Phần 126
Tuy là phu nhân của Chủ tịch HĐND nhưng lúc trước Kim Khánh không được oai phong như bây giờ, có thể trong một thời gian ngắn kêu gọi người Cao lãnh góp vốn được gần 400 tỷ đồng…
– “Là 400 tỷ đồng đó”… Khánh híp mắt cười đắc ý khi thấy nét mặt kinh hãi trợn mắt há mồm của ông chồng. Đây là con số thiên văn, một thành tích khủng rất đáng để tự hào. Không phục à? Có giỏi thì làm đi, cho bà coi.
Thật ra Kim Khánh biết mình không giỏi giang gì, chỉ là gặp hên nên “chó táp phải ruồi” thôi. Bây giờ Đức Chủ tịch rất là có danh tiếng đấy, ai mà chẳng muốn làm thân một chút chứ. Vì vậy bỗng dưng có cánh cửa đầu tư vậy thì tốt quá rồi… Vài tỷ thôi hả? Ây da. Chuyện nhỏ, mang số tiền này đi biếu Chủ tịch huyện xài chơi còn được huống chi là đầu tư cho tỉnh nhà. Thật là vừa có ý nghĩa vừa có chút danh tiếng, chuyện tốt như vậy ngu gì không làm… Bởi vậy mấy bà phu nhân của các Trưởng, Phó Trưởng Phòng, Các Chủ Tịch, Phó huyện các nơi ùn ùn tranh nhau kéo tới… Đây cũng là một dịp tranh danh tiếng, người này thấy người kia đầu tư có 2 tỷ thì mình chơi gấp đôi… Bởi vậy chỉ trong vài ngày, đã số tiền đã lên tới 400 tỷ… Đó là Kim Khánh đã sàng lọc rồi đó, mấy con mụ “sớm đầu tối đánh” thì miễn đi…
Mười một giờ trưa hơn, nhà hàng K. H đã hầu như không còn chỗ ngồi. Trưa nay là buổi tiệc Tổng kết sau mấy ngày vận động. Ngoài Kim Khánh, Quyền Phó Chủ Tịch Mai Thanh Phương, Tuyết Hoa và Trưởng Phòng Thu Thủy đều mặt mày tươi rói… Với thành tích như vầy, xóa bỏ chữ “Quyền” dễ như trở bàn tay… Quan trọng là từ nay dưới trướng của Đức Chủ Tịch, con đường làm quan rất rộng mở, vì vậy sao không mừng cho được. Cho nên tuy nói là tiệc “nhẹ đơn giản” nhưng rất là xôm trò. Có dàn nhạc sống, có Karaoke để mọi người hát hò hoành tráng như là đám cưới của đại gia…
Bên cạnh Kim Khánh, Thu Phong lúc nào cũng sát cánh “phụ việc” chị họ. Lần trước đã có dịp quen biết Đức Chủ tịch cùng các vị “phu nhân”. Tuy chưa gặp được “chị cả” nhưng cũng có thể coi như đạt được kết quả ngoài sự mong đợi, Hôm nay nàng muốn gặp thêm một lần để nhắc lại lời mời hắn và cả nhà ra ngoài Phú Quốc chơi… Lúc đó nàng hy vọng gặp được “Chị cả” thì hay quá… Có thể nói là một bước lên “thuyền rồng”.
Trong đám khách, tuy không phải là người đầu tư nhưng Anh Minh và hai chị em Ngọc Huệ, Ngọc Thúy cũng được hắn mời tới tham dự. Anh Minh phấn khích, chưa giúp được gì nhiều mà một cái bánh ngọt lớn sắp rơi xuống trúng đầu. Không những giúp được công ty Bình Minh đứng vững mà từ nay sẽ phát triển mạnh.
Ngọc Huệ và Ngọc Thúy cảm động… Hai nàng quen biết hắn qua Tuấn Hào và Tuấn Kiệt, lúc trước có lúc tập dợt văn nghệ chơi cho vui, gặp hắn thì nói chuyện vài câu, chưa có thể nói là thân thiết nhưng không ngờ hắn giúp anh nàng nhiều như vậy mà không đòi hỏi gì. Nghỉ tới Tuấn Hào và Tuấn Kiệt. Ngọc Huệ và Ngọc Thúy thở dài nhưng không chút nuối tiếc.
– “Ha ha… Chủ tịch huyện chúng ta đã tới rồi…” Văn Trường nãy giờ vừa chuyện trò với khách vừa nhìn ra cửa. Thấy xe hắn vào bãi đậu vội vàng đứng lên ra cửa tiếp đón, Kim Khánh cùng Thanh Phương, Tuyết Hoa, Thu Thủy theo sau. Đón tiếp lãnh đạo mà, phải làm cho long trọng và khí thế để tỏ chút lòng.
