Phần 110
Ánh mắt bài xích Thơ, Chi cũng biến mất, thay vào đó là ánh mắt thân thiết và nụ cười hữu nghị. Thư ký Thi thì khỏi nói rồi, gần đến giờ tan sở có người mang cà phê đá đến mời mọc hoặc trái cây để trên bàn.
… Đời là vậy, con người rất thực tế… Thi lắc đầu. Chợt nghỉ lúc hắn cầm tay nàng hôn… Thi thầm mắng: “Tên mắc dịch… Sao gan vậy…” Nàng không biết nên nói với con Thủy không nữa… Aiz… Không được, đây là bí mật giữa nàng và hắn… Coi như hắn bốc đồng làm bậy bạ.
Cùng lúc này, trong văn phòng của Trưởng Ban Đồng cũng có buổi họp đầu tiên của tiểu tổ điều tra về sự việc lình xình tai tiếng của Chủ tịch huyện Lấp Vò Trần Đức. Sở dỉ Tỉnh ủy rất đặc biệt coi trọng vụ này là vì Trần Đức là cán bộ được trên đặc biệt bồi dưỡng, nên mọi việc cần được minh bạch. Nếu không làm rõ ràng thì Chủ tịch Đức sẽ rất khó khăn trong việc điều hành bộ máy… Trưởng ban Đồng nói rất nghiêm túc. Nhìn mặt lão ai cũng tưởng lão rất chí công vô tư… Diệp cười thầm. Hiện nay trong lòng bà rất vui vẻ. Trưởng Ban Đồng là con cáo già, đưa 1 tên Chủ tịch huyện vào lò đốt thì có gì khó khăn chứ…
Ai cũng nhìn ra Trưởng ban Đồng rất là sốt sắng trong công việc này, ông ta là tổ trưởng, tổ phó là chánh văn phòng Diệp, hai thành viên trong tổ là Giám đốc Sở CA La Định Quốc và Phó Chủ tịch Thái Vân Cơ.
– “Các vị… Buổi họp hôm nay là để định phương hướng và khuôn khổ để chúng ta theo đó mà tiến hành công việc. Ừm… Tôi có ý kiến này. Trước hết chúng ta cho Trần Đức tạm thời nghỉ phép 5 hoặc 10 bữa hoặc nữa tháng… Các vị nghỉ sao?” Lão nói xong, cầm ly trà lên, hớp một ngụm, đồng thời thầm quan sát thái độ của “phe địch”. Lão biết hai người này là phe của hắn… Nhưng rồi sao chứ? Không phải là ngừng chức mà chỉ tạm thời thôi. Chỉ cần 5 hay 10 ngày là đủ để lão có thời gian làm một số việc quan trọng. Thông thường khi một cán bộ bị điều tra thì trước hết là tạm đình chức, nhưng lão chỉ đề nghị là nghỉ phép, như vậy có gì không ổn?
– “Tôi thấy không nên làm vậy… Tốt nhất là chờ kết quả rồi mới tính đi. Chỉ căn cứ vào lời đồn trên mạng xã hội mà tạm ngừng chức của lãnh đạo huyện? Quy tắc ở đâu?” Vân Cơ mặt ngoài không “hài lòng” trong bụng đang cười thầm… Quả như là hắn đã đoán trước, lão già này muốn thừa cơ làm loạn.
– “Chị hiểu lầm rồi, đây là nghỉ phép chớ không phải là ngừng chức” Chánh văn phòng Diệp “giải thích” lý lẽ.
– “Có khác biệt sao?” La Định Quốc nãy giờ nhắm mắt “thiền” bất thình lình gặng hỏi… lão cũng như Thái Vân Cơ, phát biểu “ý kiến trái chiều” cho có lệ. Nếu không lão Đồng thấy mọi chuyện quá thuận lợi sẽ nảy sinh lòng nghi ngờ.
– “Các người đừng tranh cãi nữa, từ trước đến giờ, khi một cán bộ là đối tượng bị điều tra thì thường là tạm thời bị ngừng chức. Đằng này chúng ta chỉ đề nghị Trần Đức nghỉ phép… Tôi đây làm việc công bằng chí công vô tư… Có vấn đề gì chứ”Ai muốn nói sao thì nói… Cứ theo lệ cũ mà làm” Thấy hai người phản đối, Đồng sa sầm mặt.
