Phần 69
– “Thật là mất hứng… Hay là mình đi chỗ khác… Kiếm quán Bar nào đó vô nghe nhạc… uống nước?” Ngọc Lan hậm hực vì một buổi tối đang vui bị phá đám…
– “Đúng đó… em có chuyện muốn tuyên bố”. Gia Kỳ hưởng ứng.
– “Sáng mai phải đi làm mà…”Thái Điệp do dự.
– Ha Ha… Như vầy đi, anh có mua mấy chai rượu, Bây giờ về nhà uống cũng được mà, sáng mai đi làm trễ chút không sao đâu. Là lãnh đạo đi làm trễ mới có khí thế của lãnh đạo.
– “Hi hi… Anh nói bậy bạ cái gì đây…” Nghe hắn bắt đầu nói nhăng nói cuội, Thái Điệp “cốc” vào đầu hắn.
– Hắc hắc hắc… Thời nay là như vậy đó mà… Làm lãnh đạo phải gian hùng… Không gian hùng không làm lãnh đạo… Nà. Đừng hiểu lầm nha, lãnh đạo mà hiền như bụt thì làm sao cai quản được thuộc hạ… Aiz… Bây giờ ai cũng gian hét mà… hi hi…
– “Nói như vậy… hi hi anh là đại gian tặc ” Gia Kỳ “mắng”.
– “Cảm ơn đã quá khen… ha ha… Nhưng chưa đủ… Còn thiếu một chút… A, không phải… Là thiếu một nửa.” Đức khoái chí vì được “khen” là “Đại gian tặc” nhưng “phàn nàn” vì thấy chưa đủ.
– Thiếu? Wow… nói nghe? A… hiểu rồi… Là “Vô địch gian hùng” phải không? Hi hi” Ngọc Lan trêu…
– … Vô địch gian hùng? Ha ha… Ý kiến hay đó nhưng vẫn còn thiếu một nửa… Aiz… Các em biết mà… Hi hi… ây da… đau…
Hắn vừa dứt lời… liền bị tấn công… Cả ba nàng đều hiểu hắn muốn nói gì… Thầm mắng đồng thời dùng “gia pháp” kẻ ngắt, người cào… Trên đường về, trong không gian nhỏ hẹp là bầu không khí vui nhộn… Gia Kỳ ngày mai về Cần Thơ… Ai cũng đi làm… Nhưng không ai muốn nhắc… Ngày mai trễ một chút hay trễ nhiều… Có sao chứ? Đặc quyền của lãnh đạo mà…
– “Tất cả yên lặng… em có chuyện muốn tuyên bố”… Về đến căn hộ, chờ mọi người ngồi yên chỗ trong phòng khách, Gia Kỳ phấn khích nói có chuyện mừng muốn tuyên bố để chia sẻ với mọi người…
– “Wow… Sao bí mật vậy… nhưng mà nhìn mặt biết là chuyện mừng… Ouf… lên chức?” Ngọc Lan đoán… Gia Kỳ lắc đầu… má đỏ hây hây…
– “Trúng số? Ây… không phải… dung tục quá… Vậy là chuyện gì ta…”Đức trầm ngâm… bổng hai mắt hắn sáng lên… Chuyện mà Gia Kỳ mừng… Có thể nào… phải rồi người hơi đẫy đà… Ouf… Dựa trên kinh nghiệm những lần trước, theo phản xạ tự nhiên hắn đưa sờ vú nàng.
– “Ây ui… Anh muốn làm gì?” Thấy hắn đột nhiên đưa tay sờ ngực mình trước mặt Thái Điệp và Ngọc Lan… Gia Kỳ ngượng…”đánh” tay hắn…”quát”.
– “Hi hi… khám… Có phải có rồi không?” Đức ra vẻ hiểu biết…
– Sao… sao anh biết? Gia Kỳ lí nhí gật đầu… thấy mặt hắn rạng rỡ, nàng cảm thấy hạnh phúc nhưng trong lòng có chút lo lo… Nếu là con trai thì sẽ mang họ Lý… Không biết hắn có đồng ý không nữa…
“- Hả? Gia Kỳ có gì?” Thấy hắn và Gia Kỳ úp úp mở mở, Ngọc Lan có chút ganh tỵ.
– “Ouf… Chị hiểu rồi… Hi hi… Gia Kỳ… Chúc mừng em…” Thái Điệp đoán ra… Nàng biết “tâm sự” của nhà họ Lý, cho dù Gia Kỳ có thăng chức mấy bậc đi nữa cũng không vui bằng Gia Kỳ có em bé. Chúc mừng em họ xong, Thái Điệp hâm mộ, thầm nghỉ mình cũng phải tranh thủ mới được… Nàng liếc hắn với cặp mắt “oán hận” nghỉ thầm… “Thật không công bằng mà, từ nay đừng hòng “nuốt” nữa… nhất phải “cho vào trong” mới được.
