Phần 41
Tuy về có hơi trễ một chút nhưng đèn vẫn sáng choang… Bên trong biệt thự… vô cùng náo nhiệt… Mọi người đang gói bánh chưng… Nancy nhìn hắn mỉm cười…
– Về rồi à… Ngồi đi… Thiệt đúng lúc… mọi người đang gói bánh chưng… đêm nay nấu…
– “Sao có nhã hứng gói bánh chưng vậy…” Đức ca ngồi xuống… Bé Thu Sương liền nhảy vào lòng hắn… chễm chệ ngồi… cười rúc rích… Tối nay vui vẻ… Gần Tết… không ai bắt bé đi ngủ sớm…
– “Cái gì nhả hứng chứ… Ngày Tết là phải gói bánh chưng mới gọi là Tết…” Thục Linh nhanh miệng… mặt không nhìn hắn… bĩu môi…
– À há… phải phải… Ừm… Hồi chiều có ai giao hàng tới không?
– “Hi hi… Có phải anh đã mua hết chợ của người ta rồi phải không”… Phương Anh cười…
– Anh sợ không đủ… Nhà mình nhiều người mà…
– “Đi rửa tay sạch sẽ… Lại đây em dạy anh gói bánh…” Kiều Nga “ra lệnh…”
“- Hi hi… không được đâu… anh ăn thì giỏi… mấy cái vụ này… anh không được đâu… Hay là vầy… Để anh rót nước pha cà phê… châm trà cho… Còn nữa… đấm bóp lưng cho em… Hi hi”… Hắn vừa nói vừa cười hi ha… đến sau lưng Kiều Nga xoa hai vai nàng…
– “Phải công bằng… em cũng mỏi đây nè…”Kiều Chinh cà nanh…
“Mỗi người 5 phút… xoay vòng…” Nancy cười đề nghị…
– Hả? Mỗi người 5 phút… Có thiệt không vậy? Đủ một vòng là gần 1 tiếng đồng hồ…
– “Hi hi… Đề nghị hay… Aay ui… Nhắc tới mới cảm thấy… mỏi vai… mỏi lưng…” Mai Thảo ra vẻ “mệt mỏi”…
– “Ha ha… hi hi…” Mọi người cười ồ lên…
Nói thì nói cho vui… Trong biệt thự chỉ có hắn là đàn ông. Dĩ nhiên là “hoàng đế” rồi… được cưng chiều… những chuyện “khổ nhọc” không đành lòng để hắn làm…
Đức ca rất biết điều đấy… Những mỹ nữ này đều “thân mang tuyệt kỹ”… Bây giờ ngồi bỏ công gói bánh chưng như các bà nội trợ… Như vậy cũng phải tỏ một chút lòng… hắn châm trà, pha cà phê… Lại còn cầm cây đàn ca những bản nhạc xuân… Khiến không khí thật đầm ấm vui nhộn…
– “Lúc chiều… Anh bỗng nhiên có ý này… sẵn mọi người đông đủ… vậy nói ra để cùng tham khảo…” Buông cây đàn xuống… Nét mặt đầy cảm xúc… Ở đây… nói về tuổi tác… hắn là trẻ nhất… Tiếng xưng “anh”… ngọt xớt… vậy mà không ai thấy chói tai… hình như nhìn nhận hắn là con chim đầu đàn…
– “Hi hi… Có gì thì nói… Chuyện lớn thì cùng nhau giải quyết… Mình là người một nhà mà…” Mỹ Kiều cười duyên… Là Trưởng CA của huyện Cờ đỏ… ai thấy nàng cũng “phập phồng” lo sợ… nhưng khi về đến Biệt thự… nàng rất nhu mì… yểu điệu thục nữ…
– Em biết rồi… Có phải là anh làm gì có lỗi với Thủ trưởng không… Ây ui… chẳng lẽ cô nào đó sắp có em bé?: Ngọc Như… ngẩng đầu nhìn Đức ca với ánh mắt nghi hoặc… ngây thơ hỏi.
