Phần 126: BÍ MẬT
“Ưm!”
Ngân Nguyệt khẽ rên nho nhỏ trong cổ họng, nàng không hề ngăn cản hắn làm như vậy.
Chợt nàng khẽ đẩy Thiên ra, xấu hổ nói: “Thôi! Ở đây không tiện.”
Thiên bế thốc nàng lên, hắn cười cười hôn má nàng rồi dùng khinh công tìm đến một nơi kín đáo chỉ có riêng hai người.
Cả hai lại tiếp tục, Thiên đặt Nguyệt lên tảng đá, hắn từ từ cởi váy của nàng xuống để chiêm ngưỡng thân thể căng tràn nhựa sống kia, trắng nõn không tỳ vết. Bờ vai mảnh mai, chiếc cổ thiên nga, bầu ngực no tròn quyến rũ, vòng eo con kiến mê người, bờ mông săn chắc, cặp chân dài miên man thẳng tắp, giữa hai chân là một chùm lông bạc nhỏ tươi tắn và một khe tình tuyệt đẹp.
Thấy hắn nhìn nàng vớt nét si mê Ngân Nguyệt thẹn đỏ mặt, nàng không dấu nổi sự ngượng ngùng lấy tay che đi những nơi nhạy cảm.
Thiên bắt đầu cởi y phục, Ngân Nguyệt được chiêm ngưỡng một cơ thể đẹp như tạc tượng, bờ ngực săn chắc, phần bụng sáu múi cánh tay chắc khỏe cộng thêm gương mặt tuấn tú như một vị thần khiến bao nữ nhân điên đảo. Thiên cởi nốt chiếc quần để lộ con hàng chiến khủng bố gân guốc làm Ngân Nguyệt vô cùng kinh ngạc xen lẫn hoảng sợ.
Thiên tiến lại, nằm đè lên cơ thể ngọc ngà của Ngân Nguyệt, hắn hôn nàng một cách say mê. Nàng cũng đáp lại một cách nhiệt tình, hai cả hai người khám phá cơ thể của nhau, mơn trớn nhau không rời.
“Ưm… Nàng đẹp quá!”
“Chàng cũng vậy… A!”
Thiên rời môi nàng, hắn hôn xuống cổ nàng, hôn lên bờ vai mảnh khảnh rồi hôn lên cặp vú căng tròn mềm mại đầy kích tình của nàng khiến Ngân Nguyệt rùng mình rên khẽ.
Hai nhũ hoa hồng hào cương lên như hai nụ tầm xuân, Thiên yêu thương hôn lên chúng, dùng răng cắn nhẹ khiến chúng cương lên hơn nữa.
Được Thiên chăm sóc chu đáo, Ngân Nguyệt ưỡn ra phía sau thở gấp, khuôn mặt ửng hồng vì cảm giác sung sướng mà Thiên mang lại.
“A… chàng đang bú ta đấy à… Ư… tiếp đi!”
Nhìn nữ nhân trước mặt băng thanh ngọc khiết nhưng thực chất sâu bên trong nàng có một loại dâm dục cực kỳ nhưng bị kìm hãm do tính cách trẻ con, Thiên quyết tâm sẽ khai sáng cho nàng, khiến nàng trở thành nữ nhân dâm đãng nhất của hắn.
Thiên tiếp tục mơn trớn cơ thể của Ngân Nguyệt, hắn hôn xuống phần bụng phẳng lì của nàng, khẽ dùng lưỡi kích thích chiếc rốn nhỏ xinh kia làm Ngân Nguyệt rùng mình thích thú.
Tiếp nữa Thiên gác một chân nàng lên vai hắn, ánh mắt nhìn chăm chăm vào phần khe huyệt thần bí mê đắm lòng người của Ngân Nguyệt, hắn khen ngợi: “Của nàng thật đẹp!”
Rồi Thiên dùng tay chạm vào âm đạo, nơi hai mép thịt hồng hào đó mà day nhẹ. Hắn cúi xuống dùng lưỡi đá nhẹ vào phần hột le đang săn cứng vì bị khích thích, dâm thủy ngọt ngào tinh khiết theo đó mà rỉ ra làm âm đạo nàng ướt nhẹp.
Ngân Nguyệt rùng mình liên tục, cảm giác sung sướng khi được nam nhân chăm sóc đây là lần đầu nàng trải nghiệm. Nó vượt sức tưởng tượng của nàng bởi đối với loài sói, khi quan hệ con cái sẽ nằm im rồi con đực chồm lên phía sau thúc dương vật vào âm đạo cho đến khi xuất tinh, không hề được hôn môi mơn trớn nhau như vậy.
