơi đầu vú anh chuyển sang mút lấy đến khi nó sưng đỏ lên. Bàn tay vuốt ve cặp mông của anh cũng từ từ chuyển hướng sang con cặc ở phía trước. Con cặc anh lâu không gặp tay người yêu, nay gặp lại liền hưng phấn đứng lên. Nó dài, to và mập, thân cặc hằn lên những đường gân, đầu nấm hơi ngả sang màu đỏ tím rất hùng dũng.

Nhân được người yêu vuốt cặc thì nứng lên. Bàn tay của anh tìm đến cái lồn nhỏ của Vi, nhẹ nhàng thụt ra thụt vào. Cái lồn cô đã ướt nước tự khi nào.

Vi đẩy Nhân nằm thẳng lại, nói “Hôm nay để em chủ động đi”. Nói rồi không đợi anh lên tiếng cô đã cúi xuống ngậm lấy con cặc lớn của anh vào miệng. Cô liếm vòng quanh đầu khấc rồi đẩy cặc sâu vào trong. Cô nhấc đầu mình lên xuống để con cặc ra vào trong miệng mình, thỉnh thoảng hút mạnh khiến Nhân cong người lên.

Cô nhả con cặc của anh ra, ngồi lên người anh, lựa thế cho con cặc của anh đi trơn tru vào người cô. Cô thả người ngồi xuống, toàn bộ con cặc của anh đâm sâu vào lồn cô. Cả hai đều phát ra tiếng rên thỏa mãn. Vi chống hai tay lên ngực Nhân, bắt đầu nhấp. Cô lắc eo mỗi lúc một nhanh, dập xuống từng cú thật mạnh. Cuối cùng, Nhân ưỡn người lên bắn tinh vào người cô.

Vi nằm rạp xuống người anh, cười thỏa mãn.

Đến giờ cơm tối, Vi dẫn Nhân xuống nhà. Bất ngờ là Vân và Huy cũng từ trong phòng của Vân đi ra, từ trong lồn của Vân vẫn có tinh dịch chảy ra. Hóa ra hai người họ đã đụ nhau trong phòng cả một buổi trưa. Vân và Huy nhìn thấy Nhân, có hơi bất ngờ nhưng cũng không hỏi gì, vốn họ cũng biết chuyện tình cảm của Vi.

Trên bàn ăn, Lam ngồi ở ghế chủ vị, bên phải anh là Linh. Bên cạnh Linh là Vân, kế đến là Huy. Ngồi bên trái Lam là Vi, xong tới Nhân. Lam nhìn mọi người trong phòng ăn, lên tiếng “Nhà mình mặc dù chưa cưới hỏi gì, nhưng xem như cho các con qua lại với người thương của mình. Vân và Huy đã được cho phép từ lâu, còn Vi và Nhân thì mọi người cũng mới biết đây. Nhân, trong thời gian ba năm tôi muốn anh đến đây sống cùng gia đình tôi. Sau đó chúng tôi sẽ quyết định có cho Vi cưới anh hay không. Sau khi cưới mọi người có thể dọn ra ngoài. Về phần Huy, chú cũng có lời mời tương tự với con, nhưng nếu con khó xử với chú của con thì không sao”.

“Cảm ơn chú. Con sẽ nói chuyện với chú của con” Huy gật đầu.

“Cảm ơn cậu. Tôi sẽ làm như vậy” Nhân lên tiếng “Xin lỗi gia đình vì thời gian qua đã làm cho Vi đau khổ. Tôi sẽ không hành động ngu ngốc như vậy nữa”.

Bữa tối xong xuôi, Huy tạm biệt cả nhà để ra về còn Vi theo Nhân về nhà anh dọn đồ đạc. Vì đã đồng ý với điều kiện của Lam nên Nhân phải dọn đồ của anh sang nhà Vi. Tạm thời bây giờ anh không có công việc nên có thể xem như nhẹ nhàng.

Sau sự kiện đó, mọi hoạt động của lớp 12A dường như bị theo dõi gắt gao hơn. Dù vậy, bọn học trò trong lớp đều không có phạm sai lầm gì nên chẳng thể bị bắt bẻ.

