Phần 16: Con ngoan và bạn trai tồi
Lười nhác mở mắt tỉnh dậy, Nga mỉm cười rồi lại lười nhác nhắm mắt lại. Có lẽ nàng còn mệt do “trận đại chiến” đêm qua hoặc cũng có lẽ nàng đang ngại ngùng cố tránh nhìn vào ánh mắt của người đàn ông đang nằm cạnh mình. Nhìn ánh mắt của người đàn ông không ai khác chính là con ruột của mình, nàng cảm thấy quyết định hôm qua là đúng và hoàn toàn xứng đáng. Cái ranh giới cấm kỵ mà người đời phỉ báng ấy lại do chính người mẹ là nàng chủ động cầm tay con bước qua. Dù rất buồn nhưng nàng đã chuẩn bị tinh thần đón nhận ánh mắt khinh rẻ của con, nàng cảm thấy bản thân xứng đáng phải chịu sự trừng phạt đó. Nhưng thứ đầu tiên nàng nhìn thấy sau khi mở mắt thức dậy không phải là ánh mắt dâm tục của con như nàng đã lo sợ mà lại là một ánh mắt dịu dàng chan chứa tình thương, làm lòng nàng dâng lên một cỗ ngọt ngào ấm áp.
Khi nàng tỉnh dậy một lần nữa thì mặt trời đã lên cao, bên cạnh cũng không thấy con nữa. Nghĩ rằng hôm nay là ngày nghỉ nên con đã đi chơi cùng bạn gái, nàng chợt cảm thấy có chút mất mát xen lẫn vài cảm xúc khó tả. Đang trần chuồng ngồi bần thần trên giường thì tiếng xèo xèo từ trong bếp vang lên khiến nàng trở về thực tại. Âm thanh ấy làm cơ thể nàng cảm thấy bụng dạ đang trống không có chút cồn cào nhưng lại làm lòng nàng tràn đầy ấm áp. Trong căn nhà này ngoài nàng ra thì còn có ai khác ngoài con nàng đang vào bếp cơ chứ. Giờ nàng mới để ý đến những vết tích còn đọng lại sau cuộc ái ân đêm qua, cái đầm ngủ và đồ lót của nàng đang nằm ngổn ngang dưới nền nhà, tấm chiếu cũng đang bốc lên mùi ngai ngái, thậm chí trên người nàng cũng đang còn đầy vết tích của cuộc ái ân đấy. Nàng bê tất cả vào phòng tắm rồi cũng tranh thủ tắm rửa. Khi trở ra thì đã thấy con bày bữa sáng xong xuôi, đang ngồi đợi nàng.
– Sao con không ăn trước đi, muộn rồi còn đợi mẹ.
– Không sao con không thấy đói, ăn cùng mẹ mới ngon cơm được, hìhì.
Nhìn mẹ còn tránh ánh mắt mình, Hải biết mẹ còn ngại ngùng sau chuyện đêm qua. Tuy giờ trên người mẹ chỉ là bộ quần áo xuề xòa cũ kỹ thường ngày nhưng hắn vẫn thấy mẹ đẹp quá. Trong mắt hắn mẹ đã nghiễm nhiên chiếm mất ngôi đầu về sắc đẹp mất rồi, mẹ đã trở thành nữ thần trong lòng hắn, người mà hắn thề sẽ trân trọng yêu thương suốt cuộc đời này.
– Ài…
– Sao lại thở dài vậy ông cụ non?
Tuy hỏi vui vậy nhưng Nga cảm thấy chút lo lắng sợ rằng mình lỡ làm gì ảnh hưởng đến tâm trạng của con.
– Tiếc quá?
– … Con… con… tiếc cái gì?
– Tiếc thật, lẽ ra mẹ…
– Con muốn mẹ làm gì?
Giọng nàng có chút buồn, nàng nghĩ rằng con lại nghĩ đến chuyện hôm qua, giờ muốn đòi hỏi hơn. “Mới vậy nó đã nghĩ đến làm gì tiếp với cơ thể mình rồi sao? Lẽ nào tất cả chỉ là ảo tưởng của mình, nó chỉ muốn cơ thể của mình để thỏa mãn ham muốn của nó thôi sao?”. Thầm thở dài cam chịu, nàng nghĩ.
– Lẽ ra hồi xưa mẹ nên đi thi hoa hậu, bét nhất cũng phải vào top luôn. Mẹ của con xinh thế này cơ mà ăn đứt mấy cô hoa hậu.
Nàng phì cười, cười vì câu nịnh nọt thái quá của thằng con, cười vì bản thân nàng đã nghĩ ngợi quá nhiều mà nghĩ xấu về con.
– Thôi đi ông tướng, nịnh thấy gớm. Mẹ anh mà đi thi hoa hậu chắc bị loại từ vòng gửi xe rồi.
