Phần 6
Sáng thứ Hai đầu tuần trở lại công ty đi làm, mọi việc đều trở lại bình thường cho đến lúc 10 giờ thì sếp Tâm cầm một cái bì thư lớn bước vào theo sau là 2 nhân viên trông có vẻ mới vào công ty làm.
– Đây là Tùng, Diễm, 2 nhân viên mới sẽ cùng làm việc với phòng chúng ta kể từ hôm nay. Trước mắt sẽ do Minh chịu trách nhiệm hướng dẫn. Cụ thể thế nào, Minh lên gặp tôi để trao đổi vào đầu giờ chiều.
– Thể theo đơn xin thôi việc của Nga vào tháng trước, công ty đồng ý, chuẩn thuận và cho hưởng 100% các quyền lợi khi thôi việc theo chính sách của công ty. Cô Nga có thể bàn giao phần hành của mình cho Minh và rời công ty ngay sáng hôm nay.
– Với tư cách Trưởng phòng xin cảm ơn những đóng góp tích cực của Nga cho thành tựu chung của phòng trong thời gian đã qua. Tôi cũng đã đề nghị một buổi tiệc chia tay vào chiều nay, nhưng Nga cho biết có nhiều việc đang bận rộn, xin hẹn lại vào một dịp khác.
Buổi chiều đi làm về, mọi thứ trong nhà đều được sắp xếp lại. Trong bữa cơm tối, Nga giải thích:
– Phòng ngủ lớn của Nga nay sẽ là phòng riêng của anh Minh, phòng của Thảo vẫn giữ nguyên, phòng để trống cạnh đó cũng đầy đủ tiện nghi bây giờ sẽ là phòng của Nga.
– Phòng khách Nga đã sắp xếp lại và cũng sẽ là phòng làm việc của Nga trong thời gian tới, ngoài ra chiếc tủ thờ mới mua sẽ được đặt vào vị trí trang trọng nhất. Trên bàn thờ dĩ nhiên sẽ để ảnh thờ của ba anh Minh, ngoài ra xin phép anh Minh được đặt ảnh ba của Thảo bên cạnh vì dù sao đó cũng là vai sui gia của ba mẹ anh.
– Còn em thì sao Nga, ý anh là ba mẹ em?
– Nếu anh và Thảo cho phép.
– Cũng phải có nữa chứ, đúng không chị.
– Và chỉ có 1 bát hương chung thôi, mỗi khi lễ bái là sẽ lễ bái chung cho các vị, ai cũng như ai, đều là bố mẹ hết. Anh vô cùng biết ơn sự cẩn trọng và chu đáo của em. Thảo em cảm ơn chị Nga của em đi. Tôi nắm chặt tay Nga run giọng nói.
– Trước mắt Thảo cứ tiếp tục cho xong chương trình Đại Học, rảnh rỗi thì ngoài việc nhà, cần thì phụ với em một tay.
– Anh cứ tiếp tục công việc ở công ty, với số lương của anh hiện nay, nếu chúng ta cần kiệm vẫn có thể sống thoải mái.
– Mấy năm gần đây để giết thì giờ em đã học xong các khóa học về Tạo Mẫu và Thiết kế thời trang, nay là lúc mang ra áp dụng.
Lúc còn sống bố tôi thường nói, thằng Minh có số Thân cư Thê, sau này giàu nhờ vợ, lại lắm vợ mà vợ nào cũng giỏi. Chả biết đúng sai, nhưng chiều nay đi làm về thấy trong sân có chiếc xe đời khá cũ hiệu Subaru (back door), khi cần có thể mở cửa sau để chở rất nhiều đồ đạc hàng hóa…
Sau bữa cơm ngồi trước ban thờ, Nga mang ra một hộp thiếc khá nặng loại thường đựng bánh quy, chờ tôi và Thảo cùng lên ngồi vào bàn.
– Chúc mừng chồng sắp lên chức nhé. Em và Thảo đều đã có thai khoảng một tháng rồi.