“Chị, hôm nay cùng em đi công viên nhé?” Trung ngồi sát vào người Liên, một bên hỏi một bên vọc lồn Liên.

“Ừm… Nhưng chỉ buổi trưa thôi nhé. Chiều chị còn phải phụ cha chị ở quán cà phê nữa” Liên dang chân ra cho Trung móc lồn, hôn hôn lên mặt cậu.

Từ hôm đầu tiên Trung đụ Liên, hai người vẫn bắt cặp với nhau trong giờ thực hành. Những hôm không có thực hành Trung vẫn hay sờ mó cái lồn nhỏ của Liên. Cậu thật sự rất thích cái lồn này, hay nói chính xác hơn là cậu thích Liên. Ở cô có sự dịu dàng, thanh thuần, không quá sỗ sàng hay ranh mãnh như những cô bạn bên nước ngoài. Bình thường Trung rất ân cần với Liên nên cô cũng dần bị lay động. Cô chấp nhận dành thời gian cho cậu nhiều hơn.

Trung và Liên cùng đi tới khu công viên giải trí. Hai người mua vé vào trong, đến khu giữ đồ cởi áo măng tô ra cất vào cùng một cái tủ. Công viên giải trí này có quy định khách tham quan không được mặc áo măng tô vào trong.

Cất áo xong, Trung nắm tay Liên đi chơi các trò chơi. Hai người chơi vòng quay ngựa gỗ, ngồi trên cùng một con ngựa. Con cặc giả trên yên ngựa nhét vào lồn Liên trong khi cặc của Trung chôn sâu vào lỗ hậu của cô. Ngựa phi nhanh làm cả lồn và đít Liên được thỏa mãn. Đến khi vòng quay ngừng lại thì Trung bắn tinh dịch của mình vào lỗ hậu của cô. Cậu ngồi trên ngựa thở ra một chút rồi đỡ Liên xuống.

Hai người chơi hết một vòng tất cả các trò chơi trong công viên, cuối cùng lựa chọn đu quay đứng làm trò kết thúc. Vừa ngồi vào trong cabin, đu quay vừa di chuyển được một chút Trung liền đưa tay sang mò lồn Liên. Cậu cho hẳn mấy ngón tay vào mà ngoáy, dâm thủy từ lồn Liên ứa ra liên tục, ướt đẫm cả ghế ngồi.

Trung đỡ Liên nằm xuống sàn cabin, hai người nằm theo tư thế 69, Trung bú lồn Liên còn cô bú cặc cậu. Chuẩn bị cho cô sẵn sàng rồi, Trung mới quay người lại, lựa thế đâm con cặc lút cán vào lồn cô. Cậu nắc từng nhịp thật mạnh làm cho cả khoang cabin như rung lên. Liên vòng hai chân siết chặt lấy hông cậu, đưa đẩy theo nhịp nắc của cậu.

Đến cao trào, Trung nắc nhanh như vũ bão, trút toàn bộ tinh dịch của mình vào lồn Liên. Cậu nằm hẳn trên người cô, thì thầm “Em thích chị. Em chỉ muốn chị làm tình với em”.

“Cảm ơn Trung. Chị cũng thích Trung” Liên mỉm cười, hôn lên môi cậu trai đang nằm trên người mình. Thời gian qua không dài, nhưng đủ để cô cảm nhận được sự chân thành của cậu thiếu niên này.

“Chị hứa đó, không được làm tình với ai ngoài em” Trung cắn cắn lên hai bên vú của Liên. Mấy lần thấy Liên bị người ta gạ trong công viên, cậu đã muốn phát điên lên.

“Vợ chồng hợp pháp đương nhiên sẽ như vậy” Liên vỗ về cậu thiếu niên “Chị chờ Trung”.

Rời khỏi khu công viên giải trí, Trung đưa Liên đến quán cà phê của hai người cha cô rồi về nhà mình. Mở cửa vào nhà, cậu thấy cha mình đang ngồi ở ghế sofa, một tay cầm cặc giả cho vào lỗ hậu của mình, tay kia cầm bức ảnh của một người đàn ông mà thủ dâm.

