Phần 23
– “Vậy thằng cha Hưng Chủ tịch kia… anh tính thế nào?”… Huê đại tỷ bây giờ coi như đã “dưới trướng”… Thu Tâm hỏi về số phận của Hưng Chủ tịch…
– “Hắn? Cần phải hỏi sao?” Đức liếc Huê đại tỷ… khẽ mỉm cười… Thu Tâm bừng tỉnh… Tên kia bây giờ bị Huê đại tỷ “nắm thóp”…
Huê là người thông minh… Thấy Đức liếc nhìn… mụ liền hiểu ý… đây là cơ hội lấy điểm…
– Hay là… tên này cứ để Huê tôi xử lý… bảo đảm tôi nói hắn đi hướng Đông nó không dám đi hướng Tây…
– “Tốt… Thu Tâm… em nghe chưa? Không cần bận tâm… Cứ giao Chủ tịch Hưng cho chị Huê…” Đức lão bản thấy Huê đại tỷ thông minh… thật là biết ý người… trong lòng tán thưởng…
Hưng và hai tên đàn em đang lo sốt vó cho số phận, đứng ngồi không yên… Bổng được thả ra… Hơn nữa… Thấy Đức và đám người kia có vẻ rất khách sáo với Huê đại tỷ… Không hiểu vì sao nhưng không cần hỏi nhiều… Biết phiền phức có lẽ đã được giải quyết… Mừng còn hơn chết đi sống lại… Tạm thời không cần phải thắc mắc… Chuyện quan trọng là rời khỏi đây trước… Những chuyện khác tính sau…
Hữu là quân sư của Huê đại tỷ… hắn nghỉ có thể Huê đại tỷ và đám người này đã có hiệp nghị nào đó… Tạm thời hắn cũng không thắc mắc… Nhưng vô cùng nghi hoặc… Chuyện Hoàng đại ca tính sao đây?
Thật ra Hữu chỉ biết Huê đại tỷ rất dâm dục… mà không biết mụ tâm cơ rất sâu xa…
Là người thích quyền lực… bản tính lại đa nghi như Tào Tháo. Gần đây mụ cảm thấy thằng em mình càng ngày càng lộ dã tâm muốn tiếm quyền… Mụ ngày càng không thể khống chế hắn… Nên có ý tìm cách diệt trừ… Trời xui đất khiến… Hắn bị người của Đức giết… coi như vô tình giúp mụ dẹp bỏ cái gai trong mắt… tránh cho mụ chuyện chị em tương tàn có thể xảy ra trong tương lai gần…
Nghe thằng em bị “loại” khỏi cuộc chơi về với ông bà… mụ thầm mừng rỡ… từ nay cái địa vị của mụ không bị uy hiếp nữa… Nhưng mặt ngoài… mụ vẫn “đem binh” xuống Hà Tĩnh trả thù…”lấy lại công đạo”… Tại vì nếu không làm như vậy… Có nghĩa là hèn nhát và không có đạo nghĩa… Bọn đàn em sẽ bất mãn… mà khi đàn em bất mãn thì địa vị đại tỷ của mụ sẽ bị lung lay…
Nhưng bây giờ… ngược lại… không trả được thù… mà lại còn “bắt tay” thân thiết với “địch nhân”… Chuyện này mụ đã có cách để giải thích… Còn không phải là vì “đại cuộc” mà quên “thù nhà” hay sao? Huê biết bọn đàn em sẽ không có ý kiến gì… trái lại sẽ càng tôn sùng mụ đã biết nghỉ cho chúng mà không đối đầu với một đối thủ quá cường đại…
Đối với một đối thủ quá cường đại… Đạo lý để sinh tồn là Dĩ hòa vi quý… Cái gì là nghĩa khí chứ… Cái mạng mới là quan trọng…
Còn một lý do sâu xa khác nữa… Hoàng là em và cũng là cánh tay trái dưới trướng… mỗi khi đụng chuyện đâm chém bắn nhau… Hắn là tướng tài, luôn đi đầu… Đám đầu trâu mặt ngựa Đà nẳng đều sợ hắn… Và cũng nhờ vậy mà địa vị mụ vững vàng… Nay hắn chết đi… bọn kia sớm muộn gì cũng sẽ nghe được… Nhất định sẽ có màn tranh giành địa bàn… Đây là vấn đề mà mụ lo nhất hiện nay… Còn nữa… bây giờ đang giữa lòng đất địch… không thể manh động để bảo toàn lực lượng an toàn về tới nhà… Một khi về tới Đà Nẵng… Ở địa bàn của mình… ai có thể làm gì được mụ?
