Phần 191
Trời đã tảng sáng. Nó ú ớ tỉnh giấc, vì bị phá giấc ngủ. Thảo Nguyên đã ngồi lên người nó. Nàng đang nhún nhảy thật ngây ngô và không có kỹ năng gì cả. Nó lại nhỏm dậy ôm siết lấy nàng, hôn nàng những nụ hôn say đắm. Nó cứ ôm nàng, cù cưa chim nó với lồn nàng. Rồi có những lúc nó thúc cặc như điên, nó bế nàng lên và cứ thúc liên tục, mặc dù nó biết nàng vừa mất trinh, sẽ đau đấy. Nhưng nó cũng đau, cảm giác xa nàng ngày càng hiện hữu. Cái lúc nó ôm nàng thiếp đi, chính là lúc nàng rời xa nó. Đến khi nó dậy, chỉ còn lại một nửa tấm khăn trắng với những đốm máu và vệt máu nàng chùi lau chim nó. Nàng mang một nửa tấm khăn đi, và cũng mang theo một phần trái tim nó.
Thảo Nguyên đi rồi, nó chỉ nghe dì nói lại. Nó lại lao vào công việc. Nó xây nó trát như một thói quen, vừa nhanh lại còn đẹp nữa chứ. Đám thợ rồi cũng trở lại, mấy chú thợ già mang theo thêm vài người nữa, không đủ.
Nhưng lúc này, những người thợ theo chú nó đến tìm nó. Hóa ra cái trò thay đổi chủng loại vật liệu bị lộ ra. Không phải từ công trình của chú nó, mà là người khác. Chú nó cũng bị liên lụy. Sau khi nó tách ra, chú nó cũng biết khôn mà làm giấy tờ hợp pháp một phần. Nên chỉ bị yêu cầu bồi thường và khắc phục. Nhưng như một hiệu ứng domino, các công trình khác chủ đầu tư cũng yêu cầu kiểm tra. Cốt thép lộ ra là loại khác, chú nó bị yêu cầu bồi thường, cắt hợp đồng. Cũng chỉ có 1 công trình bị hủy, với gói thầu phụ bị bồi hoàn. Nhưng thế là đủ, thiếu hẳn công trình cho thợ làm. Tin dữ đồn xa, chú nó chưa kiếm ra được công trình nào mới nữa. Thợ bắt đầu di tản qua bên này. Tâm nhận, nhưng chỉ những ai nó thấy làm được, chịu được kỷ luật bên nó. Thế là vấn đề thợ được giải quyết, như thấy ánh sáng cuối đường hầm.
Những ngày đầu tháng 4, khách sạn Tâm Ngọc khai trương. Chị chỉ nhắn yêu cầu nó đặt tên là thế. Nó cũng ngại quá, dì nhìn cái tên khách sạn như muốn hỏi nó. Nó té, đó là cách tốt nhất. Khách sạn nó vứt cho dì quản lý, vì nó chỉ là thằng thợ xây. Ấy vậy mà dì làm tốt lắm, có lẽ dì sinh ra để kiếm tiền, để quản lý.
Tháng 6 lại tới. Nó vẫn đi qua đi lại giữa các công trình để kiểm tra, đôn đốc. Cô Loan đã kiếm thêm 2 giám sát nữa để giúp nó. Nhưng có phải ai cũng như chú Tiến đâu, nó phải sát sao, phải cẩn thận. Thợ xây mà, tính nhà quê và lười nhác luôn hiện hữu khi không ai quản lý.
Một buổi tối tháng 6, Tâm đang bước vào thang máy để đi gặp dì. Nó muốn xin dì cho nó nghỉ. Nó muốn về nhà, thăm mẹ, thăm vợ, thăm con, thăm cả những người thân yêu với nó. Nó lên tới phòng dì, gõ cửa nhưng không ai trả lời. Rõ ràng nó đã hẹn với dì từ sáng. Nó khẽ mở cửa, căn phòng tối thui. Chỉ có trong góc giường có ánh đèn ngủ hất sáng. Nó đi lại gần, dì không ở trên giường. Bỗng nó ngửi thấy mùi rượu. Nó nhìn, dì đang ngồi thu lu dưới đất. Thấy nó nhìn, dì gượng cười với nó:
– Con đến gặp dì à. Xin lỗi con, dì trót uống một ít, say quá.
– Sao dì lại uống rượu. Dì nhớ Thảo Nguyên à.
– Dì có nhớ nó. Mọi ngày 2 mẹ con vẫn bên nhau. Đi làm về ít ra còn cãi cọ với nó. Giờ nó đi rồi cũng buồn. Nhưng lúc chiều dì vừa nói với nó qua facetime rồi. Bên đó là ban sáng.
– Vậy sao… dì uống rượu.