– Nếu có loại thì do mấy ông giám khảo không có mắt nhìn chứ trong mắt con mẹ là đẹp nhất.
– Lại còn không nịnh? Trong mắt anh, bà già này làm sao trẻ đẹp bằng cô bạn gái của anh được.
– Ơ, thế mẹ không biết rồi, trong mắt con mẹ đẹp nhất đấy, ai cũng không bằng. Kể cả Hà.
Nghe thằng con khẳng định không chút do dự khiến nàng có chút ngỡ ngàng nhưng rồi lại thầm thở dài nghĩ: “Mình chỉ như món ăn lạ với nó thôi, mới đầu sẽ cảm thấy ngon nhưng dần sẽ cảm thấy chán. Dù sao đàn ông cũng đều như vậy.”
Nhưng Nga lại không biết rằng đó lại không phải lời nói buột miệng không suy nghĩ do tuổi đời còn non trẻ của hắn như nàng nghĩ. Cho đến cuối đời, trong lòng hắn người đẹp nhất vẫn là nàng không ai có thể thay thế. Không đơn giản vì nét đẹp cơ thể mà còn cả về tâm hồn. Ngoài bà nội thì trên đời còn ai yêu thương và hy sinh cho hắn nhiều đến thế. Sau sự việc hôm qua hắn vẫn coi nàng là người mẹ yêu dấu của hắn. Dù ham muốn với cơ thể là có nhưng hắn cảm thấy đó là do bản năng sinh lý nhiều hơn, hắn muốn mẹ được tận hưởng niềm vui của người phụ nữ, nếu mẹ không đồng ý hắn sẽ không bao giờ ép buộc. Nghe rất mâu thuẫn nhưng hắn vừa muốn thỏa mãn mẹ như một người đàn ông khi mẹ cần trong khi vẫn là người con ngoan của mẹ.
Trái với suy nghĩ của Nga rằng thằng con sẽ lại chạy đi tìm bạn gái vào ngày nghỉ nhưng không, cả ngày hắn chỉ lăng xăng bên mẹ phụ việc nhà rồi lại tám đủ chuyện trên trời dưới đất.
Đôi lúc Nga phát hiện ánh mắt con nhìn mình có chút cháy bỏng, khao khát, ở dưới quần cũng u lên một cục khiến nàng thầm phì cười. Tuy thấy nhưng nàng cũng giả vờ coi như không biết. Đến lúc éo le chẳng còn thể giả vờ được nữa khi do vài sự vô tình ánh mắt nàng dừng trên cục u ấy khiến thằng con gãi đầu ngại ngùng.
– Không phải đầu con hay suy nghĩ bậy bạ đâu. Chỉ tại dạo này… cái ấy của con nhạy lắm, con không kiểm soát được.
Nga biết chứ, thanh niên tuổi mới lớn tinh lực dồi dào, súng ống “nhạy” cũng là điều bình thường. Nhưng dù vậy con vẫn không đòi hỏi nàng chuyện ấy, nó đánh trống lảng tránh ngượng một hồi “cột cờ” bên dưới cũng dần hạ xuống… nhưng cũng nhanh giương lên. Dần dần nàng tiếp nhận nó như là một điều bình thường, không còn quá để ý đến nữa. Hôm nay nàng vui lắm, vui vì quyết định trái với luân thường đạo lý ấy lại không hề sai, vui vì có thằng con ngoan, hiểu chuyện, biết suy nghĩ cho mẹ của nó.
– Cộc, cộc.
– Hà, ra ăn cơm đi con.
– Bố mẹ ăn trước đi, con hơi mệt.
– Con có sao không? Mở cửa cho mẹ xem nào, cẩn thận lại lăn ra ốm.
– Con không sao thật mà, con hơi mệt thôi, bố mẹ cứ ăn trước đi, kệ con.
Thu ngây người, đây là lần đầu tiên con gái nàng dám to tiếng với mẹ nó. Nghe giọng là nàng biết con đang giận dỗi, bực dọc việc gì đấy rồi.
– Tý phải xuống ăn cơm đấy, mẹ để phần cho con rồi.
– Dạ con biết rồi.
Thấy vợ đi xuống một mình mà không thấy con gái đâu, Quang hỏi:
– Cái Hà đâu rồi?
– Chiều nay nó đi chơi về là chửi ở trong phòng đến giờ. Chắc nó vừa cãi nhau với bạn bè, mâu thuẫn tuổi trẻ ấy mà, giọng có vẻ giận dỗi lắm.
– Vậy thì ăn trước đi, con nó đang tuổi mới lớn, thay đổi tâm sinh lý. Em nên để ý nó nhiều hơn.
– Em sẽ chú ý hơn.
… Bạn đang đọc truyện Thằng điên tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/10/truyen-sex-thang-dien.html
– Đồ chó, đồ vô tâm, đồ tồi tệ, huhu…
Nằm trên giường khóc sụt sịt, Hà đang không ngừng mắng mỏ. Kẻ bị nàng tiểu thư này mắng thậm tệ vậy còn ai khác ngoài Hải cơ chứ. Hôm nay nàng và hắn có hẹn đi… nhà nghỉ, vẫn như mọi khi nàng sẽ đến trước lấy phòng. Sau vài lần đầu đến đây, nghiễm nhiên cặp đôi trở thành “khách quen” của nhà nghỉ ít khách này. Lần nào đến cũng bịt khẩu trang đội mũ lụp xụp che đi đôi mắt nhưng chỉ cần nghe giọng, nhìn thấy dáng người là ông, bà chủ đều nhận ra khách quen. Phòng 305 lúc nào cũng để sẵn cho cặp khách quen này thành ra sau vài tháng nàng chả còn cần báo cho hắn số phòng nữa. Sau khi tắm nàng nằm trên giường nghịch điện thoại một hồi vẫn chưa thấy người tình đến đành mở một web video sex lên xem để giết thời gian. Nàng thích xem mấy bộ jav hơn là mấy video sex âu mỹ, một phần nàng thích châu á hơn, một phần vì nàng không thích nét “hoang dâm” quá mức của nữ chính trong các bộ phim âu mỹ. Trên màn hình nhanh chóng hiện lên video về một đoạn cut trong một bộ phim jav kịch bản về học sinh. Rất nhanh nam và nữ chính đều đã không còn một mảnh vải che thân, một cặp đôi trẻ vào vai học sinh đang làm tình cuồng nhiệt trong lớp học không người. Cảnh tượng làm tình trần trụi cùng những âm thanh dâm dục của cuộc giao hoan nhanh chóng kích thích Hà. Chả mấy chốc bàn tay nàng đã gỡ lớp khăn tắm đang quấn quanh người mà tiến về ngã ba thầm kín, nơi cô bé của nàng đang khóc nhè nhưng nàng càng “dỗ dành” nó bao nhiêu nó lại càng mít ướt hơn. Trong khi tưởng tượng cặp đôi trong video ấy là mình và người thương, ngón tay nàng cũng đang không ngừng vào ra cửa động. Tưởng tượng như đang được làm tình cùng người yêu nàng bất giác rên lên như một thói quen:
– Ưm ưm, chồng ơi, vợ sướngggg… địt vợ mạnh nữa đi chồng ơi…
Khi trong video nam chính đang điên cuồng dã phành phạch cô gái từ phía sau cũng là lúc nàng đạt cực khoái. Hai mắt nàng nhắm nghiền, tay còn lại cũng đã buông điện thoại mà xoa nắn núm vú nhỏ xinh đang sưng lên. Vuốt ve thêm một lúc để tận hưởng nốt dư âm của cơn cực khoái nàng mới thỏa mãn mở mắt ra. Sau khi lau đi bàn tay và cô bé ướt đẫm dâm dịch, nàng dừng phát video trên điện thoại, nhìn vào đồng hồ, đã hơn một tiếng đồng hồ nàng vẫn chưa thấy hắn đến. Nằm nghịch điện thoại thêm một lát, nàng lại đi tắm thêm lần nữa, dù sao nàng cũng còn biết làm gì khác hơn để giết thời gian.
Nhưng rồi lại gần tiếng nữa trôi qua, vẫn không thấy bóng dáng Hải đâu. Hắn chưa từng bao giờ đến muộn như thế.
– Chả lẽ chồng có chuyện gì bận đột xuất rồi?
Nàng cảm thấy không đúng, nếu có hắn sẽ gọi cho nàng ngay vì dù sao hắn cũng có số điện thoại của nàng. Nàng có số điện thoại bàn nhà hắn nhưng nàng lại không dám gọi vì lỡ đâu người nhấc máy ở đầu dây bên kia không phải là hắn mà lại là “mẹ chồng tương lai” thì sao?
– Không lẽ chồng bị ốm hay bị sao rồi?
Nàng bắt đầu cảm thấy lo lắng cho người thương, càng đợi thêm thì càng lo hơn, nàng quyết định đến nhà hắn xem thử. Nhưng đến khi nàng đến gần nhà hắn lại tràn đầy thất vọng, uổng công nàng lo lắng cho hắn biết bao. Nào có ốm đau hay bận việc gì to tát chứ, hắn đang thong thả cho đàn gà trong sân ăn. Đến khi nàng thất vọng rời đi thì hắn vẫn không hề hay biết. Đến giờ thì nàng phải đành chấp nhận sự thật rằng bạn trai nàng đã quên mất buổi hẹn ngày hôm nay. Bị cho leo cây không hề dễ chịu chút nào, với tâm trạng hờn dỗi làm sao nàng còn muốn ăn gì cơ chứ. Lần này nàng quyết định dỗi hắn thật lâu cho hắn biết tay, để xem hắn sau này còn dám quên, dám cho nàng leo cây nữa không.