Phần 13
Chở hai mẹ con Gia Thư đến bến tàu thì Nông quay xe trở về, vì bà Lê mang trong mình giọt máu của gã nên gã không thể mặt dày lấy hết tiền của hai mẹ con bà được, làm ở nhà đại tá Mạnh vài năm, gã cũng tích lũy được một số tiền nho nhỏ, trong nhà còn nhiều tài sản lớn mà bà Lê không thể mang theo, gã định sẽ bán nhanh dù biết sẽ bị ép giá đến thấp nhất.
Có được số tiền, Nông dự định sẽ trở về bản làng xưa mua hết đất đai cả bản rồi làm trưởng bản, từ đó gã sẽ trở thành người có quyền cao nhất như lão trưởng bản bây giờ, tha hồ mà tung hoành với những cô gái trẻ, còn ai dám chống lại gã nữa chứ, Nông cứ ngỡ như thời đại chưa thay đổi.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: wWw.TuoiNung.Com
“A… cứu tôi… có ai không…”
Đang lái xe chạy băng băng về nhà, Nông nghe tiếng hét của một cô gái trong ngõ làm gã giật mình, hình như là tiếng của Thủy, tiếng của cô rất đặc biệt vì nó hơi trầm nên gã đặc biết nhớ, cái thân hình khêu gợi với cặp ngực khủng kia vẫn còn lởn vởn trong đầu gã, cứu người đẹp xong rồi đòi người đẹp trả ơn còn gì bằng. Nông nhấn thắng rồi xuống xe kiếm một cây gỗ vừa tay chạy nhanh trở lại cái hẻm phát ra tiếng Thủy kêu cứu.
Trong cái hẻm nhỏ bốn tên quần áo rách rưới đang vây quanh Thủy, một tên khác cầm dao đang lục lọi cái túi của cô.
“Trong đó có ít tiền, tôi chỉ có chừng đó thôi, các anh lấy được thì để tôi đi” Thủy hoảng sợ nhìn mấy tên đang nhìn vào người cô với ánh mắt thèm thuồng, chính quyền VNCH sắp không giữ được SG nữa nên lực lượng trị an không còn khiến trộm cướp hoành hành, cô đang đi xích lô tiến đến Đại Sứ Quán Mỹ thì gặp bọn cướp này, tên lái xích lô cũng ‘rất nghĩa khí’ khi ngay lập tức bỏ chạy để lại cô.
“Con này ngon vãi… nhìn qua là biết một quý bà sang trọng rồi… loại đàn bà này được một lần đút vào thì chết cũng đáng… hắc hắc” Tên cầm dao lục xong cái túi thì đưa ánh mắt trở lại nhìn vào thân hình khêu gợi của Thủy.
“Bốp… Bịch” Đang định ra lệnh cho đám đàn em thì gã gục xuống bởi một cây gỗ đập vào đầu, Nông với sức khỏe trời cho súc thế nãy giờ tìm cơ hội ra tay, trong 5 tên thì chỉ có tên cầm dao là nguy hiểm, bọn còn lại thì rách rưới gầy tom teo ốm yếu nên Nông cũng chả quan tâm, lợi dụng lúc gã quay đi thì Nông ra tay nhanh chóng đánh gục gã.
“Cút ngay mấy thằng cắc ké này” Nông cầm cây gỗ xông tới hét to làm bốn tên hoảng sợ, nhìn đại ca nằm chổng vó dưới đất chúng nào còn có can đảm đánh nhau, chúng nhanh chóng vắt chân lên cổ chạy đi.
“Cô không sao chứ?” Nông nhìn bọn chúng rời đi xong mới đưa mắt qua nhìn Thủy, hai mắt gã muốn cháy lên khi nhìn vào cơ thể kiều diễm kia, hôm nay cô diện bộ sườn xám bó sát cơ thể làm cho chỗ nào cần lồi thì lồi, chỗ nào cần lõm thì lõm. Cặp ngực như muốn phá tan lớp áo mà ra còn chưa đủ khi bộ sườn xám của cô xẻ cao tới gần mông làm toàn bộ cặp đùi trắng bóng của cô hiện ra bên ngoài khiến người ta nhìn vào là muốn phạm tội rồi.
Thủy cảm nhận ánh mắt dâm tà của Nông, cô càng ưỡn ngực, bước rộng chân ra để Nông nhìn kỹ cặp đùi mình hơn.
“Không ngờ được anh Nông cứu… xem ra anh đúng là cứu tinh của cuộc đời tôi nha” Thủy liếm môi liếc nhìn Thủy kiều mị.
“Ô… tôi nhớ mình mới gặp cô Thủy lần đầu tiên ở ngoài nha” Nông ngạc nhiên.
“Không phải anh Nông lần trước cứu cái lỗ nhỏ nhắn của người ta khỏi ngứa sao… hôm nay lại còn cứu người ta khỏi bọn cướp… anh muốn tôi phải trả ơn anh thế nào đây” Thủy vừa nói vừa đặt tay lên ngực Nông mà sờ mó khiêu khích.
