Phần 1
– Thưa cô chú, con xin phép lên phòng ăn.
– Ừ, lên đi con…
Yuta chạy lên phòng mình sau khi rửa nốt chỗ bát đĩa. Kana nhìn theo vóc dáng của cậu bé, cô nở một nụ cười.
– Thằng bé có vẻ quen ở đây rồi nhỉ.
Chồng cô Taka là một giáo viên, cô cũng từng là giáo viên nhưng đã nghỉ làm, chuyển sang nội trợ.
– Tạm ổn anh ạ. Cu cậu quen ở đây rồi.
Yuta là con trai của bạn thân anh. Gia đình thằng nhóc gặp một tai nạn giao thông khủng khiếp, chỉ còn mỗi thằng bé sống sót do ở nhà hôm đó. Hai vợ chồng Taka đã nhận nuôi cậu bé về. Hai vợ chồng đã kết hôn hơn 10 năm nhưng vẫn chưa có một đứa con, giờ nhận nuôi đứa trẻ này vừa để tri ân người bạn thân quá cố, vừa vì cả bản thân mình.
– Tốt rồi, thằng bé vui là được rồi.
– Nhưng mà đôi khi nó vẫn nhớ bố mẹ lắm. Em thường thấy thằng nhỏ nói mớ về ba mẹ lúc ngủ.
Tội nghiệp, thằng bé còn nhỏ quá mà đã mồ côi. Có khi thằng bé chỉ cố tỏ ra vui vẻ để anh và vợ yên lòng thôi. Nghĩ một hồi, anh nói với vợ:
– Từ giờ buổi tối em đang nằm với Yuta đi. Thằng bé có khi rất cần ai đó để khỏi cô đơn đấy.
Kana thấy chồng mình nói cũng có lý. Thằng bé cần ai đó ở bên cạnh, dù gì nó cũng là một đứa trẻ. Cô trêu ghẹo chồng:
– Không nằm cùng em anh có nhớ không đấy. Không ngủ được thì sang gọi em nha.
– Hâm, có phải mới cưới nhau đâu – Taka cười đáp lại vợ.
Hai người không có con là lỗi của anh, Taka không có tinh trùng. Dù ước mơ của Kana là có một gia đình 4 người ấm cúng nhưng cô cũng thông cảm cho anh. Lúc đầu anh cũng thấy có lỗi nhưng rồi nhận ra chỉ cần có hai người bên nhau là đủ rồi. Thằng nhóc Yuta là mảnh ghép còn thiếu trong ước muốn của vợ anh. Từ ngày nhận nuôi thằng bé, căn nhà có hơi trẻ con ấm áp hơn hẳn, điều này làm cả hai rất bui…
Tối hôm đó, Kana sang giường của Yuta. Thằng bé thấy có người nằm cạnh mình thì giật mình quay lại…
– Xin lỗi, cô đánh thức con à.
– Dạ không, không sao đâu cô ạ.
Thằng nhỏ lắp bắp, nó quay mặt vào tường. Kana ôm lấy thằng bé từ phía sau. Bộ ngực đồ sộ của cô áp chặt vào cái lưng bé nhỏ của cậu. Yuta cảm thấy người nóng lên và một cảm giác tê tê ở bên dưới. Đêm đó, cậu bé đã không có một giấc ngủ ngon như thường lệ.
Mọi chuyện cứ thế tiếp diễn trong suốt cả tuần. Kana không còn thấy cậu bé nói mớ nữa, Yuta cũng không ngại khi mẹ nuôi sang ngủ chung. Trái lại, cậu nhóc còn cảm thấy dễ chịu hơn nữa. Cảm giác ấm áp an toàn cùng mùi hương dễ chịu toát ra từ Kana làm cậu bé dễ ngủ hơn nhiều. Tuy nhiên, chính câu cũng không nhận ra điều này tác động đến cơ thể mình như thế nào.
Kana đang lau nhà, cô đến bậc cầu thang thì thấy Yuta đi xuống. Thằng bé cất tiếng:
– Cô cần con giúp không ạ…
– Thôi không cần đâu, cô lâu nốt cầu thang là xong mà.
