Phần 242
Mẹ rút vội tay ra rồi ra hiệu cho nó. Tâm thế vào chỗ, con chim kê vào cửa lồn rồi nhấn mạnh. Cẩm thở hắt ra thật dài, cái lồn siết chặt lấy cặc nó. Tâm cầm lấy hai đùi nàng rồi bắt đầu nhấp. Con chim không kiêng nể mà cứ phầm phập thật mạnh mẽ sâu trong lồn Cẩm. Cẩm cứ lắc mạnh đầu sang hai bên, nàng không chịu được cái cảm giác sướng kinh khủng mà não nàng không chịu nổi. Mẹ nó chợt nắm lấy tay Cẩm giữ lấy như an ủi. Cái miệng chợt cúi thấp ngậm lấy núm ti của Cẩm. Nó thấy mẹ cứ đá lưỡi quanh cái núm ti Cẩm, tay còn lại thì vê vê đầu ti thật nhẹ nhàng.
Cái lồn Cẩm chợt ưỡn lên. Vách lồn ngậm chặt lấy con chim. Nàng thét thật lớn, hai tay ôm chặt lấy mẹ, cả người như gồng lên. Chợt nước lồn nàng như nước lũ đổ về, phun hết lên thân cặc nó. Cái lồn cứ co bóp liên hồi con cặc, làm nó phải cắn chặt tay để không xuất ra ngoài.
Cẩm nằm đó phờ phạc, nhưng Tâm cũng không kém. Con chim nó cứ gục gặc không thôi. Giờ chỉ cần có ai kích thích hoặc làm nó nghĩ bậy, là con chim có thể phun ra bất cứ lúc nào.
Thương nhìn Cẩm đờ ra mà chưa hết buồn cười. Hai người là chị em thân với nhau, mà giờ đây cũng ghen tuông, cạnh tranh nhau vì một con chim. Nhìn người đàn bà mới ngày nào mình còn nghịch vú bạn, khen bạn vú to đẹp. Thì nay bầu vú đã có chút rạn vì sinh con, vú cũng thõng dài ra hơn. Thương thở dài thương Cẩm. Đã từng này tuổi rồi, trải qua bao chờ đợi mong mỏi, Thương nào còn chút ghen tuông nữa. Nàng chỉ chờ mong Tâm trở về, được nhìn thấy con trai – cũng là chồng mình hàng ngày, được ấp ôm mỗi khi nhớ là Thương thỏa nguyện rồi.
Thương chợt đưa tay xoa nhẹ lên lồn Cẩm, cái lồn đang ướt nhoét hơi giật lên khi tay Thương chạm vào. Thương mỉm cười, tiếp tục kích thích bạn. Cẩm nhướng mắt nhìn Thương, răng cắn vào môi. Nàng vậy mà lại bị kích thích bởi tay bạn thân cũng là mẹ chồng mình. Hai ngón tay Thương cứ thế vọc mạnh liên tục, cứ móc vào điểm G nơi vách trước lồn Cẩm. Cẩm bụm miệng, cái lồn vừa trải qua cơn sướng đầu giờ lại run rẩy co bóp chuẩn bị cơn sướng thứ 2. Thương đặt 1 ngón tay day ấn nhẹ hột le đã cứng đỏ lên của Cẩm, tay kia tăng tốc day mạnh điểm G của Cẩm. Cẩm cứ thế òa khóc, cái lồn ưỡn lên. Tay Thương càng day thì nước lồn ứa ra càng nhiều. Thương rút tay ra, bàn tay đã ướt sũng nước lồn của Cẩm.
Thương quay lại kéo Tâm. Tâm hiểu ý lại lao vào Cẩm. Nhưng giờ nó lật Cẩm lại. Cẩm như cá chết rồi, mặc nó làm gì thì làm. Với cả nàng làm gì còn hơi sức đâu mà phản kháng. Tâm ngồi đè lên đùi Cẩm, tra con chim vào khe đít Cẩm. Chim nó trượt nhẹ vài lần thì cũng đâm được vào cái lỗ lồn vẫn đang nhíp ra nhíp vào vì sướng. Cẩm hét lên, cơn sướng còn đang hành hạ nàng thì lồn lại bị nó lấp đầy. Tâm cứ thế đưa đẩy con chim trong lồn Cẩm. Cẩm khóc, khóc như hết hơi, khóc không ra tiếng. Tay nàng bấu chặt lấy ga giường. Nàng đã hiểu thế nào là sướng muốn chết.