“Lần trước tôi cứu cái lỗ nhỏ nhắn của cô Thủy… bây giờ chỉ cần cô Thủy cứu khúc thịt bé nhỏ của tôi khỏi sự cô đơn được không?” Nông cười mỉm nhìn Thủy”
“A… vậy thì đơn giản rồi… người ta cũng muốn lắm nha” Thủy tiến sát lại gần thì thầm vào tai Nông, tay ở dưới đã bóp bóp con cặc gã bên dưới.
Vài phút sau, trong một cái hẻm vắng người, hai thân thể đang dính sát với nhau làm những động tác nguyên thủy nhất của loài người. Thủy đang trân truồng chống tay lên tường để Nông từ phía sau lấp đầy lồn cô bằng con cặc to dài của gã.
“Bạch… a… tuy không còn khít những mà các thớ thịt co bóp bên trong liên tục cũng sướng vô cùng… bạch… bạch… nói xem bên kia cô Thủy một ngày bị địt bao nhiêu lần” Nông vừa nắc vừa thò tay bóp cặp vú to như hai trái bưởi của Thủy mà trêu chọc cô.
“Hihi… ở đây mà kiếm được một con cặc khủng như anh Nông đã là không tệ rồi, bên kia thì tôi buổi tối phải đi tiếp khách cho cha nuôi, mà bên đó thì bọn nó uống sữa, ăn thịt từ nhỏ nên con cặc nào cũng to dài như cái dùi cui vậy… hihi… người ta trước cái lỗ cũng nhỏ nhắn lắm nhưng mà qua thời gian dài bị địt nên mới rộng như vậy… bạch… bạch… anh Nông sẽ không chê người ta chứ”
“Hắc hắc… thể cô Thủy có được gọi là một con điếm không nhỉ… một đêm bị bao nhiều người địt như vậy… nói xem cha nuôi cô thì sao… gã có địt cô thường xuyên không… bạch… bạch”
“Bạch… bạch… hihi… ông ấy chán tôi rồi… lão chơi tôi suốt vài năm… bất cứ tư thế gì gã muốn, bất cứ khi nào và ở đâu… tôi trở thành món đồ chơi chỉ biết banh lồn và lỗ đít ra cho gã địt… hihi… giờ lão chán rồi nên để tôi đi tiếp khách cho lão… bạch… bạch… đúng rồi… mạnh nữa lên” Thủy vừa rên rỉ vừa nhớ lại…
“Bị địt nhiều như vậy nên cô về đây không có con cặc nào nên cô khó chịu phải không… bạch… bạch không… bạch… bạch…” Nông tiếp tục trêu chọc.
“Tất nhiên, người ta đã quen với mỗi ngày phải ít nhất 3 con cặc chơi nát hai cái lỗ phía dưới nha… hừ… bạch… nếu không phải do tên kia chết đi thì tôi đã không phải về đây… bạch… bạch… ngoài con cặc tạm được của anh Nông thì con lại chả đáng để có thể tiến vào lồn tôi… hihi… bạch… bạch”
“A… bạch… bạch… thế tôi phải xin lỗi cô Thủy rồi… hắc hắc… a… sao tự dưng bót thế này… đã quá… bạch… bạch”
“Anh nói vậy là sao… bạch… bạch… bạch… địt tôi mạnh vào… nói đi… sao anh lại nói vậy” Thủy nũng nịu hểnh mông ra sau đón nhận những cú nắc của Nông, cô còn thò một tay xuống xoa bóp hai hòn dái của gã làm gã sướng đến tê người, Nông không nhận ra trong giọng nói của cô đã có một chút khác thường.
“Hắc hắc… bạch… bạch… tên thiếu tướng ấy… chính tôi đã ra tay… vì một người đàn bà… tôi đã giết gã… hắc hắc” Nông cười to nắc nhanh, VNCH gần sụp đổ rồi thì gã còn gì mà phải sợ nữa, có khi quân đội miền Bắc còn trao thưởng cho gã không biết chừng.
“A… bạch… bạch… thì ra là anh Nông nha… hại người ta phải về đây chịu tang… địt mạnh vào… mạnh nữa lên… địt nát cái lồn em đi… cho tử cung em ngập tràn tinh dịch của anh đi”
Thủy tự nhiên điên cuồng lắc hông phối hợp với từng cú nắc của Nông, nhìn cặp mông to nảy nở gợn sóng và hai bầu vú trắng nảy tưng tưng trước nhịp nắc của mình, Nông cành hưng phấn.
“A… sướng quá… anh ra hết trong em nhé… bạch… bạch… quả à cái lồn của một con điếm cao cấp… thật tuyệt… bạch… bạch… ư… tới… aaaaa” Nông đang chìm trong khoái lạc xuất tinh vào lồn Thủy thì gã trợn trừng mắt nhìn vào người đàn bà trước mặt mình, lúc gã đang lên đỉnh thì ngay lúc đó một cây bút mực đâm sâu vào cổ gãi, ngay chỗ động mạch chủ làm máu phun ra thành vòi.
