Phần 197
Không phải là lần đầu hai tiểu la lỵ rình coi Đức ca cùng Thu Đại Nương và Hương Nhị Nương cụp lạc với nhau, hầu như cả hai rất thuộc lòng động tác của Đại và Nhị nương, có thể làm y chang chỉ tiếc là anh Đức chưa hề liếc tới mình nửa con mắt, hơn nữa còn cả gan coi cả hai như bé Trúc, vỗ đầu bẹo má, rõ ràng coi hai nàng như con nít, bởi vậy trong lòng có chút oán giận.
Thu, Hương nào biết từng hành động của mình đều được hai tiểu la lỵ cách một vách tường thấy rõ mồn một và ghi sâu vào đầu óc. Bên này cả hai say sưa thay phiên nhau. Thu liếm bìu thì Hương gục gặc. Hắn nằm ngửa, hai tay gối đầu mắt lim dim hưởng thụ thỉnh thoảng rên ư ư trong miệng, Hương bụng to nên không tiện chơi trò yêu thích 69 vì vậy Thu một mình “tận hưởng”, nàng từ từ quay đầu áp bướm vào miệng hắn. Đức đưa tay xoa cặp mông tròn lẳn, lấy hai tay banh hai khe, đưa đầu lưỡi ngoáy vào ngay giữa, Thu rùng mình nước trong người nàng tuôn trào. Đầu gục gặc nhanh hơn, ánh mắt liếc nhìn tấm gương lớn trên tường, nàng không ngờ bây giờ mình phóng đãng đến như vậy. Lúc vừa gắn tấm gương, nàng không dám nhìn, cứ nhắm mắt để hắn muốn làm gì thì làm, nhưng bây giờ quen rồi, cứ mỗi lần lên giường nàng đều nhìn trong gương, sửa tư thế sao cho dễ nhìn.
Hai tiểu la lỵ nín thở, mặt đỏ bừng, tim đập mạnh, dán mắt sát vào lỗ mọt theo dõi. Say sưa đến nổi một bóng người mở cửa bước tới gần, cả hai vẫn không hay biết.
– Hai đứa làm gì vậy, sao không xuống ăn cơm, chị dọn sẵn cho hai đứa rồi. Xuống ăn cơm đi.
Hồng thấy hai tiểu la lỵ dán mắt vào tường, nghi hoặc hỏi.
– Đâu có gì, Gia Hân… Mình xuống ăn cơm…
Đang mải mê xem, tiếng nói của Hồng làm Ngọc Hân giật mình, mặt đỏ bừng. Chạy nhanh ra ngoài, Gia Hân hốt hoảng lập tức chạy theo.
– Hai con nhỏ này làm gì vậy cà?
Sinh nghi, Hồng bước lại gần, kéo khung hình qua một bên, thấy có cái lỗ nhỏ, tò mò, nàng ghé mắt nhìn rồi thì đơ người ra, tim đập mạnh. Sợ gây tiếng động, Hồng lặng lẽ đi chầm chậm ra ngoài, trong bụng thầm mắng.
– Hai con nhỏ này, đúng là con nít quỷ mà.
Tuy chỉ vài giây đồng hồ nhưng đối với Hồng, hình ảnh Đại và Nhị nương cùng nhau ngậm, mút, bú, liếm cứ lảng vảng trong đầu khiến mặt nàng đỏ như người say rượu, tim đập loạn xạ. Đồng thời cũng rất sợ hãi nghĩ bụng:
– Thôi chết rồi, bây giờ làm sao đây? Nói chuyện này với Đại và Nhị nương? Không được đâu, hai chị ấy sẽ biết mình thấy chuyện không nên thấy.
Khó khăn lắm mới được Thu, Hương tin dùng coi như em gái, trước kia Hồng không được lên trên lầu nhưng từ khi được coi là người nhà, nàng thường xuyên lên xuống. Tuy là không có gì nhưng các nhân viên khác nhìn nàng hâm mộ khiến Hồng cảm thấy tự hào, hơn nữa gần đây, Thu Đại nương bóng gió ám chỉ trong tương lai gần nàng sẽ quản lý nơi này.
– Thôi thì làm bộ như không có thấy gì, không biết gì.