Tâm chống tay xuống giường, nó bắt đầu dập mạnh từ trên xuống mông Cẩm. Con cặc cứ đâm mạnh vào vách lồn nàng, ép mạnh thân cặc vào vách lồn. Tâm dập như máy, con chim cứ phành phạch liên hồi xuống mông Cẩm. Nó kết thúc cuộc chiến bằng một nhát dao cuối cùng, con chim đâm thật sâu và mạnh, chọc tới cổ tử cung nàng rồi dừng lại. Từng cơn co thắt liên tục không ngớt bọc quanh thân cặc, mơn man đầu khấc nó. Tâm rút mạnh chim ra, cái lồn, cái mông Cẩm cứ thế giật liên hồi. Thân cặc nó đã trắng xóa nước lồn của Cẩm.
Tâm mặc Cẩm nằm đó, nó quay qua Thương đang ngồi bên cạnh. Nó kéo Thương lại, hai người ngồi sát vào nhau. Thương chồm lên nó, bàn tay cầm chim nó nhét vào lồn mình. Hai người ngồi yên lặng ôm nhau, cảm nhận con chim và con bướm đang tự động vuốt ve nhau, bao bọc nhau.
Tâm nhìn Thương, nó hé miệng ra ngậm môi nàng. Thương ừm một tiếng trong miệng, nàng cũng há môi ra ngậm môi nó. Hai người cứ nhẹ nhàng chầm chậm mút mát nhau. Hai cái lưỡi cũng chậm chạp trao đổi nước bọt nhau qua đầu lưỡi. Thương bắt đầu nhấp nhổm, Tâm thì vục mặt vào cổ, vào hõm ngực Thương. Hai con người cứ chậm rãi, lặng lẽ yêu nhau, gắn chặt lấy nhau. Tâm không cần kìm nén con chim, chim nó cứ thế cảm nhận cảm xúc mãnh liệt nơi đầu khấc khi lồn Thương cứ bọc lấy, co bóp chim nó.
Thương chống tay về sau, hẩy mông càng lúc càng nhanh. Tâm đưa tay bấu chặt mông nàng, trợ lực giúp nàng nhấn sâu cái lồn ngập chim nó. Con chim đã tới giới hạn, từng đợt tinh trùng cứ thế phun mạnh. Tâm gầm gừ, đôi tay tiếp tục nhấn mạnh nơi mông Thương, cái hông tiếp tục hẩy nhún liên tục cọ xát vào con cặc vẫn còn cứng. Tâm gầm rên rỉ, lồn Thương cọ nó ghê quá, con chim đã xuất tinh mà vẫn sướng kinh khủng. Nó gầm lên, ép Thương nằm xuống, con chim như được tiếp sức vẫn cứng đơ, dập như điên vào lồn Thương. Tâm nằm phịch xuống đè lên Thương, con chim cứ giật liên hồi hòa nhịp cùng con bướm. Chim và bướm cứ giật giật, như thể đó là điệu nhảy của riêng chúng.
Những ngày sau đó, cuộc sống diễn ra như thường lệ. Mẹ đi làm, Cẩm ở nhà với nó. Cả hai cùng đi chợ, chăm sóc chơi đùa với thằng Thuận. Cẩm và Tâm chỉ hôn hít nhau, sờ soạng nhau chứ không ai làm tình cả. Như một sự hẹn trước, những màn truy hoan điên cuồng chỉ diễn ra vào buổi tối sau khi thằng Thuận ngủ. Cả ba như điên cuồng vồ vập vào nhau. Cẩm cũng thích ứng việc Thương sờ mó, bú vú mình. Nàng cũng dần bạo dạn, thậm chí bạo dạn hơn Thương. Có lần Cẩm đã vục mặt vào liếm lồn Thương. Nhưng cũng chỉ một lúc, nàng không quen với cái lồn đầy mùi của Tâm và mẹ.
Cơn gió mùa đông bắc tràn về, mọi người co ro ra đường trong cái rét đầu đông. Nhưng bên trong căn phòng nhỏ vẫn hừng hực nóng. Thương đang đứng chống tay xuống giường, bộ áo dài đang mặc chỉ còn cái áo. Vạt áo bị vắt lên, cái quần thì đã bị tụt xuống. Thương rên mạnh khi bàn tay to của thằng Tâm vỗ lên mông nàng. Cái mông hằn rõ một vết tay. Tâm thì vẫn đang hùng hục địt phầm phập vào cái lồn Thương. Mặt nó hơi dữ tợn. Nó nhìn người đàn bà đang chổng mông cho nó bạo dâm mà vừa thương vừa bực bực.
