Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện Dâm >> Truyện Sex: Tây du (Update Phần 205)

Truyện Sex: Tây du (Update Phần 205)


Phần 192: Chuyện Tông Môn

Xà Thiên Quốc, Hoa Quốc, Minh Thần Quốc, Hoàng Văn Quốc, bốn quốc gia lớn này tạo ra một liên minh gọi là Tứ Cường.
Tứ Cường có nhiệm vụ bảo vệ và chống lại những thế lực muốn xâm chiếm bốn quốc gia này.

Tứ Cường được thành lập cách đây mấy chục năm và từ đó tới nay chỉ có bốn nước, trong khu vực này không còn quốc gia nào đủ xứng đáng để chen chân vào sự cân bằng này.

Ở trong Tứ Cường thì thực lực của Xà Thiên Quốc chỉ xếp thứ 2 sau Hoàng Văn Quốc, còn Hoa Quốc xếp thứ 4.

Việc Hoa Quốc đem quân đánh Sinh Huyền Quốc không được sự đồng thuận của ba nước còn lại nhưng họ cũng không ngăn cản.





Mới đây khi biết tin quân Hoa Quốc bị đánh đuổi khỏi Sinh Huyền Quốc do sự can thiệp của Xà Thiên Quốc khiến liên minh có lời qua tiếng lại.

Lãnh đạo cả liên minh buộc phải tổ chức một cuộc họp.

Một bóng hình xinh đẹp đang bay về hướng Vạn Hợp Tông, nàng ta là một trong số rất nhiều nữ đệ tử của Vạn Hợp Tông.

Trong hồ nước nóng lúc này, các nữ đệ tử khác đang nô đùa cùng với Thanh Trúc và Hồng Trúc. Các nàng thân thể trắng nõn, trần trụi không vướng bụi trần tắm rửa cho nhau, phong cảnh tuyệt đẹp cỡ này vậy mà lại không có nam nhân nào được thưởng thức.

Nữ đệ tử vừa tiến vào kia giống như đi lạc, chỉ có nàng là mặc y phục.

Nàng bỏ qua mấy nữ đệ tử kia rồi trực tiếp tiến tới nơi Minh Trúc đang ngồi ăn bánh uống trà.

“Có chuyện gì mà ngươi hốt hoảng như vậy? Chẳng lẽ Tông Chủ lại lấy trộm nội y của các ngươi?” Minh Trúc thấy dáng vẻ hớt ha hớt hải của nữ đệ tử kia thì cất giọng hỏi.

Nữ đệ tử kia vội lắc đầu: “Không có, đệ tử nhận được tin báo, Thời gian diễn ra cuộc họp của Tứ Cường sẽ diễn ra sớm hơn, dự là chỉ hai ngày nữa.”

Nghe vậy sắc mặt Minh Trúc khẽ biến, nàng nói: “Đã thương lượng tháng sau mới họp kia mà.”

Trong đầu nàng hiện lên hình bóng một người, một người vô cùng đáng ghét. Chỉ có hắn mới dám gây ra việc này, người của Hoàng Văn Quốc.

“Tên Lạc Vẫn Tịch đáng ghét, nhất định do hắn làm.” Bàn tay nhỏ đưa miếng bánh lên miệng hung hăng cắn một cái, Minh Trúc bực mình ra mặt nói.

Rồi nàng ra lệnh cho nữ đệ tử kia: “Mau gọi Tông Chủ với Tông Chủ Phu Nhân tới đây gấp!”

Nữ đệ tử kia cười khổ rồi nói: “Dạ từ sớm Tông Chủ đã dẫn Tông Chủ Phu Nhân đi du ngoạn rồi ạ!”

Minh Trúc lại đưa bánh lên miệng hung hăng cắn sau đó bực mình lầm bầm: “Hai cái người này, việc của tông môn thì không lo còn đi hẹn hò, việc gì cũng đến tay ta, không biết ai mới thực sự là Tông Chủ nữa.”

Lúc này tại một cánh rừng muôn ngàn loài hoa, Thiên đang dắt theo Tiểu Cúc vừa tâm sự vừa ngắm cảnh.

Tiểu Cúc rạng rỡ như một đóa hoa tươi thắm, nàng đi bên Thiên tuấn tú phi phàm, giống như đôi tiên đồng ngọc nữ thong dong giữa nhân gian vô dục vô cầu.

Thiên trao cho nàng ánh mắt đầy yêu thương, nàng trao cho hắn ánh mắt nhu mì ướt át.

“Từ sau khi Minh Trúc lên làm Nữ Hoàng của Xà Thiên Quốc, thỉnh thoảng ta lại tới đây ngắm cảnh.” Tiểu Cúc tay trong tay với Thiên, nàng khẽ nói.