“Cha, tại sao cha cứ phải nhớ tới ông ta vậy?” Trung khó chịu nhìn cha mình. Từ khi sinh ra cậu đã biết cha con mình bị bỏ rơi. Người đàn ông kia làm cha cậu có thai nhưng không chịu trách nhiệm. Cậu rất hận, nhưng cha cậu thì không cho phép cậu nghĩ xấu về người đàn ông đó.

Người đàn ông ngồi trên sofa không màng đến lời khó nghe của đứa con, tiếp tục thủ dâm đến khi bắn ra. Xong, anh mới ngồi thẳng lại, nói với cậu “Chuyện của cha, con không hiểu nên đừng nói như vậy. Tốt nghiệp rồi cha sẽ cho con biết mọi chuyện”.

Trung bực mình nhưng không cãi lại được, đẩy cửa đi ra ngoài. Cậu muốn đi tìm Liên, kể cho cô nghe về nỗi lòng của mình.

Liên vào quán cà phê của nhà mình thì thấy Việt và Nam đang ở sau quầy pha cà phê. Cô chào hỏi hai người cha của mình rồi giúp bưng cà phê ra cho khách. Đó là mấy người khách quen của cha cô, đều nhìn cô từ nhỏ tới lớn.

“Bé Liên bữa nay lớn quá rồi. Đã có người yêu chưa?” Một người đàn ông khá thân với gia đình cô lên tiếng hỏi, bàn tay xoa nắn cặp mông cô.

“Dạ, rồi” cô bẽn lẽn trả lời.

“Chà, chuyện này ba mới nghe lần đầu đó. Sao con không kể ba nghe?” Nam bước tới từ phía sau, xoa đầu Liên.

“Mới xác định hôm nay thôi ạ” cô trả lời. Mọi chuyện của cô đều không giấu giếm người ba này, chuyện gì cô cũng kể cho ba nghe, còn cha thì tùy chuyện.

“Thế hai đứa đã làm với nhau chưa? Bao nhiêu lần rồi?” Một người đàn ông khác hỏi.

“Đâu, bé Liên ngồi lên đây để mấy chú xem con lớn thế nào rồi?” Mấy người họ cười nói rôm rả, nhanh tay dọn dẹp cái bàn một chút rồi vỗ vỗ lên đó, ra hiệu cho Liên ngồi lên.

Mấy người kia đều là bạn bè quen biết của Nam và Việt, đã mấy lần tới nhà chơi và cũng đã đụ Liên mấy lần rồi nên cô cũng không ngại. Liên nghe lời ngồi lên bàn, vén áo măng tô của mình lên và dang chân ra để họ nhìn thấy cái lồn ướt đẫm tinh dịch của cô.

“Chà, hôm nào dẫn người yêu về nhà cho ba xem. Để con gái ba phải giữ tinh dịch trong lồn suốt như vậy hẳn là người rất quan trọng rồi” Nam vuốt ve cái lồn của con gái, cúi xuống hôn lên đó.

Mấy người đàn ông chăm chú ngắm cái lồn của con bé, lần lượt từng người cúi xuống bú lồn cho con bé. Bọn họ đều là đàn ông độc thân, lúc con bé còn nhỏ vẫn thường sang chơi, bú lồn, đụ đéo các kiểu với Liên.

Liên đang thả lỏng người hưởng thụ những cái quét lưỡi từ bên dưới thì nghe thấy một tiếng hét “Em đã nói chị không được đụ ai ngoài em rồi mà!”

Liên giật mình mở mắt nhìn thì thấy Trung đang quay người bỏ đi, trên mặt cậu toàn là nước mắt. Cô vội vàng xin lỗi mấy chú rồi đuổi theo Trung.

Cậu lúc này chẳng chịu nghe bất cứ lời nào từ Liên, băng qua đường trong làn xe cộ tấp nập.

“Rầm…” một chiếc xe đang phóng tới, đụng trúng người Trung. Cả người cậu bị hất tung ra, ngã xuống mặt đường.

