Phần 116
Đồng cúp máy… mỉm cười… Cầm ly Whisky có nước đá hớp một ngụm, hai mắt lim dim, dáng vẻ vô cùng hưởng thụ…
– “Ông còn thảnh thơi ha… Con đỉ này chánh thức ra mặt phản rồi…”Diệp ngồi đối diện, nghe được cuộc điện đàm giữa hai người… Bà tức giận, công ty Hồng Ngọc bà có ba phần vốn chẳng lẽ nào để con đỉ kia nuốt? Cũng tại cái lão già dâm dục này hết. Thấy lồn tơ thì đầu óc mê muội, bây giờ thì hay rồi…
– Bà đúng là vú bự não teo mà… Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi. Mình làm chuyện này nhất định không được để cái đuôi ở đằng sau cho nên để nó đứng tên… Bà nói nó phản? Hắc hắc hắc… Bà không hiểu đâu… là tôi ép nó phản…
– “Hả? Là ông ép nó phản? Tại sao?” Diệp sửng sốt…
– “Hôm nay cột đèn… ngày mai cầu sụp… Tôi đâu có nhiều tiền để cứu chứ… Tiền chùa sao” Đồng nhún vai…
– “Ha ha… hiểu rồi… Vậy mà tôi tưởng ông mê mẩn cái lồn tơ của nó chứ…” Diệp lườm… Giọng có chút oán giận…
– Hắc hắc… sao thô tục vậy… Bà thật là…
– Tui với ông quen nhau mấy chục năm rồi, ông biết tui… tui biết ông… giữa tui với ông cần gì màu mè khách sáo chứ… Mình nghỉ sao nói vậy…
– He he… Vậy thì phải… Ây… Cũng lâu rồi ha… Hôm nay bà thổi tui một cái coi…
– “Sao hả… Không có con Hồng Ngọc… khó chịu lắm à…” Diệp cười lẳng lơ…
– “Không phải… là bà nói đó mà… giữa tui và bà nghỉ sao nói vậy… Hehe… Tui muốn bà thổi một cái thôi mà…”Đồng cười dâm… tự đưa tay kéo phéc mơ tuya quần xuống… chĩa cặc ngay miệng Diệp… Hôm nay tự dưng nói chuyện một hồi, nhìn cái miệng Diệp. Lão nứng cặc muốn tìm cảm giác củ…
– “Ây… khoan… có mùi… ông ở dơ quá vậy…” Cầm cặc lão… định ngậm vào nhưng Diệp nhăn mặt.
– Dơ gì chứ… Hồi sáng giờ đi đái mấy lần… Sạch sao được mà sạch… Chùi đi… lẹ lên.
Diệp lấy khăn giấy thấm nước chùi đầu cặc rồi hả miệng cho lão đút vào… Cả hai như là ôn lại kỷ niệm xưa… Đồng vẫn còn máu dâm nhưng thường là không trụ được lâu. Lão cầm đầu tóc bà nắc vừa nắc vừa nghỉ đó là cái miệng của Hồng Ngọc… Diệp thì đang tưởng tượng đó là con cặc của thằng con út…
“Ahhhh” “nuốt… nuốt… Đừng nhả ra…” Hai tay lão xiết đầu tóc Diệp, nhấn con cặc sâu vào…
Rồi cũng xong… Cho lão bắn hết, Diệp tiếp tục cùng lão trò chuyện rất tương đắc… Diệp rất để ý đến dư luận. Bà phục người tình củ sát đất, lão tính toán như thần… Cái vụ Công ty Hồng Ngọc rao bán vậy mà lão cũng hưởng được không ít tiếng thơm… Nếu cứ tiếp tục như vậy, năm tới khi Bí Thư Đàm Quốc Bảo về vườn… Trưởng ban Đồng cho dù không tranh được vị trí số 1″ thì cũng sẽ là vị trí số “2” và bà sẽ là một Phó Chủ tịch Tỉnh… Nghỉ tới đó Diệp thấy vui vui…
– Bên ngoài bây giờ ai cũng nói tốt về anh… Coi bộ năm tới chức Bí Thư…
– “Suỵt… Tai vách mạch rừng… Phải tuyệt đối cẩn thận… Ít bàn tới chuyện này thì tốt…”Đồng ngăn Chánh văn phòng Diệp… không cho bà ta nói hết, gương mặt lão rất vui vẻ. Mọi chuyện đi theo chiều hướng lão tính toán.