Nông lấy tay bị lấy vết thương trên cổ mà ngã ngửa ra sau, con cặc gã vần con đang giật giật xuất tinh trong không khí, gã đang cảm thấy sự sống của mình trôi qua từng giây, từng giây.
“Nghe này thằng chó… dù sao đó cũng là chồng tao… mày cứu tao một lần… tao cho mày địt hai lần xem như trả ơn… còn giờ thì tao phải báo thù cho chồng tao… tạm biệt nhé” Thủy mặc lại bộ đồ rồi bước lại gần chỗ Nông đang ôm cổ thì thầm vào tai gã.
Nghe tiếng giày cao gót càng lúc càng xa, Nông lịm dần đi, không biết trước lúc gã chết có thấy hối hận vì những gì mà gã đã làm không.
Trở về với mẹ con Gia Thư, sau khi lên tàu không thành, hai mẹ con trở về lại căn nhà, hai người không thấy Nông nên cũng hơi bất ngờ, bà Lê cảm thấy thiếu một cái gì đó, có lẽ là cảm giác có đàn ông trong nhà, nhưng mà hai người không còn bị bắt phải phục vụ tình dục một cách bệnh hoạn nữa nên cuộc sống bình dị cứ thế mà trôi qua.
Vài tháng sau, bà Lê dùng hết tài sản kiếm được hai suất vượt biên qua Thái Lan bằng đường biển, ngồi trên chiếc ghe là hàng chục người chen chúc nhau, ước mơ về một vùng đất mới, Gia Thư nhìn cái bụng ngày một to ra của mẹ mà chảy nước mắt, nếu không có bà chắc cô cũng phải mang trong mình đứa con con của.
Lau đi nước mắt, Gia Thư nhìn đường chân trời đỏ rực khi hoàng hôn xuống, cô nhớ về hồi nhỏ được đi biển với ba và mẹ, có lẽ là những kỷ niệm đẹp nhất của cuộc đời cô, biển khi ấy thật đẹp, cái nhìn trìu mến của cha bà nụ cười yêu thương của mẹ, nếu được ước 1 điều, có lẽ cô sẽ ước được sống mãi mãi trong khoảnh khắc đó, không bao giờ lớn lên.
“Có một chiếc ghe đang chạy tới chỗ chúng ta” Một người chỉ về một điểm đen phương xa làm mọi người bị chú ý.
“Chắc cũng như chúng ta, ghe họ chạy nhanh thật” Nhìn chiếc ghe đang tiếp cận ngày một gần, vài người thốt lên.
Gương mặt mọi người từ bình thản dần trở nên căng thẳng, chiếc ghe càng đến gần họ lại cảm thấy điều xấu, hình như toàn là đàn ông ở trần da rám nắng bên trên, họ không giống dân vượt biên chút nào.
“Không ổn rồi, mọi người bình tĩnh, đừng manh động” Người lái ghe hô to trấn an mọi người.
“Cộp… cộp” Vài phút sau, chiếc ghe lạ đã cập vào mạn sường chiếc ghe chứa hàng chục người vượt biên, ba tên nhanh chóng nhảy qua.
“Mấy anh từ từ có gì nói” Người lái tàu cố gắng tươi cười tới trước mặt ba gã đàn ông xa lạ, gã biết chuyện không ổn thật rồi, nghe đồn vùng biển này dạo gần đây có cướp biển hoành hành.
“Phốc… Bịch” Cái đầu người lái tàu lăn lông lốc trên sàn, ông vẫn đưa tư thế bắt tay với gương mặt tươi cười trên khuôn mặt, mọi người kinh hãi trợn mắt há mồm với màn kinh dị trước mắt.
“Cha… bọn khốn” Một thanh niên cầm mái chèo nhào tới bọn đàn ông man rợ vừa chém đầu người cha mình.
“Phốc… Bịch” Vẫn hai tiếng âm thanh ghê rợn, thêm một cái đầu rơi xuống, lăn lông lốc đến chân một người phụ nữ làm bà sợ quá ngất đi.
“Bịch… bịch… bịch…” Lại thêm vài tên nhảy lên, một gã cao to thắt lưng có dắt khẩu súng cười to nhìn chăm chú vào những người phụ nữ trên chiếc ghe nhỏ.
Bọn chúng bô lô bô la gì đó với nhau mà mọi người không hiểu được, vài phút sau tên chỉ huy rút khẩu súng ra nhằm mọi người nổ súng.
“Đoàng…” Một cô gái trẻ trúng đạn ngã xuống khi gương mặt còn chưa hết bàng hoàng, gã kết thúc một tính mạng không mút chút do dự, lại thêm vài người không chịu được ngất xỉu.
Một tên cầm dao và một cái bọc đi tới chìa ra trước mặt mọi người hất đầu ra hiệu.
Mọi người hiểu ý gã muốn gì, nhanh chóng toàn bộ tài sản mang theo của nhóm người đều rơi vào trong cái túi kia, bà Lê cũng bỏ sợi dây chuyền mà Mạnh tặng bà lúc đám cưới vào.