Sau một lúc đắn đo cân nhắc hơn thiệt, Hồng rốt cuộc quyết định.
Gác hai chân Thu lên vai mình, Đức nắc bạo, hai tay hắn nhồi bóp cặp vú nàng thành muôn hình vạn trạng, bên cạnh, Hương mỏi mệt nằm nhìn cũng như lúc nãy, Thu nhìn hắn và nàng, đây là tình thú của cuộc làm tình tay ba.
– Ra đi… cô mệt rồi…
Giọng Thu nũng nịu. Hắn lúc nào cũng dai sức, lúc trước, bụng Hương còn nhỏ thì khi nàng mệt còn có Hương chống đỡ và ngược lại, bây giờ bụng Hương khá to nên không thể trụ lâu khiến nàng phải gánh thêm một phần. Mà hắn thì chưa có dấu hiệu sắp xong cứ hùng hục, càng lúc càng như con trâu, chưa có dấu hiệu ngừng…
– Hihi…
Nghe Thu năn nỉ, Hương bật cười.
– Còn cười, tại em hết á… Khơi mào rồi bắt chị lãnh đạn…
Thu “gắt”.
– Hihi… Cô… Mình doggy nha…
Đức rút ra, tay cầm cặc chờ Thu chổng mông để chơi tiếp, hắn đang hăng.
– Cho nghỉ một chút… Khiếp thiệt… Ê ẩm hết rồi…
Thu lườm.
– Cho chị ấy nghỉ một chút đi, để em… Nà… Hương chồm người lên, cầm cặc hắn ngậm vào, để hắn tạm thời chơi miệng nàng.
– Hihi… Thôi được rồi… Anh phải đi…
Bước xuống giường, cầm lấy quân áo định mặc vào…
– Đi… Giận à, cô nói nghỉ một chút thôi mà…
Tưởng mình làm hắn mất hứng không vui. Thu áy náy. Định chổng mông chiều hắn.
– Hihi… Không phải, dưới Cao Lãnh có nhiều chuyện cần làm…
Đức lắc đầu. Ngay lúc này, di động reo lên, hắn nhìn màn hình, là Thu Vân gọi tới, vội bắt máy.
– Alô. Sao rảnh rỗi vậy?
– Ngày mai thằng Vinh xuống Rạch Giá nhậm chức… Lần trước anh đã hứa rồi đó nhen. Không được nuốt lời. Em và Thảo xuống đó trước, ở chơi một đêm bữa sau về…
Thu Vân thấp thỏm mong đợi, nàng hy vọng hắn đến dự buổi lễ nhậm chức của Vinh, đồng thời bóng gió, nói Thảo sẽ cùng đi với mình.
– Hihi… Dĩ nhiên rồi… Chưa bao giờ nuốt lời mà.
– Vậy được. Mai gặp.
Thu Vân mừng rỡ, cúp máy.
Đức trầm ngâm. Đi dự lễ nhậm chức của Vinh, hắn có ý muốn xuống Rạch Giá coi Phó Giám đốc Sở Trương Hữu Thành là người như thế nào và nhất là lão Phạm Tuấn Dũng, hơn nữa, không biết bọn thằng Võ xuống Rạch Giá mấy ngày rồi mà sao chưa có tin tức gì.
Mai Văn Trường nói Thu Lan muốn gặp mình, Thu Lan này là người như thế nào? Phải gặp người này một lần mới quyết định được.
Nhân lúc hắn nói chuyện qua di động, Thu ngồi xuống cầm cặc hắn cạ lên vú, cạ lên mặt, liếm từ bìu dái đến dầu cặc rồi ngậm vào, hai tay nàng ôm mông hắn làm điểm tựa, biết hắn có sở thích này nên nàng ra sức.
– Wow… Quá đã…
Để di động lên giường, Đức nghiêng người, tay bóp vú, nắc bạo vào miệng nàng. Là đàn bà của hắn, ai cũng biết hắn thích trò này và cứ mỗi lần như vậy hắn thích được phun lên mặt. Hương liền ngồi xuống bên cạnh chờ đợi, một khi hắn “phun” xong vào miệng Thu, nàng sẽ dùng lưỡi sẵn sàng “lau sạch”.
