Phần 39
Tâm đi 1 vòng, trường vẫn mốc meo như hồi nó học. Hàng năm chắc quét vôi ve được chút chứ chả có gì thay đổi. Tâm chợt dừng lại ở lớp 7A3, nó nhìn thấy một người quen – cô giáo tiếng Anh Thu Huyền. Nó vẫn nhớ như in cái hôm nó và mấy thằng bạn cứt nhìn lén cô đi vệ sinh qua cái lỗ chúng nó đục. Đó là cái mông đàn bà đầu tiên nó được nhìn thấy, mông cô khá to, hình trái lê. Cô vốn dân tỉnh, nhưng chồng là cán bộ quân sự tỉnh được điều xuống huyện, nên cô cũng xuống đây dạy cho ở gần chồng.
Năm nó còn học thì cô mới 28, giờ chắc tầm 33 – 34 gì đó. Nó vẫn nhớ như in cái áo dài cô mặc, áo dài trắng, quần áo lót đều trắng. Chả hiểu chất liệu gì nhưng nó có thể nhìn thấy bộ ngực cô lấp ló qua làn áo, cả cái lỗ rún của cô nữa. Cặp mông cô cũng làm chúng nó, những thằng trẻ ranh như nín thở vì độ to của chúng, đôi chân dài trắng lộ ra qua lớp quần như trong suốt. Sự kiện cô mặc đồ siêu mỏng đó là sự kiện hot nhất của chúng nó thời bấy giờ. Nhất là ở cái xã nó, cái sự nghèo nàn thông tin, thời trang cũng như nề nếp nó ảnh hưởng rất nhiều đến cách nghĩ, cách nhìn. Chứ như bây giờ, nó ghé qua trường cấp 3 ở HN, bọn học sinh chúng nó có mà mặc đầy.
Cô vẫn đang dạy tiếng Anh. Năm tháng chỉ làm cô thêm đầy đặn. Nét mặt cô vẫn xinh như thế, đôi má núm đồng tiền vẫn làm mấy thằng trẻ ranh trong lớp say mê. Cô chợt nhìn ra cửa và thấy nó, có lẽ do nó nhìn quá chuyên tâm. Cô ra hiệu cho bọn học sinh rồi đi ra cửa, nó cũng bước lại gần:
– Xin hỏi anh là phụ huynh em nào. Anh đang cần gì à.
– Không, em là học sinh cũ về thăm trường.
– À, thẩn nào cô cũng thấy em quen quen. Em học khóa mấy.
– Em học khóa xxx, sau đó em bỏ dở vì phải đi làm.
– Khóa xxx, em là Tâm con chị Thương phải không?
– Vâng, đúng em là Tâm. Cô vẫn nhớ em ạ.
– Nhớ chứ, chị Thương đôi lúc vẫn kể về em. Ai cũng thương em, vì gia đình mà phải bỏ học lên HN. Em giờ thế nào.
– Em vẫn ổn, năm nay được nghỉ nhiều hơn nên em có thời gian đi thăm thú mấy nơi.
– Ừ, đi thăm đi cho nó đỡ quên. Em lên HN có khác, phong thái cũng khác. Mà em cao quá, lại vạm vỡ nữa, cô tí không nhận ra.
– Có gì đâu cô, em lên đó lao động mà, người đen nhẻm. Mẹ em có lần kêu sao mà đen quá. Cũng may đến mùa đông da nó trắng lại.
– Đen mới tốt. Cô thích con trai phải đen đen khỏe khỏe. Chứ da trắng yếu lắm.
– Thôi chết… cô còn phải dạy nốt. Em ở đây có lâu không. Cô sắp tới lên HN, mà chưa lên đó bao giờ. Cô định hỏi em mấy thứ.
– Em còn ở đến qua rằm cơ. Cô đến nhà em cũng được, hoặc em cho cô số, có gì cô gọi, em đi đâu là về liền.
Tâm trao đổi số với cô rồi cô vào dạy tiếp. Cô hôm nay mặc quần bò, cặp mông vẫn vĩ đại như thế, làm Tâm thấy hơi khô họng.
