Phần 234
Tâm vẫn nằm ngắm nghía người đàn bà này. Hai lần làm tình lần nào cũng đem lại đê mê trong nó. Ai bảo dì không đẹp thì quả thật mắt mù rồi. Nó đảm bảo 99% thằng đàn ông khác nếu có thể đều muốn địt người đàn bà đang nằm bên dưới nó, thậm chí sẵn sàng liếm giày hôn chân nàng nếu có thể. Vậy mà giờ dì đang để nó đè lên, con chim nó vẫn ngập trong lồn dì. Nghĩ đến việc được ôm ấp người đàn bà tuyệt mỹ này mà nó thêm hứng khởi. Con chim chợt to dần lên.
Sương vẫn còn đang mơ màng trong cơn sướng. Đã lâu rồi nàng không làm tình, dù nếu muốn thì chỉ một tín hiệu sẽ có hàng trăm hàng nghìn người sẵn sàng quỳ dưới chân Sương. Những ánh mắt thèm thuồng vẫn thi thoảng lướt trên người Sương, nhưng nàng chả ưng ai cả. Bâu lâu nay nàng có tiếng lả lơi nhưng thực sự bên nàng lâu nay chỉ có Tiến và… nó. Sau cái lần làm tình với nó, Sương như cảm nhận được một cánh cửa mới mở ra với mình. Sương dường như e dè không hẳn muốn bước vào cánh cửa nó. Vì cánh cửa đó đi tới con đường làm Sương đê mê, sung sướng, nhưng cánh cửa đó lại hướng duy nhất tới nó.
Sương là người có cảm xúc rất sâu sắc. Nàng có thể nhỡ kỹ càng cảm giác khi người đàn ông yêu mình thế nào. Đã nửa đời người rồi, số người đè lên nàng cũng tầm gần chục người. Toàn là người nàng chấp nhận, nàng thích thì mới có thể được chính thức ngập trong động thiên tiên cảnh trong nàng. Chứ bình thường nàng chỉ lả lướt vậy thôi. Ai quá lắm mới được bóp mông bóp vú nàng. Mà những loại dê già đó chẳng qua là vì công việc. Nhưng sau tất cả, cái cảm xúc mà Tâm đem lại trong nàng hoàn toàn khác biệt những người khác. Nó vượt lên hẳn những cảm xúc khác đem lại, nổi trội hoàn toàn. Chưa bao giờ Sương có thể cảm giác Sướng như thế. Cái sướng nó còn kéo dài dư âm trong nàng rất lâu, chỉ khi Sương bị cuốn đi trong công việc thì nàng mới dần tạm quên nó. Nhưng nó như thuốc gây nghiện. Nó chích chim vào lồn nàng đúng lần đó nhưng giờ Sương cũng chả thể nào quên.
Từ lúc nó gợi ý muốn đấm lưng là lồn Sương đã rỉ nước ra rồi. Sương cũng háo hức lắm, tim Sương đôi lúc khẽ đập mạnh khi nghĩ bao giờ nó sẽ chủ động đè lên nàng. Sương có nên giả vờ chống cự hay thả phanh để cảm xúc chi phối mà ôm ấp nó.
Ấy vậy mà nàng thiếp đi dưới sự mơn man của bàn tay nó. Mà nó cũng thật nhát, đã ăn nàng được một lần rồi mà vẫn không dám mạnh bạo. Đôi lần bàn tay đi xuống gần hông Sương đã chờ đợi, nước lồn thêm rỉ ra nhưng nó lại thôi. Rồi đến lúc nó nằm xuống cùng Sương ngủ, nó vẫn không làm gì cả. Sương hơi hơi muốn đè lên ấn con cặc vào lồn mình rồi mắng nó một chặp. Sao cứ lề mề để Sương cứ chờ đợi. Nhưng một phần trong nàng cũng muốn ôm nó ngủ. Sự mệt mỏi bao ngày qua, công việc, rồi Tiến hành làm Sương ngủ say bên cạnh mùi da thịt rắn rỏi cường tráng của nó.
Rồi khi tỉnh dậy, món quà cho Sương đã tới, nó chủ động vồ vập làm Sương muốn rơi nước mắt. Cuộc làm tình không làm Sương thất vọng. Cái cảm giác của đợt làm tình lần trước lại xuất hiện, tuyệt vời và hoàn hảo. Dù cảm xúc khi chim nó đâm vào bướm nàng mỗi lần một khác, nhưng cái cảm xúc chung là không đổi.