– Giải khuây thôi. Con có uống một ly không.
– Không dì ạ.
– Vậy dì uống một mình.
Dì lại rót rượu vào ly. Cái ly rõ to, chỉ nên rót một ít nhâm nhi. Đằng này dì rót đến hơn nửa cốc. Nó vội chạy tới, đoạt cái ly trước miệng dì. Nó nhìn dì rồi há miệng uống hết ly rượu. Rượu cay xộc thẳng vào bụng, thẳng lên óc nó, làm nó hơi liêng biêng.
– Dì uống rượu mạnh thế. Không tốt đâu.
Dì cười, nhưng không rót rượu nữa. Dì ngồi 1 lúc rồi chống tay ngồi dậy. Nhưng dì say quá, vừa đứng đã chực ngã. Nó vội tiến tới đỡ dì. Dì ngã luôn vào người nó. Dì ôm chặt nó, gục đầu vào vai nó. Nó định gỡ dì ra mà dì phát vào tay nó rõ đau. Dì cứ vậy ôm nó. Một lúc sau dì khẽ nói:
– Hôm nay dì buồn lắm. Chú Tiến con sắp lấy người khác rồi.
– Sao lại thế hả dì. Chú đợi dì bao nhiêu năm rồi.
– Cái lão ngốc đó. Mà tại dì, tại dì tất cả. Dì cứ cảm giác không sẵn sàng, nên chưa muốn cưới. Tháng trước dì có đi dự tiệc. Tính dì con biết rồi, hay trêu chọc người khác. Chú con thì không chịu được, nhìn thấy là bỏ về. Dì cũng quen rồi, nên nghĩ bình thường. Mà sau chú bỏ về quê, nghe đâu con gái muốn giới thiệu bạn trai. Chú ở quê, uống rượu say thế nào ngủ với cô em vợ cũ chồng chết. Cô ấy có thai rồi. Vợ cũ chú cũng muốn vun vào, cả con gái nữa. Chú gọi điện xin lỗi dì, chú cũng không biết xử lý sao. Dì vun vào luôn, chả nhẽ để con không có cha. Chú cũng lớn tuổi rồi, có đứa con trai chắc cũng thích lắm. Dì… dì buồn lắm Tâm ơi.
Dì gục đầu vào vai nó khóc. Nó chỉ biết vỗ về dì, vấn đề này nó cũng không giúp được. Dì cứ thế ôm nó mãi. Rồi nó thấy dì ngưng khóc, nhưng dì vẫn ôm nó. Nó len lén gỡ dì ra, xem dì có ngủ không. Nhưng mắt dì vẫn ráo hoảng. Dì nhìn nó, bật cười:
– Con tưởng dì say nên ngủ luôn chắc.
– Con cũng tưởng vậy. Thôi muộn rồi, về nhà đi dì. Uống rượu không tốt. Dì ngủ một giấc mai nghĩ tiếp.
– Ừ, chắc phải vậy.
– Thế để con đèo dì. Con có để xe dưới hầm.
– Dì ngủ luôn ở đây. Từ khi Thảo Nguyên đi dì ít về nhà lắm.
– Vậy dì nghỉ đi. Con về.
– Khoan…
– Sao vậy dì.
– Dì nằm một mình buồn lắm. Con nằm với dì nhé.
– Cái đó…
– Đợt trước con cũng nằm rồi còn gì. Dì ăn thịt con chắc.
Nó lầm bầm trong miệng, có mà nó ăn thịt dì thì có. Nhưng nó vẫn ở lại. Dì thấy vậy thì tung tẩy đi vào nhà tắm. Nó ngồi đợi nửa tiếng thì dì ra, tắm táp luôn rồi. Đây như là đại bản doanh của dì, quần áo cũng có đủ. Dì tháo khăn bông tắm ra, bên trong là cái váy ngủ mỏng. Không nhìn được bên trong, nhưng váy chỉ ngắn đến đùi, khoe khéo cặp đùi thon trắng mịn của dì. Hai cái núm vú nhô ra qua làn váy mỏng. Nó vội né mặt đi, vì không thì nó dán mắt vào đấy mất.
Dì bật cười, tiến lại gần nó. Dì nâng cằm nó quay lại, thổi khẽ một hơi vào mặt nó:
– Con thấy dì giống yêu tinh không. Con có sợ phạm tội không.
– Dì… không phải yêu tinh. Còn con có sợ phạm tội.
Dì cười khanh khách rồi leo lên giường đắp chăn. Nó ngần ngừ rồi cũng leo lên. Dì ngăn nó lại, khẽ cười:
– Cởi quần ra, mặc quần đùi thôi cho dễ phạm tội.
– Thôi con mặc vậy cũng được.
– Có được không. Dì thấy cái lùm giữa 2 chân con kìa. Con mặc cái quần thợ xây ý đi ngủ á.
