Phần 45
Thế là nó xách đít đi làm anh bưu tá, nó được chia phát và nhận bưu phẩm ở 2 quận trung tâm, đúng ra là nó xin đi 2 quận đó vì ở đó nhiều chỗ ăn chơi, nó hy vọng có thể tìm được em ở đó.
Công việc nhàn không thể tưởng, nó cứ tưởng mất nhiều thời gian lắm hóa ra rảnh không, sáng ra phát vài cái thư, dăm cục hàng rồi ngồi chơi cho đến chiều đi gom 1 vòng quanh quận lấy bưu phẩm của các khách hàng quen rồi đem về văn phòng, đóng đóng gói gói rồi chia nhau thằng ra sân bay, thằng ra bến xe, thằng ra bưu điện đi gửi hàng là hết việc. Nó xung phong đi gửi hàng bến xe, ngày đầu tiên nó đi gửi hàng ở bến xe mới buồn cười, ông H làm chung kêu để anh dẫn mày ra vài lần cho quen chứ không biết gì ra gửi lung tung lạc hết cả hàng, nó cũng ok, vừa đi vừa chỉ này chỉ kia ra vẻ lắm nó cũng cười cười không nói gì, ra tới bến thấy nó tay bắt mặt mừng với mấy ông đầu bò đầu bưới, hàng cũng có lính lác nó chạy đi gửi chút cầm biên nhận về, tiền bạc chẳng mất xu lác nào thì ổng nhìn nó với vẻ mặt khác ngay, gì chứ đó là địa bàn của anh nó, đố thằng xe nào dám lấy tiền cước, nhưng nó không chịu, bắt phải nhận tiền thì gửi còn không thì thôi, có mấy đâu mà phải ép người ta, khoảng cả tấn thì nó mới ép.
Công việc rất nhàn nhưng nó chạy suốt ngày, vừa làm việc bên cò đất của nó, vừa đi loang quăng dò dò tìm em, nói chung chẳng có một tí tiến triển nào, gái đẹp thì nhiều như quân nguyên nhưng không có 1 ai giống em hay con Thảo, nó nản dần, biết tìm đâu đây trời.
Sau một thời gian làm thì cái tính chịu khó cộng thêm vẻ ngoài bảnh bao của nó ( nổ tí =)) ) bắt đầu phát huy tác dụng, khu vực quận nó khai thác giờ là điểm nóng của chi nhánh, khách mới ngày càng đông, doanh số đem về bằng tất cả các tuyến khác cộng lại, đơn giản vì mấy em lễ tân với mấy bà hành chính nhân sự trong mấy tòa nhà khoái nó, nhờ gì nó cũng làm giúp, vác nước, sửa điện gì nó cũng giúp sạch, lâu lâu nó còn mua trái cây lên cho mấy bả ăn chơi, lại thêm đẹp trai khoai to nên mấy bà mấy em mê tít, thư từ hàng hóa gì đêm qua nó gửi tất. Uy tín trong công ty tăng nhanh nên chẳng mấy lương lậu cũng tăng, con em ông C cũng chẳng dám hách dịch với nó như trước.
Nói qua chút về con này, con này chắc sinh vào giờ bà mụ bị đau bụng hay sao ấy, mặt nó lúc nào cũng nhăn nhó, tính tình thì hách dịch láo lếu, nó muốn ra vẻ bà chủ nên lúc nào cũng ý kiến ý cò về công việc của mấy anh em, nào là mấy anh làm thế này là không được, phải làm như này như này thì mới phát triển được.. vv…vv … mấy ông kia ngại ngại chứ nó thì nó cãi thẳng, éo biết gì thì ngồi im cho anh làm chứ ý kiến vớ vẩn cứ phát biểu hoài. Bởi thế nên nó với con nhỏ như chó với mèo, không đụng mặt thì thôi, gặp là cãi nhau, riết nó chán thấy con nhỏ đi vào là nó đi ra, đi ra là nó đi vào, hỏi nó cũng không trả lời, kêu nó không thèm ừ hử, bơ mịa mày đi cho rảnh nợ