“A… đừng… tôi đã đưa hết cho các người rồi còn gì” Một người phụ nữ hét lên khi bị kéo xềnh xệch đi.
“…@#$@$…” Tên cầm đầu cười to nói gì đó rồi xé toạc áo bà ra trong tiếng la hét.
“Không… đừng… bọn súc sinh… đồ khốn nạn” Bà vùng ra chửi vào mặt tên cầm đầu rồi chạy về đám người phía sau.
“Đoàng… bịch” Một lỗ máu trên trán người phụ nữ, bà ngã xuống, giấc mơ về cuộc sống mới của bà chưa được thực hiện thì đã kết thúc ngoài biển.
“Bủm” Hai tên tiến tới lôi xác bà ném xuống biển như ném một con vật, bọn chúng đã quen với những việc như vậy, chống đối là giết, chúng cũng chả để ý đến sống chết của đám người ngoại quốc này.
“A… cứu con… mẹ ơi… cứu con” Một cô bé bị lôi ra, mẹ của cô kinh hoàng nhưng chỉ dám nhắm mắt, bà sợ cả bà và con sẽ bị giết, còn nỗi đau nào hơn khi chứng kiến con gái sắp bị làm nhục trước mắt mà không thể làm gì.
“Soạt… Soạt” Áo quần cô bé nhanh chóng bị xé toang, hai gã ghì chặt cô để tên cầm đầu cởi quần lấn tới, con cặc đen hôi thối được gã lôi ra ngoài nhìn buồn nôn kinh khủng.
“Haha” Gã cười ghê rợn, trong tiếng khóc sợ hãi của bé gái bắt cô bé dạng chân rộng ra đè đầu cặc vào cửa lồn cô.
“A… đau quá… đừng… huhu… mẹ ơi… con đau quá… mẹ ơi… a…” Cô bé đau đến há hốc mồm, bên dưới cô như muốn nứt ra khi thứ to lớn kia chen vào bên trong.
Tên cầm đầu gào rú như giả thú, gã đâm đến lút cán mới chịu dừng lại, cái khe lồn của bé gái khít quá làm gã sướng đến tê người.
“Đừng… nó chết mất… xin ông…” Thấy con mình đau quá ngất đi, bà mẹ bất chấp tất cả nhào tới ôm lấy con mình.
Đang cảm giác sung sướng vì cái lồn non tơ khít rịt, tên cầm đầu thấy người đàn bà tới phá đám thì tức giận.
“Đoàng… bịch” Người đàn bà xấu số ăn một phát đạn vào đầu ngã xuống trong sự sợ hãi đến cùng cực, cô bé cũng tỉnh lại bởi tiếng súng nổ, nhìn thấy mẹ đang nằm không nhúc nhích giữa vũng máu, cô bé kinh hoàng nhào tới ôm lấy mẹ mặc kệ cơn đau phía dưới.
Nhìn thấy món đồ chơi đang bao bọc con cặc bỗng dưng rời đi, tên thủ lĩnh điên lên cướp lấy con dao từ tay tên đàn em bước tới chém xuống, lại một thân thể không đầu nữa xuất hiện trên chiếc ghe nhỏ.
Nhìn cảnh tượng thảm thương kinh dị, những người còn sống không kìm nổi nước mắt, tay cô bé còn đang ôm lấy thân thể mẹ mình, Gia Thư và bà Lê nước mắt đã sớm lưng tròng.
“A… đồ khốn… trước sau gì cũng chết… tao giết mày” Một người thanh niên không thể kiềm chế được nhào tới cắn vào cổ tên thủ lĩnh bất kể sống chết. Có người đi trước thì những người khác cũng nhào theo sau, đằng nào cũng chết, kể cả đàn ông và đàn bà, tay vớ được cái gì thì xài cái nấy, không có gì thì xài bản năng nguyên thủy nhất của con người là cắn xé, ngay cả Gia Thư cũng vớ được cái cây thủ hộ trước người bà Lê ngăn ngừa tên điên nào xông tới.
Nửa tiếng sau, cái ghe đã trở thành địa ngục trần gian, khắp nơi là các thân thể không nguyên vẹn, rất may phần thắng thuộc về phía những con người vùng lên tìm kiếm sự sống. Trên ghe chả ai biết phương hướng để điều khiển ghe, những người còn sống chỉ còn cách cho thuyền chạy về một hướng nào đó, hy vọng gặp được một cái thuyền nào khác tốt bụng.
Đến tối, một hòn đảo xuất hiện trong tầm mắt mọi người, họ đã rất mệt và đói rồi, mọi người thống nhất là ghé vào đảo để kiếm thức ăn và nước uống, sau này họ mới biết đó là một trong những quyết định sai lầm nhất trong cuộc đời.
“Bõm… bõm… bõm” Ghé vào đảo lúc thủy triều đã dân cao, mọi người mệt mỏi lội nước biến đi vào, họ mừng rỡ vì nhìn thấy những anh đèn leo lắt ở phương xa và trên núi, ắt hẳn đảo này có người sinh sống.
“Mẹ… có người… sẽ có nước uống và thức ăn” Gia Thư mừng rỡ nói với mẹ mình, bà đang có thai nên.