Số là hôm nay Thương bị hỏng xe. Nhưng Thương không gọi nó đến đón mà lại được một cậu thầy giáo trẻ đón về. Tâm nghe tiếng xe máy trước nhà, nó đi ra xem ai đến. Đập vào mắt nó là hình ảnh Thương đang bị cậu thầy giáo trẻ ôm lấy. Thương sau giây phút ngỡ ngàng vội cố đẩy cậu ta ra. Thấy Tâm, cậu ta vội buông Thương ra, rối rít xin lỗi rồi quay xe chạy. Tâm bực mình. Nó biết cậu ta ôm mẹ chứ không phải mẹ chủ động. Nhưng nó vẫn bực, nó vứt cho thằng Thuận cái ipad bật ca nhạc rồi kéo Thương vào phòng ngủ. Cái quần nhanh chóng bị tụt xuống, cái lồn vẫn khô khốc chưa kịp ướt đã bị nó chọc chim vào. Thương ré lên, nhưng nàng vẫn lựa để chim nó đâm vào.
– Đau quá… ai… nhẹ thôi… con đánh mông mẹ đau.
– Cho mẹ chừa… lần sau có thế không.
– Ai… mẹ có làm gì đâu. Cậu ta tự nhiên thế.
– Ai bảo mẹ đẹp quá. Ai bảo mẹ ăn mặc đẹp. Ai bảo mẹ để cậu ta đưa về.
– Ai… nhẹ thôi… con ghen phải không.
– Có… con ghen… con không muốn ai ôm mẹ… ngoài con.
Thương nhân lúc nó rút chim thì tuột mông ra khỏi chim nó. Nàng quay lại nhìn Tâm và cười. Nơi cửa mình vẫn còn đau vì chim nó đâm vào, cái mông vẫn còn rát vì bị nó đánh. Nhưng Thương thấy vui vui. Xe hỏng thật, và nàng cũng không chủ định nhờ ai. Nhưng khi cậu thầy giáo trẻ cố muốn đưa Thương về, thì nàng cũng đồng ý. Thương có chút chờ mong Tâm sẽ thấy, và tức giận. Nàng chỉ không đoán ra nó sẽ bạo lực vậy, dùng cái gậy sắt của nó thô bạo chiếm hữu nàng.
Thương vuốt ve mặt Tâm, khuôn mặt bực mình nóng giận dần giãn ra. Tâm nhìn Thương rồi chợt hơi rơm rớm.
– Con xin lỗi, con không nên làm thế.
– Không sao. Khi mẹ để cậu ta đưa về mẹ cũng đoán con sẽ ghen.
– Mẹ có đau không.
– Có chứ, con làm mẹ tối nay không ngủ được với chồng mẹ rồi. Nhưng miễn tim mẹ không đau là được.
– Con xin lỗi, lần sau con không ngu ngốc như thế nữa. Chỉ tại con sợ… sợ ai sẽ có được mẹ. Sợ mẹ có ai khác.
– Đồ ngốc. Đã qua bao nhiêu chuyện mà còn không hiểu được mẹ sao. Khi mẹ đồng ý bước chân vào con đường tội lỗi này, thì đời mẹ đã gắn chặt với con rồi. Trái tim mẹ, linh hồn mẹ chỉ giao cho con thôi. Mẹ mãn nguyện với tình yêu của con, dù sau này có xuống địa ngục nhưng mẹ sẽ không hối hận.
– Con yêu mẹ.
Tâm và Thương lại gắn chặt môi vào nhau. Nước lồn cứ tự nhiên róc rách chảy khi hai con người quấn lấy nhau. Bên ngoài kia Cẩm tắt ipad. Nàng ngồi hát ru cho con, mặc đôi nhân tình đang quấn lấy nhau bên trong.
Đêm cuối, Tâm và hai người đàn bà lại quấn lấy nhau. Nó thay phiên phục vụ cả hai. Nhưng hai người như có sự thỏa hiệp, chỉ làm một lần với nó. Cả tuần trời cả hai đã vắt kiệt nó. Đêm cuối, mẹ và Cẩm muốn ấp vào Tâm, nói chuyện với Tâm. Những chuyện trời ơi đất hỡi, nhưng chỉ thế thôi là đủ. Sự ôm ấp tâm tình đôi khi cũng quan trọng không kém tình dục. Bởi vì đó là cách chúng ta hiểu nhau hơn qua lời nói, chứ không phải ngôn ngữ của thể xác.
Tâm lên Hn. Nó về qua nhà thím rồi lấy xe đi thăm anh. Từ khi anh lấy vợ nó chưa qua thăm bao giờ. Trước khi đến Tâm đã gọi điện. Anh Công bảo cũng sắp về, nhưng về đến nhà phải một tiếng nữa.