Nàng là “lái xe” cho Bí Thư Kiều Nga… dĩ nhiên coi Kiều Nga là thân nhất… Hiểu “đại khái” Đức ca là “sở hữu” của mọi người trong biệt thự… người ngoài không có quyền…
– “Ha ha hi hi” Đám mỹ nữ cười rú lên… ngay cả bé Thu Sương không hiểu gì hết… thấy mọi người cười… cũng cười nắc nẻ để góp vui… Bà ngoại bé nhìn Đức ca… cười toe mồm… Hình như cảm thấy thú vị lắm vậy… Khiến Đức ca vô cùng “căm phẫn”… trong bụng tạm “ghi thù”… cô nàng này… sẽ có ngày “biết ông”…
– Ha ha… Ngọc Như thật biết nói chơi… Anh đang nói chuyện từ thiện a… Là như vầy… Anh đã suy nghĩ kỷ và cho người ra thông báo trong xã rồi… bây giờ nói với các em… Sorry… tham khảo hơi muộn một chút… không biết mọi người nghỉ sao… Ý của anh là muốn lấy tiền trợ giúp các gia đình liệt sĩ, Bà mẹ anh hùng, Thương phế binh, hộ nghèo của xã… Giúp họ ăn được cái Tết vui vẻ sung túc một chút…
– “Tôi… Giàng Ngọc Như… ủng hộ anh…” Ngọc Như giơ tay… Tiếp theo đó thì khỏi nói… Ai cũng tán thành… Giúp người là niềm vui… đồng bào… máu chảy ruột mềm… Hơn nữa… Làm như vậy cuộc sống và những gì các nàng làm hiện nay mới có ý nghĩa…
– “Những việc như vậy… Cứ thẳng tay mà làm… Đây là mục đích của mình…” Nancy khen ngợi… hai mắt long lanh sáng ngời… Với thành tích của hắn và với chính sách dùng người trẻ của Trung ương… Với sự thúc đẩy của nàng… Cộng thêm có sự ủng hộ của Cựu Chủ tịch Lý Hồng Chương… Đẩy hắn lên ba bậc sẽ không khó khăn chút nào…
– Ha ha… biết là vậy nhưng anh không thể không thể không tham khảo ý mọi người… Chúng ta dân chủ mà…
Nói đến đây… sực nhớ cái gì đó… hắn nhìn Thục Linh… cảm thấy là lạ…
– Ngọc Như… Vừa rồi… cô nói Giàng Ngọc Như… Cô họ Giàng?
– Ừm… Có vấn đề gì sao?
– Ha ha… Không phải… thấy lạ thôi… Lần đầu tiên nghe có người họ Giàng… nghe hay hay…
– “Ngọc Như nguyên là người H’Mông Yên Bái…” Phương Anh mỉm cười… giải thích…
– “Hi hi… Bất ngờ phải không? Ngọc Như trước kia là 1 trong đệ nhất mỹ nữ của Yên bái đó…” Thu Tâm khoe khoang dùm bạn…
– Vậy sao… ha ha… Có phải hay không người H’Mông có phong tục bắt chồng… bắt vợ?
– “Phải thì sao? Nhưng anh đừng mong… anh chưa đủ tiêu chuẩn…” Ngọc Như hách dịch tuyên bố… mắt nhìn Đức ca… bĩu môi…”khinh thường”…
– “Ouf… Vậy cũng đỡ… làm hết hồn” Đức bị “chê”… nên không nhượng bộ… liền phản pháo… làm ra vẻ “may mắn ” khi không đủ tiêu chuẩn…
Ngọc Như lại ngây thơ… tưởng hắn chê nàng nên tức ưỡn ngực…”sừng sộ”…
– Bộ bây giờ tôi tệ lắm sao?