Đám người tiến nhanh về phía ánh đèn.
“Bốp… bốp… a… bịch… bốp” Hơn chục bóng đen từ những cái cây hai bên đường xông ra đánh gục nhóm người, Gia Thư cũng gục xuống, giấc mơ về miền đất hứa đã xa vời, ước muốn có được ít nước và thức ăn giờ đây cũng vụt tắt đi.
“Chít… chít… chít” Tiếng chim hót ríu rít làm Gia Thư tỉnh lại, cô cảm thấy đau nhức khắp người, bỗng nhiên cô mở to mắt, cô và mọi người bị đánh, Gia Thư nhanh chóng lia tầm mắt tìm mẹ.
“Bẹp… bẹp… bẹp…@#$@… bẹp… ư… a… ư” Gia Thư kinh hãi nhìn thấy một tên đang đè mẹ cô nằm ngửa, hai chân giang rộng ra rồi nắc con cặc vào trong lồn bà, hình như bà vẫn còn chưa tỉnh lại.
“Hai mẹ con này đúng là hàng cực phẩm, lâu rồi không có hàng như thế đến đây… hắc hắc…” Thật bất ngờ một tên người Việt đang vừa rít điếu thuốc vừa nhìn đồng bọn địt bà Lê, con cặc gã đã ỉu xìu xuống nhưng vẫn còn một ít tinh dịch dính bên trên, chắc hẳn là vừa tham gia ‘trò vui’ mới xong.
“Không… xin anh… bà ấy đang có thai… xin anh… để tôi… để tôi thay bà ấy” Gia Thư hướng đến tên người Việt hét lên cầu xin.
“Sao cô em không nhìn lại mình đi… hắc hắc” gã nhìn cô cười khinh bỉ làm Gia Thư run lên, đến bây giờ cô mới cảm nhận được có thứ gì vẫn đang rỉ ra từ lỗ đít và lồn mình, nhìn xuống bên dưới, cô muốn ngất đi khi tinh dịch đã chảy ra một vũng lớn trên nền nhà từ hai cái lỗ của mình, đủ biết bọn chúng đã ra trong cô nhiều đến thế nào.
“Tôi còn có thể… để tôi đi… xin anh” Gia Thư bất chấp gào lên trong tuyệt vọng, để bọn chúng ra bên trong cô vài lần nữa thì có gì khác đâu.
“Nếu em lại đây bú cu cho anh làm cho anh sướng lên thì không biết chừng… haha” gã cười lên trêu chọc cô, nhìn hai cái lỗ ngập tràn tinh dịch, gã cũng chả muốn đút vào nữa dù cơ thể cô vẫn đẹp mê người.
Gia Thư cố lê lết thân thể rã rời của mình đến dưới chân gã, cô thè lưỡi ra bắt đầu liềm mút hai hòn dài hôi thối của gã, tay thò lên tụt bao quy đầu của gã xuống rồi xóc lên xuống nhè nhẹ.
“A… không ngờ có nghề… phải chăng thằng nào đã huấn luyện cô em… hắc hắc”
Gia Thư mặc kệ, cô tập trung vào làm gã sướng, cô muốn cứu mẹ, cô bắt đầu xoắn lưỡi lên thân cặc rồi dừng ở đầu rùa gã, cô bắt đầu vừa bú vừa đánh lưỡi vào đầu khấc trong miệng mình làm cho nó cương cứng trở lại.
“A… đã thật… hắc hắc… nhanh nào… mút mạnh vào… đúng rồi… a” Gã sướng lên khi con cặc được ra vào trong một cái lỗ mềm mại ấm nóng mút chặt, lại còn cái lưỡi không ngừng xoắn mạnh lên đầu rùa làm gã tê tê vì kích thích.
Gia Thư biết gã sướng rồi, cô cầm lấy hai hòn dái gã mà xoa bóp và càng mút mạnh hơn nữa.
“A… tao ra… con đĩ uống hết đi… rơi ra một giọt thì mẹ mày sẽ bị địt thêm một giờ” Gã cười gằn nắm chặt lấy đầu Thư rồi nắc nhanh vào họng cô.
Gia Thư run lên, cô cố gắng kìm nén cơn buồn nôn vì nghẹn mà há miệng to cố gắng đẩy con cặc kia vào sâu nhất, chỉ sau hơn chục cú nắc, gã đã lên đỉnh, Gia Thư vội vàng mút mạnh con cặc đang run rẩy xuất tinh kia mà nuốt ừng ực.
“Hắc… đúng là con đĩ… haha…@#$#” Gã nói gì đó với tên đang nắc vào lồn bà Lê làm gã khựng người lại, tiếc nuối rút con cặc ra rồi rời đi trong bực tức.
Gia Thư vội vàng chạy lại cạnh mẹ, chỉ cần sống thì sẽ còn hy vọng, mặc dù cô biết nó rất xa xôi.