…
– “Anh không sợ sau này mụ ta phản sao?” Nhìn Mai Thảo, Xuân Mai lái xe tải đưa bọn người Huê đại tỷ ra về… Thu Tâm hỏi…
– Ha ha… Chắc rồi… mình giết em mụ ta… mụ ta không nói tiếng nào… nhanh chóng quy thuận… Con mụ này rất quỷ quyệt… Thấy không đủ sức chọi mình nên giả vờ quy thuận để mình tha cho mụ ta thôi…
– “Nếu biết vậy sao còn tha mụ ta vậy? Không hiểu anh muốn làm gì?” Thục Linh lầu bầu…
– Ha ha… hiện giờ mình ra đây không phải để tranh giành địa bàn với người ta… Hơn nữa ngay bây giờ tiêu diệt người này chỉ là có lợi cho người khác… Tạm thời cứ để như vậy…
…”- Có lợi cho người khác?” Phương Anh hỏi… Nét mặt của đám mỹ nữ có vẻ không hiểu lắm… Đối với họ… Thả Huê đại tỷ như vậy có nghĩa là Thả hổ về rừng… không diệt trừ mụ có lợi cho ai đây?
– Không hiểu? Ở Đà Nẵng… nhóm này có thể là mạnh nhất nhưng không có nghĩa là không có ai đối đầu… Từ từ đi… không gấp… hắc hắc… Thôi khuya rồi… Nghỉ sớm đi…
Chúng nữ tỉnh ngộ… Hoàng đại ca chết đi… Thực lực của Huê đại tỷ suy yếu… Đây là cơ hội để hạ bệ Huê đại tỷ và nới rộng địa bàn… Băng đảng đối đầu nhất định sẽ thừa dịp này “làm thịt” mụ ta… Cho dù không được thì cũng là sói, lang giết nhau… Mình cần gì phải động tay để có lợi cho người khác…
– “Hay lắm…”Thu Tâm, Xuân Mai, Mai Thảo và Kim Chi đưa ngón tay cái… biểu lộ sự khâm phục chỉ có Phương Anh và Thục Linh… Cả hai tuy là tay nghề cao nhưng tâm trí còn non nớt… Chưa hiểu lắm…
– “Thần thần bí bí… Đáng ghét…” Thục Linh lầu bầu…”bất mãn”… Phương Anh mỉm cười… Sao cũng được… Hắn muốn sao thì sao đi… hắn là người đàn ông của nàng… hắn làm gì cũng có lý lẽ của hắn…
…
– Mọi người đã về phòng… Chỉ còn Thu Tâm và Phương Anh… Cả hai nhìn nhau có chút ngượng ngập… Quá nữa đêm rồi… Xem ra hắn ngủ ở đây… Vậy thì ai sẽ “hầu hạ” hắn đây… Tên này xưa nay chưa hề ngủ một mình… hai nàng còn đang không biết đêm nay ai sẽ hầu hắn thì bổng giật thót mình…
– “Đi… vào phòng có chuyện quan trọng bàn với hai em…”Nét mặt Đức ca vô cùng nghiêm túc… Tay trái cặp eo Thu Tâm… Tay phải cặp eo Phương Anh…
Thu Tâm “nghi” lắm… biết hắn có ý gian nhưng không muốn “vạch” mặt… nét mặt nàng thoáng hồng… Phương Anh cũng cùng tâm trạng… không ngờ hắn “bạo” vậy… dám cả gan rù quến nàng và Thu Tâm… thật là “dâm đãng… đáng ghét…”
Trong bụng thầm “nguyền rủa” nhưng nét mặt rất nhu mì… hai nàng bước theo hắn… Hai người thoáng liếc nhìn nhau… Cúi mặt… tuy không hẹn nhưng hiện giờ cùng ý nghỉ… “E ngại cái gì chớ… Nancy… Kiêu Nga… Kiều Chinh từ lâu nay cũng vậy mà… Vậy tại sao mình lại ngại? Coi như thú vui của vợ chồng đi… Vì nghỉ vậy nên “dũng khí “tăng lên… trong lòng có chút hồi hộp… mong đợi…