Khi Yuta bước xuống dưới nhà, đột nhiên Kana trượt chân ngã về sau. Cậu bé hoàng hốt đỡ lấy cô làm cả hai ngã sóng soài xuống sàn. Kana đè lên người cậu bé. Cô ngồi dậy, lo lắng hỏi:
– Con có sao không?
Đột nhiên cô cảm thấy có gì đó cộm lên chạm vào phần dưới của mình. Yuta khi thấy bộ ngực của cô ngay trước mắt đã có một phản ứng rất bình thường với con trai độ tuổi đó. Thằng em cậu đã ngóc đầu dậy, chọc vào phần dưới của Kana, người đang ngồi lên trên cậu bé. Xấu hổ, cậu nhóc rối rít xin lỗi cô, đẩy Kana ra và chạy biến.
Người phụ nữ ngồi một mình dưới sàn nhà. Cậu nhóc kia có hứng thú với cô. Cậu ấy thấy cô hấp dẫn như một người phụ nữ. Đã bao nhiêu lâu rồi cô mới cảm thấy thế này. Từ ngày phát hiện chồng cô vô sinh, cả hai người đã chẳng còn mặn nồng như trước, Kana đã quên đi cảm giác của một người phụ nữ là như thế nào.
Tối hôm đó, Kana lại nằm cùng giường với Yuta. Cậu bé hôm nay lại nói mớ khi ngủ dù đã không như thế một thời gian rồi. Kana ôm lấy thằng bé, bộ ngực của cô áp vào mặt thằng nhóc. Thằng bé tỉnh dậy, nhận ra mình đang úp mặt vào thứ gì. Yuta xấu hổ khi nhận thấy mình lại cương lên lần nữa. Thằng nhỏ của cậu ta cọ nhẹ vào đùi của Kana.
– Con xin lỗi, lại thế nữa rồi.
Thằng bé che đũng quần lại. Đáng yêu quá, Kana nghĩ thầm. Cô mỉm cười với Yuta, bàn tay cô nhẹ nhàng thọc vào bên trong quần đùi của Yuta. Thằng bé bất ngờ kêu á một tiếng nhưng im bặt khi thấy Kana đưa tay lên môi ra dấu im lặng. Bàn tay kia của cô vẫn tiếp tục miết phía ngoài quần lót của cậu bé. Yuta cảm thấy rất kích thích. Cậu bé cảm thấy có gì đó là lạ trong người mình cứ dâng tràn lên mỗi khi mẹ nuôi cậu tăng tốc độ lên.
– Cô ơi, dừng lại đi, con mắc tè.
Đây rồi, thằng bé sắp xuất tinh. Kana làm càng nhanh hơn, cô dừng lại khi cảm thấy có gì đó ấm nóng xuất ra.
– Con tè dầm mất rồi. Con xin lỗi, con không tài nào kìm được…
Thằng bé hốt hoảng nhận lỗi càng làm Kana Hưng phấn hơn. Cô tụt hẳn cái quần của thằng bé xuống. Con chim của thằng cu giờ đã xìu xuống, nhớp nháp toàn là tinh dịch. Bản năng phụ nữ trong cô trỗi dậy. Kana cứ thế mà bú cái con chim nhỏ chưa cương của thằng cu, liếm sạch đống tinh dịch bẩn thỉu thằng bé. Vừa ra xong lên chim Yuta hết sức nhạy cảm, thằng bé cố gắng kìm chặt môi để không phát ra tiếng rên. Thằng nhỏ của cu cậu cương lên. Kana cảm thấy ngạc nhiên thực sự trước kích thước của nó. To quá, to hơn cả chồng cô. Đây còn lớn hơn cả kích thước của đàn ông trưởng thành chứ đừng nói là trẻ con. Kana cảm nhận được tim mình đang đập thình thịch. Bàn tay nhỏ bé của đứa trẻ bóp ngực cô khiến Kana cảm thấy càng hứng hơn. Thằng bé xấu hổ rụt tay lại khi thấy Kana ngẩng đầu lên nhìn mình:
– Yuta, con có muốn chạm vào không.
Thằng bé nuốt nước bọt gật đầu. Kana kéo áo lên cởi ra. Bộ ngực khổng lồ giờ hiện ra trước mắt Yuta. Thằng nhóc mân mê bóp vú cô một cách rất thô bạo. Lực tay của đứa trẻ này thật ấn tượng. Chơi chán, nó dùng miệng bú ti coi như một đứa trẻ. Kana cảm thấy bản năng làm mẹ của mình trỗi dậy càng thêm mãnh liệt.
– Cô Kana, con, chim con cảm thấy lạ lắm. Nó không chịu xuống.
Kana nhìn xuống, đúng là như vậy thật. Cô biết điều này sẽ xảy ra, chính cô đã khơi mào, không thể mặc thằng bé như thế này được. Đầu cô giờ bị ảnh hưởng mạnh bởi dopamine, cô đã ra một quyết định hết sức nguy hiểm.
– Con có muốn được sướng hơn nữa không.
Mặt thằng bé đỏ ửng lên, nó gật đầu lia lịa. Thằng nhỏ của nó giật giật như đang gật đầu cùng chủ nhân vậy.
– Đợi cô một lát.
Nói rồi Kana đi ra khỏi phòng. Cậu bé Yuta ngồi ngoan ngoãn trên chiếc giường. Một lúc sau, Kana bước vào với một bộ trang phục hoàn toàn khác. Bộ bikini màu trắng xanh nóng bỏng chỉ che được đúng một chút phần nhạy cảm cùng với đôi tất chân này là bộ đồ đêm trăng mật hai vợ chồng Taka và Kana.
– Cô xinh đẹp quá.
Yuta không nói nên lời trước độ sexy kia, đũng quần thằng bé càng căng hơn nữa. Nó ôm lấy cô, cạ cạ cái đũng quần vào đùi nàng. Kana búng nhẹ một cái vào trán cậu:
– Từ từ thôi ông tướng. Con phải chuẩn bị sẵn sàng cho người con gái nữa chứ. Dùng miệng của con đi.
Đứng trước cái lồn đang banh ra của Kana, bản năng của giống đực đã bị biết thằng bé biết mình phải làm gì tiếp theo. Nó úp mặt vô lồn mà liếm lấy liếm để. Thằng bé húp sò quá giỏi, đến nỗi mà người Kana cứ run lên bần bật. Khi răng của nó chạm vào hột le của cô, một cơn rùng mình ập tới làm cô ngồi bật dậy. Cái đầu của thằng bé vẫn rúc vào háng cô mà bú lồn một cách say sưa.
– Yuta, dừng lại đi con. Cô… cô ra. A…
Kana cực khoái chỉ bằng miệng của một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch. Thằng nhóc Yuta ngẩng đầu lên:
– Cô ơi, con chịu hết nổi rồi.
Cứ thằng bé giờ dựng đứng lên trời rồi. Tội nghiệp, Kana dạng háng ra, banh lồn, chỉ thẳng vào cái cửa âm đạo đang phập phồng của mình.
– Lấy chim con đút vào bướm cô đi.
– Như thế này ạ.
Thằng nhóc lóng ngóng đút dương vật vào bên trong cô. Sau một hồi loay hoay, cái con chim to quá cỡ của nó cũng đâm được vào bên trong, Kana rên lên một tiếng. To quá, hơn hẳn chồng cô. Thằng bé bắt đầu đẩy hông, từng tiếng nhóp nhép vang lên trong căn phòng ngủ tĩnh lặng vào ban đêm. Thằng bé vụng về nhưng nó đẩy hông đầy thô bạo. Sướng quá, cô sắp đến giới hạn mất.
– Cô ơi, con sắp tè ra tiếp rồi.
Yuta có vẻ đã tới mức chịu đựng của mình trước cô. Người thằng bé bắt đầu run lên vì sướng.
– Rút ra đi con, bắn lên người cô.
Thằng bé vừa rút ra thì cô cũng cực khoái. Từng dòng tinh dịch phụt lên khắp cơ thể Trần trụi của nàng. Thằng bé Yuta run rẩy nằm đổ người xuống cơ thể nhớp nháp của Kana. Cô ôm lấy cậu bé, xoa đầu động viên:
– Con làm tốt lắm.
Thằng bé ngước lên cô với một cặp mắt cún con long lanh.
– Con… con có thể tiếp tục làm những thứ này với cô sau này được không ạ.
Kana cười một nụ cười hiền từ. Cô hôn nhẹ lên trán cậu bé.
– Được chứ.
Và thế là, hai người đã có riêng với nhau một bí mật.
3 tháng sau.
– Làm giữa nhà thế này, chú sẽ phát hiện ra mất đấy.
– Cô Kana yên tâm, ông ấy mới vào nhà tắm, mình còn nhiều thời gian.
Mới sáng sớm mà thằng nhóc này đã bắt mẹ nuôi bú cu ở hành lang rồi. Kana mặc độc một chiếc áo phông, bên dưới chỉ có đúng một chiếc quần lót. Miệng cô đang say sưa bú dương vật cậu bé Yuta kia. Giờ thổi kèn cho thằng nhóc vào buổi sáng đã là thói quen của cô rồi. Lưỡi cô mân mê cái dương vật kia như kẹo mút vậy, cảm giác hưng phấn làm hai đầu ti cô cương hết lên.
– Cô ơi, con bắn lên mặt cô đây.
– Ừ, ứ ắn I on. (Cứ bắn đi con)
Yuta bắn một tràng lên mặt cô. Kana lè lưỡi đón lấy. Hương vị đàn ông nhẹ nhàng thẩm thấu qua vị giác cô.
Buổi tối, trong lúc cô đang rửa bát, thằng bé giả vờ giúp đỡ nhưng thực chất lại móc cua cô ngay trước mặt chồng cô – người đang ngồi xem robo. Bàn tay của nó thọc sâu vào bên trong chiếc quần lót mà triển. So với vài tháng trước, nó đã bạo dạn hơn rất nhiều. Đến lúc đi ngủ, hai người lại làm tình tiếp. Hôm nay Kana cưỡi Yuta cho đến khi cậu bắn đầy bao cao su.
Cả hai cứ thế tiếp tục chuyện đó cho đến một ngày. Taka gọi vợ mình đến, anh cất lời:
– Dạo này Yuta có vẻ năng động vui vẻ hơn trước. Tất cả là nhờ có em đấy.
– Đâu có gì đâu anh. Em đâu giúp gì được thằng bé đâu, nó tìm được thú vui mới đấy…
– Thế à, vậy thì tốt rồi. Thực ra anh có chuyện muốn nói với em.
Mặt Taka trở nên nghiêm túc hẳn. Anh nói với vợ mình bằng một giọng nghiêm nghị:
– Em đang ngoại tình đúng không?
Kana giật bắn người, cô lắp bắp:
– Không… em không…
– Anh biết rồi, vợ chồng mình chưa hề làm tình trong suốt năm mà em lại đi mua bcs về. Anh thấy nó trong túi đi chợ rồi.
Người Kana run rẩy, cô sợ hãi không dám nhìn vào mà thẳng vào anh. Taka thì khác, vẫn nhìn thẳng vào mắt cô, anh nói tiếp:
– Anh không trách mắng em. Anh tha thứ cho em lần này. Xin lỗi, em cô đơn lắm phải không.
Kana ngớ người ra, cô không nghĩ sẽ được nghe những lời này từ chồng mình. Cô là người có lỗi ở đây, và anh lại xin lỗi cô ư.
– Anh xin lỗi vì đã không là một người đàn ông đủ tốt. Anh không thể thỏa mãn em về mặt tinh thần. Anh tha thứ cho em lần này, nhưng hãy hứa rằng từ nay về sau, đừng lừa dối anh nữa.
Từng giọt nước mắt rơi lã chắc trên khuôn mặt Kana. Cô hối hận vì bản thân mình là một kẻ xấu xa, phản bội lòng tin của người đàn ông cao thượng này. Cô ôm Chầm lấy chồng mình, Taka cũng xoa lưng cô an ủi. Mọi chuyện cần được chấm dứt tại đây.