“Bạch… a… ư… bạch… bạch… ư… a… bạch… a… ư… bạch… bạch… bạch… bạch… ư… a… bạch… bạch” Gia Thư đang cắn môi chịu đựng hai con cặc ra vào bên trong hai lỗ phía dưới của mình, à còn một con khác đang ra vào trong miệng cô. Cô đang nằm ngửa giang rộng hai chân trên một tên đang đút cu vào lỗ đít, phía trên là một con cặc khác đang ra vào liên tục không ngừng trong khe lồn, mỗi lần nó rút ra là kéo theo hàng đống tinh dịch, còn miệng cô thì bị tên Việt Nam kìa chiếm dữ, gã rất yếu cái miệng nhỏ nhắn nên lúc nào cũng độc chiếm nó. Đã 1 tuần kể từ ngày chiếc ghe xấu số cập vào ‘trụ sở’ của bọn hải tặc vùng biển này.
Gia Thư cố gắng liếc nhìn qua mẹ, cô chỉ có thể xin cho bà phải chịu đựng một lúc 1 con cặc mà thôi, để đổi lấy điều đó cô phải phục vụ 3 con cặc một lúc bất cứ lúc nào chúng muốn, cô cũng đã quen với cảm giác tinh dịch liên tục chảy ra ở hai cái lỗ bên dưới rồi.
“Bạch… bẹp… a… bẹp… bẹp… a… bạch… ư” 3 tên sau khi nắc điên cuồng cũng lên đỉnh và lại phun hết vào bên trong cơ thể cô gái yếu đuối. Anh Thư mệt mỏi nhưng không quên ‘nhiệm vụ’, cô lấy một cái nút chai nhét vào lồn mình để tinh dịch không thể chảy ra được, nhiều nhất cũng chỉ có thể rỉ ra mà thôi, đây cũng là một yêu cầu biến thái của tên kia.
Cũng phải nói, vì là ‘món đồ chơi’ tuyệt vời nhất khu trại nên Gia Thư tương đối được chiều chuộng ở đây, thức ăn ngon, có quần áo thay thường xuyên, lại còn được tự do đi lại bên trong khu trại. Bọn chúng đều đã đi tìm ‘con mồi’ hết nên sáng nay Gia Thư chỉ phải tiếp một đợt, giờ hoạt động cao điểm của cô là buổi tối, khi bọn chúng trở về, cô sẽ phải tiếp hết đợt này đến đợt khác.
Bước lại cái gương lớn nhìn cơ thể mình, Gia Thư thầm cảm thấy cái cơ thể này thật dơ bẩn làm sao, cô muốn chết lắm, nhưng mà nhìn cái bụng mẹ ngày càng to ra cô lại không thể, cô biết chắc rằng mình tự tử thì chúng sẽ không tha cho mẹ, ít nhất là bây giờ bà chỉ phải chịu đựng một con cặc một lần mà thôi.
Ban ngày Gia Thư khá rảnh nên cô thường nấu cơm mang tới cho những tù nhân bị chúng nhốt trong những chiếc lồng và những cô gái xấu số khác, họ bị đối xử tệ hơn cô nhiều khi bị sống trong một cái hố to, cô không thể cứu họ được vì bản thân mình còn lo chưa xong, việc duy nhất cô có thể làm là cho họ ăn một chút gì đó vì chúng không thèm quan tâm đến sống chết của đám người này. Đặc biệt là những tù nhân trai tráng bên trong những chiếc lồng, đó là những ‘con mồi’ cho cuộc đi săn của chúng, họ sẽ được thả ra chạy vào cánh rừng, 1 tiếng sau chúng sẽ đi tìm và giết họ, thật là man rợ.
“Thư… là… là… em à” Một giọng đàn ông lọt vào tai Thư làm cô run lên, làm sao cô có thể quên được giọng nói của mối tình đầu, cô nhanh chóng chạy tới một cái chuồng.
“Sơn… là… anh thật sao?” Thư trợn mắt nhìn người đàn ông cụt tay trong chuồng, gã nhìn thật thê thảm, cơ thể là những vết bầm tím rợn người, có lẽ đã bị chúng đánh dã man.
“Thư… là em… huhu… không ngờ anh còn có thể gặp lại em” Từ khi bị điều ra chiến trường một cách khó hiểu, Sơn vẫn chưa nguôi hy vọng một ngày nào đó gặp lại cô, người mà gã yêu.
“Sơn… em… em xin lỗi… huhu” Nhớ lại những gì mình đã gây ra cho gã, Gia Thư khóc nấc, cô để cho gã mang tiếng xấu rồi bị cha mình điều vào vùng nguy hiểm, nhưng mà cô không còn cách nào khác, Nông vào đường cùng thì cô và mẹ sẽ nguy hiểm, rồi còn bao nhục nhã ê chề mà gia đình cô phải hứng chịu nếu chuyện vỡ lở ra, nhìn thấy gã chưa chết, cô cũng thở phào bớt đi ít cảm giác tội lỗi.
“Thư… em sao vậy… em sao lại xin lỗi anh” Sơn khó hiểu nhìn cô.