Mọi người nhìn ra ngoài, không phải một xe… mà là ba chiếc xe. Nghe nói Đức chủ tịch phong lưu, ngoài Mai Văn Trường và người nhà đã biết, những người khác bây giờ mới mở rộng tầm mắt, nhất là đám đàn ông âm thầm giơ ngón tay cái khi thấy từ ba chiếc xe bước xuống, Chủ tịch Đức được một đám mỹ nữ bao quanh… Nghe nói hắn phong lưu bay bướm, không phải đâu, cụm từ “phong lưu bay bướm”… Quá nhẹ nhàng rồi, không hợp chút nào, không đủ để diễn tả diễm tình trước mắt.
Ở Cần Thơ thì không nói, xuống tới đây rồi, những dịp náo nhiệt như thế này, cả bọn Tú Nhi, Thụy Vũ, Yến Tuyết, Thúy Ái, Hồng Phượng và Phó Loan làm gì chịu bỏ qua. Còn có Phương Linh… Có Phương Linh thì dĩ nhiên có Thanh Tình đặc biệt hôm nay có cô nàng Vân Anh bám theo không rời. Thêm vào “lái xe” Ngọc Như,”cận vệ” Thục Linh. Tất cả đều thuộc loại mơn mởn mỹ miều khiến bọn đàn ông đực rựa dâm dê ngẩn ngơ hâm mộ ganh tỵ thầm nghỉ chỉ cần “vớt” được một em rồi suốt đêm úp mặt vào giữa hai đùi nàng cho tới sáng thì dù chết vì ngộp cũng không hối tiếc.
“Aiz… thật là tức chết đi được… Tên này có để cho đàn ông khác sống không đây!” Đây là ý nghỉ trong đầu của bọn đàn ông đực rựa đang trố mắt nhìn…
– “Ha ha. Các vị… Xin lỗi… Đến hơi trễ một chút” Thấy đoàn người ra tận cửa đón mình… Đức áy náy…
– “Mọi người cũng vừa tới đông đủ thôi mà… Mau… mau đi vô. Bên ngoài trời nắng nóng…” Kim Khánh đon đả mời chào, muốn chứng tỏ một chút cho mọi người thấy quan hệ thân thiết giữa mình và Đức Chủ tịch…
– “Cảm ơn… Chị dâu cực nhọc nhiều rồi…”Tú Nhi mỉm cười… Nàng bước sát bên phải, Thụy Vũ bên trái…
– “Có cực gì chứ… Đức Chủ tịch… Các vị này là ” Khánh sung sướng hãnh diện đáp… Đồng thời kinh hãi… Lần trước gặp Bà lớn “Đại phú bà” Mỹ Chi… Hôm nay nhìn thấy thêm một tốp người mới… Đeo sát rạt bên người hắn… Không chứ hả?
– “Hi hi… Để tôi giới thiệu… Đây là Tú Nhi, Thụy Vũ. Yến, Tuyết, Thúy Ái… Hồng Phượng em gái tôi… Phó Tổng Giám Đốc của Đức Lập Kim Loan… Thục Linh và Ngọc Như thì chị dâu đã gặp qua rồi… Các em… đây là chị Kim Khánh. Phu nhân của Chủ Tịch Trường…”Đức lần lượt giới thiệu…
Khánh kinh hãi… Thu Phong, Tuyết Vân, Thanh Phương, Thu Thủy sửng sốt… Trong lòng nghi hoặc… Đàn ông háo sắc thì rất nhiều nhưng tối đa ba người cũng đủ run giò lỏng đầu gối khi xoay vòng, Chủ tịch Đức này hình như cũng gần một tá rồi đó nha… Có được không đó…
– “Đừng nói nhiều nữa… Ngoài trời nắng nóng…” Văn Trường nhắc nhở bà xã… lão cũng đang thất kinh hồn vỉa… Một mình bà xã Kim Khánh, lão cũng khá chật vật đối phó… Chủ tịch Đức thật là ghê gớm a… Xem ra bữa nào phải xin chỉ dạy một chút mới được…
– “Các vị… Chúng ta hân hoan chào đón Chủ tịch huyện Huyện Lấp Vò của chúng ta… cùng các vị… đại biểu”… Cô MC xướng lên… Thay vì dùng “Các vị phu nhân”, nàng không dám nên dùng cụm từ “Các vị đại biểu”… Cũng may không một ai thắc mắc…”đại biểu” cái gì…
Vợ chồng Mai Văn Trường dẫn đường, Đức Chủ tịch đi trước, đám mỹ nữ theo sau trước nhiều ánh mắt hâm mộ… Một vài tiếng vỗ tay lát đát bắt đầu rồi sau đó tiếng vỗ tay vang dội…
– “Anh không biết là họ làm long trọng như vậy đâu”… Vừa ngồi xuống bàn danh dự… Gật đầu chào Thanh Thanh, Liển, Tiên Đức nhỏ giọng… Vừa đủ để các “phu nhân” nghe.