Rồi khi cơn sướng còn chưa mất hết, thì con cặc nó chợt to lại trong nàng. Sương ngỡ ngàng khi cơn sướng sắp biến mất lại dần tăng lên. Con cặc nó lại ngập đầy trong lồn nàng, vách lồn như vui sướng bao bọc khít khao lấy cặc nó. Những cú thúc thật dài thật sâu đụng vào nơi đáy lồn Sương. Không có cảm giác đau đớn gì mà là một cảm giác lạ lẫm làm Sương run rẩy. Sương biết cổ tử cung co bóp những ngày đèn đỏ đôi lúc làm Sương đau quặn. Nhưng ở đây chỉ có một cảm xúc, nó không rõ ràng lắm như đang tích lại chực vỡ òa ra.
Những cú thúc cứ liên tục trong lồn Sương, nàng khẽ rên rỉ lên như một bài hát văng vẳng bên tai nó. Nó như một sự khơi gợi dục tính trong Tâm, làm nó cứ thúc càng lúc càng hăng, cái lồn Sương không còn râm ran nữa mà như điên lên vì nó. Cả khung xương chậu nàng tê hết rồi. Cả hai đùi cũng thế. Sương muốn điên lên, nhưng không có cách nào. Cái thuốc gây nghiện của nó làm Sương muốn chết, nàng chỉ còn cách giải tỏa bớt qua đường miệng. Tiếng rên rỉ của Sương to dần, nàng đôi lúc muốn hét vang lên nhưng từ khi mất trinh đến giờ Sương chưa bao giờ làm thế.
Cái cảm xúc mơ hồ dần rõ trong Sương khi chim nó dập mạnh vào cổ tử cung nàng. Giờ nàng đã rõ rồi. Vì cơn cực khoái trong nàng đã tới. Sương co cứng người lại, nước lồn nàng tuôn xối xả ngập lụt trong lồn nàng. Cặc nó đâm vào da thì nghe phạch phạch, mà vào đến trong lồn thì cứ tạo ra âm thanh ọp ẹp. Sương hét vang lên, chỉ sợ không ai nghe thấy. Nàng cảm giác như mình được giải thoát khỏi một cái gì đó bấy lâu nay. Cuộc đời Sương có thể nói là không tệ, nàng hầu như có được mọi thứ. Sương chỉ thiếu một chữ sắc mà thôi. Giờ nàng đã tìm được chứ sắc để ghép cho đủ thứ mà cuộc đời nàng thiếu.
Tâm nhìn dì, nó thấy vui vui sảng khoái khi hai lần hành hạ dì chết lên chết xuống. Nhưng nó còn muốn thêm nữa, biết khi nào dì lại cho nó. Tâm lật dì lại, nó ngồi lên sau đùi dì. Bàn tay bóp mạnh cái mông tròn trịa, rắn chắc nhưng không quá to của dì bẹt sang một bên để cái lỗ lồn rộng mở. Tay kia cầm chim ấn vào cửa lồn dì. Ọt, con chim đã đi được vào trong lồn nhờ đống nước lồn nhiều vô kể của dì. Dì cong mông lên đón nhận chim nó. Tâm chống 2 tay rồi bắt đầu dập. Con chim dập từng phát thật mạnh xuống mông, bẹt hai bên mông ra rồi đâm sâu nhất có thể trong lồn.
– A… A… A… A… mạnh quá… A… A… sướng quá… A… A…
Nó cứ hì hục dùng cái dùi sắt của nó khoan sâu trong lồn dì. Vách lồn liên tục bị nong ra, bị cặc nó miết mạnh. Không nhanh nhưng từng phát từng phát như đưa dì lên tiên cảnh. Nó cứ dập mãi đến khi hơi mỏi. Tâm nằm hẳn lên người dì, cái hông cong lên rồi bắt đầu dập nhanh dần. Phạch… pạch… pạch… pạch… con đực đang phủ lên con cái nhấp điên cuồng. Dì rên rỉ hét la liên hồi khi chim nó cứ nhấp như máy vào lồn dì. Nó chợt thấy dì cứng người lại, hai bàn tay bấu chặt như muốn rách tấm ga trải giường. Nó vừa dừng lại thì một tiếng xè xè vang lên, dì đang đái. Nó hơi ngừng rồi lại tiếp tục dập. Dì vừa đái vừa khóc, cơn sướng làm dì không chịu nổi. Cả một khoảng giường đã ướt đẫm. Nó vẫn tiếp tục nhấp như máy khâu. Dì nằm đờ ra mặc nó làm gì thì làm. Chỉ có tiếng khóc rấm rứt vẫn không thôi. Tâm cũng không chịu nổi nữa. Lồn dì bóp chim nó làm nó bủn rủn hết vì sướng. Con cặc vừa buồn vừa sướng làm nó không chịu nổi. Tâm nhổm dậy rút mạnh chim ra. Nó lật dì lại định bắn tinh lên ngực dì. Nhưng con cặc nó nín nhịn bao lâu, từng dòng tinh trùng bắn phụt ra thẳng vào mặt và cổ dì. Chỉ có đôi chút lúc cuối mới vương vãi trên bầu ngực trắng nõn phập phồng của dì.