“- Hi hi… Anh thật là… Không gentle chút nào…” Thu Tâm cười giảng hòa…
– “Mai cho anh… Chị Tâm không lên tiếng…” Ngọc Như đưa hai ngón tay lên làm như cây kéo… cắt… Nét mặt “hung hăng”… Còn hắn làm ra vẻ mặt sợ hãi… lấy hai tay che… khiến mọi người cười ồ lên…
Không khí gia đình vô cùng vui vẻ của những ngày Tết…
…
Ngày Tết… Người Bắc nấu bánh chưng… Người Nam nấu bánh Tét Chuyện… Thường là gói ban ngày… Đêm đến bỏ vào nồi lớn nấu… vừa canh củi lửa vừa chuyện trò… Có như vậy mới thấy được cái không khí vui vẻ… trang trọng đón chào Năm mới… Càng nhiều người thì càng xôm trò và dĩ nhiên là phải có ăn uống nhậu nhẹt rồi… Rất nhiều nhà nhân lúc này mà gầy sòng…
Kim Chi, Xuân Mai, Ngọc Vân từ trong bếp mang ra cháo gà, giò thủ, tôm khô củ kiệu… Bò, gà, heo đủ món… Rượu bia dĩ nhiên không thể thiếu… Ngoài mấy thùng Heineken Còn có mấy chai rượu mạnh… Hennessy XO, Rémy Martin XO, Crown Royal XO bày ra… khiến Đức ca trợn mắt há mồm… nhìn Nancy… Nàng chỉ mỉm cười… song Kiều mặt phấn khích khi nhìn thấy ông xã “gặp họa”…
– “Không cần sợ… mỗi năm mới có một lần… Chị em chúng tôi uống với nhau… Còn anh… uống được bao nhiêu thì uống… Không uống được thì có nước cam… hoặc nước ngọt… Hi hi”… Mai Thảo phát tay… ra vẻ rộng lượng… nhưng ánh mắt nhìn Đức ca đầy khiêu khích… ý nói… anh là đàn ông chẳng lẽ uống rượu không bằng phụ nữ?
Không biết Mai Thảo có nghỉ vậy hay không nhưng khi nghe nàng nói “Còn anh… uống được bao nhiêu thì uống… Không uống được thì có nước cam… hoặc nước ngọt”… Câu này khiến Đức ca nổi hào khí… muốn “đấu” một trận… Có ra sao thì ra…
– Ha ha… Các cô nha… rõ ràng là “chưa thấy Thái Sơn” rồi… Được… Đêm nay vui như vậy… Chúng ta uống một bữa cho đã… Nhưng Nancy… Kiều Nha… Kiều Chinh… không được uống… Nếu không… không chơi…
– “Dĩ nhiên rồi… Tụi em chỉ ngồi ăn uống thôi” Kiều Nga nghe hắn nói… Lòng ấm áp…
– “Lão bản… anh yên tâm rồi chứ gì… Nè… cạn…” Mai Thảo rót cho tất cả… mỗi người một ly… khởi đầu là Rémy Martin XO… Mới vòng đầu thôi… đã vơi hơn nữa chai… Mỹ Kiều. Kim Chi, Xuân Mai, Ngọc Vân, Ngọc Như, Phương Anh, Thu Tâm, Thu Hà, Thục Linh tất cả đều cầm ly nâng cao hướng về lão bản…
– “Ha Ha… Các người đẹp… cạn…” Đức lão bản nâng ly nốc cạn… các mỹ nữ cũng nốc cạn… nét mặt không đổi sắc… Đức bây giờ mới biết… mình gặp thứ dữ rồi…
Nancy… Thu Tâm. Thu Hà… ánh mắt giao nhau… nét mặt thoáng ý cười…
…