– Vài tháng nữa bụng em sẽ lớn, chúng ta không thể để lối xóm điều nọ tiếng kia. Em đã gom góp tất cả những gì em dành dụm, cộng với khoản bố mẹ để lại lâu nay không dùng tới, định mua căn biệt thự cũ có sân vườn ở bên quận Hóc Môn. Chủ nhà hiện đang cho sửa sang lại, cuối tuần này chúng ta lên đó cùng xem qua rồi quyết định?
– Em nghĩ một chiếc xe đa năng là cần thiết cho gia đình chúng ta. Nên Em muốn chiếc Subaru này, tuy cũ nhưng máy móc còn rất khá lại không tốn xăng. Anh lái thử, nếu vừa ý thì chúng ta mua.
– Việc sau cùng là ở chiếc hộp này: Như em đã kể với anh và Thảo, sau khi ẵm bé Thảo ra khỏi nhà, toàn bộ đất đai nhà cửa đứng tên bố của Thảo, em đều để lại bên gia đình nội của Thảo xử lý mà không màng can dự.
– Riêng số tiền trong tài khoản ngân hàng đứng tên chung lúc bấy giờ, em rút ra hết mua được hơn trăm lượng vàng. Số vàng đó cùng số cổ phiếu chứng khoán đã chuyển quyền sở hữu cho Thảo hiện ở trong cái hộp này. Hôm nay Thảo đã trên 18 tuổi lại đã lấy chồng. Xin anh đứng làm chứng để em trao lại cho Thảo.
– Không, không, em không nhận đâu, tất cả là của chị. Anh, chồng nói giùm cho vợ đi.
– Anh nghĩ Thảo đã vô cùng cảm kích và biết ơn những gì em dành cho Thảo. Thảo cũng biết không thể nhận những gì hoàn toàn danh chính ngôn thuận thuộc về em. Nga, xin em đừng câu nệ nữa về việc này. Bây giờ anh mời vợ chị, vợ em ra xe đi ăn tối, xe cũ người nhưng mới ta, nhân tiện anh lái thử xe xem có như người bán quảng cáo không?
– Ah, còn chuyện này nữa, làm gì cuối tuần này anh cũng phải đưa em về thưa với mẹ anh. Nhân có chuyện em cũng muốn bàn với mẹ.
Cuối tuần sau khi đi xem căn biệt thự, tôi đưa Nga và Thảo về nhà ngồi thưa chuyện cùng me. Sau khi nghe tôi nói hết, me ôm Nga vào người:
– Khốn khổ con dâu của mẹ, ngồi đây chờ mẹ một tí.
Mẹ vào nhà loay hoay một lát mang ra một túi gấm cũ, lấy ra một cái vòng xuyến lớn đeo vào cổ Nga, một cái vòng xuyến nhỏ đeo vào tay Thảo.
– Đây là của ông bà cho mẹ ngày lấy bố, hôm nay mẹ đưa lại cho hai con dâu xinh đẹp của mẹ làm quà, các con đừng chê.
– Thưa mẹ nhân hôm nay vợ con cũng có chút việc muốn ngỏ, xin mẹ cho phép ạ.
– Có gì con cứ nói, con dâu tội nghiệp của mẹ.
– Thế nhá em thưa chuyện với mẹ, anh với Thảo ra ngoài có chút việc.
Năm hết tết đến, nhờ trời thương mọi tính toán của Nga đều suôn sẻ. Hầu hết các mẫu thời trang do Nga thiết kế đều được các shop mua đứt, một số khác Nga thuê người may rồi dành độc quyền bán online. Hàng thời trang rẻ tiền thuộc dạng hàng chợ thì giao cho Mẹ và vợ chồng anh tôi đưa đi gia công và bán đại trà tại các đầu mối quen biết xưa nay, gọi là hàng chợ nhưng mẫu mã rất thời thượng do chính Nga thiết kế nên hầu như luôn luôn cháy hàng.
Kinh tế của Mẹ và vợ chồng anh tôi nhờ đó cũng khá lên thấy rõ.