La Định Quốc và Thái Vân Cơ ánh mắt giao nhau, nét mặt có ý cười… Cả hai không nói thêm nữa.
– “Được rồi, cứ quyết định như vậy, Chánh văn Phòng Diệp, chị ra một văn bản gửi cho Trần Đức, nói bắt đầu từ ngày mai, Chủ Tịch huyện tạm thời nghỉ phép hai tuần… Chờ chúng ta làm sáng tỏ vấn đề rồi mới có quyết định sau…”Giọng đầy khí thế Đồng Trưởng ban ra lệnh.
– “Ừm… được” Diệp sung sướng gật đầu… Cái gì nghỉ phép chứ… nghỉ dài hạn thì có. Một khi lão Đồng ra tay, chuyện không hóa có, chuyện có cho dù là nhỏ như hột mè cũng sẽ biến thành đại sự.
Ngay lúc này tiếng di động của bốn người lần lượt kêu vang cùng Mọi chuyện đang diễn biến theo chiều hướng tốt khiến Đồng cảm thấy vô cùng dễ chịu, lão mỉm cười bắt máy…
– “A lô… Tôi là Nguyễn văn Đồng của Ban Tuyên Giáo…” Không biết lão nghe nói gì, gương mặt trở nên lợt lạt, nụ cười tắt dần, trong khi Chánh văn phòng Diệp nghe điện thì hai mắt mở lớn, miệng há hốc…
– “Các vị… Tôi còn bận việc… Xin cáo từ trước”… Tuyết Cơ vừa gọi, nói chuyện trên Youtube, Thái vân Cơ muốn về văn phòng mình để xem tường tận, liếc nhìn sắc mặt của Nguyễn văn Đồng, nàng đã biết ít nhiều, muốn phá lên cười nhưng cố nhịn.
– Ha ha… Tôi cũng bận lắm, về trước nha… à nè… anh Đồng kiếm hôm nào ngồi xuống uống vài ly… Ha ha…
“Rầm”… hai người Vân Cơ, Định Quốc vừa rời khỏi… Một tiếng “rầm” vang lên trong phòng, dưới sàn nhà, mảnh thủy tinh tung tóe, ly trà bị quăng mạnh vào tường bể nát.
Trưởng ban Đồng đang nổi điên… Chẳng những mọi toan tính đá hắn văng ra khỏi ghế Chủ tịch huyện đều thất bại, hơn nữa lão còn được tin công ty Hồng Ngọc chính thức bị khởi tố.
Chánh văn phòng Diệp run lên… Quen biết hăm mấy năm, lần đầu bà thấy Trưởng ban Đồng giận đến như vậy…
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://tuoinung.com/
Thấy Đức im re trước nhưng lời châm chích của mình… Lâm Tú Quỳnh càng tin tưởng hắn sắp bay chức, nàng và con trai cùng đám đàn em về khách sạn nghỉ ngơi. Tâm trạng vui vẻ, nàng lim dim rồi ngủ thiếp đi cho đến trời xế chiều mới tỉnh giấc, với tay lấy Ipad. Nàng hết lượn qua lượn lại khi thì trên Facebook khi thì nhảy qua Youtube xem chuyện xe cán chó, chó cán xe… Tú Quỳnh có chút hiếu kỳ với tiêu đề “Tự do ngôn luận” trên kênh youtube của Tú Nhi “lai chim” cách đây 2 giờ… Nghe chưa được 10 phút, Quỳnh ngồi bật dậy chụp lấy di động định gọi ra ngoài thì ngay lúc này có tiếng đập cửa… Tiếng Thành Long hớt hải vọng vô phòng.
– Má… thức dậy… mau lên…
– “Chuyện gì vậy?” Quỳnh xuống giường, ra mở cửa, thấy con mặt hớt hơ hớt hải, nàng cau mày.
