Phần 191
Bên dưới bãi để xe…
– Bình tĩnh lại, bây giờ đi đâu vậy?
Nhìn khóe mắt ươn ướt của Đồng Giao, biết nàng đang tức tưởi nên Thanh Nhã kéo tay hỏi.
– Ê… Chờ tôi với.
Ngay lúc này Quyên đã chạy tới, cả 3 người đang ở trên một chiếc thuyền, không thể xé lẻ được đâu à.
– Quyên là người lanh lợi nhất vậy có ý kiến gì không?
Thanh Nhã dò ý Quyên, Đồng Giao cũng nhìn Quyên mong đợi, trong lòng nàng đang rối ren, nhưng không phải chỉ có mỗi mình nàng. Thanh Nhã và Quyên cũng đang lo lắng, không biết hắn có nghĩ là mình có gì gì đó với tên khốn Lộc “ngọng” kia không? Nếu quả thật hắn nghĩ như vậy thì thật là có chuyện lớn rồi!!!
– Còn ý kiến gì nữa. Ảnh không bắt máy thì mình đi xuống Cao Lãnh, gần thôi mà. Nói cho cùng, từ lúc ảnh nhậm chức tới giờ mình chưa hề xuống đó, bây giờ chính là lúc. Em của Đồng Giao cũng đang ở dưới mà, mình có đứa bạn, luôn tiện xuống thăm nó. Bây giờ chúng ta đi, ngủ một đêm sáng mai về.
Quyên chỉ nói chuyện “có bạn” nhưng không nói là Tuyết Hoa bây giờ là Phó Chủ tịch Huyện, đã bị hắn “xơi “rồi. Nhớ lại lúc Tuyết Hoa “khoe” bị hắn “xơi” và mô tả sự dũng mãnh của hắn. Quyên cảm thấy có chút ghen ghen nhưng nghĩ lại, tên này rất thích trò “Nhất Long tam, tứ, ngũ Phụng” vậy thì coi như có thêm bạn, từ đây sẽ có thêm phe phái, như vậy cũng là chuyện tốt.
– Vậy…
Đồng Giao ngập ngừng, nghe Quyên nói, nàng thấy rất có lý nhưng đang lúc giận hờn này mà lại đi xuống Cao Lãnh, nàng sợ hắn coi nhẹ mình.
– Đi đi… Đừng có suy nghĩ nhiều, cứ nói mình kéo tay Đồng Giao đi là được…
Dù sao đã qua một đời chồng, là người từng trải nên hiểu Đồng Giao đang nghĩ gì, Quyên nắm tay Đồng Giao kéo nàng đi.
– Nể mặt 2 người thôi đó nha.
Đồng Giao “hầm hừ” ra vẻ vì Thanh Nhã và Quyên nên miễn cưỡng đi xuống Cao Lãnh.
– Hihi… Được rồi… Đi nhanh đi.
Thanh Nhã cũng kéo tay Đồng Giao. Cũng như Quyên, Thanh Nhã đã qua một lần ly dị nên hiểu tâm lý bạn nhưng đồng thời trong lòng cũng oán giận, thầm nghĩ tên mắc dịch này thật là nhỏ mọn, nàng đã gọi mấy lần vậy mà dám không bắt máy. Thanh Nhã đang suy nghĩ mai này sẽ trừng trị hắn như thế nào.
– Nhưng mà cũng tại tên khốn “ngọng” kia. Mình không thể để như vậy được đâu, cứ như vậy sẽ dễ gây ra hiểu lầm.
Quyên nhắc nhở.
– Yên chí đi. Nó không ngồi đó được lâu đâu.
Thanh Nhã cười lạnh, với địa vị của Lương Học Hữu cha nàng và cô Tố My má của Đồng Giao trên Tỉnh, chỉ cần nàng và Đồng Giao phản ánh về tác phong của Lộc, gã sẽ lập tức bị đá văng ra khỏi cái Huyện Châu Thành này.