Khoảng đất trống sát hàng rào ranh giới phía sau căn biệt thự mới của vợ chồng tôi cũng được dùng để xây thêm 6 phòng, trong đó có 2 phòng đầy đủ tiện nghi dùng làm phòng giao dịch và phòng bảo vệ nếu cần, còn lại làm nhà kho chứa vải và sản phẩm bán online.
Thảo ngoài giờ học thì phụ Nga việc quản lý và phát triển trang web phục vụ cho việc kinh doanh.
Bữa cơm cuối năm chuẩn bị đón giao thừa, tôi khui chai wine đỏ chia đều mời vợ chị, vợ em. Cả nhà ăn uống vui vẻ, tôi nói:
– Tối nay hai vợ qua phòng của anh cùng đón xuân nhá. Lâu lắm rồi anh không được ngủ chung với hai vợ đó.
– Ừ, mình làm một cái sướng hai năm anh há!
– Nhưng anh phải nhẹ nhẹ thôi, chỉ còn hơn một tháng nữa là em với chị Nga sanh rồi. Bụng chị Nga lớn quá chắc thằng nhỏ sinh ra lớn lắm đây.
– Nói mới nhớ, qua tết chắc em phải mướn người phụ em đi lại giao nhận hàng và trông coi việc gia công mẫu… này nọ.
– Anh nghĩ phải thế thôi cho em đỡ vất vả.
– Vâng qua tết em sẽ đến mấy trung tâm dịch vụ tìm mướn người.
… Bạn đang đọc truyện Thân cư thê tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/01/truyen-sex-than-cu-the.html
Nga và Thảo đều sinh con trai, ngày trước ngày sau, cả hai đều mẹ tròn con vuông. Vì là bệnh viện tư nên tôi đóng tiền xin cho cả hai ở đó đúng 10 ngày mới đón về.
Về đến nhà là Nga giao con cho tôi trông, rồi đi kiểm tra lại hết các khâu của công việc kinh doanh ở nhà. Khi quay trở lại cho con bú, khuôn mặt Nga rất vui, tấm tắc khen:
– Con bé trợ lý không những siêng năng, chu đáo mà còn rất giỏi trong việc bán hàng nữa. Trong có 10 ngày nó bán sạch được hết những lô hàng trước đây bị khách chê này chê nọ.
– Em có ý này, xin ý kiến của anh, chúng ta có 1 phòng ở dãy nhà kho dự định làm phòng bảo vệ, nếu anh đồng ý em sẽ cho con bé vào ở đó. Một là nơi trọ con bé vừa thuê luôn bị trộm cắp, hai là em bận bịu con nhỏ sẽ cần con bé đỡ đần nhiều hơn trước, nhất cử lưỡng tiện.
– Điều đó không sai, nhưng em đã nắm rõ được nhân thân của cô bé đó chưa, vào thì dễ mà ra thì khó đó em.
– Lý lịch thì không chắc lắm, nhưng tính tình thì đôn hậu, thẳng thắn, lễ phép, em đã thử nhiều lần, chắc chắn em không nhìn lầm người đâu.
Một hôm tôi về sớm hơn thường lệ, chỉ thấy Nga đang bận rộn nơi bàn làm việc.
– Thảo và con đi ra ngoài hả em?
– Thảo chiều nay có lớp anh. Hôm nay trời mát em nhờ cô trợ lý đưa con ra ngoài công viên chơi, anh lại đây em cho xem cái này.
– Ôi, vợ anh đẹp quá, ai chụp cho em với Thảo vậy?
– Ý kiến của cô bé trợ lý đấy, cô bé bảo em và Thảo cần gì phải thuê người mẫu để quảng cáo các mẫu thiết kế, hai chị cứ đóng vai người mẫu để em chụp hình cho, rồi làm slideshow đưa lên trang web của mình sẽ không sợ bị đụng hàng.
– Cho anh thưởng thức người mẫu xinh đẹp của anh trước được không?
– Hứ anh chỉ được thế là giỏi.