– “Thây kệ đi… Anh không cho họ làm như vậy… Họ sẽ không yên lòng…”Tú Nhi vừa cười vừa gật đầu chào bộ ba Thanh Thanh, Liên, Tiên… Đây là lần đầu nàng thấy Thanh Thanh, Liên… Tiên thì đã có gặp qua rồi… Tú Nhi không nghi ngờ Liên chút nào nhưng đối với Thanh Thanh… Tú Nhi liếc hắn… Loan thì khác, kinh nghiệm quá nhiều, nàng nhìn Liên, đã biết hắn và người đàn bà này có gì đó… Ngược lại Liên cũng cảm giác Phó Loan không đơn giản là Phó Tổng Giám đốc bình thường…
– “Các vị là…” Tuyết hiếu kỳ…
– “Anh giới thiệu đi…” Thụy Vũ cầm tay hắn… một cách gián tiếp nói “thân phận” của mình…
– “Ha ha… Lần trước anh ra Đà Nẵng.” Hắn giới thiệu cho mọi người quen nhau… Đến lúc Vân Anh, không biết phải giới thiệu như thế nào, bạn thì không phải nên lướt nhanh qua. Thanh Thanh và hắn chưa có gì nên hắn rất tự nhiên, ngoài Loan, các nàng không nghi ngờ hắn có chuyện mờ ám với dì của Thanh Thanh. Loan thì không nói ra sự nghi ngờ của mình… Bởi vậy các nàng không chút ngờ vực tỵ hiềm… Trong phút chốc trở nên thân thiết.
– “Các vị… Trước hết xin mời chị Kim Khánh. Phu nhân của Chủ Tịch HĐND lên tuyên bố lý do của buổi tiệc hôm nay…” Sau khi mọi người ngồi vào bàn của mình. Nữ MC mở đầu…
Kim Khánh bước ra giữa một tràng pháo tay… Mặt bà đỏ bừng… một phần vì phấn khích, một phần vì đây là lần đầu nói trước đám đông nhiều người.
– Hi hi… Chào các vị… Tui cũng không biết nhiều đâu à… Nghe ông xã nói Chủ Tịch Đức muốn có một Siêu thị của người Đồng Tháp nên nghỉ mình nên góp tay chung sức một chút thôi í mà… Không ngờ bà con rất là nhiệt tình… Vài ngày thôi đã góp được 400 tỷ rồi…
“Bốp… bốp… bốp”… Tiếng vỗ tay vang rền… Khánh hãnh diện… Tiếp theo là tiếng xầm xì. Ngưỡng mộ. 400 tỷ là con số không nhỏ a. Trường mừng rỡ… Không ngờ bà xã giỏi như vậy, nói một câu thôi là đem công lao để lên đầu mình còn làm cho Đức Chủ tịch vui vẻ.
– “Hi hi… Tui chỉ có bấy nhiêu đó thôi… Mời Đức Chủ tịch lên nói vài lời đi ha…”Khánh uyển chuyển… Mắt hướng về Thu Phong thầm cảm ơn đứa em họ đã chỉ điểm. Thu Phong mỉm cười… biểu hiện của Khánh chính là thu hoạch của nàng.
“Bốp… bốp. Bốp…” Một tràng pháo tay vang dội… Đức đứng dậy, đi đến bên cạnh Khánh… Hắn cầm micro… mỉm cười.
– Ừm… Cũng khá trưa rồi, Chắc là mọi người cũng đang đói bụng… Hi hi… Đúng ra là tôi đang đói bụng… nên chỉ nói ngắn gọn…
– Hi hi ha ha… – Mọi người bật cười vui vẻ… cảm thấy Chủ Tịch Đức binh dân, không sáo rỗng màu mè như các lãnh đạo khác, được dịp là tuông tràng giang đại hải… Nghe phát chán.
