Phần 72
Thấm thoát đã đến trung tuần tháng 7. Căn nhà Tâm nhận xây cũng hòm hòm. Nó định về quê 1 chuyến rồi sang tháng đi vào Đà Nẵng khảo sát các thứ trước khi dẫn quân vào. Bỗng anh Xuân gặp nó xin nghỉ phép 2 hôm về thăm mẹ. Mẹ anh lại ốm, chị Xoan đang có bố ốm khám ở đây lên chưa về được. Anh về một mình thăm mẹ rồi còn đi ăn cái giỗ họ hàng. Tâm lại phải lùi ngày về thêm vài hôm.
Tâm bơm nước vào chậu để còn tắm. Đã 10h tối mà trời còn khá oi. Giờ này mọi người đã đi ngủ, nhưng do nó còn đọc sách ở bên nhà bác Vui, nói chuyện phiếm với bác nên quên mất thời gian. Tâm vẫn sang nhà bác Vui chơi, nhưng nó lại lấn cấn 1 chuyện, làm nó hơi lúng túng khi gặp bác. Dội từng gáo nước vào người, nước giếng mát lạnh làm người nó bớt nóng, nhưng lại làm nó nhớ tới buổi tối hôm đó.
Tối hôm đó, nó sang nhà bác Vui chơi. Hóa ra nhà bác có cỗ, giỗ dúi thôi. Mọi người đang ăn dở, bác kéo nó vào ngồi cho vui. Tâm cũng làm vài chén. Cái trò uống rượu ở quê, cứ mời nhau, đến cuối buổi thì ai cũng say. Mấy ông kia lảo đảo ra về, cánh phụ nữ về từ lâu rồi, có vài bà ở lại phụ rồi cũng về. Bác Vui bảo nó nằm 1 lúc cho đỡ mệt ở salon rồi về.
Tâm nằm 1 lúc, đến khi tỉnh lại đã gần 11h. Cái nóng bức của mùa hè, quạt máy không xua đi được. Tâm ra giếng nhà bác tính múc nước rửa cho tỉnh táo rồi về. Nước giếng mát lạnh làm Tâm tỉnh táo. Trời đã tối, chắc cả nhà bác ngủ cả rồi. Tâm cởi quần áo ra tắm ùm cho mát. Từng gáo nước dội vào, con chim Tâm đang ngủ yên bỗng bị đánh thức.
Đã gần nửa tháng nó và thím không địt nhau. Thím phải về quê chăm mẹ già bị ốm. Tâm địt thím thành thói quen rồi, chưa người đàn bà nào khiến nó luôn phải chiến đấu dữ dội đến thế, dù là mẹ nó. Con cái đó mỗi lần gặp nó là 1 lần khát khao, 1 lần hứng tình điên dại. Tâm như bị nghiện Lan, mỗi lần gặp Lan nó cũng lây cái bệnh điên tình của Lan, cả 2 lao vào nhau như thiêu thân, quấn lấy nhau đến khi mệt nhoài. Con cặc nó cương to, đầu khấc đỏ sậm lại khi nghĩ về Lan.
– Tâm hả cháu. Bác tính gọi cháu mà thấy cháu ngủ say quá. Rửa mặt đi cho nó mát… Xoảng…
Tiếng chậu nhôm rơi làm Tâm giật nảy mình. Bác Vui gái đang đứng trước mặt nó, nhìn chằm chằm vào con chim của nó. Tâm có thể thấy ngực bác thở phập phồng. Bầu ngực to hơi xệ của bác, cái đầu ti hiện rõ qua lớp vải mỏng.
– Bác Hằng… bác có sao không.
– Bác… à… có… à bác không sao. Cái đèn chói mắt quá, bác chả nhìn thấy cái gì. Đã bảo ông Vui treo chỗ khác mà không chịu. Cháu… đang tắm à…
– Vâng… cháu định rửa cái mặt mà thấy nóng lên định dội ít nước cho mát người. Giờ này bác chưa ngủ à.
– Ờ… bác khó ngủ… nóng quá… bác thay cái quần lót… định ra đây vò cái quần…
Bác Vui gái tên là Hằng. Bác kém bác giai đúng 1 giáp, giờ là 49 tuổi. Hồi xưa bác Vui đi bộ đội về, cũng già rồi nhưng vẫn cưa được bác gái. Đó là niềm tự hào của bác, mỗi lần trà dư tửu hậu bác lại đem ra khoe. Bác Vui gái cũng đẹp thật cơ, sắp 50 mà bác vẫn gọn gàng lắm, có lẽ dân lao động nên không thừa mỡ như dân buôn bán, công sở. Nhìn qua lớp vải mỏng của cái áo 3 lỗ, cái ngực to của bác như dán lên cái áo mỏng, núm ti khá to, đâm hẳn qua áo.