Tâm theo địa chỉ, nhà vợ anh mới chuyển đến đây. Đó là một căn biệt thự gần hồ Tây. Tâm chợt nhớ tới chị Ngọc, vì đây gần căn nhà của chồng cũ chị. Nó bồi hồi nhìn hướng rẽ vào phía căn nhà lần đầu nó gặp chị, nhưng rồi lại tiếp tục hướng về nhà anh. Căn nhà ba tầng rộng rãi được thiết kế đẹp đẽ, từ kiểu dáng đến màu sơn. Có đủ sân với cây cối đã được trồng ngay ngắn. Tâm bấm chuông, hồi lâu mới có người ra mở.
Đập vào mắt nó là một người phụ nữ đẹp. Nó vẫn ấn tượng với mẹ vợ anh, vì mẹ vợ anh rất đẹp. Có lẽ tuổi trẻ mẹ vợ anh còn đẹp hơn chị Thanh, đấy là nó nghĩ thế. Nó chợt nhìn thấy cái túi bên hông của cô, nó thấy ngờ ngợ quen quen. Cô thấy nó cứ nhìn chằm chằm cái túi thì hơi sợ, khẽ lùi lại định đóng cửa. Như nhận ra hành động của mình, nó cười tươi ngượng nghịu xin lỗi:
– Xin lỗi cô, cháu là Tâm, em trai anh Công.
– Tâm… à… cháu à… lâu quá không gặp cô không nhận ra. Cô thấy cháu mà còn tưởng cháu là…
– Là trộm chứ gì à. Cháu không chủ ý gì đâu. Tại tự nhiên cháu thấy cái túi của cô. Nó quen lắm, rõ ràng cháu đã thấy ở đâu rồi.
– Thế à, cháu mà không nói là cô đóng luôn cổng rồi. Dạo này khu này cũng nhiều trộm. Vào nhà đi cháu, Công nó cũng sắp về.
– Vâng, chị Thanh về chưa cô.
– Cái Thanh cũng mới về. Cháu vào nhà đi rồi đợi, cái Thanh cũng sắp xuống. Cô cũng đang có việc, định đi lấy hàng. Cái túi này toàn tiền hàng đấy. Lúc nãy cháu nhìn làm cô cứ sợ sợ.
Cả cô và nó đều bật cười. Bỗng chợt đầu nó lóe lên. Nó nhớ mấy câu cô vừa nói, rồi cái gì như chợt nhớ ra trong đầu. Nó vội tiến nhanh lại, trước sự ngạc nhiên của cô nó cầm vào cái túi của cô.
– A… đúng rồi… cháu nhớ ra rồi. Thẩn nào cháu thấy cái túi quen thế. Cái họa tiết này đúng là đặc sắc, không giống túi thường.
– Thì đúng rồi, mẫu này ở Việt Nam hầu như không có. Bản limited ngay cả bên Mỹ mà.
– Không, ý cháu nói là cháu nhớ ra cái túi. Vì lần đó cháu còn lấy túi từ tên cướp. Có phải cách đây mấy năm cô đeo túi này và bị cướp không.
– Đúng… a… ý cháu là… cháu là cậu thanh niên đi xe đạp… đúng rồi… thẩn nào cô thấy mặt cháu quen quá.
– Cháu cũng thấy mặt cô quen quen, mà không nhớ tới đã gặp ở đâu.
– Đấy, cháu thấy có đúng là duyên phận không. Cô cháu mình thế là gặp được nhau rồi.
Cô kéo nó vào rồi hàn huyên. Cô kể mấy hôm sau có dịp đi qua khu đó là cô lại ngó xem có gặp nó không để cảm ơn. Nhưng mà không gặp. Cô khoe căn nhà này là xây bằng tiền hàng cô buôn bán. Hôm đó mà mất tiền chắc cô lăn quay ra mất. Nó cũng cười xòa, đáp lời với cô.
Tiếng bước chân chợt đi xuống, nó ngước lên thấy chị Thanh. Chị dường như càng đẹp hơn, có lẽ không đẹp như mẹ chị, nhưng nét đẹp của chị theo tháng năm càng đằm thắm.
Mẹ chị – cô Thủy vội lôi chị lại khoe việc nó là ân nhân cứu cái túi tiền của cô. Chị bật cười, hóa ra nó và chị dây mơ rễ má đúng là cũng có số quen biết nhau. Cô hồ hởi rồi nhất quyết bắt nó ở lại ăn cơm chiều, dù giờ mới hơn 3h. Nó muốn từ chối vì đã có hẹn ăn với thím, nhưng cô nằng nặc muốn chiêu đãi nó. Nó đành phải đồng ý trước sự níu kéo và nhiệt tình hết mực của cô.