Thiên mỉm cười: “Ta cũng rất thích không khí yên tĩnh và quang cảnh ở đây, nếu xây một ngôi nhà nhỏ sẽ rất tuyệt.”

“Ta cũng mong chàng có thể yên vị tại Vạn Hợp Tông, dù sao thì việc của tông môn cũng không thể để Minh Trúc đảm đương hết.” Tiểu Cúc khẽ siết lấy tay Thiên khẽ nói.

Nàng đã thay đổi, cách đây ba năm, nàng chính là người kêu hắn xông pha, bây giờ nàng lại khuyên hắn nên ở lại. Mặc dù nàng chỉ muốn tốt cho hắn và cho cả nàng, nhưng Thiên thực sự nhìn ra sự thay đổi của nàng.

“Nàng khác quá!” Thiên đưa tay vuốt nhẹ mái tóc mềm mại của Tiểu Cúc nói.

Tiểu Cúc hỏi: “Khác chỗ nào?”

Thiên đáp: “Nàng đẹp hơn, mạnh hơn, khí chất cũng khác xưa rất nhiều. Thay đổi này không phải do nàng rèn luyện, ta cảm thấy nó vốn đã là nàng, chỉ là trước kia bị che giấu đi.”

Tiểu Cúc nhìn Thiên bằng đôi mắt ôn nhu, nàng đáp: “Ba năm qua chàng đã thay đổi rất nhiều, có thể nhìn ra sự khác biệt của ta một cách chính xác như vậy!”

Thiên nhéo má nàng một cái rồi hỏi: “Vậy nàng không định cho ta biết sao? Chúng ta là phu thê mà.”

Tiểu Cúc lắc đầu: “Chàng chỉ cần biết ta tuyệt đối không lừa dối chàng, ta là một lòng một dạ với chàng, ta…”

Thiên đưa ngón tay đặt nhẹ vào bờ môi hồng hào của Tiểu Cúc ngăn nàng nói tiếp, hắn xuỵt khẽ: “Ta tin tưởng nàng! Cho dù nàng là Ma Nữ tàn ác, hay là Cổ Thần trùng sinh, đối với ta thì nàng mãi mãi là nàng.”

Thiên vừa nói vừa đặt tay lên phần bụng nhô ra của Tiểu Cúc, bỗng đứa nhỏ trong bụng của nàng khẽ đạp lên vị trí tay Thiên đặt như thể nó có thể cảm nhận được cha mình.

“Ấy! Đứa bé đạp rồi.” Thiên cảm nhận được tác động cực nhỏ của con mình, hắn mừng rỡ nói.

“Nương tử, con chúng ta là trai hay gái vậy?” Thiên hỏi.

Tiểu Cúc sắc mặt biến đổi chuyển sang khó chịu, nàng hỏi ngược lại Thiên: “Chàng quan trọng giới tính của con đến vậy sao? Là con trai thì sao mà con gái thì sao?”

“Ơ… ta chỉ hỏi thôi mà!” Thiên ngạc nhiên trước thái độ thay đổi đột ngột của nương tử mình, đây là lần đầu tiên hắn thấy nàng như vậy.

Tiểu Cúc vẫn tỏ ra khó chịu: “Hỏi gì mà hỏi, ta mang cốt nhục của chàng đã đủ mệt mỏi rồi, ta rất ghét ai hỏi giới tính của con ta.”

Thiên khó hiểu nhìn Tiểu Cúc, nàng đang tỏ ra vô lý, chỉ là hỏi giới tính của con mình thôi chứ có ý gì khác đâu.

Thiên sực nhớ về lời nhắc của Thanh Trúc khi nhắc về Tiểu Cúc.

Thanh Trúc kể: “Dạo gần đây Cúc tỷ tỷ lạ lắm, vui buồn thất thường nữa. Có khi ta thấy tỷ ấy bỏ công chăm sóc bụi hoa kỹ lưỡng, nhưng chỉ ngày hôm sau tỷ ấy lại đem cắt bỏ nó, lúc tỷ ấy đối xử rất tốt với mọi người, lúc thì lại mỉa mai châm chọc người khác.”

Thiên từng nghĩ chắc nàng ấy mang thai nên bị trầm cảm, nhưng Thanh Trúc phản bác: “Ta thấy không giống trầm cảm, giống như tỷ ấy có hai tính cách hơn.”

“Nàng ấy thực sự có hai tính cách sao?” Thiên tự hỏi. Trong Thiên Địa Hồng Hoang, lúc hắn và Vô Thiên giao chiến thì Vô Thiên có nhắc về việc Tiểu Cúc là Hoa Thần.

Thiên có tìm hiểu về Hoa Thần nhưng thực sự là tài liệu rất ít, nhưng sau khi trò chuyện cùng Tiểu Hồng khi nàng giúp hắn hấp thu Dị Hỏa thì nàng có nhắc về Hoa Giới.