Nó bơ hẳn con nhỏ này nhưng thằng bồ nó thì không, nó có 1 thằng bồ ngoài HN vào cùng, hình như sắp cưới thì phải. Nó vào ở cùng với con này tại văn phòng luôn, tầng 1 làm văn phòng còn tầng 2 là của 2 đứa nó, thằng này làm ở công ty khác sáng đi tối mới về nên cũng ít gặp, chỉ có thứ 7 công ty thằng đó nghỉ còn bên nó vẫn làm thì mới gặp nhau. Thằng này cũng thuộc diện công tử nhà giàu rửng mỡ hay sao ấy mà láo không thua gì con bồ nó, nó cáu lắm rồi mà chưa có dịp dằn mặt thằng này, một bữa thứ 7 thằng đó ở nhà, tụi nó cũng ít việc nên cả đám nhân viên ngồi nói chuyện tán phét, thằng đó trên lầu đi xuống
– Mấy đứa rảnh ngồi không chơi thế ah
– Vâng, chưa có khách kêu nên chưa đi anh ah
– Không có khách kêu cũng phải đi làm thị trường đi chứ, trả lương cho mấy cậu đâu phải để mấy cậu ngồi chơi thế này
Nó cáu lắm rồi
– Thứ 7 nghỉ hết sạch đâu ra mà tìm khách mới, nói cứ như thật
– Mày nói gì thằng kia
– Không nghe ah, thứ 7 người ta nghỉ làm hết ông gặp được ai mà đòi đánh khách, mà nói thật ở đây chỉ mình tôi nhỏ hơn ông thôi, còn lại lớn hơn ông hết, ông kêu mấy đứa là mấy đứa nào, mà ông trả lương hay sao mà nói nhiều thế
– Mày là thằng nào mà láo thế, đm muốn bị đuổi ah
– Tao đang rất lịch sự nha, mày mà đm 1 câu nữa là tao đập vỡ mồm mày ra ấy
– Bố láo hả thằng nhóc con
– Lắm mồm, bước xuống đây
Xin lỗi chứ từ ngày nó làm cái nghề có đất thì chuyện đánh nhau với các cò khác là chuyện thường như ăn cơm, giờ thì nó cứng lắm rồi, cũng có cái thần tựa tựa như anh Th rồi ấy ( đương nhiên là thua xa ), uýnh nhau anh có tiếng lắm em ah, bước xuống đây 3s là mày ôm mỏ máu liền, thằng này hăng máu gà nhưng nhìn mặt nó thì cũng ngán vài phần, mày không xuống thì tao lên. Nó phi thẳng lên cầu thang chưa kịp làm gì thì chị D từ trong nhà di ra
– Tính làm gì thế L
– À, có gì đâu chị
– Thằng này nhân viên mà hỗn lắm chị D, để thằng như nó làm có ngày công ty phá sản với nó
– Đó không phải là chuyện của em, nãy giờ chị nghe hết rồi, chuyện của cái chi nhánh này chị tự biết giải quyết, không cần em phải dạy
– Chị nói thế thì thôi
Thằng đó quê độ quay đít đi thẳng lên, quay lại nhìn nó gườm gườm ra vẻ ta đây éo sợ mày đâu, tại có chị D thôi nhá. Nó cười khẩy, phúc cho mày chứ chị éo ra kịp thì mày không ôm mỏ máu tao làm con mày. Từ vụ đó thằng đó không thấy mò xuống vào thứ 7 nữa, gặp nó cũng éo dám nói gì, riêng con nhỏ em ông C thì càng có cớ để thù nó hơn, kiếm chuyện với nó suốt ngày, mà cũng lạ, con này thù nó thế sao không tỉ tê với ông C đuổi nó nhỉ, chắc tại nó đem về doanh số cao nên tiếc chăng, ui giời đuổi thì đuổi chứ lương lậu chỗ này chẳng bằng 1 góc anh mày bán được 1 căn nhà phố nha cưng, anh chỉ muốn tiếp xúc đi lại nhiều hơn để làm việc riêng của anh thôi.
Nói chung là đi làm cái này cũng khỏe, có thêm đồng ra đồng vô nên chẳng có vấn đề gì, chỉ có một chuyện làm nó hơi ngại, đó là chị D, chị đối xử với nó rất khác, chẳng có vẻ gì là giống chị em cả, nó thấy không ổn tí nào …
Thực sự là nó hoàn toàn không có chút phương hướng nào trong việc đi tìm em, ngày thì cứ vòng vòng trong mấy tòa nhà, các khu trung tâm thương mại, cá quán café sang sang, tối về thì mò vào bar, vũ trường, quán nhậu …. Nói chung là nó quần muốn nát khu vực trung tâm mà không có chút tác dụng gì, nó bắt đầu nghĩ tới việc em không còn ở Sg nữa, hoặc có thì cũng ra vùng ven, khổ cái đến một bức hình của em nó cũng không có thì biết đường nào mà nhờ người khác tìm.