“A… Thiếp Sướng… Ư!”
Ngân Nguyệt thở gấp gáp, mặt mày ửng hồng mồ hôi nhễ nhại. Bên dưới nàng đang được chăm sóc bởi chiếc lưỡi tham lam của Thiên, nó luồn lách mọi ngóc ngách trong âm đạo nàng khiến nàng vô cùng khoái lạc.
Thiên dùng ngón tay banh hai mép thịt ra để dễ dàng liếm hơn, dâm thủy chảy ra không ngừng và đều bị hắn húp sạch sẽ.
“A… Hình như thiếp sắp… sắp ra… sướng… ư!” Ngân Nguyệt sắp đạt đến giới hạn, hai chân nàng cong lên lưng ưỡn ra hít thở không thông. Môi hồng mím lại ngăn tiếng rên quá lớn, cơ thể nàng co giật dữ dội, sâu trong âm đạo nàng một dòng thánh thủy tuôn ta không ngừng.
Thấy nàng lên đỉnh, Thiên càng liếm mạnh hơn và nhanh hơn giúp nàng sướng nhất có thể. Dâm thủy tuôn ra ướt hết miệng hắn, hắn tham lam uống hết dòng thánh thủy ngon lành đó cho đến khi không còn giọt nào.
Thiên lại hôn nàng, hắn trao cho nàng dâm thủy của chính nàng. Ngân Nguyệt kháng cự yếu ớt, môi lưỡi hai người cuốn nhau không rời.
“Nàng thấy thế nào?” Thiên hôn nàng rồi hỏi.
Cảm nhận mùi vị dâm thủy của chính mình qua lưỡi người tình, Ngân Nguyệt xấu hổ lảng tránh mặt đi chỗ khác.
Nhìn bộ dạng nàng đáng yêu cực độ, Thiên liền banh chân nàng ra thực hiện bước tiếp theo.
“A chàng làm gì đấy… ta vừa mới…”
Ngân Nguyệt chưa kịp nói hết đã bị Thiên chặn bằng một nụ hôn.
Nàng lại mê đắm bởi nụ hôn ngọt ngào của hắn, rồi cảm thấy có thứ gì vừa to vừa cứng chạm vào đùi mình.
Ngân Nguyệt rời môi Thiên, lén nhìn xuống dương vật của hắn đang ngạo nghễ thì không khỏi tò mò và ngại ngùng.
Thấy nàng hứng thú với hàng của mình, Thiên đắc ý cho nàng khám phá.
Hắn dắt tay nàng chạm vào dương vật mình rồi nói: “Nàng sờ thử xem!”
Ngân Nguyệt rụt rè sờ thử, nhìn thì ghê ghê nhưng sờ vào có cảm giác ấm nóng và thích thích kỳ lạ. Nàng chuyển từ rụt rè sang quen dần, từ sờ thử sang mò mẫm rồi sục nhẹ theo bản năng.
Thấy nàng nghịch ngợm, Thiên gợi ý: “Nàng muốn thử hôn nó không!”
Ngân Nguyệt nhớ lại cảm giác được Thiên hôn vào âm đạo, nàng nghĩ nếu mình làm tương tự với dương vật của hắn chắc hắn sẽ rất thích.
Nghĩ là làm, Ngân Nguyệt cúi xuống hôn nhẹ đầu khấc của Thiên khiến nó giật giật, mùi hương nam tính hấp dẫn của hắn khiến nàng mê mẩn. Vì rất thích mùi vị này nên Ngân Nguyệt tiếp tục hôn từ đầu khấc xuống đến thân dương vật rồi nàng hả miệng ngậm lấy phần đầu khấc dùng chiếc lưỡi linh hoạt liếm láp khiến Thiên sướng rơn.
“Ư… sướng quá!” Thiên cảm thán, tay hắn vịn gáy nàng cưng nựng.
Ngân Nguyệt vừa liếm vừa hôn dương vật, thỉnh thoảng lại liếc mắt lên nhìn Thiên đầy tình tứ. Bộ dáng của nàng cực kỳ dâm đãng khiến Thiên không chịu nổi mà đành vật ngửa nàng ra, chân gác lên vai, tay hắn khống chế hai tay nàng rồi để dương vật vào âm đạo nàng sau đó đẩy mạnh.
Ngân Nguyệt rên như hét, khoái cảm đánh bay sự đau đớn của lần đầu, âm đạo nàng nuốt trọn dương vật của Thiên, máu đào chảy xuống.
Ngân Nguyệt rúc vào ngực Thiên tỉ tê: “Bây giờ thiếp đã là người của chàng!”
Thiên hạnh phúc hôn nàng: “Phải! Từ giờ nàng sẽ là của ta, ta sẽ bảo vệ nàng.”
Rồi hắn bắt đầu di chuyển hông, đem dương vật rút ra cắm vào khiến Ngân Nguyệt rùng mình sung sướng.
“A… Thiếp yêu chàng… A… Thiếp muốn chàng!”
“Ta cũng yêu nàng… mỹ nhân của ta…”
Cả hai vừa quan hệ vừa rên rỉ cho nhau nghe, Thiên đẩy dương vật thật mạnh làm Ngân Nguyệt sướng phát điên quằn quại. Sau khi chơi kiểu truyền thống Thiên liền nằm ngửa ra kéo Ngân Nguyệt ngồi trên bụng hắn, dương vật vẫn cắm sâu trong âm đạo nàng.
Như có bản năng mách bảo, Ngân Nguyệt bắt đầu di chuyển hông khiến dương vật và âm đạo tiếp xúc tối đa. Cảm giác dương vật di chuyển theo sự điều khiển hông của mình khiến nàng vô cùng thích thú.
“Ân… A… Của chàng… Ư… cứng quá… sướng!”
“A… không chịu nổi… sướng chết mất… Ư!”
“Huhu… thiếp sướng chết mất… bắt đền chàng… a… chơi thiếp hết đêm nay… Ư… A… Ư!”
Ngân Nguyệt rên một cách đầy dâm đãng và kích tình, Nàng vừa nhún vừa hẩy mông, nước nhờn tiết ra tạo lên những tiếng nhóp nhép mê tình.
Bàn tay nàng không chịu an phận di chuyển khắp cơ thể Thiên, cấu véo những múi cơ săn chắc của hắn một cách đầy quyến rũ.
“Ư… sướng… A… Sướng… Ư… thiếp không chịu nổi nữa… Ư… cho thiếp ra… Ư!”
Ngân Nguyệt toàn thân run rẩy mãnh liệt, âm đạo nàng siết chặt lấy dương vật Thiên, nàng nhún nhanh hơn và mạnh hơn, cơn sướng lan đến đại não rồi bùng nổ.
“A!”
Ngân Nguyệt gục xuống bờ ngực săn chắc của người tình, nàng thở dốc mệt mỏi, cơn sướng từ âm đạo lan đến từng bộ phận cơ thể, nàng nằm im cảm nhận dư vị cuộc yêu tuyệt vời.
Thấy nàng khá hơn, Thiên lật nàng lại chổng mông về phía hắn, phơi ra lỗ âm đạo ướt nhẹp gợi tình. Hắn cầm dương vật đút vào từ phía sau chơi kiểu doggy, Ngân Nguyệt vừa lên đỉnh còn chưa hết sướng đã nhận ngay một cơn sướng khác.
“Ư… thiếp vừa mới ra… A… Sướng quá… Ư… A!”
Thiên hăng hái đưa đẩy, tay tét mông nàng một cách nhẹ nhàng nhưng đầy dâm đãng.
Bầu vú tròn đong đưa theo nhịp đẩy của Thiên, hắn rướn người đưa tay se nhũ hoa nàng khiến Ngân Nguyệt ngất ngây. Hắn nâng cằm nàng xoay sang ngang để có thể hôn nàng, cả hai trao nhau nụ hôn nồng cháy trong tư thế làm tình mới.
“Ưm… Ưm!”
Ngân Nguyệt bị kích thích nhũ hoa, âm đạo thì đang phát điên bởi dương vật dũng mãnh của Thiên, môi nàng cũng đang bị hắn xâm chiếm, quá nhiều cơn sướng khiến nàng lần nữa lên đỉnh.
Dâm thủy của nàng tuôn ra như dòng suối, trong veo mát lạnh. Thiên vẫn tiếp tục thúc dương vật vào sâu trong âm đạo nàng, quan hệ kiểu này khiến âm đạo Ngân Nguyệt đã bót nay lại càng khít, Thiên cũng sắp lên đỉnh.
Hắn rời môi nàng, cắn nhẹ vành tai nàng yêu chiều thủ thỉ: “Ta ra đây!”
Ngân Nguyệt nãy giờ ngập chìm trong sung sướng, tất cả các điểm nhạy cảm đều bị kích thích đến cực độ, nàng cảm thấy mình sắp ra thêm lần nữa dù chỉ vừa ra cách đó vài phút.
“Ư… ra vào trong thiếp… ư… thiếp muốn mang thai tiểu quỷ của chàng… A…”
Cả hai sung sướng hét lớn, dâm thủy cùng tinh dịch cùng lúc bắn ra hòa vào nhau tạo thành thứ hỗn hợp đại bổ.