Hoa Giới nằm ngoài Tam Giới, mọi thông tin về nó đều là bí ẩn. Tiểu Hồng nói nàng là người của Hoa Giới, còn Vô Thiên nói Tiểu Cúc là Hoa Thần. Giống nhau ở chữ Hoa, có thể Tiểu Cúc cũng là người của Hoa Giới, thậm trí còn có chức vị cực cao.

Không biết do nguyên nhân gì, nhưng Thiên nghĩ Tiểu Cúc có một bí ẩn cực lớn ẩn sau thân phận của nàng. Nhưng cho dù có là gì thì hắn cũng vẫn yêu nàng, vì nàng hắn có thể làm mọi thứ.

Rồi gương mặt cáu gắt của Tiểu Cúc bỗng thay đổi trở thành nét hiền từ ôn nhu như trước, nàng nghĩ lại về những gì mình vừa nói rồi cảm thấy mình hơi quá đáng, Tiểu Cúc liền gục đầu vào vai Thiên thút thít khóc: “Xin lỗi phu quân, ban nãy ta có nói lời quá đáng với chàng, mong chàng bỏ qua, ta không cố ý đâu.”

Thiên đưa tay ôm lấy bờ vai của nàng, hắn an ủi: “Không sao, ta không trách nàng.”

Tiểu Cúc sụt sùi nghẹn ngào: “Ta chẳng biết ta bị làm sao nữa, thỉnh thoảng ta giống như người khác vậy, cả tính tình lẫn cách cư xử của ta đều thanh đổi.”

Nước mắt nữ nhân, sát thương chí mạng.

Thiên có cảm giác hắn vừa gây ra một tai họa tày trời khi Tiểu Cúc khóc, mặc dù hắn chẳng gây ra gì cả.

“Thôi nín đi, khóc sẽ thâm mắt còn có hại sức khỏe cho con của chúng ta đó.”

“Hức!”

“Thôi, chúng ta về nhé.” Thiên nắm tay Tiểu Cúc nói.

“Vâng!”

Đến cuối cùng thì Thiên vẫn không biết được con mình là trai hay gái.

Nhắc tới con, Thiên cũng có một người con gái, không biết bây giờ đứa bé và Ngân Nguyệt ra sao rồi.

Hắn rất muốn đưa nàng về Vạn Hợp Tông nhưng hắn không biết phải tìm nàng thế nào. Có những thứ dù rất muốn hoàn thành nhưng bản thân lại không đủ sức, con người ta chỉ có thể bất lực suy nghĩ về nó.

Sau khi đưa Tiểu Cúc về Vạn Hợp Tông, Thiên được một nữ đệ tử chạy tới thông báo: “Tông Chủ… đệ tử tìm người mãi.”

Thiên hỏi nữ đệ tử: “Tìm ta có việc gì?”

Nữ đệ tử nói: “Dạ Minh Trúc tỷ cho gọi người tới thư phòng để bàn bạc việc quan trọng ạ.”

“Lại có việc quan trọng à, đi thôi.” Thiên gật đầu sau đó đi theo sự dẫn đường của nữ đệ tử.

Vậy là đã hơn một tháng kể từ khi Thiên tới Xà Thiên Quốc, do Đông Hải có việc gấp nên Long Huyền phải trở về, Thiên muốn đi theo nhưng Long Huyền cản lại, nếu thực sự cần thiết thì nàng sẽ cho hắn biết.

Còn chuyến đi tới Bắc Băng Dương để điều tra cũng bị hoãn do một cơn bão đang càn quét ở đó, dự là trong nửa năm tới Bắc Băng Dương sẽ chìm trong bão tuyết dày đặc nên cuộc hẹn đó giữa Thiên và Long Huyền đành rời lại vào dịp khác.

Thời gian ở đây hắn đã nghe rất nhiều về chiến tích lật đổ ngai vàng của ba chị em Minh Trúc, là một cuộc chiến giữa cả trí và lực.

Các nàng đã lấy lại được thứ mình xứng đáng thuộc về, những gì vốn là của các nàng. Thiên cảm thấy hãnh diện về các nàng, khi không có hắn ở bên các nàng đã làm ra được những kỳ tích, còn trong khi đó hắn chẳng làm được thứ gì hoàn chỉnh, cũng may tu vi có chút tăng tiến chứ không bị các nàng bỏ xa.

Việc trên dưới Vạn Hợp Tông toàn là nữ khiến Thiên lúc nào cũng được ngắm gái đẹp, cũng phải ra dáng bậc Tông Chủ, đi đứng ăn nói cũng phải có chừng có mực.