Bác Hằng ngồi xuống cạnh giếng, mắt bác vẫn không rời con cặc to của Tâm. Chính bác cũng không hiểu tại sao nữa, cái đầu bảo muốn rời khỏi, ở đây ngượng chết, nhưng cái chân cứ chôn tại chỗ, lại còn ngồi xuống chứ. Hôm nay là ngày bác rụng trứng, lồn khó chịu quá. Mà cái nhà ông Vui, uống cho rõ lắm, rồi lăn quay ra, có hò dô thế nào cũng không dậy. Con cặc thằng bé Tâm sao mà to quá, lại dài như thế kia có chết không. Nó mà đâm vào lồn mình thì rách toác ra mất. Chết chửa, tự dưng nghĩ bậy bạ không đâu. Bác Vui gái khẽ đỏ mặt, cúi xuống cái thau nhôm rồi lại liếc lên nhìn con chim thằng Tâm, như là không nhìn thì sẽ nuối tiếc lắm.
Thằng Tâm cũng ngượng, nó định mặc quần áo vào nhưng nó lại đứng đó. Dường như giữa con đựa và con cái luôn có 1 cái gì đó quấn hút nhau khi đến ngày giao phối. Tâm thấy bác vẫn nhìn chằm chằm chim nó, mặt bác hơi ửng đỏ. Nó bỗng bạo dạn trêu bác:
– Cháu lại tưởng bác Vui vừa chiến đấu kịch liệt xong. Lúc nãy bác khoe vừa làm được vò 3 kích, tối nay dùng thử.
– Gớm, được thế đã tốt. Ông ý ngủ say như chết. Lay thế nào cũng không dậy kia kìa.
– Chắc do lúc nãy mấy ông kia chuốc bác ghê quá. Chứ không giờ tưng bừng rồi.
– Thôi, có mà tưng tửng. Ông Vui già rồi, chỉ mạnh mồm thôi. Chứ toàn bỏ đói người khác, cả tháng trời tòm tem được tí mà khoe tung trời.
– Cháu thấy bác trông tráng kiện lắm mà.
– Trông thế thôi cháu ạ. Chứ thực tế nó khác. Bác Vui tuổi già rồi, bác ý cách bác đúng 1 giáp đấy. Giờ này chỉ đợi bế cháu thôi. Ăn xong lại ngủ, đâu biết người nằm cạnh thế nào.
– Thế mấy vò rượu không cải thiện hả bác. Bác đang tuổi hồi xuân phải không.
– Rượu giời cũng thế thôi. Nhiều đêm bác buồn lắm, mà không biết thế nào. Ông ý cứ ngủ như chết… Úi… cháu…
– Thế đêm nay… cháu giúp bác có được không?
– Cháu… giúp như thế nào. Liệu có… ổn không?
Tâm tiến lại gần bác, con chim của nó chĩa thẳng ngay trước mặt bác. Con cái trước mắt nó như đang thu hút nó vào ngày động dục. Mấy chén rượu làm Tâm cũng quên đi lý trí, nó kéo bác Hằng đứng dậy, miệng nó hôn lên cái cổ trắng của bác. Bàn tay Tâm nhanh chóng sục vào trong cái áo 3 lỗ của bác, vò nắn cặp vũ thỗn thện của bác. Cái tay kia nhanh chóng xoa xoa lồn bác qua lớp quần.
Bác Vui gái để 2 tay như muốn đẩy nó ra, nhưng chỉ như có lệ. Mắt bác lim dim, bác ngửa cổ ra để nó hôn liếm cổ rồi ngực bác. Rồi bác giật lên như điện giật, miệng ú ớ khi Tâm ngoạm lấy bầu vú của bác mà bú. Nó dìu dần bác tựa vào cây nhãn, cái miệng và 1 tay đang hành hạ cặp vú của bác. Cái tay còn lại đã cho vào trong quần, đang vuốt từ trên xuống dưới, tới gần lỗ đít rồi vuốt lại.