Cô có câu đồng ý của nó thì vội vàng đi luôn. Cô bảo cô giao tiền hàng xong rồi đi qua chợ rồi về ngay. Cô giao việc cho chị Thanh chuẩn bị còn nấu ăn. Nó bật cười, nó cứ như nguyên thủ quốc gia đến thăm nhà cô không bằng.
Cô đi rồi, nó ngồi xem tivi một mình cũng thấy buồn. Tâm đi vào phía bếp, chị Thanh đang đứng nơi đó, tựa người vào thành bếp nhặt rau. Tâm chợt thấy nhớ tới cái đêm với chị. Cả hai chị em chưa vượt qua giới hạn cuối cùng, nhưng thế là đủ để nó có kỷ niệm vô cùng sâu sắc với chị.
Thế nào mà nó cứ tự nhiên lại gần sau chị. Hai chị em đủ gần để có thể cảm nhận thấy nhau. Tâm ngửi thấy mùi thơm ngan ngát dịu nhẹ từ chị. Nó có thể thấy cái cổ xinh trắng ngần với những sợi tóc mỏng manh thật hấp dẫn. Chị cứ cắm cúi nhặt rau, dường như chả biết gì đến nó. Nhưng Tâm hiểu là chị đã biết, chỉ là giữa hai người như có tờ giấy mỏng, không ai dám đâm toạc tờ giấy đó ra. Tâm ngần ngừ, rồi nó mở lời trước:
– Chị!
– Ừ, chị đây.
– Chị có khỏe không.
– Chị vẫn vậy. Đợi chút chị nhặt rau xong đã.
– Chị có vẻ gầy đi.
– Thế à, đợt trước chị thấy mình béo nên muốn giảm cân.
– Em thấy chị có béo đâu, chị trông thế nào vẫn đẹp.
– Em chỉ dẻo mồm. Anh Công mà được như em thì tốt.
– Em không nịnh đâu. Chị ra sao em biết hết rồi còn gì. Anh trai em thật ngốc. Nếu là em thì em chỉ muốn ôm chị cả ngày.
Thanh đờ người ra khi nghe em chồng nói câu đó. Nàng quay mặt lại, má khẽ hồng lên. Nàng với nó tuy chưa bước qua giới hạn, nhưng rõ ràng có cái gì đó đã không thể còn như trước nữa. Những ký ức tưởng đã được phủ kín khóa lại, chợt bùng lên hiện ra trước mắt nàng. Cái đêm hôm đó, không trọn vẹn, nhưng làm Thanh không thể nào quên được. Cái khát khao tưởng chừng bị dập tắt nhưng vẫn âm ỉ, và chợt cháy lên khi Thanh gặp lại nó.
Tâm nhìn chị, mặt chị lúc tái lúc hồng. Trong ánh mắt đó lúc ảm đạm buồn, lúc thì như rực lửa khát khao. Nó chợt thấy ánh mắt chị nhìn nó như cái đêm hôm ấy. Tâm cũng như bị thu hút, tiến sát vào chị. Hai con người gần như chạm vào nhau, mắt nhìn nhau không chớp. Những ánh mắt trao nhau là ngôn ngữ nhanh nhất và thầm kín nhất để họ hiểu nhau.
– Chị… chị có nhớ cái đêm hôm ấy không.
– Chị… chị cất nó vào xó tủ rồi.
– Em thì vẫn nhớ. Từ khi gọi cho anh xong và xác định đến đây, những ký ức đó lại chợt hiện lên mồn một.
– Thôi… coi như là kỷ niệm. Quên đi em ạ. Chị em mình còn có anh Công. Chị không muốn anh Công biết.
– Thế nếu… anh không biết thì sao.
– Em… chị… cũng không biết.
Thanh bỗng chợt không kiềm chế nữa. Nàng vít cổ nó xuống, ngấu nghiến hôn lên đôi môi Tâm. Hai con người ghì chặt lấy nhau, hai đôi môi dính chặt lấy nhau, tạo điều kiện để hai cái lưỡi quấn lấy nhau thật chặt. Những đôi bàn tay vần vò nhau, sờ soạng nhau triệt để. Bàn tay kia kéo nhanh cái khóa quần, cởi cái cúc ra sờ vào con chim đầy thèm muốn. Bàn tay kia thì bóp chặt bờ mông cong vểnh lên, cái tay còn lại thì sờ soạng nơi bầu vú đang chĩa lên cứng đơ qua lớp áo nỉ.