“À… chuyện dài lắm… sao anh lại ở đây… anh cũng bị chúng bắt trên biển?” Thư chùi vội nước mắt, cô không có nhiều thời gian để có thể nói mọi chuyện với gã, bây giờ cũng không cần thiết nữa rồi, nếu rời được khỏi nơi này thì may ra.
“Ừ… chúng rất điên cuồng… bọn anh đã chống cự nhưng mà…” Sơn uể oải nói, khi nòng súng chĩa vào đầu thì gã cũng không còn cách nào khác khụy gối đầu hàng.
“A… không nói… anh mau ăn đi… cơm nắm em làm đấy… ăn nhanh đi… chia cho mọi người nữa… em phải đi rồi” Nhìn thấy bóng dáng một tên đang bước tới, cô nhanh chóng chùi vào nắm vài nắm cơm rồi rời đi.
Nhìn bóng dáng người phụ nữ trong tâm trí mình rời đi, Sơn thở dài bất lực, gã hiểu bọn chúng đã làm gì với cô, chuyện chúng lôi các cô gái dưới hố lên hiếp dâm xảy ra như cơm bữa trước mặt gã.
Vài tuần sau…
“Bạch… a… vẫn còn khít thế này… hắc hắc… đúng là món hàng số một… hắc hắc… tao tự hỏi thằng nào may mắn có được mày trước đây đấy… xem nó tạo hình trong lồn và lỗ đít mày kìa… hắc hắc” Bình – tên hải tặc người Việt đang nằm ngửa nắc con cặc vào lỗ đít của Gia Thư bên trên, tất nhiên vẫn là 3 lỗ mọi lúc như mọi khi, Bình hôm nay chán họng cô nên muốn ‘đổi gió’ với lỗ đít xinh xắn.
“A… người ta sao còn khít được… ngày nào cũng bị mấy anh địt hết cả 3 lỗ… bạch… bạch… ư… a… bạch… sướng quá… nữa đi các anh… chơi chết mấy cái lỗ dơ bẩn của em đi… bạch… ư… a… vào sâu quá… bạch… a… bạch… bạch… ư… bạch… ư… ư… ư” Nhả con cặc trong miệng ra một lúc rồi hét lên, Gia Thư làm bà Lê cũng đang bị địt trên ghế ngạc nhiên không thôi, gần đây…
Cô có vẻ rất hưởng ứng được địt như thế.
“A… ư… nhẹ… nhẹ… ảnh hưởng đến đứa bé mất… bạch… bạch… a… ư… bạch” Bà Lê cầu xin tên cao to đang thúc con cặc vào lồn mình nhưng bà biết gã không hiểu, mà có hiểu gã cũng chả quan tâm nên bà chỉ có thể banh rộng hai chân ra tiếp nhận con cặc to dài kia mà hy vọng gã sẽ xuất tinh ra sớm.
Bà Lê nào biết Gia Thư đang cố gắng lấy lòng bọn chúng, cuối tuần này chúng sẽ tổ chức ‘cuộc săn’ nên cô đang tìm cách cứu Sơn ra, cô đã nợ gã quá nhiều rồi, cô muốn trả lại một ít nhân tình cho gã.
Gia Thư lắc hông mạnh làm hai con cặc bên dưới bị co bop khiên hai gã tê người mà sướng, cô cũng mút mạnh con cặc trong miệng, hai tay xoa nắn hai hòn dái làm tên còn lại cũng run lên vì kích thích, gã thề sẽ không nhường cho Bình cái miệng tuyệt phẩm này nữa.
“Móa… con điếm này dạo gần đây dâm thế nhỉ… tao sắp ra rồi… bạch… bạch… bạch” Bình hưng phấn bởi lỗ đít Thư tự dưng bót đến không ngờ, gã thò tay lên giật mạnh hai núm vú hồng đã cương cứng sau vài lần lên đỉnh của Thư để tạo thêm cảm giác.
Chỉ vài phút sau, 3 con cặc run lên xuất tinh vào cơ thể Thư, cô chả để ý mà còn tiếp tục lắc hông mà bú như chưa có chuyện gì xảy ra làm 3 gã sướng muốn ngất đi.
“Dạo gần đây cô em lạ lắm nha… có gì muồn xin anh phải không” Nhìn Gia Thư đang đút cái nút chai vào lồn, Bình tiến đến thì thầm vào tai cô.
Gia Thư cười cười nhìn gã rồi lại quỷ xuống tụt quần gã xuống mà nuốt lấy con cặc của gã trong miệng…
“Hắc hắc… lại muốn sao… mút cho nó lên rồi chống tay lên để tao địt”
Nữa tiếng sau, Bình nằm thở hổn hển, gã cũng ra 3 lần rồi, nhìn cô gái đang mút cặc mình bên dưới mà gã chảy mồ hôi.
“Nói đi… chuyện gì” Bình đầu hàng rồi, tiếp nữa gã đi không nổi mất.
