Phần 184
Bóp càng lâu nó càng ngửi thấy mùi thơm từ người dì phảng phất quanh nó. Nó nhìn chằm chằm vào cái gáy trắng với búi tóc đang được búi gọn gàng của dì. Nó muốn hôn lên cái gáy đấy, nhưng nó thật không dám.
– Ư… dễ chịu lắm… con đi hành nghề được rồi đó.
– Đỡ rồi hả dì. Con cứ sợ làm dì đau.
– Đỡ lắm rồi. Nhưng còn nữa đó. Con ra đây bóp dì cái thắt lưng.
Dì ra cái giường đơn nằm ra đó. Nó chú ý tới cặp mông dì bó gọn trong chiếc chân váy công sở, hai bắp đùi thon mịn của dì. Nhưng không phải người, không phải lúc, nó lại ngồi bên cạnh day bóp cái thắt lưng cho dì. Dì cứ rên lên khi nó bóp, làm nó ảo tưởng về tiếng rên rỉ của dì khi dì làm chuyện đó. Người đàn bà này đang gần trong tầm tay nó, nhưng nó biết không nên chạm vào dì. Dì vẫn còn là mẹ Thảo Nguyên, cô ấy nghĩ sao khi mình địt mẹ cô ấy. Chưa kể nó biết tính dì, cứ ỡm ờ, nhưng chả ai ăn được đâu.
Sương thì đang nằm đó, suy tính xem thằng bé đang nghĩ gì. Nó có dám làm ẩu với mình không. Nàng cười thầm trong lòng, 100% nó sẽ ham muốn cơ thể mình, nhưng liệu nó có làm liều không. Nếu nó làm thì mình phản ứng sao. Nàng chợt chê mình ngu ngốc khi trêu nó. Đau lưng là 1 mà trêu là 9. Nhỡ nó làm thật, thì mối quan hệ giữa 2 người sẽ ra sao. Sương sẽ đẩy nó ra, và mối quan hệ sẽ kết thúc. Đau đầu, không cái dại nào giống cái dại nào.
Nhưng rồi thằng Tâm cũng không động đậy gì. Sương liếc nó mà khẽ mỉm cười. Nàng tha bổng cho nó, chính nàng cũng hú vía. Mãi mới kiếm được thằng sai việc có đầu óc. Dự án này mà thành, thì công việc của nàng sẽ sang một tầm cỡ khác. Một con người suốt ngày chỉ sự nghiệp, tham công tiếc việc như nàng thì đây không chỉ là dự án mà còn là người tình của nàng. Sương vươn vai, nhìn đống giấy tờ mà ngán. Nàng nằm lên giường đắp chăn đi ngủ.
Thằng Tâm về đến nơi đã hơn 11h. Trăng thanh gió mát làm nó thấy khoan khoái. Bấy lâu nay nó chỉ biết làm, ăn rồi ngủ. Cái chu trình lặp đi lặp lại đó làm chính nó cũng thấy bức bối. Nhưng nó chả biết phải thay đổi sao. Nó cũng không có mẹ, Cẩm hay Lan bên cạnh. Nó cũng không có Thảo Nguyên để dẫn nó đi ăn uống la cà nữa. Tâm chợt thấy hơi cô quạnh trong lòng.
Tiếng giặt giũ chợt vang lên bên tai nó. Giờ này ai còn giặt giũ. Từ ngày gom quân với chú nó, đội quân xây dựng của nó đã gần 100 người. Ở bên khách sạn xây cho chị Ngọc là gần 20 người. Do lúc trước tập trung hết thợ vào đây, nên tiến độ xây khá nhanh. Giờ cần tập trung thợ sang công trình khác, ở đây chỉ còn gần 20 người. Với lại chú Khá chưa thấy chị Ngọc ứng tiền, nên ý chú là không nên làm nhanh quá. Dù nó nói nó sẽ ứng tiền ra trả thợ, nhưng ý chú là thế. Nó chỉ biết nghe theo.
Nó đi ra phía máy bơm, hóa ra là Xoan đang giặt quần áo. Thực ra là chị đang dùng chân dẫm vào bộ quần áo như để trút giận. Nó ít khi thấy Xoan giận như vậy. Tâm lại gần, nó thấy mặt Xoan có vẻ giận thật sự.
