Phần 218
Cao lãnh…
Á…
– “Chuyện gì… Chuyện gì…” Đang ngủ say như chết, nghe tiếng la khiến Đức giật mình tỉnh dậy, bất giác thộn mặt ra… Hồng Phượng đang ngồi, cả người không một mảnh vải t, hai tay bụm chim, nét mặt nhăn nhó… Bộ dáng như vầy, nhìn vào ai cũng biết nàng đã bị “xâm phạm”…
Trong phòng chỉ có hắn là đực rựa, vậy thì còn ai trồng khoai đất này này?
Tờ mờ sáng, ai cũng đang ngủ say sưa, một tiếng la thất thanh như vậy khiến mọi người giật mình thức giấc, đầu tiên là tưởng có cướp vào, trong biệt thự toàn là con gái nên ai cũng hướng về phòng có tiếng la chạy ùa tới và chưng hửng khi thấy hắn đang tô hô. Nhã Thy, Nhã Phương, Nguyệt, Thanh Thanh đang luống cuống mặc lại quần áo, Hồng Phượng nét mặt rất “ủy khuất”, tay bụm giữa hai đùi có vẻ “đau đớn”
– “Anh… Anh làm gì vậy?” Tú Nhi quát… Các nàng trừng mắt như muốn ăn tươi nuốt sống hắn… Thầm mắng tên mắc dịch, em gái mà cũng quơ.
– “Không… Không có…”Đức hoảng hồn… Tuy hắn đã xơi Hồng Phượng rồi nhưng không ngu đến độ trong lúc đông đủ mà đem nàng ra “làm”… Vấn đề là nhất thời hắn không biết giải thích ra sao nên mặt bư ra.
– “Anh còn muốn chối… Nhìn Hồng Phượng kìa…”Đồng Giao đay nghiến, ngắt mạnh vào eo hắn…
Đức nhìn Hồng Phượng… Tuy đêm qua hắn uống nhiều nhưng không đến nổi không biết mình đang “làm” ai, Hắn nhớ man mán đầu tiên vô phòng Tú Nhi, Thụy Vũ, kế đó vô phòng Tuyết, Yến. Biệt thự có sáu phòng, phòng nào hắn cũng ghé qua trừ phòng Tú Nhi đặc biệt dành cho Hồng Phượng.”Mình đâu có vô phòng đó”… Nghỉ tới đây hắn nhìn nàng và chợt thấy Hồng Phượng có vẻ ủy khuất nhưng ánh mắt gian xảo lấp lánh ý cười…
– “Á đù…” Đức chợt hiểu… Con bà nó, bị Hồng Phượng này “chơi chết” mà… chẳng lẽ bây giờ nói huỵch toẹt hắn và Hồng Phượng xxyy với nhau lâu lắm rồi? Như vậy càng chết hơn nữa… Thôi thì bấm bụng chịu vậy, làm ra vẻ “rượu vào” không biết trời trăng nên “làm bậy”… thật là oan âm thị kính a…
Các nàng đêm qua, ai mà chẳng “phối hợp” khi bị hắn “hành hạ” phê tới bến nhưng chẳng ai dại mà nói ra. Ai muốn hiểu sao thì hiểu.
– “Thôi… Em hiểu rồi. Anh biết Hồng Phượng không có ruột thịt gì nên thừa cơ…” Nhã Phương kết luận…
– “Chứ còn gì nữa… Chắc là như vậy rồi…”Nhã Thy tán đồng… Hai chị em mỗi người nói một câu…
– “Không phải mà…” Đức khổ sở lắc đầu…
– “À phải… Hồng Phượng. Sao em lại ở trong phòng của Thanh Thanh, Thanh Tình vậy?” Tú Nhi trong bụng nghi hoặc, thấy có cái gì đó không đúng, xem ra không phải lỗi của hắn… Nàng nhớ mình dành cho Hồng Phượng một phòng riêng mà sao bây giờ lại ở trong phòng của người khác là sao?
– “Em… nữa đêm em thấy khô cổ, đi tìm nước uống rồi đi lạc vô đây rồi nằm ngủ luôn…” Đã chuẩn bị sẵn hết rồi nên Hồng Phượng đáp với vẻ mặt ủy khuất nhưng trong bụng thì vui như Tết… Sau hôm nay nàng sẽ không còn ở trong bóng tối nữa… Cũng lỗi tại hắn, từ lúc nàng biết giữa nàng và hắn không có quan hệ máu mủ, bà con chú bác, nàng thúc hối hắn nhiều lần tìm cách trình làng quan hệ của hai người nhưng hắn cứ lề mề vậy thì nàng làm thôi.
Việc song Nhã, Nguyệt bị hắn xơi ở nhà Nancy. Hồng Phượng dĩ nhiên là biết và đã nghiên cứu rất kỷ, hôm nay Tú Nhi tổ chức “party”, Hồng Phượng thấy cơ hội đã tới vì vậy lấy cớ mệt đi ngủ sớm. Nằm trong phòng, nàng kiên nhẫn chờ… Quả nhiên đúng như nàng nghỉ, hắn mò từ phòng này đến hết phòng khác, sau khi hắn vô phòng Thanh Thanh, Thanh Tình, thấy hắn không trở ra, biết đây là trạm chót… Chờ thêm một chút đợi Thanh Thanh, Thanh Tình ngủ say, hắn cũng ngủ miệt mài… Nàng liền rón rén đi vào cởi hết quần áo… Kiên nhẫn đến gần sáng liền hô hoán lên…
– “Thì ra là vậy à… Cũng may anh và Hồng Phượng không có quan hệ máu mủ…”Quyên “cứu bồ”…
Qua một đời chồng, là người từng trải, Quyên nhìn ra Hồng Phượng “giở trò”… Nàng biết “vũ khí” của hắn rất khủng, không có lý nào lúc hắn đút vào rồi hành động mà Hồng Phượng vẫn vô tri vô giác, chờ tới lúc sáng mới la làng… No way… Ngay cả nàng, đêm qua hắn úp mặt giữa hai chân thì nàng đã biết và vô cùng tỉnh táo… Khi hắn đút vào cảm giác sẽ thốn trước trừ khi uống thuốc mê nếu không thì tỉnh ngủ ngay, làm sao có thể không biết được chứ… Biết thì biết vậy nhưng Quyên vẫn giả mù sa mưa…
– “Sao còn đứng đó… Anh nói hôm nay có nhiều việc làm mà?”Thanh Nhã nháy mắt với Đồng Giao… Đã qua một đời chồng nên Thanh Nhã có cùng ý nghỉ với Quyên, vì vậy “mở đường” cho hắn…
– “Ờ… Phải… Phải. Vậy anh đi trước nha…” Không cần các nàng gật đầu, hắn chạy như ma đuổi…”Tam thập lục kế bây giờ chuồn trước có chuyện gì thì hạ hồi phân giải.
– “Ê… ê… Anh đi đâu vậy? Chưa nói rõ gì hết mà…” Nhã Phương réo…
– “Cứ để cho ảnh đi… Hồng Phượng… Em theo chị…” Tú Nhi phát tay… nàng đã nhìn ra vấn đề nên cũng không ngạc nhiên. Nếu Hồng Phượng không có huyết thống với hắn thì thích hắn là chuyện đương nhiên…