Thiên yêu thương âu yếm Ngân Nguyệt, cả hai nằm trên tảng đá nghỉ ngơi lấy lại sức.
Trong cánh rừng âm u, một đôi trai gái đang đưa nhau đi dạo mát.
Thiên cởi trần mặc độc chiếc quần, gương mặt tuấn tú dưới ánh trăng mờ càng thêm cuốn hút, hắn đi trước dẫn đường nắm tay Ngân Nguyệt bẽn lẽn đi bên cạnh, nàng khoác hờ chiếc áo của hắn để lộ ra cặp chân dài miên nam cùng bờ vai quyến rũ bởi chiếc áo quá cỡ trễ xuống.
Hai người đang đi khảo sát địa hình, nhưng nhìn như đi dạo mát của cặp tình nhân.
Thiên vừa đi vừa nói: “Mặc dù ta đã cảm nhận trong phạm vi trăm dặm quanh đây không có yêu thú quá cường đại, nhưng vẫn phải cẩn thận.”
Sau khi phát sinh quan hệ nam nữ với Thiên, Ngân Nguyệt đã gần gũi hắn hơn, cử chỉ cùng hành động cũng rất thân mật, cả hai không còn khoảng cách.
“Vâng!” Khẽ gật đầu ngoan ngoãn, Ngân Nguyệt đi theo Thiên khám phá khu vực có lẽ sẽ là mái nhà tạm thời của đàn trong thời gian tới.
Khu rừng này sương mù dày đặc, phạm vi 20 mét không thể quan sát được. Cũng may Thiên có thị giác nhạy bén vô cùng nên vẫn có thể quan sát dù không được xa cho lắm.
Thiên phóng khí tức của mình ra bán kính trăm dặm để kiểm tra, luồng khí tức này thực chất là để dò xét xem có sinh vật nào tu vi vượt qua Địa Nguyên cảnh ở đây hay không.
Một lát sau khí tức dội về đem theo thông tin, nét mặt Thiên bỗng trở nên khó coi.
Thấy vậy, Ngân Nguyệt lo âu hỏi: “Chàng cảm nhận được thứ gì à?”
Thiên đáp: “Chúng ta về thôi, xung quanh đây có… mấy chục sinh vật tu vi trên Kim Cang cảnh.”
Nghe vậy Ngân Nguyệt tái mặt nép sau lưng Thiên, còn Thiên thì bế nàng lên rồi nhanh chóng trở về đàn.
Khi trở về đàn, linh hồn Giai Kỳ đã đứng dưới gốc cây cổ thụ đợi hắn. Giai Kỳ dùng ánh mắt khó coi nhìn chằm chằm Thiên và Ngân Nguyệt khi hai người này tay trong tay trở về.
Thiên thấy Giai Kỳ đứng đợi mình, hắn bảo Ngân Nguyệt đi nghỉ còn hắn thức canh cho cả đàn ngủ.
Sau khi Ngân Nguyệt thiu thiu ngủ, Thiên mới gặp Giai Kỳ nói chuyện.
“Xem ra ngươi và nàng ta khá thân thiết nhỉ?” Giai Kỳ khoanh tay trước ngực, phồng má hỏi.
Thiên cười trừ, sau đó cảm nhận được khí tức linh hồn mạnh mẽ của Giai Kỳ thì không khỏi kinh hô: “Ngươi hấp thu từng ấy linh hồn, chắc cũng đã mạnh lên không ít.”
“Ăn một lúc mấy trăm linh hồn cấp Địa Nguyên, ta một mạch tăng lên Địa Nguyên Viên Mãn, chỉ còn một bước là tiến vào Kim Cang cảnh.” Giai Kỳ đắc ý khoe chiến tích.
Thiên nghi hoặc: “Rồi sau đó?”
Giai Kỳ đáp: “Sau đi đạt đủ sức mạnh là Địa Nguyên Viên Mãn, Yêu Hồn như ta sẽ cần một cơ thể để chiếm lấy, qua thời gian dần dần thích nghi và làm chủ được nó. Từ đó sẽ chân chính trở thành Yêu, bây giờ ta cần một cơ thể… của bất kỳ loài thú nào đều được.”
“Bất kỳ? Con chuột cũng được à?” Thiên tò mò hỏi.
Giai Kỳ là linh hồn của Thông Thiên Địa Đồ, nàng rất thông minh và am hiểu nhiều lĩnh vực nên khi Thiên hỏi câu đó nàng chỉ lườm hắn một cái rồi nói: “Ta không thèm! Ngươi đi tìm một con gì đó đẹp đẹp để ta chiếm lấy cơ thể nó.”