Tâm đang ngó nghiêng thì tùng… tùng… tùng… trống ra chơi rồi. Học sinh ùa ra như ong vỡ tổ, khoảnh sân trường đang yên ắng bỗng ồn ào, náo loạn. Tâm nhìn mấy đứa, chợt nhớ lại mình hồi xưa, cũng nghịch ngợm, cũng ồn ào như thế. Tâm lững thững đi, nó đã đi đến phía sau trường, giờ được cải tạo lại thành vườn hoa. Chứ trước kia cỏ mọc rậm, học sinh ỉa bậy, đi không cẩn thận là dẫm cứt. Tâm bỗng thấy nhác mấy đứa đang thậm thụt. À, hóa ra mấy thằng này đang rình cô giáo đây, chúng nó đang đứng sau cái nhà vệ sinh nữ của giáo viên, sầm sầm sì sì.
Chả biết vẫn là cái lỗ hồi xưa chúng nó đục hay là khác rồi. Chợt có tiếng nhốn nháo, 1 thằng chạy từ đâu tới không biết:
“Cô đến rồi bọn mày ơi”
Chúng bớt ồn ào, cả lũ dường như đang chờ đợi cô giáo vào đi vệ sinh. Tâm bỗng tò mò, không hiểu cô nào đang được các khán giả nhí ưu ái đây. Nó đi vòng ra phía trước nhà vệ sinh, thì thấy mẹ và 1 cô giáo nữa đang nói cười đi vào.
“Ôi cái bọn này, không hiểu chúng nó đã nhìn lâu chưa”
Tâm tức tốc chạy ra phía sau, tiến tới đá vào mông mấy đứa 1 cái:
– Mấy đứa mày làm gì thế. Có muốn tao gọi bác Chính bảo vệ không.
– Ái… chú… à anh… chúng em…
– Cút ngay, tao mà còn thấy chúng mày làm trò này nữa đừng trách.
Tâm đuổi chúng đi xong chợt phì cười, cái bọn ôn con này, y như mình. Nhưng muốn ngắm trộm mẹ tao, đừng có mơ. Không hiểu chúng nó rình xem các cô đã lâu chưa, nhìn mẹ nó đẹp thế cơ mà, thẩn nào chúng nó chả rình trộm. Tí phải bảo mẹ mới được, còn các cô kia thì kệ đi, hồi xưa nó cũng thế. Tâm chợt tò mò, giờ nhòm vào sẽ thế nào. Nó nhìn qua dãy nhà vệ sinh nữ, có tất cả 3 buồng, và có 3 cái lỗ.
Cái lỗ thứ 1 không có ai, đen ngòm. Cái lỗ thứ 2, đập vào mắt nó là 1 mảng mông trắng bóc, phía trên là 1 tà áo dài xanh, mẹ nó đây rồi. Mẹ vừa đái xong, đang chổng mông lên để lau. Tâm có thể thấy loáng thoáng cái lồn mẹ, nhưng cũng bị lông che gần hết, mẹ vẫn thích để nhiều lông như vậy. Tâm ghé qua cái lỗ cuối, nó chợt giật mình. Tâm đang thấy 1 cái mông trắng đang nhấp nhổm, 1 bàn tay đang chà sát vào lồn. Cô giáo đang thủ dâm, bàn tay đang xoa khắp lồn, rồi 2 ngón tay đang chọc vào lồn mà móc. Tâm chợt nghe thấy tiếng dội nước, chắc mẹ nó vừa dội nước. Nó chợt thôi nhìn vào cái lỗ, đi ra cửa trước đón mẹ.
– Mẹ!
– Tâm, sao con ở đây.
– Con đi lung tung, tiện thăm trường.
– Thế à, con đã gặp mấy thầy cô cũ chưa.
– Chưa mẹ à, con đi ngắm lung tung thì trống rồi. À lúc nãy con có gặp cô Huyền dạy tiếng Anh. Cô bảo sắp tới lên HN, định gặp con để hỏi han.
– À, ừ cô Huyền sắp lên học bồi dưỡng với cả đi họp. Chắc mất tầm 1 – 2 tháng gì đó. Nên chắc định nhờ con tìm nhà trọ ý mà.
– À, thế ạ. Mẹ này, con có chuyện bảo mẹ nhé. Tâm thủ thỉ với mẹ chuyện mấy đứa nhòm mẹ qua cái lỗ, tất nhiên chuyện lỗ là do chúng nó đục hồi xưa thì nó không nói.
– Cái bọn hư đốn này. Con có nhớ mặt không, để tí mẹ bảo thầy Xuân thể dục đi xử lý chúng nó.