– “Chắc là quý vị ai cũng biết “Big C, Metro, Lotte Mart, Auchan. Fivimart” vâng vâng và vâng vâng… Các vị đều là… ha ha… Không phải tên Việt… Có phải không? Tại sao? Đây là xứ mình mà… dĩ nhiên có “Bách Hóa Xanh” nhưng tôi thấy chưa đủ… Cho nên tôi nghỉ chúng ta phải có thêm siêu thị mang tinh chất đặc thù của người Việt… Đúng ra cái tôi muốn làm không phải chỉ một siêu thị mà là một khu mua sắm hiện đại từ “A” đến “Z”… Anh… anh dẫn vợ con gia đinh vào khu mua sắm của tôi… Anh muốn mua cái gì… đều có… Anh muốn ăn uống hoặc xem xi nê…”
Hắn nói ngắn gọn, giọng trầm tỉnh… Đến khi hắn dứt lời… Mọi người vẫn còn bị mê hoặc…
“Bốp… bốp… bốp”… Tiếng vỗ tay vang dội… Mọi người đứng lên… Đây là sự nhiệt tình ủng hộ chân thành…
Tú Nhi, Thụy Vũ, Thúy Ái, Phương Linh… Thục Linh, Ngọc Như tất cả âm thầm hãnh diện tự hào… Thanh Tình, Thanh Thanh lòng nao nao… Vân Anh bồi hồi vu vơ. Tâm trạng đàn bà con gái có ai lại không thích có được một soái ca làm người đàn ông của mình? Vân Anh âm thầm tự nhủ nhất định tranh thủ.
Văn Trường tuyên bố buổi tiệc bắt đầu… Mọi người vừa ăn uống vừa thưởng thức văn nghệ… Kim Khánh cổ vũ mọi người lên ca để tăng thêm phần không khí sôi động… Và dĩ nhiên là không thiếu “ca sĩ”. Họ chỉ chờ có vậy là xếp hàng chờ đến lượt biểu diễn… hát hay không bằng hay hát mà… Chủ yếu vui vẻ là được.
– “Thanh Thanh… Dì Liên… Thật là xin lỗi nha… Lúc này rất bận rộn nên không thể tiếp đãi hai người…” Đức nhìn Liên, Thanh Thanh áy náy…
– “Không sao… Biết anh bận mà,” Thanh Thanh nhu mì… Trong lòng có chút mất mát…
– “Cậu bận thì làm việc của cậu đi… Chúng tôi cũng không cần gấp rút về Đà Nẵng… Ở chơi thêm một thời gian…” Liên tỏ ra thông cảm…
– Tôi sẽ hướng dẫn các người đi tham quan khắp nơi… – Tiên hứa hẹn… Nàng biết hắn rất bận rộn. Nên muốn chia sẻ…
– “Chủ tịch Đức… Khi nào cậu và các vị phu nhân ra ngoài Phú Quốc để hai vợ chồng tôi tiếp đãi đây…”Thu Phong tiến gần, gợi chuyện…
– “Ai vậy anh?” Nghe Thu Phong gọi mình là Phu nhân. Tuy là chung chung nhưng bọn Tú Nhi đều cảm thấy rất có cảm tinh… Tú Nhi nhìn Thu Phong cười hỏi…
– Ha ha, Để anh giới thiệu… Đây là Phu nhân của Chủ tịch Thành phố Phú Quốc… Thu Phong… Chị Phong mời tất cả chúng ta ra Phú Quốc… Anh thấy mình cũng nên đi một chuyến.
– “Hay quá…” Bọn Thụy Vũ, Tuyết… Phấn khích… Thu Phong mừng rỡ. Chỉ cần hắn đi một chuyến cùng với “chị Cả” kia là tốt rồi…
– “Anh Minh, Chị Huệ, Ngọc Thúy… cảm ơn nhiều… Làm khá lắm…” Tuy bị mắc bẫy Nguyễn Văn Đồng về vụ Hồng Ngọc nhưng Đức vẫn nhiệt tinh với anh em của Ngọc Huệ. Hơn nữa bản chất của Ngọc Huệ và Ngọc Thúy không tệ, Anh Minh cũng khá thật thà… Hơn nữa hắn cũng muốn dùng Anh Minh để cân bằng với Tuấn Kiệt… Không thể chỉ dựa vào một mình nhà họ Huỳnh… Tuy biết hắn không dám phản nhưng đây là nghệ thuật cân bằng mà Nancy chỉ điểm.