“Ặc! Sao ta phải đi?” Thiên khó chịu ra mặt lắc đầu.
“Không phải ngươi thì ai? Ngươi tìm được rồi ta nói cho ngươi biết một bí mật… về thân thế của ngươi.” Giai Kỳ đảo mắt sau đó nói nhỏ với Thiên.
Nghe đến bí mật về thân phận của mình, Thiên không khỏi tò mò rồi sau vài giây lưỡng lự hắn cũng gật đầu: “Thôi được rồi nhưng ta nói trước… nếu ngươi lừa ta thì ta lôi ngươi xuống Âm Giới.”
“Ta mà thèm lừa ngươi… Hứ!”
“Tạm tin ngươi, để mai nhé.” Thiên ngáp ngắn ngáp dài nói.
“Không, bây giờ.” Giai Kỳ cứng đầu.
“Ặc!”
Thiên đành phải chiều theo ý bà nội trẻ Giai Kỳ, đêm tối lặn lội trong rừng tìm kiếm sinh vật gì đó đẹp đẹp.
“Đẹp đẹp thì chắc chim là phù hợp nhất, ta đi bắt chim cho ngươi.”
“Không thích!”
“Thế thì thỏ nhé! Thỏ mềm mại và đáng yêu lắm.”
“Thỏ yếu xìu! Không thích.”
“Hừ! Thế thì ngươi muốn con gì?”
“Con gì đó đẹp đẹp!” Giai Kỳ nhíu mày suy nghĩ, nàng không biết lên tìm con gì cho phù hợp với sở thích của nàng.
Chợt phía xa xa tán cây khẽ động, một sinh vật rất nhanh lao về phía Thiên.
Mà Giai Kỳ lại nhìn thấy sinh vật đó, nàng liền biết mình nên chọn con gì: “Nó kìa! Ta muốn nó.”
Thiên nhìn theo sinh vật đó đang lao đến, nó không hề có ý tấn công mà chỉ săn mồi ngang qua.
“Một con mèo?” Thiên khinh nghi khi nhìn thấy sinh vật đó. Hắn dậm chân bật nhảy lên cao đón đầu sinh vật kia rồi bắt được nó.
Sinh vật kia vùng vẫy giãy giụa nhưng vì tu vi thấp nên dễ dàng bị Thiên chế ngự.
“Weo Weo… Khè Khè!”
“Đó không phải mèo! Mà là linh miêu.” Giai Kỳ tiến tới thích thú ngắm nhìn sinh vật đen tuyền với cặp mắt xanh kia.
“Rồi giờ làm gì?” Thiên hỏi.
Giai Kỳ không đáp, nàng hóa thành làn khói rồi nhập vào cơ thể con linh miêu đó.
Cơ thể nó bắt đầu co giật, mắt trợn ngược lên như bị ai đó bóp cổ. Thiên thấy ghê quá ném nó xuống đất, nó giẫy giụa như thế một lát rồi nằm im.
Thiên chỉ thấy nó thở đều, hắn tò mò đá đá vào con linh miêu rồi bị nó ngóc đầu dậy mắng té tác: “Ta cắn ngươi bây giờ! Không thấy đang mệt sao!”
Nghe giọng nói của Giai Kỳ phát ra từ con linh miêu, Thiên vừa mừng vừa lo: “Rồi ngươi là Giai Kỳ hay linh miêu?”
“Ta ư? Giờ ta là Linh Miêu… haha.”
Giai Kỳ trong lốt linh miêu bật dậy di chuyển qua lại, nghoe ngẩy chiếc đuôi cùng đôi tai.
Nàng xòa móng chân ra rồi thu lại một cách gượng gạo sau đó nói: “Phải mất một khoảng thời gian thì mới làm quen được, chúng ta về thôi.”
Nói xong Giai Kỳ nhảy tót lên vai Thiên rồi lười biếng duỗi lưng gục đầu nằm xuống.
Thiên vẫn chưa tin được rằng Giai Kỳ vừa chiếm đoạt thân thể của con linh miêu đó và còn ăn luôn linh hồn của nó. Nếu ở thế giới cũ của hắn mà xảy ra điều tương tự thì sẽ là chuyện tâm linh cực kỳ nguy hiểm.
Nếu đổi lại con linh miêu là một ai đó bất kỳ trong gia đình bạn, bị một linh hồn chiếm đoạt cơ thể thử xem, ắt hẳn sẽ như phim kinh dị vậy.