Đức ca quả nhiên là có ý dâm trong đầu… Nhất định đêm nay đem cả hai nàng đồng thời “hành hạ” dưới cặc… Có vấn đề gì chứ? Sao lại không được… Thủ trưởng của các em cũng phải khuất phục anh mà… Cớ gì với hai em lại không được? Thật là mất mặt quá đi…
Biết hai nàng “có nghề”… kéo tay kéo chân nhất định là không được… Bởi vậy mới làm bộ nghiêm túc lấy lý do bàn chuyện quan trọng… Vào phòng rồi… Vừa “bàn chuyện” vừa hôn hít… sờ tay nắm chân. Sau đó thừa cơ bóp vú… sờ lồn…
Ba người trong lòng đều có quỷ nhưng ngoài mặt vô cùng nghiêm túc…
– “Chuyện gì… Sao thần thần bí bí vậy?” Thu Tâm làm bộ hỏi…
– “Ậy… không cần gấp… tắm cái trước đã… người mồ hôi mồ hám không hà…” Hắn vừa nói vừa tỉnh bơ tuột quần cởi áo… chẳng mấy chốc trần truồng như nhộng… cặc lòng thòng như con lươn… cái này là hắn cố ý làm vậy…
Kinh nghiệm cho hắn biết nếu nói ngon nói ngọt ngọt ngào… các nàng sẽ lắc đầu… “em chả”… Cởi quần trước… nói sau luôn là thượng sách…
– “Anh… anh làm cái gì vậy…” Phương Anh mặt đỏ như gấc…”quát”…
– “Hi hi… Tắm chứ làm gì… đi… ba người mình tắm uyên ương… Hai em vào chà lưng cho anh…” hắn vừa nói vừa ôm cả hai… Người hắn trần truồng… hai tay ôm hai người… nào chỉ là ôm suông đâu… Hai tay tái máy loạn xạ… Cứ nhắm vào chỗ nhạy cảm mà sờ mó… rõ ràng là muốn động cỡn…
Biết hắn rất lì lợm… Cản hắn dĩ nhiên là không được rồi… hơn nữa không phải là lần đầu hắn sờ soạng mình… Nhưng lại là lần đầu hắn sờ mình trước chị em thân thiết của mình… và hắn đang trần truồng thế kia… Cả hai dĩ nhiên là ngượng ngùng… không được tự nhiên.
– “Anh đúng là dâm tặc…” Đến lượt Thu Tâm “mắng”… Người quát… kẻ mắng nhưng cứ để bàn tay hắn tự nhiên sờ soạng trên người mình…
– “Được được… Là dê chúa hay là dâm tặc… sao cũng được… cái gì cũng được hết á… Hai em vô đây… mình tắm uyên ương… chà lưng cho anh…” Hắn vừa nói… một lần nữa kéo tay hai nàng… đi vào phòng tắm…
Cho dù có ngượng ngùng thì cũng chỉ là vài phút mà thôi… Sau đó thì bắt đầu hưởng ứng… Hắn nói đúng… Cái này là thú vui phòng the… là tình điệu mà… Trong lúc Thu Tâm pha nước thì quần áo trên người Phương Anh đã bị hắn lột sạch… ẵm nàng đặt vào bồn… Rồi quay sang tấn công Thu Tâm… Công việc này thường làm với ba chị em Nancy, Yến, Tuyết nên quen quá rồi… vì vậy hành động rất nhuần nhuyễn… Hôn hít… Sờ nắn… đủ trò trên người hai nàng…
Chẳng bao lâu… Cả hai hơi thở đều nặng nề… để hắn muốn làm chi thì làm…
Tay móc khều trêu đùa mồng đốc khiến Phương Anh thở dốc… người nàng dặt dẹo… Được kích tình tột đỉnh… nàng cầm cặc hắn ngậm vào miệng… Hắn di chuyển mông… nắc… Thu Tâm cũng không chịu kém… Ghì đầu hắn giữa hai đùi nàng…