– Sao vậy chị Xoan.
– Hừ… á… Tâm à… làm chị giật mình.
– Em thấy chị đang như giận mấy cái bộ quần áo này nên ra hỏi. Có chuyện gì hả chị.
– Chị… cái thằng Chi xóm dưới làng em đó. Lúc nãy nó định sàm sỡ chị.
– Thằng Chi? Thằng đó hình như có làm bên này đâu nhỉ.
– Nó làm bên khách sạn đằng kia. Lúc nãy chúng nó mang chai rượu đến rủ mấy thằng bạn nó làm bên này uống rượu. Xong rồi nó… nó thấy chị… định… dê chị.
– Thế chị có sao không.
– Không sao… cái thằng mèo hen ấy thì làm gì được chị. Nhưng mùi rượu từ cái mồm thối của nó ám khắp quần áo chị. Chị phải đem đi giặt, không ngửi nối.
– Thằng này láo nhỉ. Sao chị không gọi anh Xuân.
– Anh Xuân từ trưa nay bị điều qua bên kia rồi. Em không để ý à.
– Ơ… sao em không biết.
– Chú Khá điều 4 thợ chính liền.
– Em cả chiều cứ mải xây góc đằng này, chả để ý. Chú chả nói với em gì cả. Bên này đã ít thợ chính rồi…
– Thì đấy, đi 4 thợ chính thì làm chậm lắm.
– Để em nói với chú. Thằng kia để em xử lý, không thể lơi lỏng thế này được.
– Ừ, em làm giúp chị. Kín thôi nhé. Anh Xuân mà biết được thì… Em biết tính anh ý rồi đấy. Chị không muốn mua oán chuốc thù… cái bọn trẻ ranh… không cẩn thận nó đánh từ sau…
– Em biết rồi.
Tâm nhìn chị giũ quần áo. Giờ nó mới để ý. Trời hè oi ả nên chị mặc mỗi 1 cái áo 3 lỗ với quần đùi. Bộ ngực núng nính nảy lên nảy xuống theo nhịp dậm chân của chị. Đã lâu rồi nó không làm chuyện đó. Công việc bề bộn làm nó cũng quên mất mình có nhu cầu rất cao. Hôm nay anh Xuân lại không có ở đây. Nó chợt tiến lại gần chị hơn, ánh mắt nhìn chị như diều hâu nhìn chuột nhỏ.
Xoan đang mải dậm đống quần áo thì thấy thằng Tâm tiến lại gần mình. Nàng đang định hỏi, mới nhớ ra mình và nó… Xoan chợt nhìn nó, thấy ánh mắt của nó nhìn mình, nàng hiểu nó muốn gì. Xoan có chút mong đợi, cũng có chút muốn chối bỏ. Đã lâu rồi mình và nó không làm chuyện đó. Sướng và kích thích kinh lên được, nhưng Xoan sợ chồng biết lắm. Nhiều lúc ngủ Xoan cứ nghĩ, có bao giờ mình mơ gọi tên nó không.
– Này, em đứng đó đi. Em đừng gần chị.
– Đã lâu rồi em và chị không làm chuyện ấy. Cho em chị nhé.
– Thôi, đã lâu rồi. Mình làm vậy chị sợ anh Xuân biết lắm, rồi tan cửa nát nhà.
– Anh Xuân hôm nay không ở đây mà. Để em yêu chị.
– Thôi… mà cái Hà có khi sắp ra rồi. Chị ấy nhìn thấy thì không hay.
– Em làm gì thấy ai. Có thì chắc chị ra rồi chứ.
– Thật… chị gọi chị ý ra cùng chị cho đỡ vắng vẻ, đang đêm… ư… um…
Tâm không để Xoan nói hết, nó kéo người Xoan vào ngực nó. Miệng nó nhanh chóng dính chặt trên đôi môi Xoan. Xoan chỉ mạnh mồm, bị nó ôm hôn thì nhũn hết cả ra. Cái bản năng, sự thèm khát giống đực mạnh mẽ trong nàng đã chiến thắng. Xoan để tay vuốt ve hai cánh tay nó, nàng cũng hé miệng ra mút mát lưỡi nó.