– “Hiểu rồi… Hi hi… Gia Kỳ, Chúc mừng…”Đến lượt Ngọc Lan chúc mừng và ganh tỵ, nàng lườm hắn, bụng đầy “oán khí”. Không hẹn mà có cùng ý nghỉ với Thái Điệp…
– “Ha ha… Hay quá. Cũng may là có mua sẵn vài chai rượu… nà… Bây giờ khui rượu uống mừng… Tối nay phải uống cho say một bữa…” Đức vừa chúc mừng vừa “âm mưu”. Gia Kỳ vui sướng trong hạnh phúc, Ngọc Lan, Thái Điệp hâm mộ, ước ao… Nghe lời “đường mật” của hắn, nâng hết ly này đến ly khác để chung vui cùng Gia Kỳ cho đến lúc gục đầu xuống ngủ khì. Chỉ có Gia Kỳ là tỉnh táo… Vì hắn không để nàng uống một giọt nào… phụ nữ mới đậu thai… không nên uống rượu.
– “Anh thích con trai hay con gái vậy?” Ngọc Lan, Thái Điệp ngủ say sưa. Chỉ còn lại hai người… Gia Kỳ nằm trong lòng hắn… Ôn nhu hỏi…
– “Trai hay gái cũng là con mình. Hi hi Ngày nay quan niệm trọng nam khinh nữ xưa rồi… Mình phải theo kịp thời đại chứ… Em đừng có cổ lỗ xỉ mà…” Ôm nàng trong vòng tay, Đức chậm rãi nói… Tính ra bây giờ hắn sắp có ít nhất là 8 đứa con rồi… Nancy, Kiều Nga, Kiều Chinh, Tâm Đoan, Nhung, Thím ba, Vịnh Hà, bây giờ là Gia Kỳ… bảo đảm sẽ có trai có gái nên Gia Kỳ sanh trai hay gái đều không quan trọng… miễn sinh ra mẹ tròn con vuông là vui rồi…
– “Em… Em muốn con trai” Gia Kỳ lí nhí… Thật lòng mà nói… trong thâm tâm nàng cũng nghỉ là trai hay gái vì cũng được, nhưng nàng biết ông nội nàng hy vọng nàng sinh con trai, đứa nhỏ này sẽ lấy họ Lý… Không những là đứa con đầu lòng mà những đứa kế tiếp sẽ đều lấy họ Lý… Nhất thời nàng không biết phải mở miệng nói với hắn như thế nào… Ngờ đâu, hắn cầm tay nàng…
– Gia Kỳ… anh hiểu mà… Anh nhìn ra được ông nội em muốn gì… Yên chí đi. Họ Lý hay họ Trần thì cũng là con của Trần Đức này… Khác nhau cái họ chứ không phải là dòng máu…
– “Anh. Anh biết hết rồi?” Gia Kỳ sửng sốt… cảm thấy áy náy…
– Aiz… Cũng như Nancy, Kiều Nga, Kiều Chinh khi sanh ra sẽ là họ Nguyễn… Cho nên anh biết… Nhưng anh còn có Tâm Đoan mà… hi hi… anh không sợ không có đứa nào không mang họ Trần mà… Em nói có phải không?