Hắn miệng thì bú liếm… Tay bóp vú nàng… Cặc nhấp lia chia vào cái miệng xinh xinh của Phương Anh…
Trong phòng tắm… chỉ nghe tiếng đánh lưỡi… Bú liếm lẫn nhau… pha lẫn tiếng thở hổn hển vì dục tình kích thích…
Cứ như vậy được một hồi lâu… thẹn thùng đã không còn… cả hai đổi vị trí cho nhau… để hắn phục vụ… Cứ thế luân phiên mà làm… quang cảnh vô cùng dâm dật… như những màn nóng hổi của phim cấp ba… Nhưng phim cấp ba cũng không thể so sánh được thậm chí còn kém quá xa… Thu Tâm, Phương Anh đều là mỹ nữ… vú đít đều căng cứng… không chảy xệ… mép lồn có sắc hồng…
Tuyết, Yến không phải xuất thân là nữ quân nhân… Sau vài phút trong lần đầu tiên… đã biết phối hợp nhịp nhàng huống chi Thu Tâm và Phương Anh… Sau những giây phút ngượng ngùng… e thẹn… Cả hai mau chóng hành động theo tinh thần đồng đội… thay nhau dùng hắn làm ngựa để cởi… Khi thì ở trên… Thu Tâm dí miệng hắn giữa hai đùi mình cho hắn ngộp… Trong khi ở dưới… Phương Anh ngồi lên… ngựa phi ngựa phi đường xa…
Hắn vừa bú lồn vừa bóp vú… phía dưới hẩy ngược lên hỗ trợ… đưa đầu cặc vào tận đáy hang sâu…
…
Trong thời gian này… Mai Thảo và Xuân Mai chở bọn người Huê đại tỷ trở về bệnh viện… Đến nơi mà trước đây Phương Anh đã đậu xe họ…
– “Xe các người bên kia…”… Mai Thảo ngừng lại… Xuân Mai mở cửa thùng xe tải cho họ bước xuống… Giao trả lại chìa khóa… bước trở lên xe tải… Mai Thảo cho xe chạy đi…
– “Chi Huê… Mấy người này là người của quân đội”… Hữu nhìn theo sau chiếc xe tải… trầm ngâm một hồi… mở miệng nói…
– “Tao cũng nghỉ như vậy… Đi… Về rồi nói sau…” Huê gật đầu… Hưng nghe mấy chữ “người của quân đội”. Hắn giật mình…”Chết mẹ rồi… vậy mà mình còn dại miệng đem chức vụ Phó Chủ tịch thành phố ra hù dọa…” Hắn lo sợ… Một Phó Chủ tịch Thành phố mà giao du vô cùng thân mật với bọn người xã hội đen… Nếu chuyện đổ bể ra… Hậu quả sẽ khó mà lường… Bất chợt hắn lạnh xương sống… Tên kia không ngờ khủng bố như vậy… Có cả người của quân đội hỗ trợ… Vậy… Vậy hắn là ai đây? Càng nghỉ hắn càng sợ tiền đồ bị ảnh hưởng…
– “Ha ha… Chủ tịch Hưng… Anh yên chí đi… Là người mình với nhau… không cần lo lắng… Tôi bảo đảm”… Huê vỗ ngực khoe quan hệ… đồng thời ngụ ý nói… Có tôi… anh sẽ không sao… Mụ âm thầm đắc chí… Từ nay có thể sai khiến thằng này… Là chuyện tốt…
– “Đúng… Đúng… Là người mình với nhau…” Tâm thần đang hốt hoảng… Hưng hàm hồ đáp… Huê cũng không nói nhiều… Từ nay chỉ cần hắn nghe lời là được…
Về tới Vinpearl… Hưng vội vã rời đi… Huê đại tỷ nhìn theo hắn… Cười khinh thường… Mụ và hai đàn em đi vào biệt thự… Cả ba người dường như không tin những gì đang thấy…
Hữu và Huê đại tỷ sửng sốt nhìn Phàn sẹo… Hắn đã tỉnh nhưng vô cùng thê thảm… hình như chỉ còn nữa cái mạng… Vì hắn có tiền án đang bị truy nã nên bọn đàn em không dám đưa đi bệnh viện… Chờ chị Huê về quyết định…
– “Chuyện gì? Là ai làm?”Huê quát… Theo bản tính cũ… hai mắt đầy lửa giận… Mụ không nghỉ là bọn Mỹ Chi làm… Vì mụ chưa ra lệnh… Không nghỉ là bọn đàn em vì nứng cặc mà làm ẩu nên mới có kết quả này…
– “Huê đại tỷ… là… là…”Một gã đàn em ấp úng…
“Chát”… Huê tát một cái tát như trời giáng… đạp thêm cho gã một đạp… Mụ đang giận… Lần này đến Hà Tĩnh thật là mất mặt… thấy thằng đàn em ấp úng nói không ra lời… Lửa giận hừng hực… nên giận cá chém thớt…
– “Đại tỷ… Là như vầy… Con mụ bên kia…”Một gã đàn em khác tường thuật chuyện Đức và bọn Mỹ Chi… gã vừa kể vừa quan sát nét mặt của chị Huê… Thấy nét mặt chị Huê lúc này thay đổi lúc thì đỏ… lúc thì xanh lúc thì trắng như màu sắc của con tắc kè… Biết Huê đại tỷ đang nổi trận lôi đinh… gã mừng thầm… hy vọng Huê đại tỷ và Hữu ca lấy lại mặt mũi… Ai dè…
“Chát”… hai mắt gã nổ đom đóm… ngực khó thở… gã bị tát và đạp thêm cho gã một đạp…
– “Đụ mẹ tụi mày… Ai cho lệnh tụi mày hả?” Huê đại tỷ rống giận…
“Chát” – “Nói… Ai kêu tụi mày làm vậy?” Lúc trưa… hắn nói tối nay hành động… Không ngờ xảy ra chuyện… Hữu sợ thằng đàn em này lôi hắn ra nên tát thêm cho thằng đàn em một cái…
– “Là… là anh Phàn…” gã đàn em sợ hãi đáp… gã thật sự không hiểu tại sao Huê đại tỷ lại nổi giận như vậy…
– “Bây đâu… đem quăng thằng Phàn chó đẻ này ra ngoài cho tao” Huê rống giận… Có phần xen lẫn sợ hãi…
… Bọn đàn em sửng sốt… đưa mắt nhìn Hữu…
– “Đem nó đi chỗ khác cho khuất mắt” Hữu vừa nháy mắt… vừa hét…
– “Dạ”… Bọn đàn em hiểu ý… xốc Phàn sẹo đem đi nơi khác cho khuất mắt Huê đại tỷ… Trong bụng thắc mắc… nghi hoặc…
…
– “Thu dọn… ngay đêm nay mình về Đà Nẵng…” Huê ra lệnh…
– Chi Huê…
– “Thu dọn đi… Có chuyện gì… Trên đường đi nói sau…” Huê phất tay…
…
Đêm kia vừa có tin đồn không tốt về Phó Chủ tịch huyện Lý Quốc Hiệp… Sáng sớm lại thêm một tin khiến mọi người sững sờ… Phó Chủ tịch Hiệp đã chỉ đạo cho Chủ tịch xã Kỳ Ninh thu lại phân nữa số tiền mà mỗi hộ nhận được từ phái đoàn cứu trợ… Để xây tượng đài Lê Nin đồng chí…
Trưởng CA xã báo cáo việc này lên lãnh đạo CA huyện… Lãnh đạo CA huyện báo cáo lên lãnh đạo CA thành phố… rồi tịt luôn… Ai cũng biết chỗ dựa của Lý Quốc Hiệp là ai…
Kế Kim thiền thoát xác của Bân quả nhiên là cao minh… Lý Quốc Hiệp biết mình bị Bân chơi khăm nhưng hôm kia xảy ra chuyện… hôm qua lại xảy ra chuyện… cho dù có lên tiếng bào chữa cũng chẳng ai tin hắn… Hơn nữa hắn không cần thanh minh thanh nga chi cho mệt… Có ai làm đéo gì được… hắn thuộc diện gia đinh có công với cách mạng… Còn có ông cụ chống lưng…
Hắn biết được Bân cũng bất đắc dĩ đưa hắn ra làm bia đỡ đạn… Lúc đầu hắn giận lắm… nhưng Bân không phải là không biết điều… Hai ba ngày nay… Ngày nào Hằng cũng đến nhà an ủi hắn… cho hắn đụ… Coi như là bù đắp…
Thật ra Bân cũng sợ hãi khi “chơi khăm” Hiệp… nhưng lão đã hết cách… Vì vậy để xoa dịu cơn giận của Hiệp… lão phải bấm bụng đưa con gái tới cho hắn đụ… lão biết tên này thần hồn điên đảo vì cái lồn của con gái lão…
Thật ra không phải là Lý Quốc Hiệp sẽ bình an vô sự… chỉ là ai cũng đợi chỉ thị của “bề trên”… suy nghĩ của bề trên khó mà nắm bắt được… Tốt nhất là không nên manh động…
Chuyện cứu trợ vì vậy mà suôn sẻ hơn nhiều… Có hai tiểu thư con nhà Giám đốc Sở CA “giám sát”… Cho dù có lòng tham rỏ dãi cũng phải nhịn… Không ngu gì giờ này nhảy ra kiếm ăn… nhất định sẽ bị làm con dê thế tội cho Lý Quốc Hùng… Đạo lý này ai cũng hiểu…
Về chuyện này… Đức cũng không màng… Đến đây là cứu trợ… cái gì không đúng thì cố gắng làm cho đúng… Hắn không có nghĩa vụ vạch lá tìm sâu truy tìm tới nơi tới chốn… Xử phạt ra sao… bỏ tù người nào không phải là chuyện của hắn… Chính vì vậy mà Lý Hoàng Chương vô cùng thưởng thức hắn… Người làm việc lớn không câu nệ hẹp hòi… Không phải Lý Hoàng Chương không muốn xử phạt Lý Quốc Hiệp… mà là muốn nhân chuyện này coi cách hành xử của người mà Gia Kỳ “vừa mắt” ra sao…
Biểu hiện của hắn khiến Lý Hoàng Chương thập phần hài lòng… Đây là một nhân tài… Gia Kỳ đã vừa ý hắn… Vậy thì có nên bàn chuyện với “ông ta” một chút… Với khả năng của hai người hợp lại… giao cho hắn trọng trách… Có ai dám nói gì?
Lý Hoàng Chương âm thầm quyết định… Lấy di động gọi ra Hà Nội…
Người khác… Chỉ cần được một cái lồn vàng đã mãn nguyện cả đời… Đức ca nào biết minh hồng phúc tề thiên, mả táng hàm rồng… Lồn vàng hằng hà sa số đưa tới miệng… Vì vậy mà tương lai sự nghiệp đều được hai nhân vật số “1” số “2” của nước Việt âm thầm dàn xếp định hình…
Hiện giờ hắn rất nhàn hạ… Với tư cách “lãnh đạo”… Có chuyện lớn gì thì hắn đứng ra giải quyết… không có chuyện gì thì hắn để Tuấn Hào, Đương và Hương chủ trì… Còn có bọn thằng Hưởng chạy vòng ngoài phụ việc… Hắn thong dong xách cặc đụ rong… vô cùng bận bịu với đàn bà… Một ngày đụ mấy lần… Thái Diệp đeo hắn như đeo sam… Ngọc Trinh đeo hắn như đeo đỉa… Thúy Ái cũng không kém… Hương, Dì Út…
Sau lần đầu tiên… thanh công dụ dỗ Phương Anh, Thu Tâm chơi trò nhất long song phụng… Bây giờ mỗi lần làm tình thì đều tay ba… Hắn đang tìm cách… Không biết có được không nhưng nếu không thử thì làm sao biết là không được… đem dì út và mẹ xử lý một lượt? Dì Út biết chuyện giữa hắn và mẹ… và mẹ cũng biết hắn và dì Út mà… hắc hắc… khi trở về phải thử mới được…