Với Xuân, anh là thợ xây theo kiểu quê mùa, hôn hít cũng chả khoái lắm. Khi thèm vợ thì lôi Xoan ra sờ mó một chút, có hơn là hôn hít ngực Xoan, rồi nhanh nhanh chóng chóng đút chim vào. Chứ không như thằng Tâm, cái miệng nó làm Xoan như đê mê trong nụ hôn. Chỉ cần nó hôn thôi là Xoan đã thấy rạo rực rồi. Xoan như cô thiếu nữ ngây thơ gặp phải nó là cáo già, nàng mê man trong những nụ hôn, những cái nút lưỡi của nó.
Bàn tay nó trong lúa Xoan đang đê mê thì đã kịp chui vào cái áo 3 lỗ của Xoan mà nắn bóp bầu vú nàng. Cái núm vú nâu nâu đã cứng hết cả lên vì bị kích thích. Xoan như bay bay trong cái cảm giác không thật, môi nàng, cổ nàng đều nhanh chóng bị môi nó xâm chiếm. Cái cảm giác đôi môi nó lướt nhẹ trên cổ nàng, phả hơi nóng vào tai làm Xoan rùng mình vì sướng. Khi miệng nó hôn đến xương quai xanh của nàng, Xoan đã chủ động lột cái áo ra vứt xuống đất. Nàng muốn được nó bú liếm ngực nàng. Đã lâu rồi không ai hôn hít cơ thể nàng.
Thằng Tâm như hiểu rõ nguyện vọng của Xoan. Nó hôn từ từ từng cm trên ngực nàng. Xoan ưỡn cổ, ưỡn ngực ra. Cứ chỗ nào môi nó lướt đến là nàng lại rướn ra, để nó hôn hít nàng. Xoan ré lên tiếng nhè nhẹ khi nó ngậm vú nàng. Cái lưỡi nó đá qua đá lại điệu nghệ quá, chứ không phải chỉ hôn hít qua loa như Xuân. Xoan ghì chặt tay vào đầu nó, ấn vào ngực mình thật chặt. Nàng chỉ ước ao trở về nhà chú Khá, để có thể cả đêm được nó địt. Giá như bây giờ nàng chưa có chồng…
Tâm liếc mắt nhìn người đàn bà đang ngất ngư trước mắt. Chị đang bị nó làm cho đê mê rồi. Miệng nó hôn đến đâu trên ngực là Xoan lại rên nhè nhẹ đến đấy. Tâm đưa tay thò vào cái quần sóc của Xoan. Đám lông lồn hình như được tỉa ngắn đi. Những ngón tay lướt xuống cái khe ẩm ướt của Xoan. Xoan như rúm lại vì sướng khi tay nó lướt nhẹ vào khe lồn nàng. Lồn Xoan đã ướt hết nước rồi. Thằng Tâm cứ thế miết lồn Xoan, cái miệng thì tiếp tục mút mát đầu ti nàng. Xoan sướng quá, chả cần nó cho vào mà Xoan còn cảm thấy sướng hơn khi được chồng địt.
Tâm còn muốn ngậm lấy cái lồn Xoan mà bú. Đã lâu rồi nó không bú lồn chị, không hiểu giờ có gì khác không. Nhưng bản thân nó cùng thèm khát quá, lâu rồi nó chưa làm chuyện ấy. Với cả đêm khuya vắng vẻ, biết đâu có air a đây đi đái. Nó vội tụt quần Xoan xuống, con cặc nó cũng nhanh chóng được bung ra thoát khỏi cái quần. Tâm để Xoan bám vào mình, nó nâng 1 chân Xoan lên, bản thân nó khom hạ người xuống. Nó cầm con chim rồi nhấn vào cửa lồn Xoan. Con chim dường như quen đường biết lối, từ từ tách lồn Xoan ra tiến vào bên trong. Xoan bấu chặt vào nó, cơn sướng kinh khủng vì cái cảm giác chờ mong, vì con cặc to của nó, hay vì não bộ của Xoan đang chờ đợi sự kích thích kinh khủng này. Xoan giật giật người khi cặc nó ngập trong lồn Xoan. Sâu quá, to quá, cái cảm giác quen thuộc đã mất bấy lâu nay đã trở về:
– UUUUU… sâu quá Tâm ơi… làm từ từ thôi nhé… ư… ư… chị sợ chưa quen… ư… ư…