Nam cứ nghĩ hai đứa nó rồi sẽ giải quyết ổn thỏa nên không chạy theo. Không nghĩ tới vừa mới quay đi đã nghe tiếng xe thắng gấp ngoài đường lớn. Linh cảm không tốt khiến anh kéo cả Việt cùng đi ra ngoài. Ra khỏi cửa, đập vào mắt anh chính là cảnh tượng con gái mình ngồi ngây ra như người mất hồn trước một cơ thể đẫm máu.

Nam chạy vội đến bên con gái còn Việt thì lấy điện thoại ra gọi cho cấp cứu. Cả nhà họ cùng đưa Trung tới bệnh viện. Việc này vốn không phải là lỗi của người lái xe, là do Trung đột ngột băng qua đường nên bọn họ không truy cứu trách nhiệm, để cho người đó rời đi.

“Giám đốc, có người cần gặp” điện thoại nội bộ vang lên, cô gái ở quầy tiếp tân thông báo với Lam.

“Là ai vậy? Có hẹn trước không?” Lam ngạc nhiên, hôm nay anh không có hẹn khách hàng nào mà.

“Người đó nói tên Thuyên, là người quen của anh, có việc gấp cần tìm”.

“Được, cho lên đi” Lam đồng ý. Tên Thuyên, anh có biết một người.

Lam ngồi đợi được một lúc thì người đàn ông đó xông vào phòng làm việc của anh. Qua bao nhiêu năm tháng, người đàn ông đó đã trở nên thành thục, già dặn hơn rất nhiều.

“Anh Thuyên sao?” Lam hỏi, giọng ngờ ngợ.

“Ừ, là anh” người đàn ông gật đầu.

“Có chuyện gì sao anh? Sao mấy năm nay không thấy anh đâu hết?” Lam vui vẻ hỏi.

“Chuyện của anh từ từ nói, giờ anh đang có việc gấp. Cậu có nhóm máu hiếm đúng không?”

“Đúng vậy, có gì sao anh?” Lam hỏi lại, cũng không quá bất ngờ tại sao Thuyên biết mình nhóm máu hiếm. Năm đó lúc Thuyên còn là tổng giám, hồ sơ nhân viên đều là do anh nắm giữ.

“Con trai anh bị tai nạn. Nó có nhóm máu hiếm giống cậu mà bệnh viện lại hết nguồn dự trữ rồi. Nhờ cậu…” Thuyên nói tới đây thì nước mắt rớt xuống. Con trai là hy vọng duy nhất của anh, nó mà chết thì anh biết sống thế nào.

Lam giật mình, vội vàng thu xếp công việc rồi đi với Thuyên đến bệnh viện. Anh truyền cho con của Thuyên một lượng máu. Xong việc, anh ngồi chờ một bên, lẳng lặng suy nghĩ. Cùng chờ với anh còn có gia đình Nam, Việt và bé Liên nhưng anh không nói gì với họ.

Sự nghi hoặc đang dấy lên trong anh. Tại sao Thuyên lại đến tìm anh khi con trai anh ta bị tai nạn sau ngần ấy năm không gặp? Tại sao con trai anh ta lại có nhóm máu hiếm giống mình? Người kia của anh ta đâu? Nếu con trai anh ta có nhóm máu hiếm, vậy người kia cũng phải có máu hiếm chứ. Giờ người kia ở đâu mà để anh ta lo cho con đến mất hồn thế này.

Ngồi một hồi, lấy lại tinh thần, anh mới hỏi Nam và Việt tình huống cụ thể. Hỏi ra mới biết, Trung con trai Thuyên nhỏ tuổi hơn mấy đứa nhỏ nhà anh, thời gian tính ra thì vừa khớp thời gian Thuyên được thuyên chuyển về thành phố. Lam đột nhiên thấy lạnh cả người vì suy nghĩ vừa nhóm lên trong đầu anh.

“Ai là người nhà của cháu Trung?” Bác sĩ phẫu thuật ra khỏi phòng, hỏi.

‘Là tôi’ Thuyên vội vàng chạy tới.