Đêm càng khuya… Nancy và song Kiều… Bé Thu Sương cùng bà ngoại đều đã đi ngủ… Đêm khuya… gió lớn… lành lạnh nên thay vì ở bên ngoài… tất cả dời vào phòng khách… cuộc đấu rượu vẫn còn sôi động… Quả thật là mỗi năm chỉ có một lần Tết mà… Tiếng châm chọc… tiếng cười đùa càng lúc càng náo nhiệt… Thu Tâm, Phương Anh, Thu Hà bên ngoài phụ trách lo củi lửa cho các nồi bánh… Nên còn khá tỉnh táo… Lúc này hầu như ai cũng “say bí tỉ” hết rồi… mười người… 3 chai Rémy Martin, 3 chai Hennessy, 3 chai Crown Royal… tất cả đều là loại XO cộng thêm 2 thùng Heineken… 48 lon mỗi thùng… Tổng cộng 96 lon… Tất cả đều sạch bách…
Đức lão bản bây giờ mới biết câu “nhìn người không thể nhìn bề ngoài a… thì ra phía sau cái dáng thục nữ… không ngờ ai cũng có sức uống kinh người như vậy… Đã lở tuyên bố mình là “Thái sơn”… Bây giờ chỉ còn cách liều mình… tới đâu thì tới… Say thì ngủ thôi… Vì vậy các nàng nâng ly… hắn cũng nâng ly…
Đức lão bản chẳng còn biết trời đất gì nữa… nằm xuống tại chỗ… ngủ khì… Không biết ngủ được bao lâu… cổ họng khô cháy, hắn đứng lên đi tìm nước uống… Mở tủ lạnh… lấy chai nước lọc tu một hơi rồi bước đi xiêu vẹo… trở lại định nằm xuống ngủ tiếp… Ai ngờ đầu chạm vào vùng núi đồi thơm tho… Mùi của đàn bà làm cặc hắn ngóc đầu… Không chần chờ… tay vén áo… đẩy xu chen lên… miệng tìm kiếm đầu ti… ngoạm lấy bú mút ngon lành… tay kia đưa xuống dưới thọc thẳng vào quần… xoa chùm lông mềm mại…
Ngày thường đã sung… đêm nay có thêm hơi rượu… Đức dũng mãnh hơn bao giờ hết… miệt mài ngậm đầu ti mút… miệng đi dần xuống dưới… kéo cả quần dài và quần lót ra ngoài… đưa miệng vào giữa hai chân bú liếm… Đầu tóc hắn bị nàng ghì đến nổi muốn tróc da đầu… tiếng nàng thở hổn hển…
Cặc đã cứng như khúc củi… hắn dang chân nàng… cầm cặc rà tìm cửa động… nhấn vào… một phát lút cán… Nàng cắn vai… cào cấu đùi hắn… Hơi men khiến hắn không đau… trái lại càng phấn khích… hăng say hùng hục nắc… Hắn vừa nắc… tay vừa mò lồn người nằm kế bên… nhưng bây giờ hai tay trái phải đều sờ được chùm lông… Hắc hắc… Thu Hà sao chạy vào phòng Phương Anh rồi… Cũng tốt… đỡ tốn công thuyết phục… dụ dỗ nàng chơi trò “Nhất Long hí tam Phụng”… đầu nghỉ nếu mình đang nắc là Phương Anh thì người nằm hai bên trái nhất định là Thu Tâm, bên phải là Thu Hà hoặc ngược lại…
Hắn không ngừng nắc… nắc đã đời rồi bú liêm miệt mài… hết người này đến người khác… hắn chỉ biết khi hắn nắc… hai tay hắn vẫn mân mê được hai chùm lông mềm mại… Hắn không biết đã nắc bao nhiêu lần và cũng không biết thời gian là bao lâu… Cho đến khi gục xuống ngủ như chết…
Cảm giác người mát lạnh làm Thục Linh tỉnh dậy… đầu nhức hạ thể đau đớn… Trên người nàng không còn mảnh vải… Nhìn quanh… Ngọc Như, Ngọc Vân, Xuân Mai, Kim Chi, Mai Thảo, Mỹ Kiều đều lõa lồ… đang say sưa ngủ… Bất giác nàng sửng sốt… Hắn cũng trần truồng… nằm kế bên Mỹ Kiều… ngủ say…