“Ahhh…”…
Nắc một hồi, Đức gồng người lên, nắc càng mạnh bạo vào miệng Thu. Khóe mép của nàng có dòng nước đục trào ra. Hắn rút cặc để bắn thẳng vào mặt, lên vú nàng. Vẻ mặt đầy thỏa mãn. Hương cầm lên ngậm vào rồi liếm sạch.
– Hài lòng chưa.
Thu lườm.
– Hihi… Dĩ nhiên rồi… Hai em là nhất.
Đức nịnh.
– Anh à, chuyện của chị Thu. Coi bộ gấp rút lắm rồi. Cái thằng cha hồi nãy. Hương vừa chùi miệng vừa nhắc nhở.
– Đúng đó… người này và Ba bé Trúc quen nhau trong kia…
Thu lo lắng vì người chồng cũ sắp ra tù. Đã nhiều lần nàng viết thư gửi vào tỏ ý muốn ly dị nhưng Huân không trả lời, lần này cho người bạn tù tới.
– Đừng lo… Đã có chủ ý rồi. Cứ để xếp Thắng giam lão vài ngày, sau đó mình có chuyện nhờ lão làm…
Đức mỉm cười, trong đầu đã có kế hoạch, hắn tin tưởng sẽ giải quyết êm thấm.
– Là chuyện gì… Nói ra nghe thử, sao thần bí vậy?
Hương giục, biết Thu không thể nào trở về với Ba bé Trúc nên mong chuyện này được giải quyết một cách tốt đẹp nhưng không biết hắn làm cách nào. Biện pháp sau cùng là nàng và Thu đi xuống Cao Lãnh lánh mặt nhưng suy nghĩ cho cùng, đây không phải là kế hoạch lâu dài.
– Đơn giản thôi… Hihi… Là “Cây gậy cà củ cà rốt”… Nà, anh nghĩ kỹ rồi. Lúc ông ta ra tù, nếu ông ta chịu thì cho ông ta một số tiền cưới vợ khác làm ăn. Còn như nếu không chịu…
– Thì sao?
Thu lo ngại, tuy không còn vấn vương gì với chồng cũ nhưng nàng không muốn ông ta xảy ra chuyện gì, dù sao cũng là Ba bé Trúc.
– Yên tâm đi, anh có chừng mực. Chuyện này để thằng già Sáu lạc kia đi làm. Không phải lão nói là bạn thân của ba bé Trúc sao? Vậy thì để lão phân tích lợi hại cho ông ta biết. Nếu chịu ly dị thì có một số tiền cưới vợ khác còn nếu không thì để Sáu Lạc xử lý. Tin tưởng rằng ông ta sẽ biết nên làm sao.
– Thằng cha Sáu Lạc chịu nghe lời anh sao?
Hương ngạc nhiên.
– Hihi… Vậy thì phải coi năng lực làm việc của sếp Thắng ra sao…
Đức cười rất “đểu”.
– Vậy anh định cho ông ta bao nhiêu?
Biết Thu muốn hỏi nhưng ngại miệng nên Hương hỏi dùm. Nàng cũng tò mò muốn biết trong lòng hắn, Thu có cái “giá” như thế nào.
– Ừm. 5 hay 6 tỷ được không hay là 10 tỷ?
Hắn nhìn Thu, ngầm hỏi, đối với hắn nàng là người đàn bà đầu tiên thuộc về hắn, xài 10 tỷ để có nàng bên cạnh rất đáng.
– 5 Tỷ? Quá đủ rồi…
Hai mắt Thu nhạt nhòa vì cảm động, nàng không ngờ hắn dám bỏ ra số tiền lớn như vậy cho ba bé Trúc, tuy biết hắn có rất nhiều tiền nhưng nàng không thể để hắn vì nàng mà xài quá nhiều.
– Ý chết… trễ quá rồi. Anh phải đi đây. Tại hai người hết á…
Đức nhìn đồng hồ, định ghé một chút rồi đi liền ai dè đã gần 11 giờ rồi.
– Tại mình?
Thu, Hương nhìn hắn mở cửa chạy xuống thang lầu rồi nhìn nhau.
– Hihi… Đồ mắc dịch… Như vậy mà cũng nói được…