“Do được tiếp máu kịp thời nên cháu đã qua giai đoạn nguy hiểm. Chân phải bị gãy, đã được bó bột rồi. Sắp tới cháu nên tịnh dưỡng một thời gian. Lát nữa cháu sẽ được chuyển về phòng bệnh thường, mọi người có thể vào thăm” bác sĩ nói rồi rời đi.

Nam và Việt thấy mọi chuyện đã ổn bèn gọi Liên về nhà. Bây giờ nên là thời gian cho Thuyên ở bên cạnh con trai mình, Liên có thể đến thăm thằng bé sau.

Thuyên đi vào phòng bệnh của con, nhìn con trai mình trần truồng nằm trên giường bệnh, cơ thể đầy những vết trầy xước thì xót xa.

Lam tiến vào sau, nhìn cảnh người đàn ông kia ngồi bên giường con rơi nước mắt, nhíu mày “Anh Thuyên, anh có thể giải thích rõ cho em thế này là sao không?”

Thuyên cứng người. Anh nhìn con trai một lúc rồi thở ra, khí lực như bị rút hết. Anh nhẹ giọng giải thích “Xin lỗi em. Năm đó anh quá thích em, quá yêu em nên trước khi em làm tình với anh, anh đã lén uống thuốc trợ thai. Lúc đó rời đi anh cũng không quá hy vọng, vốn dĩ thuốc trợ thai dành cho nam có hiệu suất rất thấp. Không ngờ khi đến thành phố thì anh lại được chẩn đoán có thai. Anh biết mình làm như vậy là phạm tội, vì em đã có gia đình trước cả khi gặp anh. Nhưng anh không bỏ đứa con của mình được. Em là người anh yêu, nó là con của anh với người anh yêu, sao anh có thể bỏ nó chứ. Anh đã mang nó rời khỏi đất nước này một thời gian dài, chỉ mới quay lại gần đây thôi. Nó… Trung… là con của em”.

“Ha…” Lam cười gằn “Thế hóa ra khi đó anh đã gài tôi. Anh biết tôi có gia đình, nhưng vẫn uống thuốc trợ thai để thử. Tới khi có con thì giấu đi. Nếu không có chuyện này, chắc anh sẽ chẳng bao giờ nói cho tôi biết tôi còn có một đứa con ngoài giá thú như vậy”.

“Anh xin lỗi em nhiều lắm, Lam. Anh biết mình đã phạm sai lầm nghiêm trọng nên đã rời đi. Lần này vì công ty có việc nên mới trở về. Anh đã định đến khi con tốt nghiệp sẽ nói cho nó biết, nhưng sẽ không cho em biết về sự tồn tại của nó. Gia đình em vốn rất êm ấm, vợ con em cũng rất hiền hòa, xinh đẹp. Anh không muốn sự tồn tại của Trung phá vỡ hạnh phúc gia đình em” Thuyên từ tốn nói, nội tâm đau đến điên dại.

“Chuyện này nói sau đi. Tạm thời tôi không muốn nghe” Lam nói rồi đi nhanh ra khỏi phòng, sập cửa phòng bệnh lại.

Trong phòng bệnh, Thuyên ngồi gục đầu bên cánh tay của con trai, cắn môi khóc. Một bàn tay yếu ớt vuốt đầu anh.

“Cha…” Trung nhỏ giọng gọi.

“Con tỉnh rồi sao? Còn đau không con? Có khó chịu không? Cha đi gọi bác sĩ nha” Thuyên vội lau nước mắt, hối hả rời đi.

Trung níu tay cha mình lại, nói “Con xin lỗi”. Cậu trước đây chỉ biết cha là người mang nặng đẻ đau sinh ra mình, chỉ biết người kia không ở bên cha con cậu. Nhưng cậu chưa bao giờ biết chính cha mình là người đã lợi dụng người kia để có cậu. Người kia hoàn toàn không hề hay biết về sự tồn tại của cậu, mà lúc cha cậu có cậu, người kia đã có gia đình đầm ấm, có vợ, có con.

“Đừng nói vậy. Là lỗi của cha” Thuyên vuốt ve con trai mình, dỗ cho nó ngủ.

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng