Phần 14
Máu chảy rần rần vì khích thích, dục vọng làm tâm trí mê mang, Hùng nhìn hai người đàn bà trong vòng tay một cách đam mê say đắm. Lời nói của hai người đàn bà làm chàng không còn phân biệt được ai mới chính là mẹ ruột của mình. Chàng cảm giác yêu say đắm cả hai. Điên cuồng, Hùng vòng tay ôm chặt thân thể của hai người đàn bà vào trong lòng. Cười khúc khích dâm dật, Vương Phi hưởng ứng nổi đam mê của Hùng. Bà cũng ham hố ngấu nghiến thân thể cường tráng của chàng trai trẻ. Đưa tay ra, Vương Phi tham lam mò mẫm mông đít cứng cáp của Hùng. Hùng xoay người, nẩy mông, cạ cặc lên đùi lên bụng của Vương Phi. Không để Vương Phi chiếm thượng phong, Giáo Chủ áp sát ngực mình lên lưng Hùng. Bầu vú êm ái no tròn của bà cạ lên cạ xuống phần da thịt nhạy cảm nơi lưng. Bàn tay bà thò ra trước, bóp nhè nhẹ hai hòn dái rồi sục cặc Hùng một cách âu yếm. Ghé miệng sau gáy Hùng, Giáo Chủ rên rỉ vào tai chàng những lời đòi hỏi dâm dục.
Những tiếng động khao khát và thân thể cọ quậy đầy khiêu khích dục vọng của Giáo Chủ làm Hùng quên mất Vương Phi, chàng xoay người ôm rịt lấy thân thể của Giáo Chủ từ sau lưng. Được Hùng ôm ấp, Giáo Chủ đắc thắng cạ sát người mình vào thân thể chàng hơn nữa. Mông đít Giáo Chủ nâng lên hạ xuống, chà khe lồn bà lên khúc thịt nóng hổi cứng ngắc của Hùng rồi kẹp lại. Khe đít của Giáo Chủ kẹp cứng cặc Hùng. Đam mê, Hùng cúi người, ép miệng mình vào dái tai của Giáo Chủ mà núc mạnh. Cảm giác nhột nhạt nơi vùng nhạy cảm làm Giáo Chủ ưỡn cong người thích thú, vùng ngực đầy rung rung núng nẩy theo cảm giác đam mê. Phản ứng sung sướng vì khoái lạc của Giáo Chủ làm Hùng say đắm hơn. Chàng vòng tay ra trước, xoa xoa vùng háng của Giáo Chủ, rồi nâng bổng háng của bà lên. Hùng như muốn đút cặc mình vào lỗ lồn đang nóng bỏng khao khát đó của Giáo Chủ. Từ đàng sau lưng của Hùng, Vương Phi như biết được ý định của chàng. Bà tấn công Hùng mảnh liệt hơn nữa. Vương Phi ép sát thân thể mình vào người chàng. Hơi thở bà hổn hển dâm dật bên tai Hùng. Hai tay bà ra vòng ra trước. Bà nắm chặt cặc chàng rồi xọc nhè nhẹ đê mê như muốn ngăn cản Hùng đút cặc vào lồn Giáo Chủ.
Những cú xọc cặc Hùng của Vương Phi làm đầu cặc chàng liên tiếp đâm vào mông đít của Giáo Chủ. Biết được ý định của Vương Phi, Giáo Chủ ép tới, không để cho Vương Phi có cơ hội thay đổi tình thế. Bà ta thích thú xoạc chân ra. Người khum khum cúi xuống, bà kê lỗ lồn ẩm ướt vào ngay đầu cặc đang chĩa thẳng của Hùng. Cảm giác êm ái của làn da mềm mại bao bọc đầu cặc làm Hùng mê loạn. Chàng đưa tay, ôm lấy đôi mông tròn của Giáo Chủ, chỉnh mông để lấy thế rồi hẩy người, đẩy mạnh cặc mình vào lồn của Giáo Chủ. Cú thục cặc mạnh mẽ của Hùng làm Vương Phi biết mình đã mất tiên cơ. Bà buông tay ra, để cặc Hùng tự do đâm lút vào sâu bên trong lỗ thịt ấm áp ướt đẫm của Giáo Chủ. Giáo Chủ sung sướng hét to trong mê loạn. Nghe tiếng thét thống khoái của Giáo Chủ, nổi nứng trong lòng Vương Phi dâng cao. Lồn bà ngứa ngáy vô cùng. Vương Phi trườn người ra phía trước. Bà đứng ngay trước mặt Giáo Chủ rồi kéo đầu bà ta ịn vào lồn của mình. Biết Vương Phi đã quá nứng, Giáo Chủ sẵn sàng thỏa mãn đòi hỏi của bà. Những cú thục cặc mạnh mẽ của Hùng làm Giáo Chủ sướng khoái. Tuy nhiên, sướng quá làm bà cảm thấy lo ngại. Bà sợ rằng mình sẽ xuất tinh sớm. Nếu bà xuất tinh trước Vương Phi, bà sẻ mất cơ hội thụ tinh với Hùng nếu chàng có thể cầm cự lâu hơn. Thế là Giáo Chủ khum người xuống. Phần dưới bà toẹt lồn ra cho Hùng đụ. Miệng mồm của bà ở phần trên thì bà dùng để liếm lồn của Vương Phi. Vương Phi được Giáo Chủ núc lồn nên sướng khoái. Càng lúc bà càng hưng phấn cao độ. Khuôn mặt bà bừng đỏ. Mồ hôi bà chảy nhiểu nhại khắp thân thể. Thân thể bà run rẩy vì khoái lạc. Hai chân bà khụm xuống như đứng không nổi nữa. Vương Phi biết rằng, cứ để Giáo Chủ núc lồn bà như thế này, bà sẽ xuất tinh sớm thôi. Hét lên một tiếng lớn…
Vương Phi đứng thẳng người dậy. Bà muốn tranh giành Hùng với Giáo Chủ, thay đổi vị trí với bà ta. Bà sẻ cho Hùng đụ và bà sẻ bú lồn Giáo Chủ. Mong sao, bà có thể làm Giáo Chủ ta xuất tinh trong miệng bà, không cho Giáo Chủ cơ hội thụ tinh với Hùng. Nghỉ như thế, Vương Phi tiến sát vào người Hùng rồi ôm chặt lấy chàng. Một chân bà gác lên trên mông đít của Giáo Chủ, nơi bộ phận sinh dục của hai mẹ con đang gắn liền, như muốn phân tách Hùng và Giáo Chủ rời ra. Bà dùng toàn thể thân hình mình để quyến rũ Hùng rời khỏi Giáo Chủ. Mắt ngước nhìn Hùng lẳng lơ mời gọi. Một tay bà nâng bổng hai bầu vú no tròn của mình lên để chà chà trên ngực chàng. Hai bầu vú tưng tưng mời gọi chàng, cảm giác êm ái đầy đặn này đang đòi hỏi bàn tay của Hùng. Bàn tay kia, Vương Phi thọt vào khẻ đít của Hùng rồi đâm sâu. Vương Phi giở hết tuyệt kỷ khích dục của mình ra. Bà rà ngón tay của mình vào huyệt Thiên Dương mà khích thích dục vọng Hùng đến tận cùng. Những tuyệt chiêu của Vương Phi đã có công hiệu. Hùng say đắm cúi người, áp mặt mà dụi môi, miệng, và lưỡi mình vào hai trái đào tiên bằng thịt. Thân thể chắn ngang của Vương Phi đã làm cặc Hùng tuột ra khỏi lồn Giáo Chủ. Cười khúc khích dâm dật, Vương Phi háo hức đẩy Hùng nằm xuống đất để bà ta có thể cưởi cặc chàng. Với tư thế này, bà có thể ngang cản Giáo Chủ xen vào như bà đã làm với hai người.
Hai chân bành ngang hạ thể của Hùng kẹp chặt, Vương Phi nhún nhảy người, đưa cặc Hùng vào ra lỗ lồn ướt đẫm của bà. Không để cho Giáo Chủ có cơ hội tranh giành cặc Hùng với mình, Vương Phi kéo người Giáo Chủ xuống, miệng bà úp vào hạ thể của Giáo Chủ mà liếm mút đam mê. Bị Vương Phi ghì chặt mà liếm mút phần hạ thể, Giáo Chủ chỉ còn cách cố gắng tranh thủ mối đam mê của Hùng. Bà mong rằng sự khêu gợi của bà sẻ làm Hùng say đắm, đẩy Vương Phi sang một bên mà đụ bà tới xuất tinh. Nghỉ như thế, Giáo Chủ liền xoay người. Bà chổng mông cao để Vương Phi liếm lồn. Trong khi đó, Giáo Chủ ép sát bộ ngực núng nẩy của mình lên ngực Hùng khiêu khích. Mắt bà nhìn mắt Hùng lẳng lơ, say đắm, trộn lẩn yêu đương. Miệng bà rên rỉ, kêu gào, như đòi hỏi khao khát của dục tình. Trận giao hoan của ba người cứ thế mà xoay vần trong mê loạn của nhục dục. Thân thể của ba người oằn oại, quấn quýt lẩn nhau trên mảnh thảm êm ái trước bàn thờ Thiên Hậu. Mùi hương thanh thoát quấn quýt lấy thân thể của ba người. Những tiếng tru tréo, hổn hển, bốp chát trộn lẩn với nhau tạo thành một bản hòa tấu nghe dâm dục vô cùng. Da thịt đẩy đưa, trơn trượt vì mồ hôi đẫm ướt. Tóc tai rũ rượi bệt bả. Da thịt đỏ ửng vì hưng phấn.
Thân thể run rẩy vì cuồng vọng. Không dùng công lực của Phát Dục Đại Pháp để kìm tinh lại được, dái Hùng bây giờ bị kích thích như muốn nổ tung. Hưng phấn cùng cực, Hùng bật người dậy. Chàng đẩy Vương Phi nằm xuống để mà thục cặc vào sâu hơn nữa. Trong khi đó, chàng kéo Giáo Chủ đứng dậy để chàng có thể úp mặt vào mà liếm mút phần hạ thể của bà. Hét to lên vì thống khoái, Hùng quỳ chàng hảng nơi háng của Vương Phi. Chàng banh háng Vương Phi rồi thúc mạnh cặc vào lồn bà ta. Trong khi đó, khuôn mặt chàng vẫn không rời khỏi vùng da thịt nhạy cảm của Giáo Chủ. Miệng chàng tham lam liếm núc lên hai miếng thịt lồn sưng mọng. Nằm chàng hảng đón nhận cặc Hùng, lồn Vương Phi nở to, nhạy cảm vô cùng. Lúc này đây, Vương Phi biết được rằng, chỉ cần Hùng thúc cặc mạnh một cú nữa thôi thì tinh khí của bà sẽ tuôn trào. Nghiến răng co bóp các bắp thịt trong lồn, Vương Phi mừng rỡ khi cảm giác được cặc Hùng đang bắt đầu co giật. Biết Hùng cũng không còn cầm tinh được nữa, Vương Phi vòng chân kẹp chặt lại. Bà kéo mạnh thân thể Hùng vào người rồi hét lớn vì khoái lạc.
– Hùng ơi… Gì ra…
Tinh khí Vương Phi tuôn trào, nội lực của bà trào ra theo. Vương Phi sáng mắt lên, mừng rỡ vì đại công gần sắp cáo thành. Bị đôi chân của Vương Phi kéo mạnh làm đầu chàng trượt khỏi hạ bộ của Giáo Chủ. Người chàng nằm sấp lên Vương Phi, cặc chàng co giật như muốn phun khí. Nhưng tiếng kêu của Vương Phi như đã đánh thức Hùng. Say đắm trong khoái lạc làm Vương Phi quên hẳn mình đã dùng Nhiếp Hồn Bí Pháp để tự xưng mình là mẹ của Hùng. Tiếng kêu Gì mâu thuẫn của Vương Phi như phá tan Nhiếp Hồn Bí Pháp. Khi Hùng ngả sấp người xuống, mắt chàng chỉ cách mắt Vương Phi chỉ một gang tay. Hùng đã bắt được ánh mắt sáng loáng kiêu ngạo đắc thắng của bà. Một tia ánh sáng như chớp lên trong đầu, Hùng như đã hiểu, rõ mộng tưởng quyền lực của Vương Phi vẫn còn đang mạnh mẽ vô cùng. Cuộc ân ái này, đối với Vương Phi, bà ta chỉ coi là một cuộc tranh giành quyền lực. Thất vọng vì tham vọng của Vương Phi, dục vọng trong người Hùng hạ xuống nhanh chóng.
Tinh khí như rút lại. Hùng không còn xuất tinh nữa trong khi Vương Phi đã xuất tinh. Công lực của Vương Phi cuộn trào như vũ bảo. Chân khí của Vương Phi tràn vào khắp nơi trên các đường kinh mạnh của Hùng. Khác với lần làm Thánh Lể trước với sư phụ của chàng, Hùng lần này đã được chuẩn bị sẵn sàng. Nội lực của Hùng hấp thụ chân khí của Vương Phi một cách dễ dàng. Sau bảy ngày tích tụ tinh lực cho cuộc truyền giống, bao nhiêu khí lực của Vương Phi đều đã trút hết vào lần xuất tinh này. Ai ngờ đâu, Hùng lại không xuất tinh để chuyển đổi công lực. Chân khí chỉ có đi mà không có lại. Vương Phi như ngọn đèn cạn dầu. Bao nhiêu khí lực của bà đều bị Hùng hút hết. Những dòng tinh khí trắng trong từng đợt từng đợt trào ra nơi lỗ thịt sưng mọng. Khi giọt tinh khí cuối cùng từ lỗ lồn toang hoát của Vương Phi nhỏ giọt xuống, đó cũng là lúc bà ta ngả gục ra bất tỉnh. Đứng chàng hảng trên thân thể của Vương Phi, Giáo Chủ đã nhìn thấy và hiểu được tất cả. Bà ta thương cảm nói thầm.
– Em sao lại quên đi mục đích tu đạo của chúng ta… theo lạc thú là để đạt đạo chứ không phải là vì quyền lực…
Quỳ xuống, nhìn vào mắt Hùng như tương thông, Giáo Chủ âu yếm thì thầm với chàng.
– Giờ thì chỉ còn có hai mẹ con ta thôi…
Ánh mắt thương yêu của Giáo Chủ đã đưa hai người vào thế giới riêng của hai người. Hùng ôm Giáo Chủ vào lòng hôn đắm đuối. Chàng vòng hai tay xuống, nâng mông đít Giáo Chủ lên cao. Xoay người tìm chỗ trống trải, chàng ngồi xuống. Vòng chân xếp bằng, Hùng ôm gọn thân thể của Giáo Chủ vào trong lòng. Hai thân thể ép sát vào nhau. Lồn Giáo Chủ nuốt trọn cặc Hùng đang nhổng lên cao. Giáo Chủ vòng chân ra sau lưng Hùng. Hai người ôm lấy nhau. Mắt đối mắt đam mê. Thân thể đưa đẩy. Lồn mềm lên xuống khúc cặc cương cứng. Da thịt mềm mại vẩy vùng trong vòng tay cứng cáp. Thân thể Giáo Chủ nhún nhảy trong lòng Hùng. Đầu vú cương của bà chạm vào đầu vú Hùng nhột nhạt. Khúc thịt trồi ra của Hùng lút trọn vào trong lỗ thịt sâu hun hút. Âm dương hòa hợp, quyện lẩn vào nhau. Tinh khí lúc nảy của Hùng lại dâng cao. Mu lồn sưng mọng của Giáo Chủ như đòi hỏi, ngấu nghiến, co bóp, cuốn hút thân thịt cứng ngắc của cặc Hùng. Phía dưới nhóp nhép, đè ép, co bóp lẩn nhau. Phía trên, đôi môi hai người tham lam liếm mút vầng ngực và bầu vú, cắn cổ, núc môi một cách khao khát. Hai thân thể quyện lấy nhau như muốn nhập lại thành một. Tâm tư hai người như đã tương đồng. Máu trong thân thể hai người nổi sóng.
Chân khí của hai người như đang gặp một cơn phong ba mà tung hoành khắp mọi nơi. Hai thân thể càng cạ sát vào nhau, nổi đam mê khao khát của hai người càng dâng cao. Càng đòi hỏi, hai người càng đụ nhau mảnh liệt hơn nữa, cho đến lúc trời đất rung chuyển. Dục khí tung hoành trên cơ thể của hai người làm cả hai như chịu đựng không nổi nữa. Hùng và Giáo Chủ ngã ngửa người ra vì sức tung phá của dục khí. Cả hai hú lên khi lên đến đỉnh của cực lạc. Hai hoa sen đỏ dưới rốn của hai người như phát ánh hào quang đỏ rực. Dái Hùng nở ra thóp vô liên hồi. Lồn Giáo Chủ co giật liên tiếp rồi ướt trào. Tinh khí từ cặc Hùng từng đợt từng đợt phóng mạnh vào âm hộ của Giáo Chủ. Tinh khí từ lồn của Giáo Chủ cũng trào ra, ướt đẫm, chảy dài xuống háng và lỗ đít của cả hai người. Công lực của hai người củng cuồng cuộn trào ra, hòa lẩn vào nhau, rồi hoán đổi. Nội công của Hùng, nhờ đã hấp thụ được công lực của Vương Phi lúc nảy, củng mạnh không kém gì của Giáo Chủ. Cuộc hoán chuyển công lực được xảy ra một cách hoàn mỷ. Công lực 40 năm tu luyện của mỗi người, giờ được nằm trong thân thể mới nên đã phóng túng tự do vô cùng. Lúc hai người xuất tinh, hoan lạc lên đến tột đỉnh. Luồng khí lực dủng mảnh đã đem nguyên khí của hai người đến một chân trời mới. Thân thể hai người lâng lâng như đang bay bổng trong không gian. Hùng và Giáo Chủ cảm giác được, nguyên khí của mình như đã hòa lẩn với thiên nhiên. Hùng như cảm giác được tất cả những gì Giáo Chủ đang cảm giác. Thân thể hai người đang ở trong khu vườn cấm địa, nhưng hai người như cảm giác được sự nôn nóng chờ đợi của Giáo Đồ bên ngoài. Ý niệm như đi đôi với thực tại. Hình ảnh Giáo Đồ bên ngoài hiện ra thật là rõ ràng. Khuôn mặt của từng người, từng người đang mong ngóng nhìn lên con đường đi lên khu vườn cấm địa. Tâm hồn hai người giao nhau, không cần mở miệng nói, mà có thể nghe thấy được.
– Chúng ta đã đạt được Thiên Nhản rồi hở mẹ…
Không nghe, nhưng Hùng như cảm giác được giọng Giáo Chủ ấm áp bao quanh…
– Vâng, con yêu hôm nay chúng ta thật là đã bước được một bước dài trên con đường tu đạo…
Ở bên ngoài, hàng ngàn Giáo Đồ đứng dưới con đường dẫn lên trên khu vườn cấm địa mà ngóng chờ. Hôm nay là ngày cuối cùng của Thánh Lể Thiên Nhiệm Truyền Tông. Trong lòng của mỗi người ai nấy đều bồn chồn lo lắng. Không biết ai sẽ là người thụ tinh với Thánh Bảo. Ai sẽ làm Giáo Chủ cho nhiệm kỳ mới đây. Lạc Đạo Thần Giáo sẽ tiếp tục con đường tu đạo hay là tham gia vào chính trị. Giờ phút mà mọi người đang trông chờ cũng đã đến. Cánh cửa dẫn vào khu vườn cấm địa được mở ra. Mọi người ồ lên một tiếng sung sướng và hoan hỉ khi thấy Hùng và Giáo Chủ, phong thái thoát tục, bước ra. Thân thể hai người, vẫn còn trần truồng. Hai người đỡ lấy hai bên thân thể của Vương Phi đã tàn hơi. Hùng và Giáo Chủ cùng dìu bà đi xuống con đường mòn cheo veo. Khi cánh cửa dẫn vào khu vườn cấm địa được đóng lại, mọi người bên dưới lại ồ lên một tiếng kêu kinh ngạc. Trên còn đường mòn tăm tối, thân thể lõa lồ của Hùng và Vương Phi đang sáng chói, át cả các ánh đuốc được cắm hai bên. Hào quang từ trên đỉnh đầu của hai người phát ra sáng chói. Qua một phút im lặng sững sờ vì bàng hoàng, căn hang động to lớn lại ầm ầm như vở ra. Hàng ngàn tiếng la hoan hô vang lên.
– Cung hỉ Giáo Chủ và Thánh Bảo đã đạt được Thánh Đạo cao cả… Thần Giáo chúng ta vạn phúc vô biên…
Mỉm cười bao dung trong sự chào đón hân hoan của mọi người, Giáo Chủ và Hùng, tay trong tay, thân mật chúc phúc cho toàn thể Giáo Đồ bằng một nụ hôn yêu thương trên môi đến mỗi người.
Vài ngày sau, khi Vương Phi đã có thể gượng người dậy để đi được, bà ta buồn bã vào phòng từ giả Giáo Chủ. Nội công giờ đây đã không còn, lòng Vương Phi như nguội lạnh với tham vọng tranh giành quyền lực. Bà bùi ngùi nói với Giáo Chủ.
– Tà niệm chỉ trong một khắc mà đã hủy cả cuộc đời của em. Giờ thì em không còn muốn tranh đấu gì nữa. Em chỉ hy vọng mình có thể yên lành mà tu hành thôi. Em mong rằng, chị vẫn xem em là một Giáo Đồ của Lạc Đạo Thần Giáo.
Ngồi bên cạnh Giáo Chủ, Hùng chân thành nói.
– Nếu hôm nào có dịp, con sẻ vào kinh thành thăm Gì…
Với giọng nói bao dung, Giáo Chủ củng nói với Vương Phi.
– Chị chưa bao giờ xem em là kẻ thù cả. Lúc nào chị cũng nghỉ em là một người em gái tốt… Hôm nào có dịp, chị sẻ cùng Hùng đến thăm em…
Sau khi rời khỏi Tổng Đàn của Lạc Đạo Thần Giáo, Vương Phi về lại kinh thành rồi bỏ bê luôn công cuộc thống nhất hai miền, Đàng Trong và Đàng Ngoài.
Đoạn Kết…
Sáu tháng sau, vào ngày rằm tháng Bảy, trong sân chùa nhỏ ở một làng gần thành Phú Xuân thuộc Đàng Trong, một chàng thanh niên tráng kiện còn rất trẻ đỡ một thiếu phụ trung niên tuyệt đẹp đi vào. Thiếu phụ có một khuôn mặt sáng ngời, bụng bà ta nhô ra to lớn như đã có mang gần sắp sanh. Đi bên nhau, thiếu phụ nương vào người thanh niên một cách âm yếm. Hai người quyên tiền, mướn người tạc tượng của một người đàn bà đẹp hiền hậu trong tà áo tu hành để mà thờ cúng.
Đêm hôm đó, dưới ánh trăng sáng vằng vặc, bên dòng suối nhỏ sau chùa, hai thân thể trần truồng khoát nước tắm cho nhau. Người thanh niên khoát nước lên bụng lớn của thiếu phụ như chăm sóc. Chàng vui vẻ nói.
– Củng ở chỗ này đây, con lần đầu tiên thấy được thân thể trần truồng của một người đàn bà…
Mỉm cười, thiếu phụ trung niên chọc ghẹo chàng trai.
– Vậy giữ mẹ và sư phụ, con thấy ai đẹp hơn ai?
Cười cười, chàng trai âu yếm áp bàn tay lên bụng to lớn của người đàn bà rồi trả lời khéo.
– Mỗi người một vẻ, ai…
Vừa nói đến đây, cả hai người cùng giật mình vì một cảm giác khác lạ. Đầu óc hai người quay cuồng rồi lâng lâng. Tâm hồn hai người như rời khỏi thân xác để mà lạc vào một thế giới mờ ảo chỉ có hai màu trắng và đen. Đã từng có ảo ảnh như thế này khi hai người đạt được Thiên Nhản, Hùng tự tin không lo lắng lắm. Chàng âu yếm nắm tay mẹ mình mà bay bổng trong không gian. Gió như đưa hai người bay tới một vùng trời quen thuộc. Từ trên cao nhìn xuống, Hùng đã thấy rõ bên dưới chính là thành Thăng Long. Tâm thể hai người từ từ hạ xuống một khu cung điện to lớn. Lính canh đông đúc, nghiêm chỉnh canh gác khắp mọi nơi. Từ một căn nhà sang trọng nhất của cung điện, một đóa hoa sen màu đỏ hiện ra, sáng chói trong thế giới mờ ảo trắng đen. Khi đoá hoa sen vừa xuất hiện, từ trong căn nhà sang trọng vang lên nhiều tiếng kêu la hét rất là hồ hởi.
– Quận Chúa đã hạ sanh… quận chúa đã hạ sanh…
Tiếng hò la của mọi người như kéo tâm hồn của hai người trở về lại thể xác bên dòng suối. Trở về với hiện tại, ánh mắt lóng lánh nhìn người đàn bà, chàng thanh niên mỉm cười hỏi bà ta.
– Con mình sau này sẽ là phò mả hở mẹ?
Ánh mắt lo lắng, không vui vẻ như người thanh niên, người đàn bà thở dài, miệng lẩm bẩm.
– Quận chúa… Quận chúa… làm sao mà Chúa Trịnh lại chịu để cho con gái cưng của ông ta làm Thánh nữ được… xem ra Bản Giáo còn sẻ gặp nhiều tai biến lắm đây…
— Hết —