Nó áy náy nhìn dì. Đúng là nó lười thay quần áo. Với lại dì và nó quen thuộc quá rồi. Nó mặc đúng bộ đi làm đến gặp dì. Nó nhìn dì, rồi cởi quần ra. Sau đó là cởi áo. Thân trên của nó rắn chắc, gọn gàng làm dì khẽ nhếch mép cười. Nó rón rén chui vào chăn.
Chưa kịp yên ổn thì dì nhào qua ấp vào nó. Dì gác đầu lên cánh tay nó, tay dì để hờ ở ngực nó. Con chim nó đâu có ngủ được, chỉ càng cương lên. Cái chân mát rượi mịn màng của dì đang gác lên chân nó. Dì nằm đó một lúc lâu rồi khẽ cười:
– Dì thấy con cứng người vậy sao ngủ được.
– Dì nằm vậy con mới không ngủ được.
– Vậy dì nằm ra xa con có ngủ được không.
– Con… không biết.
– Dì biết. Cả dì và con đều không ngủ được. Chỉ có một cách.
– Là gì hả dì.
Dì không trả lời, mà trườn lên người nó. Nó chưa kịp ngạc nhên thì môi dì đã áp vào môi nó. Đôi môi dì mềm quá, môi dì tách môi nó ra mà hôn. Dì chợt rời môi nó, cười nhìn nó:
– Dì thèm quá. Con nằm thế này dì không ngủ được. Để dì phạm tội nhé.
– Nhưng… con…
– Giờ không có con và dì gì nữa. Giờ dì là con cái đang thèm khát con đực. Con cho dì được yêu con đêm nay nhé.
Tâm khẽ gật đầu. Nó biết nó cũng thật khó kiềm chế khi bên cạnh là dì – nóng bỏng và như thỏi nam châm hút nó. Dì nhanh chóng hôn lên môi nó, nó hé miệng ra hôn lại dì, thè lưỡi ra để môi dì mút mát lưỡi nó.
Rồi nó ôm dì, lật dì lại phía dưới nó. Cái miệng nó tham lam ngoạm lấy miêng dì. Dì đẹp, dì lả lơi, dì khêu gợi bao đàn ông, có cả nó. Những thứ nó tích tụ trong nó, giờ là lúc bùng ra. Nó ghì siết lấy thân thể dì, cái thân thể mềm như không xương thế này, mịn màng thế này, thơm tho thế này, giờ đang nằm dưới thân nó. Nó hôn dì điên cuồng, và dì cũng thế. Hai con người điên tình lao vào nhau, vần vò nhau. Bàn tay thô ráp của nó nhanh chóng tìm đến ngực dì mà xoa bóp. Dì lấy tay tuột 2 dây áo ra, để bàn tay nó úp vào bộ ngực dì cho dễ. Nó và dì cứ hôn hít nhau. Tay nó thì sờ soạng vú dì, đùi dì, háng dì. Dì cũng chả kém, hôn lấy hôn để cổ nó, làm nó rên lên vì sướng. Bàn tay dì vê vê cái ti bé bé của nó, cái tay còn lại thì vuốt ve cây thịt cứng rắn của nó.
Chả cần bú liếm, chả cần kích thích gì nữa, nó nhanh chóng tuột cái quần lót dì ra, rồi nhét cặc vào. Cái lồn dì đã ướt át chờ chim nó. Dì há miệng thở dốc, khi cặc nó banh lồn dì tiến vào.
– Chim con lớn quá.
– Lồn dì cũng chật quá.
Dì quắp lấy nó, còn nó cứ ra sức dập chim vào thật sâu trong lồn dì. Hai ánh mắt nhìn nhau, cảm nhận sự giao hòa của linh hồn, sự động điệu của thể xác. Cái lồn dì cứ bó chặt lấy chim nó, dù nước lồn dì ra ướt cả háng nó. Những tiếng rên của dì, khuôn mặt đỏ bừng vì sướng của dì kích thích nó cực độ.
– Ư… ư… ư. Uuu… sâu thế… Tâm ơi… ư… ư… ư. Uuu… đâm vào cổ tử cung dì rồi… ư… ôi… ôi…
– Con sướng quá dì ơi… lồn dì làm con bủn rủn… ư… dì ơi…
– Ư… mạnh nữa lên Tâm… ư… dì sướng… ôi… ôi… mạnh quá… ôi… ôi Tâm ơi… ôi… aaaaa… ôi… aaaaa…
Tâm ra sức dập thật mạnh vào lồn dì. Dì ưỡn cái lồn lên hết cỡ để cặc nó ngập sâu, đâm vào cổ tử cung dì. Nó gầm gừ, thúc cặc liên tục trước khi phun sạch tinh trùng vào tử cung dì.