Hai con người nằm vật ra giường thở. Cả hai đều thỏa mãn tuyệt đối sau bao ngày nhịn đói. Tâm mãn nguyện nhìn sang người đàn bà đang dính đầy tinh trùng của nó trên mặt. Dì cũng không thèm lau, nhìn qua nó khẽ cười. Tay dì tìm tới tay nó khẽ nắm lấy. Chả cần nói gì cả, thế là tự hiểu. Nó biết lần tới với dì sẽ không còn xa.
Trời về thu, nơi đây bắt đầu đón bão. Gió giật mạnh khiếp làm mấy chú thợ già vội vã né tránh. Nhưng bọn thanh niên thì hò reo ra lội nước biển đua gan với trời. Đám thợ già cứ chửi bới liên hồi gọi chúng vào. Tâm đứng trên tòa nhà đang cao dần lên nhìn xuống. Mới ngày nào những đứa trẻ trâu nó dẫn vào đã trưởng thành, cũng thành thợ chính. Có người giỏi người không, nhưng đều khá lên cả. Tâm có chút hơi hài lòng. Từ hồi tiếp nhận hơn 50 thợ ở Hội An, nó đã giải quyết được bài toán nhân công. Chỉ có chút đau đầu vì phải quản lý. Nhưng sao tránh được, đó là bài toán chung của những công ty đang lớn dần. Tâm giao cho một cậu giám sát người quê Điện Bàn quản lý đám thợ đó phụ Tâm. Dù sao người cùng quê, nói chuyện cũng dễ hơn.
Tâm đang mải mê với những suy nghĩ thì cơn gió to mang theo những hạt mưa quật vào mặt nó. Nó né mặt để tránh. Chợt nó nhìn thấy một chiếc taxi vừa đỗ. Tâm chợt dừng mắt lại nhìn, nó cảm giác như có cái gì đó thu hút nó. Bước xuống xe là một thân hình gầy gầy quen thuộc. Liên đứng đó, mắt nhìn quanh như đang muốn tìm nó. Tâm hơi sững lại một giây, rồi nó chạy như điên hết sức có thể. Cái nhà chết tiệt, sao tự dưng cao thế. Tâm hồng hộc chạy tới, rồi dừng trước mặt Liên.
Liên vuốt nước mưa trên mặt đi, khẽ cười với nó. Tâm và Liên cứ thế nhìn nhau, có ngàn vạn lời muốn nói mà không biết bắt đầu từ đâu. Tâm vẫn đau đáu chuyện của nó và Liên. Nó ra đi nhưng không một lời từ biệt với Liên. Nó không biết nên chào nàng thế nào, vì thật khó quá. Nó biết lòng Liên với nó, nhưng nó đã trót dính vào Hiền, nó không bỏ nàng được. Liên sẽ không chấp nhận điều đó, thực sự chung chồng với một cô gái trẻ. Nó vẫn canh cánh không biết Liên thế nào, Liên còn tiếp tục với Định không. Có chút ghen tuông trong lòng nó, dù rằng nó không có tư cách như thế.
Tâm nhìn Liên như gầy hơn, nhưng những đường nét trên khuôn mặt nàng vẫn như vậy, thậm chí sắc nét hơn. Liên dường như một bông hoa đang dần tới độ nở đẹp nhất. Nó muốn hái nhưng tay không dám chạm.
– Em và mẹ vào thăm bố, đưa luôn thằng Mạnh vào đây. Nó không muốn ôn thi lại nữa, mà vào đây lập nghiệp.
Liên mở lời trước. Chuyện nàng nói nó cũng biết sớm muộn mà thôi. Thằng Mạnh trượt đại học xác suất là 100% rồi. Thím vừa muốn giữ nó ở bên nhưng cũng vừa muốn nó vào trong đó. Ở bên vì thím không nỡ xa thằng con trai, với lại vào trong đó ai quản nó. Bố nó có khi còn làm nó hư hỏng hơn. Nhưng ở lại cũng không được, với cái tính nó sớm muộn lại nhập hội với mấy bọn đầu xanh đầu đỏ. Lan không quát được nó, nó chỉ sợ bố thôi. Ai cũng phải bước đi trên đường đời của mình, nên thằng Mạnh được vào đây. Còn sống hay chết là do nó cả.