– “Cám. Cảm ơn anh…” Gia Kỳ nép đầu vào ngực hắn… yêu thương dạt dào…
– “Em không cảm ơn anh… suông như vậy chứ? Hi hi…” Hắn đè nàng nằm ngửa ra… vén áo vạt áo đầm nàng lên… Gia Kỳ hoảng hốt… không phải là không muốn nhưng không thể ở đây… Thái Điệp và Ngọc Lan thấy thì ngượng chết người…
– “Vào. Vào trong phòng…” Nàng ngăn lại… Không để hắn kéo quần lót kéo xuống…
– “Không sao… Thái Điệp và Ngọc Lan ngủ say như chết… em không thấy sao… Hi hi… Ngoan đi cưng như vậy mới là tinh điệu…” Đức lì lợm… tay kéo mạnh quần lót nàng xuống. Hai bên giằng co… Vấn đề là hắn nào chỉ kéo quần lót nàng thôi đâu… Miệng hắn rà khắp nơi… Áo ngực rời vị trí… Gia Kỳ cảm giác đầu ti rơi vào vùng không gian ẩm ướt, thật dễ chịu… Cuối cùng nàng buông tay ra… ghịt đầu hắn mạnh thêm vào và chiếc quần lót nhanh chóng rời vị trí nằm dưới chân. Nàng dang rộng hai chân ra… kẹp đầu hắn giữa hai đùi… xiết mạnh… thầm nghỉ: Thây kệ. Chị Điệp và Ngọc Lan say như chết…
Ngọc Lan mơ màng, nghe tiếng rên rỉ mỗi lúc một nhiều và tiếng thở dồn dập, nàng mở mắt ra… quang cảnh trước mắt làm nàng ngây ngốc, sững người… Gia Kỳ đầu tóc rũ rượi, trông tư thế bốn chân và hắn từ sau “thụt tới”… Đây là tư thế Ngọc Lan thích nhất… Gia Kỳ đang bằng xương bằng thịt trước mặt nàng… như là dâm phụ cùng hắn phối hợp…”Con nhỏ này… không ngờ cũng dữ ha…” Ngọc Lan “mắng”… Liếc trộm Thái Điệp… Nàng thấy hai mắt Thái Điệp nhắm khít như là đang ngủ say nhưng mí mắt giật giật… Biết Thái Điệp đang vờ vịt ngủ say… Ngọc Lan cười thầm… thì ra chi Điệp cũng đang coi “Show”…
– “Anh xong chưa… em mệt lắm rồi… ây da… coi chừng… rút ra đi…” Gia Kỳ cảm thấy đuối sức… hắn vẫn chưa có dấu hiệu ngừng. Sực nhớ mới vừa đậu thai… Hắn thúc mạnh như vầy… không biết có ảnh hưởng gì không… Nàng không cho hắn “lộng hành” nữa… chỗ đó ê ẩm hết rồi…
Đang nắc bạo… bị đẩy ra… Con cặc to chà bá của hắn lạc mất mục tiêu… đong đưa qua lại trông thật dọa người…
– “Gia Kỳ… Em không để anh như vầy chứ?”. Đức “phản đối”.
– “Hi hi… Trong phòng này không phải chỉ có mình em mới chìu anh được mà…”Gia Kỳ nhắc nhở… Nàng chịu hắn hết nổi rồi… muốn “bán cái” cho Ngọc Lan hoặc Thái Điệp…
– “Hi hi… Là em nói đó nha…” Đức chỉ chờ có vậy để không ngượng ngùng… quay sang ôm chầm lấy Ngọc Lan đang ngủ “say như chết”… Cũng là như vậy… vén vạt áo đầm nàng lên… tuột quần lót nàng xuống, đưa miệng tới định khởi động để dễ bề trơn tru khi đút vào… Bất chợt hắn sửng sốt… Cửa động của Ngọc Lan như các tuyến đường vỡ trận khi có cơn mưa lớn… Vô cùng lầy lội…”hắc hắc… thì ra tỉnh ngủ rồi”… Hắn gác hai chân nàng lên vai, cầm cặc rà ngay tâm điểm… một phát lút cán…
– “Ưm”, Ngọc Lan “ư” trong cổ họng… Hai tay bấu vào đùi hắn… Cặp vú rung động mỗi lần hắn nắc… Hai mắt vẫn nhắm khít…
– “Anh biết em tỉnh rồi… Hi hi…” Nằm sát xuống người nàng, vừa nắc vừa rù rì bên tai… Hắn trêu Ngọc Lan… biết nàng làm bộ ngủ…
– “Chị Điệp cũng vậy mà… tại Gia Kỳ quá ồn ào thôi” Ngọc Lan nói xong cắn vai hắn… Hai chân nàng như hai gọng kìm xiết mạnh…
– “Được… anh xử lý em trước… Xử lý Thái Điệp sau…” Hắn gia tăng tốc độ… Đến lượt Gia Kỳ được dịp “mãn nhãn”. Thái Điệp nằm giả “chết” không dám cục cựa… sợ người ta biết nàng đang rình… Không hề biết là đã bị “bể mánh” rồi… Người nàng nóng hừng hực… Chứng kiến cảnh xuân như vậy… Ai mà chịu nổi… Cũng như Ngọc Lan, phía dưới Thái Điệp ướt đẫm. Mặt đỏ như người say rượu… Ngoc Lan rên rỉ và tiếng hắn “hành động… Nàng đều nghe rõ… càng nghe thân nhiệt nàng càng tăng… Cho đến một lúc nào đó… phía hạ thân mát lạnh… Cái quần lót bị hắn cởi ra rồi…