Bác Hằng cứ rên hừ hừ, tay dần ôm lấy đầu nó. Tâm cho 1 ngón, rồi 2 ngón vào trong lồn bác, giờ đang nhớp nháp dịch lồn. Bác Hằng khẽ rú lên khi ngón tay nó móc móc lồn bác, 2 chân bác khép chặt lại, chả hiểu để che cái lồn hay để lồn nó bóp chặt hơn. Tâm cứ thế giày vò bác, mút mát vú rồi chọc ngoáy lồn bác. Bác oằn oại trong cơn sướng.
Cả đời bác chỉ nằm ngửa để chồng nhét chim vào, chưa bao giờ có đứa nào bú vú bác, rồi cho tay vào móc lồn lại sướng thế. Sao 2 đứa con nó bú suốt mà không sướng như thế này hả trời ơi. Bác Hằng bỗng giữ chặt đầu nó, 2 chân bác khép chặt lấy tay nó, lồn bác giật giật, từng tia dâm thủy bắn vào ngón tay nó, chảy xuống cổ tay nó.
Tâm vội tụt quần bác xuông, tay nó dang chân bác ra. Nó há mồm vào hứng lấy dâm thủy của bác. Nó cho cả mồm vào ngậm lấy lồn bác mà húp mà liếm. Theo từng tiếng húp liếm của nó, bác Hằng lại oằn người lên vì sướng. Bác ôm chặt lấy đầu nó, 2 chân bác run run lên vì sướng, vì mỏi mỏi. Rồi bỗng nó ngậm lấy cái hột le của bác, bác điếng người lên, nó làm cái gì sao mà lạ quá, sướng không tả được thế này.
– Tâm ơi… cháu làm gì thế… cháu liếm chỗ nào mà sướng lạ thế… ôi… ôi… sướng… mà bẩn cháu ơi… ôi… ôi…
Cơn sướng vừa đi lại đến, cùng với cái mồm ngậm mút cái hột le, 2 ngón tay nó lại móc lồn bác. Bác giật giật, rồi ngồi phệt xuống đất, giày đành đạch như cá sắp chết.
Tâm chạy ra gần đó kéo tấm nilon bác Vui để đó. Nó trải nilon ra rồi bế bác Vui gái vào nằm trong đó. Nó khẽ hôn lên môi bác rồi nói:
– Bác cho cháu bác nhé.
– Có được không. Bác hơi sợ. Ai biết thì sao.
– Đêm rồi, làm gì có ai. Bác cháu mình làm khẽ thôi. Bác Vui cũng ngủ say rồi. Để cháu giúp bác đêm nay bác nhé.
– Vậy… cháu làm thử xem. Nhanh lên đi cháu.
Bác Hằng dang chân ra chờ đợi. Bác cũng hồi hộp. Rồi thứ bác mong chờ đã đến, con cặc Tâm kê vào cửa lồn bác. Nó dùng tay banh lông lá quanh lồn bác ra, lồn bác hơi thâm, nhưng trông vẫn gọn lắm. Bác Hằng khẽ ưỡn người lên, phản xạ như muốn rụt lại khi con cặc nó tách 2 mép lồn muốn chui vào.
– Bác để yên cháu cho vào nhẹ thôi.
– Ôi hay là thôi. Cái của cháu to quá, nó vừa vào 1 tí mà bác thấy như rách ra rồi. Ôi… cháu ơi… dừng đi… to quá… bác cảm thấy… ôi… ôi… ông Vui ơi… rách lồn tôi rồi ông Vui ơi… ôi… aaa…
Tâm để con cặc nằm im sau khi chui vào 1 nửa trong lồn bác. Nó biết chim nó hơi to, phụ nữ hơi thốn, ban đầu chưa quen. Vách lồn bị cặc căng ra dần co bóp nhẹ lấy chim nó, lồn bác đã quen với chim nó. Tâm bắt đầu đẩy cặc vào sâu hơn. Con cặc như chạm vào điểm tận cùng, 1 cảm giác là lạ, hơi tức tức sướng sướng nơi đầu khấc.
Bác Vui thì khác. Cái lồn vừa mới làm quen, chưa chấp khách lạ thì nó lại tiến tiếp sâu trong lồn bác, chạm vào cổ tử cung bác. Bác thốn quá, nhưng rồi lại sướng. Con cặc nó chậm rãi rút ra gần hết rồi ấn lại sâu tít trong lồn bác, cứ chậm rãi như khi bác đi cắt hoa đem bán. Bác Vui há hốc mồm, thở hắt ra liên tục. Cứ thế này thì chết mất thôi, sao mà sướng quá. Cặc nó to dài hơn ông Vui nhiều quá, chưa bao giờ mình cảm giác như thế này.