Miệng nói thế, nhưng Nga vẫn đứng lên. Tôi bế xốc vợ lên đi vào phòng ngủ của tôi. Nhanh chóng hai đứa cởi hết quần áo lên giường, tôi nằm cho Nga bú cặc trong khi tôi xào nắn hai bầu sữa căng tròn. Nga bò lên trên đưa hai mông và lồn sát vào mặt tôi, tôi vỗ vỗ hai mông ấy rồi từ từ đưa lưỡi vào lồn Nga hết liếm láp lại bú mút hột le. Nga rên lên vì sướng, nằm xuống ôm hai cẳng chân đưa lồn lên cao cho tôi đụ. Đưa cặc vào tôi nhấp nhấp phát một rồi tăng dần, cứ thế cho đến lúc tôi bắn đầy vô lồn cùng tiếng rên sung sướng của cả hai vợ chồng. Đụ nhau xong Nga dường như vẫn còn ngây ngất sướng trong lồn, nên khi vào tắm Nga lại ôm tôi nút lưỡi, rồi ngồi xuống bú cặc tôi một hồi nữa.
– Hôm nay Thứ sáu là phiên em đó nha, giờ anh nằm ngủ một lát rồi ra ăn tối. Đêm nay anh phải trả đủ bài cho em đó.
Tôi hiểu rõ Nga muốn gì, bởi từ sau kỳ đi Phan Thiết về, vợ chồng chúng tôi cùng đồng ý với nhau: Ngày thứ Ba là của tôi và Thảo, ngày Thứ Sáu là của Nga và tôi, những ngày còn lại thì cho tôi được nghỉ để gìn giữ sức khỏe phục vụ lâu dài cho lồn của hai vợ!!! Riêng Chủ Nhật nếu có gì đặc biệt hưng hứng, hai vợ sẽ cùng chăm sóc cho con cặc của tôi.
Buổi tối sau khi cơm nước xong, Thảo đưa 2 con về phòng riêng ngủ chung dành sự riêng tư cho tối và Nga, vì đêm nay là đêm thứ Sáu.
Bên nhau nằm trên giường thủ thỉ, tôi và Nga cùng chia sẻ những vui buồn, may mắn hay khó khăn trong công việc hằng ngày của nhau.
– Anh không tham gia trực tiếp vào việc kinh doanh của em, không phải là anh không quan tâm. Có điều anh muốn để cho em độc lập trong mọi dự tính và công việc của mình, bởi em vốn là người có tính độc lập và tự chủ rất cao nên anh phải tôn trọng điều đó.
– Em hiểu, em hiểu mà. Ngày mai, Thảo sẽ giúp em đưa slideshow lên trang web, nếu có kết quả tốt chúng em sẽ làm một video catwalk quảng cáo ngắn để thử nghiệm vào tuần tới.
– Thế phải thuê người làm à?
– Không, tất cả đề xuất này là của cô Trợ lý, em thấy cũng hợp ý. Em và Thảo vẫn là người mẫu, gái một con mà anh, nếu cần em yêu cầu cô Trợ lý lên sàn luôn, em nghĩ cô bé có body còn đẹp hơn em và Thảo. Tụi em tự biên tự diễn hết từ biên kịch, đạo diễn, quay phim… làm video.
– Hai vợ xinh của anh lên quảng cáo đẹp như tranh tố nữ, kiểu này chắc có ngày anh mất vợ quá, hic.
– Ghen hả.
Nga nắm cặc tôi day day, tôi bóp mạnh vào vú Nga bắn ra mấy tia sữa trắng nóng hổi vào miệng, rồi ngậm luôn đầu vú bú như trẻ con bú vú mẹ. Nga bảo tôi bú luôn vú bên kia cho vú bớt đau vì căng sữa. Chờ đến khi tôi vừa buông vú ra, Nga ư ư kéo tôi lên:
– Thôi đừng bú nữa, đụ em mau đi anh, lồn em nứng thèm anh đụ từ chiều đến giờ.
– Ù, hôm nay lồn em nóng dễ sợ. Tôi kêu lên khi đút cặc vào trong.
– Tai anh đó, lúc anh bế em vô phòng, làm em nhớ lần đầu tiên anh cũng bế em vô phòng như vậy.