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 2 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/03/truyen-sex-thang-duc-quyen-2.html
Thật ra Đức không ngây thơ đến nỗi không biết thằng Phó Chủ tịch Huyện kia muốn chọc tức mình nhưng thay vì tự mình trừng trị thì hắn lại muốn để cho Đồng Giao, Thanh Nhã, Quyên cùng nhau ra tay như vậy mới cảm thấy thú vị. Bí thư, Chủ tịch và Phó Chủ tịch hợp lại mà không đá văng thằng “ngọng” đó thì thật là có vấn đề về năng lực à.
Liền sau hắn khi bỏ đi, thấy Thanh Nhã, Quyên liên tục gọi, hắn biết chứ nhưng cố tình không bắt máy, mục đích là để coi các nàng có làm gì không đối với tên Phó Chủ tịch kia không? Nếu có thì sẽ làm như thế nào?
Bây giờ hắn muốn lợi dụng chút thì giờ ghé thăm Thu trước khi về Cao Lãnh nên lái xe đến nhà hàng…
Ngay lúc này chuông di động lại kêu lên inh ỏi, liếc nhìn màn hình, không phải Đồng Giao, không phải Thanh Nhã, cũng không phải Quyên mà là Mai Văn Trường gọi tới. Đức vội vàng bắt máy.
– Alô! Hihi… Chủ tịch Trường, có chuyện gì sao?
– Ây da, cậu chịu bắt máy thì tốt rồi, không những có chuyện mà là chuyện rất quan trọng…
Văn Trường thở phào khi nghe cái giọng cà rỡn của hắn vang lên.
Từ tối qua đến giờ lão và Kim Khánh thay phiên nhau gọi nhưng hắn vẫn không chịu bắt máy khiến cả 2 vợ chồng lo lắng đến sốt vó, cứ sợ hắn đã xảy ra chuyện gì.
– Vậy à? Từ từ nói đi. Tôi nghe.
– Là như vầy…
Văn Trường nhanh chóng tóm tắt chuyện Thu Lan nói với mình. Lão hy vọng hắn có kế sách để đối phó càng sớm càng tốt.
Bên cạnh lão, Kim Khánh ngối ghé tai nghe, trong lòng hồi hộp khẩn trương. Cả nhà họ Mai đã trút hết vốn liếng lên trên người của hắn nên cả 2 vợ chồng nàng quyết không để hắn xảy ra bất kỳ chuyện gì.
– À nè Chủ tịch Trường, có lần tôi nghe chị dâu nói có người bà con mở tiệm quần áo trong Vincom mà phải không?
Suy nghĩ một hồi, Đức chợt động tâm cơ.
– Phải… phải…
Hai vợ chồng Văn Trường, Kim Khánh liếc mắt nhìn nhau nghi hoặc tưởng mình nghe lầm, sao bỗng dưng hắn lại nói chuyện này, có lộn không vậy?
– Tốt lắm. Chủ tịch Trường, nói với cô ta ngày giờ do cô ta chọn, nhưng càng sớm càng tốt. Nói cô ta vô Vincom mua sắm, chuyện này để chị dâu làm là tốt nhất…
Hắn nói một hơi kế hoạch để gặp mặt Thu Lan mà không bị phát hiện.
Văn Trường, Kim Khánh càng nghe càng bội phục, thầm nghĩ thảo nào mới ngần ấy tuổi đã được TBT rèn luyện để sau này làm nên việc lớn.
– Chủ tịch Đức, cậu yên tâm đi. Bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ.
Kim Khánh vỗ vỗ bàn tay lên đôi bầu vú núc ních chật căng trong chiếc áo ngực Triumph hứa hẹn.
– Vậy thì cảm ơn chị dâu nhiều. Thôi không nói nữa, xế trưa tôi sẽ về tới. Vậy đi nha!
Hắn nói xong cúp máy, cho xe chạy về hướng nhà hàng, tới đó ngồi 1~2 tiếng rồi về Cao Lãnh cũng không muộn.