– “Âhhhhh… thức dậy mau…” Thục Linh hét lên… gom đại quần áo che lên người… dợm đứng lên nhưng phía dưới đau thấu trời xanh khiến nàng nhăn mặt… Tên mắc dịch này rõ ràng đã biến nàng thành đàn bà mất rồi…
– “Ahhhh…” lại đến phiên Ngọc Như… Tiếp đến là Mỹ Kiều… Mai Thảo… Xuân Mai… Tất cả đều tỉnh giấc… Ai cũng vội vã tìm lấy quần áo vội vã mặc vào người… Trừ Đức lão bản vẫn còn ngủ như chết đang nằm xảy tay sảy chân… Nét mặt bình thản… Cặc đang ngửa lên trần nhà…
Bây giờ… Tất cả mỹ nữ đều biết đêm qua bị lão bản “vùi hoa dập liễu”…
– “Hắn… hắn…” Ngọc Như nói như muốn khóc… Phen này bị thiệt thòi quá lớn rồi…
Thục Linh, Mỹ Kiều… mặt đỏ bừng… Không ngờ lại như vậy… Khi nãy vội vã mặc lại quần áo… Phí dưới đau thấu trời xanh…
Mai Thảo, Xuân Mai, Kim Chi, Ngọc Vân đã một đời chồng… nét mặt thản nhiên… ánh mắt có nét cười…
– “Không phải lỗi tại hắn… Đêm qua ai cũng say…” Mai Thảo mỉm cười… nét mặt đầy ý xuân…
– “Ây… ui đau… chuyện gì… Ahhh… Nà… đừng có làm ẩu nha…” Thì ra Ngọc Như, Mỹ Kiều, Thục Linh bị hắn lấy đi cái ngàn vàng… tức quá… nhào tới cào hắn cho đã giận… Đang mơ màng… bị “hành hung”… Đức lão bản giật mình tỉnh giấc… Thấy ba nàng đang nhìn mình chòng chọc như muốn ăn tươi nuốt sống… còn mình thì trần truồng như nhộng… Hết hồn tưởng bị “xâm phạm” nên kinh hãi…
– “Anh… anh thiệt to gan… dám… dám…” Ngọc Như lắp bắp… nói không nên lời…
– “Chúng ta…”thiến” hắn…
– “Nà nà… Đừng có nói bậy nha… nói có sách mách có chứng… ai lột quần áo tui ra vậy? Các cô đã làm gì? Chà chà… Nancy… Thu tâm, Phương Anh… Thu Hà, các em đâu rồi… mau cứu mạng a…” Đức ca la bài hải…
Mọi người nghe hắn la… sực tỉnh… phải ha… Thu Hà, Phương Anh, Thu Tâm sao không thấy vậy? Đi đâu rồi…
Một ngày trước…
Không phải “thả” hắn ra ngoài mà Nancy không biết gì đâu đấy… Mục đích là đề phòng rủi ro hắn có xảy ra chuyện gì thì nàng sẽ có phản ứng kịp thời… Cho đến bây giờ… biểu hiện của hắn khiến nàng rất hài lòng… Hiện tại, vấn đề Nancy Ngoài khá quan tâm là… cho đến bây giờ Thục Linh, Kim Chi vẫn chưa có tiến triển với hắn chút nào… Còn e lệ cái gì nữa chứ… Nancy biết hai người chị em của nàng rất thích hắn… chỉ có cái miệng là cố “cãi vã”… thật ra “tình trong như đã…”
– “Hay là chúng ta trợ giúp một chút” Thu Tâm mỉm cười… nàng và Phương Anh có nhiệm vụ “trông chừng” sự an nguy của hắn… và “báo cáo” mọi hoạt động của hắn bên ngoài… Không phải là theo dõi… mà là trông chừng và quan tâm…
– “Ý của em là…” Nancy mỉm cười… nàng đã hiểu…
– Chị nghỉ sao?
– “Hi hi… Còn sao nữa… Cứ theo ý em mà làm… Còn nữa… Không làm thì thôi… làm thì phải làm lớn một chút… ừm… Kim Chi, Mai Thảo, Xuân Mai, Ngọc Vân… chỉ được cái miệng… Ngọc Như, Mỹ Kiều giống như Thục Linh đều nhút nhát… Hiểu chưa?” Nancy cười ranh mãnh…
– Hi hi… hiểu rồi… vậy khi nào mình hành động?
– Ừm… Ngày mốt… Chúng ta tổ chức nấu bánh chưng ăn Tết… Đêm đó đi… nói với Thu Hà và Phương Anh giúp một tay…
– Vậy… để em đi chuẩn bị mọi việc hi hi… hắn thật có phước mới có được chị…
– “Ha ha… Từ khi nào em biết cách ăn nói như vậy? Hắn ảnh hưởng em không ít a…”Nancy cười chọc ghẹo…
Bị nói trúng… Thu Tâm đỏ mặt… cười lém lỉnh… quay lưng đi ra ngoài…
Hiện tại…
Thì ra là có “nội gian”… Ngọc Vân, Mai Thảo, Xuân Mai. Kim Chi nhìn nhau… chợt hiểu…
– “Em đi tìm Phương Anh “tính sổ”…” Thục Linh “lườm” Đức lão bản… cố nhịn đau đi ra ngoài…
– “Em đi tìm Thủ trưởng “báo cáo”…” Ngọc Như “nguýt” Đức lão bản… cũng gắng gượng lắc mông đi…
– “Anh thiệt to gan… Chuyện này… chưa xong đâu”… Mỹ Kiều “hăm dọa…” bặm môi…”khoan thai” bước đi… Đức lão bản lấm lét nhìn 4 người còn lại… Không biết nói sao cho phải… Tự hỏi không biết có thật không… đêm qua mình phập hết? Hình như là phải… ây da… đúng là rượu vào loạn tính mà…
– “Đức lão bản… À không… Anh phải chịu trách nhiệm về những chuyện mình làm đó nha… Nếu không…” Mai Thảo đưa hai ngón tay làm thành hình cây kéo… cắt… Y chang Ngọc Như lúc chiều… Quay lưng ngoe nguẩy bước đi…
– “Coi chừng đấy” Xuân Mai lườm… ngoảnh mặt… nhún nhảy bước theo…
– “Anh… Liệu hồn đó…” Ngọc Vân xỉ ngay trán hắn… hăm dọa… Không biết ý gì…
– “Sướng “thằng nhỏ… khổ thằng lớn”… Cái này… hi hi… anh hiểu chứ?” Kim Chi bá đạo khó hiểu…
Đức ca mặt trắng bệch… ngồi phịch xuống… “Chết mẹ rồi”…
– “Con Thu Hà… chuyện này có phải mi sắp xếp hay không? Nói…” Kim Chi, Xuân Mai, Mai Thảo, Ngọc Dung đến phòng Thu Hà… kéo nàng ra sau vườn “hỏi tội…”
– “Hi hi… tụi mày đừng có làm bộ nha… Tối qua… tao thấy hết rồi… hắn thì say nhưng tụi mày đâu có say… 4 đứa tụi bây…”má” nào cũng lấy hắn làm ngựa…” Thu Hà cười dí dỏm… ánh mắt tinh nghịch nhìn đám chị em… Nàng biết 4 chị em này… có thể nói “ngàn ly không say”… Mười chai rượu hôm qua nào có thấm thía gì chứ… Chuyện say bí tỉ là chuyện không thể nào… Hơn nữa… đêm qua nàng thật mãn nhãn…