– Anh cũng vậy, thấy hình em mặc mấy mẫu áo ngủ là cặc anh ngỏng lên liền.
– Hư ghê, em cho hai chân vô kẹp lại để anh đụ cho sướng nha.
– Anh sướng hay em sướng?
– Thì cả hai. Vậy mà cũng hỏi. Mạnh lên đi anh.
“Phạcch… phò… aaa… ạch… phò… aach… phaaaạch…”
– Anh nằm xuống đi cho em đụ anh với.
– Chờ… ơơ… ạch… chạch… chạch chạch, au. Au. Aaaa… au, em ra, em ra, bú đi anh, bú lồn em đi anh.
Nga quỳ lên trườn tới cho nước lồn nhỏ xuống từng hụm từng hụm vào miệng tôi đang mở to chờ. Không thấy nước lồn xuống nữa, tôi kéo Nga ngồi thấp xuống, ngóc cổ lên mút ngay vào lỗ lồn.
– Thôi anh, thôi anh, lồn em sướng lắm rồi. Em mệt rồi, cho em nằm tí đi.
Nằm ôm Nga bóp hai bầu vú, áp con cặc còn cứng ngắc của tôi vào mông, vào đít Nga cạ cạ một hồi.
– Em hết mệt rồi, đụ em nữa cho em sướng đi anh.
Suốt đêm, tinh trùng của tôi chỉ bắn ra có hai lần nhưng đầu cặc thì thốn thốn tới tận dái do những cú dập lồn xuống như búa tạ của Nga. Chưa bao giờ tôi thấy Nga hưng phấn đến như thế, sau mỗi lần cưỡi ngựa, nước lồn ra từng hụm, Nga lại nằm xuống nghỉ một lát mới cho đụ tiếp. Buổi sáng khi rời khỏi phòng ngủ, Nga kéo luôn tấm khăn trải giường mang bỏ vào máy giặt nhưng không thể giấu đi niềm hoan lạc lẫn thẹn thùng trong ánh mắt.
Tối thứ Ba của tuần tiếp đó, tôi vào phòng ngủ của Thảo nằm nhắm mắt giả vờ ngủ. Khi Thảo vừa thay đồ ra để mặc vào áo ngủ chuẩn bị tắt đèn, tôi liền nhổm dậy đến sau lưng kéo áo ngủ ra khỏi đầu rồi bế vợ em đặt lên giường. Lấy chiếc ghế ngồi bên cạnh.
– Em ngủ đi cho anh ngồi ngắm vợ xinh của anh nhé.
Chờ một lát, tôi đứng lên áp tai vào ngực vờ nghe ngóng, rồi hun phớt lên hai đầu vú đã cứng lên như hạt đậu phộng, xong quay về ghế ngồi nhìn. Tôi làm như thế đến lần thứ ba thì Thảo hét lên:
– Anh mà không mau lên đây là em đè anh ra hiếp liền bây giờ đó, nãy giờ anh trêu em nứng lắm rồi nha. Lồn em ra ướt nhẹp rồi nè, em bắt đền anh đó, tối nay em đụ cho anh mai hết đi làm luôn.
Đúng như điều tôi trông chờ, Thảo hừng hực đụ tôi rồi bò ra vịn đầu giường chổng mông đưa lồn bắt tôi bú trước khi tôi cho cặc vào doggy. Lồn Thảo vẫn bót như những ngày chưa sanh con, suốt đêm tôi với Thảo quần nhau làm tung cả chăn, gối và khăn trải giường xuống đất.
Một hôm được ngày nghỉ lễ, tôi nằm nướng đến gần trưa nghe tiếng con khóc mới dậy. Đang ngồi chơi với hai thằng cu trên ghế sofa thì Thảo cầm laptop đến ngồi xuống bên cạnh.
– Anh xem vợ chị, vợ em Catwalk nè, không thua người mẫu nha.