– “Hi hi… Sợ cái gì chứ… Ở đây chỉ có tui với ông thôi mà… À… nói tới mới nói nha… ông cho con Hồng Ngọc kia ăn ngập mặt… tới lúc phản là trở mặt một cái cụp… ông không tức sao?” Diệp oán giận…
– “He he… Vậy thì phải.” Ngay lúc này tiếng di động vang lên… Trưởng ban Đồng có hai máy… Chỉ có những người đặc biệt mới biết số này…
– “Thôi tui về làm việc… Có tin mừng gì nhớ cho tui biết…” Diệp đứng lên mở của bước ra ngoài, bà biết khi máy di động đó reo là lão lãnh đạo gọi tới, bà không nên ở lại… Có những chuyện, biết càng ít thì càng có lợi…
– “A lô… lão lãnh đạo…” Đồng bắt máy, tuy chỉ có một mình lão trong phòng nhưng lưng lão hơi cong… nét mặt vô cùng thành kính… Chứng tỏ người gọi đến có địa vị cao hơn lão nhiều…
– “Chuyến hàng kỳ này trị giá 50 ngàn tỷ tuyệt đối không thể sơ sót… Tôi gửi cho anh 4 người để đề phòng bất trắc… Ngày mai anh cho người trước họ ở sân bay Trà Nóc… Chuyến bay đáp lúc 18 giờ…” Giọng trong điện thoại lạnh như sương… Là tiếng nói của một người đàn bà…
– “Lão lãnh đạo cứ yên tâm… sẽ không có sai sót gì…” Đồng trịnh trọng cam kết…
– Được vậy thì tốt… xảy ra chuyện gì… Anh gánh không nổi đâu…
Người bên kia cúp máy… Trưởng Ban Đồng rùng mình… Nhưng vài giây sau đó, lão bình tĩnh trở lại… Mọi việc đã nằm trong lòng bàn tay…
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://tuoinung.com/
Như thường lệ. Sau khi làm đủ công việc liên hệ để tìm hiểu nguyên nhân cái chết của nạn nhân… Bác sĩ Pháp y Nguyễn Tấn Bình trở về văn phòng của mình và đang làm bản báo cáo gửi cho CA thành phố. Đại Tá Trưởng CA đang chờ bản báo cáo… Mình không thể chậm trễ được… Phát hiện hôm nay khiến Bình chấn kinh. Nguyên Phó Chủ tịch Tỉnh đức cao trọng vọng vậy mà “ấy” con dâu… Aiz… Thời buổi này chuyện gì cũng có thể xảy ra được… Nhưng đây là một vụ án mạng kép… Cả hai đều bị giết sau khi “xong” chuyện… Bình vừa làm báo cáo vừa suy nghĩ làm sao dùng từ thích hợp… Bình viết:
“Nguyên nhân tử vong của nam là bị chết ngộp do một vật mềm có thể là cái gối đè lên…”
“Cộc cộc cộc…” Ngay lúc này có tiếng gõ… Bình đứng lên đi ra mở cửa…
– “Bác sĩ Bình…”Có người gửi ông cái thùng này…” Cô ý tá đưa cho Bình một cái thùng, gói kỷ bên ngoài có bọc một lớp giấy gói quà thường dùng trong mùa Giáng sinh…
– “Hả? Của tôi?” Ai gửi vậy…” Bình nhìn dáo dác…
– “Cô ta đi rồi… Nà… coi chừng nha… Tui mét vợ anh đó…” Cô y tá trêu đùa…
– “Bậy bạ… Hi hi… cảm ơn…”Bình ôm thùng đem vào văn phòng… tháo giấy, mở thùng ra… Bên trong lại có một cái thùng nhỏ hơn… nhưng không gói giấy hoa…
– “Ha ha… Cái gì đây”… Bình mở ra… sửng sốt… Tim đập thình thịch…