Gia Thư nhả con cặc trong miệng ra, cô biết thời điểm tới rồi, cô bò lên liếm quanh một vòng lỗ tai gã rồi mới thì thầm:
“Em có một người bạn bị nhốt ngoài kia, anh có thể bảo bọn họ không cho anh ấy làm con mồi vào bữa đi săn được không”
Khóe môi Bình nhếch lên, hèn gì dạo này nó nhiệt tình hẳn lên, đưa tay bóp cặp ngực căng tròn của cô, gã suy nghĩ một hồi rồi lên tiếng…
“Chuyện đó không khó, tao còn có thể cho nó rời đi với một cái ghe cơ… nhưng mà… hắc hắc”
Thư sáng mắt lên, hắn còn có thể thả người đi sao, cô ưỡn ngực lên cho gã bóp, liếm thêm vài vòng quanh lỗ tai gã khiêu khích.
“Anh có thể cho mẹ em cùng rời đi với anh ấy được không, anh xem bụng bà ấy đã to như thế…”
“Tất cả đều được… chỉ cần em đồng ý yêu cầu của tôi thôi” Bình giật mạnh cái núm vú của cô rồi nói, gã vừa nghĩ ra được một trò mới.
“Được… được sao… em có thể làm bất cứ thứ gì” Thư không tin vào tai mình khi nghe gã nói thế, cô sẵn sàng chết để cứu mẹ và Sơn khỏi nơi này.
“Hắc hắc… xỏ khuyên vào hai núm vú bé nhỏ này và banh lồn để hai con cặc có thể vào một lúc, em nghĩ sao… tất nhiên anh sẽ không ép… quyền lựa chọn là ở em” Bình cười ha hả nhìn Thư đang khiếp hãi nghe mình nói.
“Xuyên… xuyên…” Thư muốn ngất xỉu khi nghĩ tới cảnh đó, lại còn hai thứ to lớn kia chen vào bên trong, nhìn mẹ ở đằng xa đang cầu xin tên phía sau địt nhẹ lại, Thư cắn răng, đợi mẹ và Sơn rời khỏi đây, cô sẽ rời khỏi cái thế giới đầy khủng khiếp này.
Lại một tuần nữa trôi qua.
“A… a… a” Thư ngất xỉu vì đau đớn, hai núm vú cô sưng đỏ vì hai cái khuyên mới xuyên qua, nhìn tác phẩm của mình mà Bình và đồng bọn hưng phấn không thôi, bọn chúng có thể bắt hàng tá cô gái rồi làm trò này, nhưng mà thế không kích thích bằng việc một cô gái tự nguyện để chúng xỏ khuyên hai đầu ti hồng hào.
Gần đây, để đạt được yêu cầu thứ hai, Bình luôn cho những tên có con cặc to dài nhất doanh trại tới địt Thư để nong rộng bên trong ra, cô đau đến ngất đi vài lần trong suốt buổi ‘nong rộng’ của gã.
“Mẹ… hy vọng mẹ sẽ có một cuộc sống mới đầy tốt đẹp… hãy quên hết mọi chuyện đi… anh… chăm sóc mẹ dùm em… em… cảm ơn anh” Thư nhìn bà Lê đang ngủ say vì mệt mỏi trong tay Sơn, hôm qua cô đã có thể cho hai con cặc nhỏ nhất vào bên trong lồn mình nên Bình cũng thực hiện lời hứa của mình, gã chuẩn bị một chiếc ghe với ít thức ăn cùng nước uống cho Sơn và bà Lê.
Sơn nhìn Thư mà không kìm được nước mắt, gã không hiểu sao chúng lại chịu thả cho hai người rời đi nhưng gã biết thứ cô đánh đổi cũng rất kinh khủng… chả có cách nào khác, Sơn chọn cách tuân theo ý cô, gã chỉ còn có thể chăm sóc tốt mẹ cô dùm cho cô mà thôi…
Nhìn chiếc ghe càng lúc càng rời xa, nước mắt Thư bắt đầu tuôn rơi, cô hiểu đây là lần cuối cúng cô được nhìn thấy mẹ trên đời này, cô muốn tự tử lắm, nhưng mà mấy hôm trước, cô nhận ra mình còn có ích, ít nhất là mang thức ăn đến cho những con người khốn khổ đang bị hành hạ ở ngoài kia, không có cơm của cô, họ sẽ chết vì đói mất. Thư bước đi về khu doanh trại mà không để ý sau lưng cô Bình mới ngoắc tay ra hiệu cho vài tên đuổi theo chiếc ghe mới rời đi.
Nhìn bóng lưng khêu gợi, gã lại bước nhanh theo cô, hôm nay có lẽ cô tiếp được 4 con cặc một lúc rồi, nghĩ đến thế con cặc trong quần gã lại cứng lên.
Nhiều năm sau đó, vài người trốn ra được khỏi hòn đảo quỷ dử ấy kể lại về người con gái tốt bụng vừa bế con vừa mang cơm tới cho họ, nhờ đó họ mới có sức để thoát khỏi nơi địa ngục ấy, có người còn ngỏ ý muốn đưa cô cùng đi nhưng cô chỉ nhìn họ cười mà lắc đầu, hình bóng thiên thần ấy khắc sâu vào tâm trí họ.’
— Hết —