Thằng Tâm cho 2 tay bóp lấy 2 vú bác Hằng. Nó vừa bóp vừa vân vê 2 cái núm đen sì to to của bác. Con cặc dần ra vào dễ hơn, và nhanh hơn. Bác Hằng nhăn nhó, túm chặt lấy 2 tay nó. Rôi bác khóc, bác khóc nức nở. Tâm biết không phải bác đau, nó địt càng nhanh ra vào lồn bác. Bác khóc lóc, kêu réo tên ông chồng đang ngủ say như chết:
– Ôi… ôi… ông Vui ơi… nó địt nát lồn tôi rồi ông Vui ơi… ông ơi tôi sướng quá… nó địt tôi sướng hơn ông… ôi… aa… aa. Aa. Aa. Aa. Aa. Aa. Aa. Aa… aaaaa…
Thằng Tâm phải lấy tay, rồi lấy miệng ngậm chặt mồm bác. Bác hét to quá, nó sợ láng giềng gần đó nghe thấy. Cái lồn bác ngậm chặt lấy con cặc nó, như thể sợ nó bay mất.
Tâm đợi bác qua cơn, nó cầm chân bác đẩy lên gần đầu rồi bắt đầu thúc cặc phầm phập vào lồn bác. Bác lúc lắc đầu sang 2 bên, rồi đập tay hết xuống đất lại vào người nó, mồm bác cứ réo tên ông chồng:
– Ông Vui ơi là ông Vui… sướng quá ông Vui ơi… ơ… ơ… ơ… ơ…
Cái buồi lạ làm bác lại sớm lên đỉnh lần nữa. Tâm nằm lên ngươi đàn bà mọi khi nó vẫn gọi là bác, cái mũi nó hít ngửi sự thơm tho, sạch sẽ của người đàn bà quê.
– Tâm này, sau đêm nay quên đi nhé. Bác cháu mình bình thường cháu nhé.
– Vâng, chỉ đêm nay thôi cháu giúp bác. Mai cháu vẫn là cháu của bác và bác Vui.
– Ừ, thế thôi. Đêm nay thôi là bác mãn nguyện rồi. Giá mà bác có con gái, bác sẽ gả nó cho cháu. Đứa nào cưới cháu thì sướng biết mấy.
– Thế nếu bác có con gái, thế thì liệu cháu và bác có…
– Vớ vẩn. Ăn gì mà khôn thế. Bác nói thế thôi. Với cả bác già rồi, làm ăn gì.
– Bác không già đâu, lồn bác vẫn bóp chim cháu sướng lắm. Cháu muốn địt bác cả đêm nay có được không.
– Thế thì chết à. Làm từ nãy bác mệt rồi. Thôi hay thôi cháu ạ.
– Thế để nốt lần này, cháu sẽ làm bác sướng bác nhé.
– Ừ. Thế… ấy bác đi.
Tâm lật bác ngồi chổng mông. Nó kê con cặc cà cà vài cái rồi đâm lút cán. Tay nó nắm lấy hông bác rồi bắt đầu thúc. Bác Hằng thở gấp như hết hơi, rồi bác rên hự hự mỗi lần cặc nó thúc sâu vào lồn bác. Nó cứ miệt mài địt bác, bác cứ rên rỉ, khóc lóc rồi lên đỉnh. Nó lại địt tiếp, bác sướng, nhưng lồn bác khô rồi. Nó đành buông tha, vật ra nó nằm ôm lấy bác.
– Cháu giúp thế được chưa.
– Được lắm. Mỹ mãn rồi cháu. Cả cuộc đời này đây là lần mỹ mãn duy nhất của bác.
Tâm nằm ôm ấp nói dăm ba câu. Rồi bác lật đật vào nhà, quên luôn cái thau đựng quần lót chưa giặt. Tâm rửa qua con chim rồi cũng về. Từ hôm ấy, nó ngại ngại qua nhà bác. Nhưng vẫn phải qua, không nó sợ bác nghĩ ngợi. Thi thoảng, nó lại gặp ánh mắt của bác Hằng. Bác như muốn nói gì đó, ánh mắt như mong đợi, lại có chút luyến tiếc. Nhưng nó cũng chả dám làm gì.