Tìm kiếm hoài trong vô vọng làm nó bắt đầu thấy chán nản, sự bất lực bực bội làm nó xấu tính hẳn đi, nó cau có và sẵn sàng gây chuyện với bất cứ ai, nó hay ngồi im 1 đống những lúc rảnh việc, ai hỏi tới là nó nhăn, con bé H em ông C có lần bị nó quạt cho muốn đái ra quần cũng bắt đầu ngán nó, không thấy kiếm chuyện với nó nhiều nữa. Mấy ông làm chung thì khỏi nói, thấy nó ngồi im 1 mình là mấy ổng cũng lơ không dám hỏi han gì
Quá bế tắc trong việc tìm em làm nó hay nhậu hơn trước, gần như không có đêm nào nó không uống, khi thì uống với mấy ông trong cty, khi thì với 2 thằng đệ P, H, khi thì qua anh, không có ai thì nó uống 1 mình, mà nhậu lúc nào nó cũng uống cho say mềm ra mới chịu nghỉ. Nó sợ, nó rất sợ về nhà 1 mình, căn phòng của nó có quá nhiều kỉ niệm giữa nó với em, nhìn vào đâu nó cũng thấy em, nhìn vào bất cứ đồ đạc nào trong phòng cũng thấy em, cái cảm giác cô đơn trống trải nó thật kinh khủng, nếu không say thì nó không cách nào ngủ được. Nhiều lần nó muốn chuyển chỗ trọ nhưng nó sợ lỡ em về tìm nó thì sao, đến cả sđt nó cũng giữ nguyên không thay đổi gì hết, nó còn không dám để hết pin nữa, nó không để nhỡ bất cứ cuộc điện thoại nào, nó cầu mong em sẽ gọi cho nó, dù chỉ một lần…
Công việc của chi nhánh phát triển rất tốt nên vào một dịp cuối tuần ông C bay vào kiểm tra sổ sách rồi dẫn toàn bộ mọi người đi ăn, cũng là để chia tay chị D vì chị còn công việc của chị không thể giúp thêm được nữa. Nghe nói được sếp lớn dẫn đi ăn nhậu đứa nào cũng hồ hởi, nó thì chẳng quan tâm, đi với ai cũng được, miễn là đủ cho nó uống phê là nó ok hết
– Anh rất cảm ơn mọi người đã cùng nhau chung sức giúp đỡ anh trong thời gian qua, việc chi nhanh phát triển thuận lợi nhờ công lao rất lớn của mọi người, hôm nay anh mời tất cả một bữa hoành tráng, anh em chơi thả ga nhá
– Ồn ào.. lố nhố.. láo nháo…
– Anh cũng thong báo luôn 1 chuyện là hết tháng này chị D sẽ không còn làm đây nữa, D đã giúp anh rất nhiều trong thời gian qua, nếu không có em thì anh cũng không biết làm sao, cảm ơn D rất nhiều
– Không có gì anh, bạn bè lâu năm khách sáo làm gì
Cảm ơn qua lại lằng nhằng 1 hồi thì bắt đầu ăn uống, ồn ào nhốn nháo như cái chợ, nó chẳng quan tâm chỉ uống và uống. Anh C quay qua nó
– L này, anh xem qua sổ sách thì thấy em là nhân viên số 1, doanh số em đem về làm ngay cả anh cũng rất bất ngờ đấy
– Vâng
– Anh định cất nhắc em lên làm quản lý bộ phận giao nhận, em không cần phải chạy tuyến nữa, chỉ ngồi nhà quản lý thôi
– Thôi anh, em thích chạy ngoài đường hơn, ngồi 1 chỗ không hợp với em đâu
– Sao thế, ngồi nhà khỏe hơn chứ
– Anh cứ để em chạy, em còn nhiều việc linh tinh, ngồi 1 chỗ không làm được
– Em không chịu thì thôi vậy, theo em thì nên để ai quản lý
– Ai cũng được anh, mà em thấy anh H được đấy, ảnh cũng lớn tuổi nữa để ổng làm là hợp nhất
– Uh để mai họp rồi anh thông báo, em mệt hay sao mà kiệm lời thế
– Không có gì anh, tính em nó thế
– Uh, uống thả ga nha, vui lên
– Vâng
Vui à, biết thế nào là vui ! Uống cho say mềm chắc là vui đấy, nó ngồi uống kìn kìn, ai mời là nó dốc cạn ly, không ai mời nó cũng uống. Một lần liếc qua nó thấy chị D nhìn nó với vẻ ái ngại, nó bơ luôn, say thì say chứ có mẹ gì phải lo
Ăn nhậu đã đời thì anh C với chị D có việc phải đi trước, chỉ còn con bé em anh C ở lại với mấy thằng, chủ yếu ở lại cho anh em nhậu chán rồi thanh toán tiền chứ nhìn cái mặt nó thì biết thừa nó cũng chẳng muốn ngồi đây. Đã thế thì ông càng ngôi dai cho mày dài cổ ra luôn. Nó muốn ngồi dai nhưng con nhỏ đó với ông H không muốn thế, lải nhải hồi thì cũng kêu tính tiền rồi ra về, ra tới cửa nó kêu mấy thằng còn lại đi nhậu tiếp
– Kiếm quán khác anh em ngồi thêm tí rồi về, còn sớm quá
– Ông uống phát khiếp ra L, say hết rồi giờ nhậu gì nổi nữa
– Đệch chán thế
– Giờ có đi mat xa tí thì đi chứ nhậu nữa thì thua
– Thế thôi tui đi nhậu với bạn
Móc điện thoại ra gọi cho P, H đi nhậu thì 2 thằng kêu đang bên anh Th, kêu nó về nhậu luôn, tắt máy phóng xe về tốc hành luôn, ngon ngon gì chứ nhậu bên anh Th thì lại sắp được nghe nhạc chế đây.