– “Chúng tôi chưa giúp được gì nhiều mà…”Anh Minh tỏ ý muốn làm hơn nữa…
– “Không thể nói vậy đâu… Cái tôi cần là quá trinh… Kết quả chỉ là thứ yếu… Nà lại đây… Tôi giới thiệu,” Hắn giơ tay ra hiệu… Tuyết Hoa, Mai Thanh Phương tuy đang cùng Thu Phong trò chuyện với các “phu nhân” nhưng mắt thỉnh thoảng vẫn nhìn về hướng này… Thấy hắn vẩy tay, cả ba liền bước tới…
– “Ha ha… Để tôi giới thiệu… Đây là Tổng giám đốc của Công ty Bình Minh… Anh Minh… Ngọc Huệ Ngọc Thúy, À quên nữa, Ngọc Thúy sẽ vào thế chỗ của Ngọc Thơ… Chị Thủy… là nhân viên của chị đó… Minh giám đốc… Đây là hai Phó Chủ Tịch và Trưởng Phòng của huyện… Các người nói chuyện với nhau đi… Xin lỗi nha… Tôi qua bên kia…” Hắn bước đi về đám người Tú Nhi… ngồi xuống bên cạnh…
– “Tổng giám đốc Công ty xây dựng Bình Minh…” Mai Thanh Phương cầm danh thiệp lên…
– “CÁc vị… Mai này xin chiếu cố giùm…” Đưa danh thiếp ra… Anh Minh mừng thầm… Sắp có quan hệ tốt rồi…
– “Là bạn của Đức Chủ tịch tức nhiên là bạn của chúng tôi rồi… Tổng giám đốc. Ông cũng thấy rồi đó… Sắp có vài công trình quan trọng… Không biết Công ty ông có hứng thú…” Hoa mời chào, chia cành ô liu…
– “Dĩ nhiên rồi… ba vị… Hay là chọn bữa nào đó… Chúng ta cùng ngồi ăn bữa cơm rồi bàn thảo…” Người nhiều kinh nghiệm trong thương trường… Đến đây ông biết phải làm gì rồi…
– “Ngọc Thúy phải không? Hi hi, Mình là Thu Thủy, Trưởng Phòng tài chính huyện…” Trong lúc này, Thu Thủy làm thân, tự giới thiệu với Ngọc Thúy. Nàng nghỉ đây là người quen của hắn, chắc có lẽ quan hệ không đơn giản, phải tử tế mới được vì vậy rất niềm nở và thân thiện, Ngọc Thúy cũng thuộc loại người dễ gần vì vậy sau khi bắt tay, chẳng mấy chốc hai người cảm thấy rất là “hợp rơ” với nhau.
– “Chủ tịch Đức… Lần này tôi đem hết vốn liếng dành dụm kể cả tiền quan tài lao mình vô chuyện này… Tôi tin tưởng anh sẽ không là cho tôi thất vọng, Phương Linh à… Em làm chứng cho chị đó nha…” Tuyết Vân lúc này mới đến gần… Cười thân thiết.
– “Liên can gì tới em chứ… Ảnh là ảnh… Em là em…” Phương Linh màu mè…”chối” quan hệ.
– “Ha ha ha hi hi…”Cả bọn bật cười… Không khí hòa hợp vui vẻ…
– “Yên chí đi… Đầu tư làm ăn chứ không phải đem tiền đi đánh bạc… Chúng ta làm ăn có phương pháp, có kế hoạch… Nhất định thành công. Người nước ngoài thấy nước mình có tiềm năng họ mới tìm đến… Có lý nào họ thành công mà mình thì thất bại” Đức gật đầu tin tưởng…
– “Bây giờ tôi muốn đầu tư… có được không?” Một giọng nói trong trẻo vang lên… Mọi người quay lại nhìn…
– Cô này là… Tuyết Hoa nhìn Phương Linh hỏi…
– “Hi hi… Là Vân Anh, bạn của em và Thanh Tình…” Phương Linh đáp… Nàng có chút bất ngờ khi Vân Anh nói muốn đầu tư vào dự án siêu thị Đồng Tháp.
– “Nếu cô muốn… dĩ nhiên là được rồi… Thêm một phần sức là thêm một phần lực lượng.” Đức đáp… Hắn không ưa bạn trai của nàng này nhưng việc nào ra việc đó.
– “Anh nói vậy là được rồi… Tôi cũng muốn kiếm chút tiền” Vân Anh mỉm cười… Nàng không phải muốn kiếm chút tiền, mục đích của nàng là muốn tiếp cận hắn mà thôi. Nàng nhìn ra ông nội và bà nội của Thanh Tình và Phương Linh rất coi trọng người này, hơn nữa Phương Linh là bạn gái của hắn mà Thanh Tình cũng muốn đâm đầu vào. Vân Anh còn biết Tú Nhi là con gái của Bí Thư Tỉnh ủy Hậu Giang cùng một đám con gái vây quanh hắn… khiến Vân Anh muôn biết hắn là thần thánh phương nào…