Quả thật, từng bộ, từng bộ trang phục đủ các thể loại được vợ chị show diễn một cách chững chạc đầy quyến rũ, rồi vợ em cũng không hề kém cạnh với những cái lúng liếng trẻ trung chết người. Khi hình ảnh của cô trợ lý trong những bộ váy trẻ trung dành cho tuổi teen thì tôi gần như há hốc ra mà chết đứng, Cô bé trợ lý của vợ tôi không ai khác: Dung nhi.
Cả tuần sau đó, người tôi bần thần không biết nên phải làm gì vào lúc này, Gặp Dung nhi ư? Gặp Dung nhi để nói gì? Gặp Dung nhi để hỏi gì? Nếu cứ im lặng thì sao? Giải pháp nào là tốt nhất cho Dung Nhi? Dung nhi đến làm việc với Nga là vô tình hay hữu ý…
Nội tình giữa tôi và Dung nhi liệu Nga và Thảo có thể đã rõ hay chưa? Tại sao biết? Tại sao lại không? Tôi đã làm gì sai và sai ở chỗ nào? Nếu sai liệu Nga và Thảo có tha thứ cho tôi không?
Ngổn ngang hàng trăm câu hỏi đến trong đầu của tôi, nhưng tôi vẫn chẳng thể tìm ra câu trả lời. Hàng ngày đi làm về tôi chỉ biết ôm hai con ra ngồi xuống đất chơi đùa để khuất lấp đi cái tâm sự canh cánh đang ở trong lòng.
Rồi tôi chợt hiểu rằng tôi càng bận tâm suy nghĩ là bởi tôi cũng rất yêu Dung nhi, Dung nhi đến làm mọi việc ở đây, không mưu cầu một đòi hỏi gì cho Dung nhi, Ngoài tấm chân tình chỉ vì yêu tôi, muốn nhìn thấy tôi sống trong hạnh phúc, Dung nhi hoàn toàn không có lỗi gì ở đây, yêu là có tội sao? Tôi, chính tôi phải nói ra điều đó để minh bạch cho Dung Nhi.
Tối thứ Bảy đó, sau bữa cơm, ngồi lại ôm hai con trong lòng tôi đã kể lại cho Nga và Thảo từng chi tiết một câu chuyện giữa tôi và Dung nhi.
– Từ lúc khuyên anh nên về xin lỗi em và nên thuận theo những gì em đưa ra… Anh đã không hề quay lại gặp Dung nhi. Đến giờ này, anh cũng vẫn không hiểu tại sao Dung nhi biết được ngày giờ và địa điểm tổ tiệc cưới của chúng ta, mà đến đúng lúc để trao hoa mừng.
– Anh lúc nào cũng gọi chị Dung là Dung nhi thích ghê. Em cũng muốn anh gọi em là Thảo nhi được không?
– Anh có nhớ lúc trao bó hoa cho em, Dung nhi nói gì không?
– Sao anh quên được,”chúc chị trăm năm hạnh phúc”.
– Anh ơi, anh có yêu chị Dung không? Thảo nhẹ nhàng hỏi.
– Đến bây giờ anh nghĩ câu trả lời là”có”.
– Thế sao không cưới Dung nhi đi? Nga tỏ vẻ dỗi.
– Bởi anh chưa bao giờ nói với Dung nhi rằng: “Anh yêu em”, như anh nói với em. Anh cũng chưa bao giờ nói với Dung nhi rằng: “Em làm vợ anh nhé”, như anh nói với em.
– Anh ơi chị Dung tốt với em lắm, anh bằng lòng cho chị Dung làm bảo mẫu cho hai con của mình nha. Thảo cầm tay tôi nói như xin.
– Thôi được ngày mai em sẽ làm việc lại với Dung nhi, nếu cần chúng ta sẽ giúp cô ấy một khoản nhỏ nào đó và cho thôi việc, anh nghĩ sao?
– Dung nhi làm việc cho em hay không làm, anh không can dự. Điều duy nhất ở đây anh muốn nói là anh biết Dung nhi đến đây dù vô tình hay hữu ý, cũng không hề mang ý định hay mưu đồ xấu xa trục lợi gì nhắm vào hai em hay gia đình chúng ta. Nếu có tội thì tội của Dung nhi chỉ là ở một chữ “yêu”.