Hơn nữa, có những chỗ hắn không được phép lui tới mặc dù hắn là Tông Chủ. Ví dụ là hồ tắm tiên của tông môn, hắn không được bén mảng tới đó nếu không sẽ bị phạt. Tông môn toàn nữ cũng có nhiều vấn đề, nhất là từ khi có Thiên ở đây.

Có một lần Thiên phải can một vụ đánh nhau của hai nữ đệ tử bởi vì cả hai đã cá cược xem món ăn của ai sẽ được Thiên thưởng thức trong bữa sáng. Vì hai nữ đệ tử đã cá rằng món của mình sẽ được Thiên chọn, nhưng xui cho hai nàng là hôm đó Thanh Trúc dậy rất sớm và nấu ăn cho Thiên còn mang tới tận phòng cho hắn khi gà còn chưa gáy.

Hai nàng cay cú quay sang cãi cọ rồi đụng chân đụng tay, may sao Thiên đúng lúc đi ngang qua và can lại.

Để giảng hòa, Thiên bèn bảo hai nàng cùng nấu đồ ăn cho hắn, hắn sẽ ăn trước mặt hai nàng.

Hai nàng hí hửng trổ tài nấu nướng, tay nghề của hai nàng tuyệt đối không tầm thường, nấu ăn mà như đang làm nghệ thuật. Có Thiên đích thân chứng kiến khiến hai nàng càng muốn thể hiện mình, cả hai hoàn thành món ăn trong cùng một lúc và bưng lên cho Thiên.

Dưới gốc đào cổ thụ, Thiên ngồi thưởng thức hai món ngon đặc biệt giành cho mình, hai bên có hai nữ đệ tử ngồi thỏ thẻ nói chuyện.

“Tông Chủ, người thấy tay nghề của ta thế nào?”

“Rất ngon!”

“Thế còn của ta?”

“Ngon nốt!”

Thiên chấm cho cả hai ngang tài ngang sức, rồi bảo hai nàng bắt tay giảng hòa.

Nhắc tới vụ ăn trộm đồ lót, Thiên tuy có dâm dê nhưng vì thể diện Tông Chủ hắn sẽ không làm ra những việc ối dời ôi đến như vậy.

Sáng hôm đó tiếng léo nhéo của chúng nữ đệ tử làm cho Minh Trúc phải tới xem xét.

“Có chuyện gì thế?” Minh Trúc bay tới và hỏi.

“Minh Trúc tỷ đến đúng lúc lắm, đồ lót của bọn muội không cánh mà bay mất tiêu rồi.” Một nữ đệ tử ấm ức nói.

Mọi người bắt đầu nghi ngờ, kể từ khi Thiên về đây ở thì rất lắm việc xảy ra, dù hắn là Tông Chủ vẻ ngoài tiêu sái soái ca nhưng chỉ có hắn là nam nên trở thành đối tượng bị tình nghi nhất.

Quả nhiên, khi Minh Trúc dẫn chúng nữ tới phòng của Thiên thì thấy đồ lót của các nàng chất đầy trên giường của hắn, Thiên thì đang ngủ say ôm lấy mớ dồ lót với vẻ mặt phê pha.

“THIÊNNNNN!”

Tiếng hét của Minh Trúc làm cho Thiên giật mình bật dậy, mặt hắn ngu như bò đội nón vì không hiểu sao trong phòng mình đột nhiên lại có nhiều người đến vậy.

Mũi hắn ngửi thấy mùi vừa quen vừa lạ, hắn nhìn Minh Trúc ngây ngô hỏi: “Sao lại tới đây sáng sớm thế? Lại còn kéo theo nhiều người như vậy?”

“Câu này ta hỏi ngươi thì có! Ngươi đang ôm thứ gì kia?” Minh Trúc giận tím người quát, còn chúng nữ đệ tử chỉ biết đỏ mặt xấu hổ khi thấy vị Tông Chủ các nàng tôn thờ đang ôm đống đồ lót của các nàng, nàng nào cũng mong đồ lót của mình được hắn nâng niu.

“Cái này???” Thiên nhìn lại thứ hắn ôm trong tay, không phải đêm qua sau khi làm việc cật lực với Ái Vân hắn ôm nàng ngủ sao, sao bỗng dưng lại biến thành đồ lót vậy.

“Mùi thơm đấy… à nhầm! Ta tuyệt đối không làm ra chuyện này, có kẻ hãm hại ta, hãy tin ta.” Thiên cố gắng giải thích.

“Đi mà giải thích với cái đầu gối của ngươi ấy!”

“Thật mà, ta không biết gì hết… aaaaa!”

Phía trên mái nhà, Kim Ngư ngồi vắt chéo chân thư thái ăn nho khô, tiếng động bên dưới khiến nàng thích thú, miệng nhỏ khẽ chu lên rồi thầm nói: “Tên chết bằm, ai bảo năm đó ngươi đối xử tệ với ta… đáng đời hihi!”

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng