Phần 39
– Mày có sao không…
Minh ngửa mặt lên giời, hỏi con Tâm.
– Không sao… May mà mày đánh nó kịp không nó hiếp tao mất rồi…
– Thế có mà mày lại sướng quá.
– Mày điên à. Tao thích đụ nhưng đéo thích bị cưỡng hiếp đâu nhớ.
Con Tâm dẩu mỏ hứ một tiếng. Minh bật cười, mồ hôi trên đầu chảy ra thấm vào mấy vết thương trên mặt làm hắn khẽ đau xót. Lồm cồm bò dậy, hắn tiến lại gần tên sẹo cởi bỏ bộ đồ của gã rồi đưa cho con Tâm mặc tạm. Xong xuôi, hai anh em nó lại dìu nhau quay lại căn chòi nơi thằng Long đang bị nhốt.
Trong căn chòi tên trọc đi qua đi lại lòng gấp như lửa đốt đợi mãi không có tin tức từ phía hai đứa kia khiến gã dâng lên một nỗi sợ mơ hồ. Thi thoảng gã lén liếc coi thử phản ứng của thằng Long nhưng chẳng thấy được điều gì. Thằng Long bình tĩnh đến đáng ngạc nhiên hoàn toàn khác bộ dạng bù lu bù loa ban nãy. Lúc này nó chỉ ngồi im lặng chốc chốc lại đưa mắt như trấn an chị nó. Nó càng như vậy lại càng khiến tên trọc nóng ruột, gã cắn răng chốc chốc lại hướng mắt nhìn ra phía ngoài bồn chồn không thôi.
Qua hơn mười phút sau, từ phía rừng cây, Minh xuất hiện đi thẳng hướng cái chòi. Gương mặt giờ còn đang sưng tím nghênh ngang bước đi như sợ người bên trong không thấy gã vậy. Quả nhiên mới được mấy bước, tên trọc mở cửa từ trong chòi bước ra, nét mặt ngưng trọng nhìn Minh nói:
– Mày là ai?
Đoán rằng hai thằng kia biến mất ít nhiều có liên quan tới Minh nên tên trọc không dám chủ quan. Cánh tay đưa ra sau lưng chạm nhẹ lên chuôi con dao dắt vùng thắt lưng thoáng an tâm gã thận trọng tiến về phía Minh.
Thấy thằng còn lại chỉ là một đứa gầy gò thấp bé, Minh lộ rõ vẻ coi thường. Đùa, thằng kia to cao như vậy hắn còn đập được nữa là một thằng còn không cao tới được cằm mình. Nghĩ vậy nên gan hắn cũng to hơn mặc cho kẻ trước mặt bặm trợn ra sao hắn vẫn bình tĩnh đáp lời:
– Tao là bạn thằng Long. Nó nhờ tao tới, hai thằng kia bị tao xử cả rồi. Giờ đến lượt mày đấy thằng già ạ.
Vừa nói hắn vừa làm bộ ngầu, cằm hơi hếch lên bộ dáng huênh hoang. Cái môi nhếch lên không giấu nổi vẻ tự đắc. Nghe Minh nói tên trọc hít một hơi sâu, bàn tay nắm chặt lấy chuôi dao chầm chậm tiến về phía hắn. Thấy bộ dạng tên trọc có vẻ khác lạ, Minh chợt nhận ra, trong lòng khẽ hốt hoảng. Vẻ vênh vênh tự đắc ban nãy mất sạch, thay vào đó là sự thảng thốt Minh khua tay, liên tục lùi về phía sau nói vội:
– Ấy từ từ, mày… mày đừng có làm bậy đấy… tao… tao.
Lúc này tên trọc cũng không giấu giếm nữa, gã rút từ sau lưng ra con dao ngắn sáng loáng đầy đe dọa. Chân vẫn bước đều từ từ dồn Minh lui lại tìm cơ hội tấn công.
– Hơ hơ… mày cần gì phải thế. Tao nghe thằng Tân nói rồi hai đứa mày với chị em thằng Long có thù oán gì đâu. Chỉ là chúng mày bị thằng Tân nó kéo vào thôi mà. Giờ… giờ mình bỏ đi đi… Tao coi như không biết gì. Tao vào cứu thằng Long thế là ai về nhà nấy… được… được không?
Nghe Minh nói tên trọc khẽ động lòng. Nếu quả thật gã rời khỏi chỗ này mà không cần chuốc thêm rắc rối vậy cũng tốt. Thấy đối phương ngừng lại Minh thở phào nhẹ nhõm, hắn còn chưa điên đến nỗi vì người khác mà để bản thân mình bị thương. Kết quả thế này thật mỹ mãn, hắn thì đuổi được bọn này đi mà không bị tổn thương gì, còn chị em thằng Long cũng được cứu vậy là vẹn cả đôi đường. Nghĩ vậy hắn thích thú thiếu chút cười to. Đúng lúc này, từ phía sau Minh bị hai bàn tay to lớn ôm chặt lấy, vật hắn ra đất. Đang cao hứng lại bị một cú bất ngờ khiến Minh choáng váng, còn chưa kịp nhận định được tình hình. Mắt hắn đã lại hoa lên sau mỗi cú đấm như trời giáng vào mặt.
– Đánh bố mày này… con mẹ mày… mẹ mày…
Với cái đầu đầy máu còn đang không ngừng rỉ ra, tên sẹo vẫn điên cuồng tấn công Minh. Cứ mỗi câu chửi thốt ra từ miệng gã, Minh lại lãnh thêm một cú, cái đầu đụng trên nền đất mềm cũng rung cả lên. Thấy kẻ đến là tên sẹo, dù cho bộ dáng có chút kinh khủng cả đầu đầy máu cơ thể thì trần truồng khá kỳ dị nhưng ít nhất cũng khiến tên trọc được an tâm phần nào. Cất con dao lại gã đưa tay cản tên sẹo:
– Thôi, mày đánh nữa chết mẹ nó bây giờ…
Thấm mệt tên sẹo thở ra một hơi, mồ hôi hòa cùng máu chảy khắp gương mặt lại càng khiến hắn trông dữ tợn hơn. Lấy tay gạt chỗ máu gần mắt mình, hắn lắc lắc cái đầu để giữ bản thân tiếp tục tỉnh táo.
– Mày không sao chứ. Có thấy thằng Tân đâu không?
– Không… em hơi chóng mặt chút thôi… còn chưa tìm thấy thằng Tân đã bị hai cái đứa này đánh lén, nên em quay về báo anh biết trước…
– Mày nói là có hai đứa?!
Nghe tên mặt sẹo nói xong cái cảm giác bất an nãy giờ luẩn quẩn trong đầu khiến gã như bừng tỉnh. Bỏ lại tên sẹo phía sau còn đang ngơ ngác gã lập tức quay đầu theo lối cũ chạy một mạch về căn chòi. Tên trọc thấy vậy cũng vội chạy theo dẫu cho đầu óc gã đang quay cuồng theo chỗ máu rỉ ra trên đầu mình. Căn chòi cách không xa chỉ một chút sau hai gã đã chạy tới nơi.
Phần vì gấp gáp lại có lòng tin nơi bản thân nên gã cũng chẳng kiêng dè lao thẳng qua cửa để xác minh tình hình bên trong. Còn chưa kịp nhìn rõ bỗng cả gương mặt hắn như bị thứ gì rắn chắc đụng mạnh. Tiếng *Cốp* vang lên, cả người hắn khụy xuống cái cằm trở lên tê dại sau tiếng đó. Máu từ hàm dưới chảy ra, một tay hắn bưng miệng, tay kia lập tức phản ứng đưa xuống toan rút ra con dao ban nãy.
Nhưng con dao còn chưa kịp rút ra khỏi vỏ, đầu hắn đã lãnh trọn thêm một cú đạp làm cả cơ thể mất thăng bằng ngã ngửa ra phía sau. Thấy tên trọc bị đá ra khỏi cửa, gã sẹo biết chuyện bại lộ, vội vàng rẽ theo hướng khác chạy một mạch hướng rừng, nhưng mới được vài bước cả người gã liền gục xuống đất lập tức ngất đi.
Bước ra khỏi cửa, trên tay Ngân vẫn lăm lăm khúc cây, chạy tới bên người tên trọc đang lồm cồm bò dậy phang tới tấp lên mình lên đầu gã. Bị tấn công liên tiếp, tên trọc cong lưng thu mình chống đỡ, hàm răng nghiến chặt chờ đợi.
*Rắc*, cây gậy trên tay Ngân sau một hồi điên cuồng chợt gãy đôi buộc cô phải dừng lại. Đúng lúc này thời điểm tên trọc chờ đợi cũng tới, không để mất cơ hội gã lập tức bật dậy nhào về phía Ngân đè cô xuống đất, con dao trên tay rút ra đưa lên cao lấy thế đâm xuống. Mắt thấy con dao sáng loáng chực chờ hạ xuống, gương mặt Ngân lộ rõ vẻ hoảng sợ chỉ biết đưa che lấy mặt bảo vệ chỗ yếu hại.
– Đứng yên, bỏ con dao xuống!
Tiếng quát bất chợt vang lên khiến tên trọc phân tâm quay đầu nhìn theo. Vào lúc ấy hắn biết mọi chuyện đã muộn, chống cự chẳng ích gì. Chán nản thở dài hắn ném con dao qua một bên, đưa hai tay lên đầu, mặt hướng về phía người mặc áo xanh đang chĩa súng về phía mình. Trong lòng hối hận không thôi.
Công an đến kịp lúc cứu Ngân khỏi tay tên trọc, sau đó là một hồi truy quét diễn ra. Có điều họ chẳng cần tốn nhiều công sức bởi hai thằng kia đều vì hai anh em con Tâm mà chẳng có lấy một cơ hội trốn chạy. Đứa thì bị trói gô lại, đứa thì trần truồng mặc độc cái quần lót nằm bất tỉnh. Chẳng mất bao lâu, nhóm thằng Tân đã bị tóm gọn, áp giải lên đồn chờ ngày xét xử.
Trong lúc, nhóm thằng Long đang lấy lời khai trên đồn cảnh sát, Minh thì bị cảnh cáo vì hành vi quá khích của gã với thằng Tân. Mặc cho hắn luôn miệng giải thích. Thì lúc này, ở một căn biệt thự xa hoa nọ, giữa phòng khách với những món đồ nội thất xa hoa có ba người. Người nam ngồi giữa ghế sô pha còn khá trẻ tuổi, tóc mái dài bổ đôi được tỉa tót gọn gàng hắt về phía sau thành gợn sóng để lộ đôi mắt sáng tràn đầy vẻ tự tin, sống mũi cao cùng nước da trắng nhìn qua có mấy phần thư sinh miệng như luôn nhoẻn cười khiến người đối diện khó sinh lòng ác cảm. Anh ta tên Phong là người khiến thằng Tân khổ sở suốt mấy tháng nay.
Phong mặc áo vest nhưng phía dưới lại để trống con cặc còn đang cương lên bóng nhờn chĩa thẳng lên trời như mới trải qua một hồi hưởng lạc. Hai người kia đứng hai bên đối diện, bộ dạng dửng dưng như đã quá quen thuộc, mặt hơi cúi chờ Phong lên tiếng.
– Dạo này, ở nhà chúng mày có để xảy ra chuyện gì không?
Ngồi trên ghế nói, ngón tay anh ta cái khẽ miết nhẹ sợi xích nhỏ sáng bóng trên tay. Ánh mắt có phần lơ đễnh dường như đã biết trước câu trả lời.
– Dạ, bọn em theo lời anh sắp xếp. Nên việc làm ăn vẫn thuận lợi không có chuyện gì đáng lo đâu ạ.
Kẻ bên trái nói, khẽ ngẩng đầu cười nịnh, người bên phải cũng lên tiếng phụ họa một hồi báo cáo thành ra một tràng tâng bốc nam tử kia. Nghe hai người nói một hồi, khiến Phong cũng bật cười thích thú. Khẽ xua tay nói:
– Được rồi, được rồi. Mẹ kiếp, tối ngày chỉ biết nói nhảm. Mà cái Ngân sao rồi, nó cưới thằng nào. Hôm đó nghe chúng mày nói chẳng rõ mẹ gì cả. I.
– Dạ nó cưới thằng già nào đó. Nghe có người kể là bố của thằng chồng cũ nó hay sao ấy. Hình như trước đó nó cùng lão ấy có gian tình nên vừa ly dị là hai người đó làm đám cưới luôn. He he, con này cũng dâm vãi anh nhỉ?
– Im mồm, mày biết mẹ gì về Ngân mà nói…
Nghe thấy người bên trái nói với giọng thô bỉ, Phong nhất thời giận dữ. Ánh mắt sắc lẻm khẽ liếc, giọng gằn xuống khiến kẻ vừa nói phải cúi đầu hốt hoảng. Thấy vậy người còn lại không khỏi đưa mắt khẽ nhìn hắn trên môi trộm nở nụ cười đầy ý nhị. Phong hít lấy một hơi sâu như nén giận. Bàn tay nắm sợi xích giật mạnh một cái khiến nó căng ra, khẽ rung lên. Từ phía đầu kia của sợi dây, một đứa con gái nhỏ nhắn, làn da trắng ngần, tóc dài để xõa, cơ thể lấm tấm mồ hôi khiến phần tóc mái bết dính xõa xượi che khuất đi gương mặt. Nhưng qua thân hình nhỏ nhắn cùng bầu ngực như còn chưa phát dục hết, không khó để đoán ra tuổi cô ta.
Theo đà kéo, đứa con gái lồm cồm bò về phía hạ bộ Phong, cái miệng nó hé ra ngậm lấy con cặc đang dần xìu xuống bắt đầu mút mát. Nhận được sự chăm sóc từ đứa con gái, Phong bắt đầu ngửa cổ xuýt xoa, hai hàng lông mày khẽ giãn ra bộ dạng thư thái vô cùng.
Một lúc sau, tâm trạng bình tĩnh trở lại, mới lại lên tiếng:
– Khốn nạn. Nếu không phải do đúng lúc bận việc phải đi mất mấy tháng, còn lâu mới đến lượt thằng già đó…
Thấy anh ta có phần tiếc nuối lại như không cam lòng, tên đứng bên trái vội lên tiếng như muốn chuộc lại lỗi lầm khi nãy:
– Hay anh cứ nhảy vào bây giờ cũng đâu muộn. Anh quen với nó như vậy, điều kiện lại ăn đứt lão già kia. Thêm vào cái thuốc mình mới nhập về, lo gì không hốt được nó.
Nói dứt lời còn đang đợi để cười hùa theo, nào ngờ đáp lại lời hắn chỉ là ánh nhìn khó chịu từ phía Phong. Cả tên còn lại cũng không nhịn được mà ném cho hắn cái nhìn có phần trào phúng vẻ khinh thường trên gương mặt khó mà giấu nổi. Chợt nhớ tới điều gì, hắn vội cúi đầu hai tay run rẩy nắm chặt lấy ống quần, mồ hôi cũng rịn cả ra, hối hận không thôi. Bầu không khí nhất thời như trở lên ngưng trọng, cả căn phòng nín lặng chỉ có tiếng nhóp nhép vẫn đều đều vang lên.