– Không, con cũng không nhớ rõ. Thôi mẹ để ý lần sau vào nhà vệ sinh bịt giấy vào là được.
– Ừ, để mẹ. À tí mẹ bảo bác Chính trét xi măng vào.
Tâm định bảo mẹ để cái lỗ lại cho bọn trẻ mở mắt, mà chả biết mở mồm thế nào. Chợt 1 bàn tay vỗ lên cánh tay mẹ:
– Thương, đang nói chuyện với ai đấy.
– À, Cẩm à. Đây là thằng Tâm nhà mình đây mà. Nó đi đến thăm lại trường.
– Ôi, thằng bé gầy gầy hồi trước đây á. Sao mà to cao vạm vỡ thế này.
Một bàn tay mềm mại chợt vỗ vào cánh tay nó, rồi vỗ vỗ vào lưng. Tâm nhìn kỹ cô giáo Cẩm, cô hình như là giáo viên dạy Sinh thì phải, hồi xưa nó không học cô nên không để ý. Cô lấy chồng là công an, vốn 2 vợ chồng ở đây. Thế nào mà nghe nói chú lại chuyển công tác lên tận Hà Giang, thi thoảng mới về thăm nhà. Cô cũng tầm tuổi mẹ, khuôn mặt tròn tròn, nhìn thì vẫn có vẻ đẹp, tất nhiên không bằng mẹ nó rồi.
Cô thấp hơn mẹ một chút, nhưng ngực ra ngực mông ra mông. Tất nhiên là nó nhìn bên ngoài thôi, chưa khám bên trong nên chưa biết kết cấu. Cô nhìn nó có cái gì khang khác, cô nói với mẹ mà cứ liếc nó. Tâm mới chợt nhớ ra, cô vừa thủ dâm thì phải, nó chợt nhìn phía dưới của cô. Cô mặc áo dài như mẹ, nhưng cái quần dài thế nào bó, hay là mu cô to, mà mu lồn lộ rõ ra, to căng phồng ra phía trước. Mẹ chợt nói làm Tâm chợt tỉnh:
– Cô Cẩm đợt tới cũng lên họp cùng cô Huyền. Cô chỉ họp báo cáo thôi, ở HN tầm 3 – 4 hôm. Con xem tìm hộ cô cái phòng trọ hay nhà nghỉ.
– À vâng, để con đi tìm xem.
– Ừ, tìm giúp cô nhé. Tâm có số điện thoại chưa, hay cô đưa số của cô.
– Số cháu… 098xxx. Xxxx cô lưu số cháu vào ạ.
– Được rồi, thôi mình đi trước Thương nhé. Có gì trưa gặp lại.
– Sao lại trưa hả mẹ. Trưa tan học là về nhà mà.
– À chết mẹ quên bảo con. Lúc nãy cô hiệu trưởng bảo tí cả trường đi liên hoan. Nhân tiện ủng hộ quán con cô mở luôn. Mẹ định gọi con mà quên mất.
– Thế ạ. Thôi tí con ăn gì cũng được. Mẹ cứ đi đi.
– Ừ. À mà hay tí con đi luôn đi. Thêm người thôi mà. Tí đi gặp lại mấy thầy cô giáo cũ.
– Vâng, thế để con về qua nhà xem cửa giả, rồi con quay lại tầm trưa.
– Ừ, thế thôi mẹ chuẩn bị dạy đây. Ái, cái tay… đang trong trường học đấy. Cái tay nó vừa thò vào bóp mông mẹ.
– Lúc nãy con vừa nhòm trộm cái lỗ, con nhìn thấy cái mông và lồn của cô giáo Thương, đẹp lắm mẹ à.
– Nỡm, nói linh tinh. À thế con nhìn cả của cô Cẩm à.
– Đâu, con nhìn mẹ xong lúc mẹ vừa lau chùi. Xong con ra ngay, mẹ đi vệ sinh được bao lâu mà nhìn của cô Cẩm.
– Con cứ cẩn thận. Cô Cẩm với chồng lục đục. Cẩn thận cô cua con đấy, con trai mẹ đẹp trai thế này.
– Mẹ có ghen không?
– Có… có… mẹ có ghen. Con chỉ là của mẹ thôi. Mẹ ghen với tất cả ai muốn có con.
– Mẹ… con chỉ muốn đè mẹ ra thôi.
– Thôi… thôi. Mẹ đi vào đây, thế nhé.