Thím đã thuê phòng ở một khách sạn khác gần nơi chú ở. Mọi người vào đây đã hai ngày rồi. Liên kể cho nó thằng Mạnh ngày đầu vào việc đầu tiên làm là mua một con phớ. Nó thậm chí có cả anh em trong này. Nó để con dao trên bàn, dọa chú nó. Chú nó vừa quát nó vừa sợ, khi nó dọa sẽ chém chết con nào dính dáng đến bố. Thím vừa xem vừa buồn cười với thằng con.
Tâm cứ để Liên ngồi trong lòng, nó và nàng thay nhau kể chuyện từ khi nó vào. Sau khi nó đi, Định vẫn quấy rối Liên. Anh ta xin lỗi ỉ ôi các kiểu, nhưng Liên kiên quyết từ chối. Dường như không lay chuyển được Liên, Định trở mặt. Anh ta quay qua gạ gẫm mấy nhân viên cả mới lẫn cũ khác. Rồi bắt đầu có những lời nói xấu Liên. Định thì khác, anh ta đứng ra nói đỡ cho Liên. Liên kể nàng cũng chỉ vô tình biết, khi thấy cô gái nói xấu mình hôm trước thì hôm sau đi sau xe của Định. Nhìn cô ta ôm eo Định tình tứ mà Liên thấy thương cho cô gái. Một chàng trai hiền lành, tài năng và có gia thế tốt luôn là lựa chọn tuyệt vời cho mọi cô gái. Nhất là một người luôn yêu chiều cô gái đó hết mực. Liên cũng suýt rơi vào cái tròng đó, nếu không phải nàng may mắn thì có lẽ giờ cũng đành theo lao theo anh ta. Còn anh ta có tiếp tục mồi chài cô khác chơi chán Liên rồi bỏ không thì Liên cũng chả biết.
Tâm ngồi nghe Liên mà cũng chợt giật mình. Nếu không vì sự tham lam muốn níu Liên lại thì giờ Liên đã rơi vào tay của một dân chơi như Định. Nó khẽ siết chặt Liên vào lòng, có lẽ nó thả cho Liên tự do không phải là điều tốt.
Trời mưa càng lúc càng nặng hạt, gió táp ầm ầm. Tâm gọi mãi mà không có taxi. Liên nhìn trời mưa rồi chợt hỏi Tâm:
– Phòng khách sạn bên cạnh còn phòng không anh.
– Anh cũng không biết, nhưng giờ chắc còn. Đang bắt đầu mùa mưa, khách ít đi rồi.
– Em chả về đâu, em ở đây với anh. Anh thuê phòng cho em nhé.
– Bên đó á, đắt lắm.
– Anh, anh giờ là tỷ phú rồi còn keo kiệt.
– Anh nghèo rồi. Anh vừa đặt tiền mua đất, cũng không xa đây lắm, tầm gần 2km. Anh mua 3 lô, mỗi lô 120m. Anh sẽ xây một cái nhà thật rộng đón mẹ anh vào.
– Cả Cẩm và Hiền nữa chứ.
– Ừ… Tâm trầm lặng trả lời.
– Vậy còn em thì sao. Em cũng muốn một phòng.
– Có, anh có xây phòng cho em và thím.
– Anh có mưu đồ chứa chấp mẹ em phải không.
– Không phải, anh xây dư ra, sau này trẻ con còn lớn lên.
– Vậy giờ anh xây thêm 1 phòng đi, phòng riêng của em. Không trẻ con trẻ lớn nào được ở hết.
– Rồi, có gì đâu. Anh sẽ xây một phòng, ghi rõ của tiểu thư Ngọc Liên. Anh sẽ đưa em chìa khóa, em không mở không ai được mở.
– Được, anh nhớ làm như thế đấy.
– Vậy… em không về thím và chú sẽ bảo sao.
– Sao. Em lớn rồi em qua đêm một mình cũng không được à.
– Không phải, chỉ là…
– Giờ anh đặt phòng ngay đi. Phòng nào thật đẹp vào.
– Vậy… có một phòng, nhưng không phải khách sạn này. Mà là khách sạn cũng gần đó.
– Sao cũng được, miễn là đẹp, phù hợp với đẳng cấp công chúa của em.
Tâm gãi đầu, tự nhiên Liên sao lại ngang như vậy. Nó chạy ra tìm xe máy và áo mưa, thì thấy bên khách sạn của dì có một xe vừa trờ tới. Là của chú Năm tài xế quen của khách sạn hay chở khách đi sân bay. Nó vội ới chú chở nó quá giang. Vậy là nó và Liên đi trên con Audi của chú tới khách sạn của nó.