– “Thái Kiêm Cơ và Nguyễn Thông bị CA bắt rồi…” Nét mặt kinh hải Thành Long nói…
– “Hả? Tại… Tại sao? Mau… mau… mình về…”Sửng sốt một vài giây… Nhớ tới nụ cười của hắn lúc trưa nay khi nhìn mình… Chuyện vừa coi trên Youtube và chuyện con trai vừa nói… Đem xâu lại với nhau. Quỳnh cảm thấy lạnh người, cuống quýt hối thúc đám đàn em thu dọn hành lý hỏa tốc ra xe… Muốn biết chuyện gì đã xảy ra thì về tới Kiên Giang rồi tìm hiểu cũng không muộn.
Lâm Tú Quỳnh quá sợ hãi mà lo xa rồi… Đức Chủ tịch không rảnh mà đi làm những chuyện vô bổ, hắn đang trên đường đi về nhà… Cũng là căn biệt thự của Mỹ Chi ở Cao lãnh này… So với căn biệt thự của Nancy tuy không lớn hơn nhưng hoành tráng hơn nhiều. Mỹ Chi thật là phú bà biết hưởng thụ… Mọi thứ đều xa xỉ. Cũng đúng, tiền rừng bạc biển để làm gì chứ? Nếu không hưởng thụ cuộc đời?
Giữa phòng khách là một hồ bơi ăn thông với phòng ngủ rộng lớn, Có thể nói phòng khách hay phòng ngủ cũng được. Hai phòng chỉ cách nhau bức tường kiếng. 4 vách hồ bơi đều có vòi nước chảy ra và có ánh đèn lung linh trong nước, cạnh hồ có quầy rượu, có thể ngồi trong nước mà nhâm nhi… Đặc biệt là nước trong hồ lúc nào cũng nóng. Đặc biệt là trên trần nhà đều là bằng loại kính dày, ban đêm có thể nhìn thấy trăng sao… Chung quanh phòng đủ loại hoa lá xanh tươi.
– Wow!!! Đức trợn mắt há mồm… Trong đầu liền nghỉ nếu cả đám cùng nhau tắm tiên thì nơi đây là thiên đàng rồi.
– “Thấy sao hả? Có thích không? Theo ý của anh mà làm” Thấy hai mắt hắn mở lớn, miệng như chữ “O”… Mỹ Chi đắc ý… Nàng nhớ có lần hắn nói mơ một cái nhà như thế này vì vậy theo ý của hắn mà căn dặn người thiết kế.
– Hay là bây giờ chúng ta tắm… Anh thích tắm truồng… hi hi.
– “Dĩ nhiên tắm là phải ở truồng rồi…” Vịnh Hà kế bên lườm…
– “Nhà quê…” Bích Hà “mắng”… miệng tủm tỉm cười.
– “Hắc hắc hắc… vậy bây giờ mình tắm chung nha…”Hắn nói xong thoát y trần truồng như nhộng, nhảy vào hồ. Một lát sau, ba thân hình vệ nữ bao quanh hắn, nô đùa…
– “Em có nói rồi… hi hi nhưng Ngọc Như và Thục Linh còn mắc cỡ…” Cạ vú mình lên ngực hắn, tay nàng lần mò trong nước, tìm đến cục thịt cứng ngắc giữa hai chân, vuốt ve, sục lên xuống nhè nhẹ… Mỹ Chi rù rì trong hơi thở…
– Hi hi… Từ từ huấn luyện mà. Không gấp… không gấp. Từ từ sẽ quen thôi…
– “Hi hi. Vậy cũng phải… Vậy anh huấn luyện đi… Càng đông càng vui…” Mỹ Chi cười hóm hỉnh… Nàng nó xong hớp một ngụm không khí, chui đầu vào trong nước… há miệng ngậm vào… Tuy không được lây nhưng nàng muốn cho hắn cảm giác đặc biệt… Ba chị em hình như đã bàn nhau trước, luân phiên một người từ 20 đến 30 giây…
Trong phòng im lặng… Chỉ nghe tiếng nước chảy róc rách và tiếng rên rỉ, bên cạnh hồ bơi cũng là trong phòng ngủ xa hoa, bốn thân hình trần truồng. Ba chị em đại phú bà Mỹ Chi đang cùng hắn quấn quýt. Nhất long Tam phụng…