– Thôi bỏ đi. Chắc tao với nó cũng không có duyên thật. Đời tao ghét nhất mấy cái đứa đi phá gia đình người khác.
Nghe anh ta nói xong, đứa con gái chợt khựng lại cái đầu mới nãy còn nhấp nhô không ngừng giờ lại như đang khẽ run lên. Liếc mắt xuống con nhỏ, thấy được phản ứng của nó, giọng nói Phong chợt chuyển biến như trở lên dữ dằn: “Ai bảo mày ngưng lại”. Dứt lời bàn tay anh ta đặt lên đầu nó ấn ghì xuống ép nó phải nuốt lấy con cặc mình đến khi chạm tới cuống họng mới thôi. Cứ như vậy Phong xem nó như một con búp bê, mặc cho nó có khó chịu ra sao, cánh tay kia vẫn không ngừng nghỉ, túm lấy đầu nó nhấp lên nhấp xuống cho con cặc mình trượt vào bên trong miệng nó.
Con nhỏ không dám chống cự, mặc cho anh ta dùng nó như một món đồ, dù cho con cặc to bự liên tục khiến nó mắc nghẹn. Hai kẻ còn lại dõi mắt nhìn nhau cười khổ. Chưa có lệnh của Phong chúng không dám rời đi nhưng tiếp tục ở lại chả khác nào bị chọc nứng. Tuy vậy tên đứng bên trái nêu chủ ý ban nãy thì lại thầm nhủ bản thân mình may mắn, trong đầu hắn chỉ ước gì Phong tiếp tục giày vò đứa con gái kia thay vì trút giận lên mình.
Cả mười lăm phút sau, Phong mới cong mình đẩy cặc vào sâu trong miệng đứa con gái, xuất toàn bộ tinh dịch vào cuống họng nó, rồi mới buông mình thả lỏng tựa lưng lên sô pha. Từng chút dịch trắng sót lại hòa cùng nước dãi vương ra khỏi khóe miệng nó chảy dọc thân cặc xuống hai hòn dái đọng lại lên ghế. Nuốt chỗ tinh dịch xuống con nhỏ chưa dừng lại mà đưa lưỡi đảo một vòng quanh đầu khấc, cái lưỡi nhỏ đỏ hồng trơn nhẫy quét khắp thân cặc xuống tới hai hòn dái liếm hết chỗ tinh dịch vương ra ban nãy, tỉ mỉ làm sạch từng chút một trên hạ bộ anh ta.
– Thôi chúng mày về đi. Tìm cho tao một thằng được việc giao cho nó bán thử chỗ thuốc tao cầm về. Chuyện cái thằng lần trước liên quan tới Ngân cũng bỏ đi không cần tốn thêm thời gian nữa.
Liếc mắt nhìn đứa con gái đang không ngừng làm sạch cặc mình, anh ta nở nụ cười bàn tay đưa lên hất hất ra hiệu cho hai người kia ra về. Hai người vội gật đầu chào rồi nhanh chóng xoay người rời phòng. Lúc này con cặc anh ta cũng đã được làm sạch hoàn toàn, mỉm cười, Phong đứng dậy đưa hai đầu ngón tay móc vào trong âm đạo đứa con gái khiến cơ thể nó khẽ run rẩy. Tới khi âm đạo nó bắt đầu tiết ra dâm thủy làm ướt mấy đầu ngón tay, anh ta mới đưa lên miệng mút một hơi dài.
– Mấy tháng rồi để mày tự do cạnh lão già. Hôm nay, tao phải đụ mày tới sáng mới được…
Nói rồi anh ta cười lên mấy tiếng khoái chí, xoay người hướng về phía phòng ngủ đi tới. Bàn tay nắm sợi xích nhỏ giật giật vài cái ra hiệu cho con nhỏ bò theo mình. Hai hình bóng cứ vậy dần khuất sau hành lang phòng khách.
…
Còn tiếp…