– “Ha ha… Thì ra Thu Hà mày biến thái a… thích thị dâm…” Mai Thảo cười lỏn lẻn khi bị Thu Hà thọc bể mánh… Đêm qua nàng quả thật có chút say… dĩ nhiên là nàng tự nguyện để hắn chơi nàng… Từ lúc ly thân… đã lâu chưa làm tinh… Tối qua quả thật là một đêm tuyệt vời… Nàng, Ngọc Như, Kim Chi, Xuân Mai thật bị hắn làm cho thần hồn điên đảo… Thật không ngờ hắn dũng mãnh như vậy…
– 4 Đứa bây phải cảm ơn tao mới phải… Sao hả… đêm qua thế nào? Nà nà… nói thật đi… có phải mê tít thò lò rồi không? Nếu không thì nói… Tao…
Ngọc Như cướp lời…
– Cái gì mê tít thò lò chứ… Con này… ăn nói thiệt khó nghe… Ngọc Vân tao… không phải là loại người để đàn ông chơi rồi chạy làng đâu…
– Kim Chi tao cũng thế… Hắn phải chịu trách nhiệm…
– “Bọn mày lo cái gì… Không phải Thủ Trưởng đã có nói rồi hay sao… Chúng ta là người một nhà…” Kim Chi “nhắc nhở”…
– “Vậy thì phải… nói thật nha… hắn thật… khủng”… Xuân Mai chẳng một chút ngượng ngùng… khen dồi… hai mắt đượm xuân tình… hình như đang nghỉ tới đêm qua…
– Hi hi ha ha…
Cả đám mỹ nữ cười rú lên…
– “Đêm qua… tội nghiệp cho ba đứa kia… Tụi nó còn “zin” mà hắn hùng hục như con trâu í…” Thu Hà nhớ đêm qua nàng ngồi xem từ “A” đến “Z”… Thục Linh, Ngọc Như, Mỹ Kiều quả thật bị hắn không “thương hương tiếc ngọc” chút nào… Nhưng nàng quả thật mãn nhãn…
– “Í a… Lần đầu ai cũng vậy mà… ha ha… Vài hôm sau… mấy con nhỏ này… ha ha…”Mai Thảo cười rú lên…
Thục Linh, Ngọc Như, Mỹ Kiều… cả ba đều “hung hăng” đòi tìm Phương Anh, Thu Tâm vấn tội hoặc mét Thủ Trưởng… nhưng lại vào phòng mình… ngủ khì… mệt quá mà… mọi chuyện từ từ tính… Ây da… đều là người một nhà… chuyện lớn hóa nhỏ… chuyện nhỏ hóa không… Dĩ hòa vi quý… bắt hắn chịu trách nhiệm là được rồi… Cái tên này… làm đau chết người ta… mai này… bóp chỗ đó của hắn… trả thù…
Đức lão bản nào biết sa bẫy mỹ nhân… đang đứng trước Nancy… thú tội… đổ thừa “Rượu vào loạn tính” a…
– “Biết rồi… em không truy cứu… thành thật thì được tha”… Nancy bấm bụng cố nín cười…
– “Ha ha… Anh lúc nào cũng thành thật mà…” Đức nghe Nancy “hiểu biết”… thở phào…
– Nè… Cái chuyện giúp đỡ gia đình liệt sĩ là chuyện tốt… nhưng nếu có thể nới rộng cho toàn huyện mới hoàn hảo… Sáng nay anh đi gặp Đồng Giao, Thanh Nhã nói chuyện này…
– Hả? Toàn huyện? Đúng ha… Bà xã… Cũng là em thông minh hơn…
– Lúc này càng lúc càng biết nịnh bợ ha…
– Ha ha… Anh chỉ biết nịnh bà xã mình thôi… không biết nịnh người khác đâu…