Phần 45
Ra khỏi viện chúng tôi không về khách sạn nữa mà quyết định lên quận Nhất ăn và chơi tối. Sau một số cuộc điện thoại hỏi han, cuối cùng tôi cũng quyết định chọn quán bar trên đỉnh tòa nhà ngay cạnh bờ sông Sài Gòn, gần công trường Mê linh.
Gió từ sông Sài Gòn thổi mát rượi, các con thuyền du lịch đèn xanh đỏ nhấp nháy phát ra tiếng nhạc lúc xa lúc gần từ từ trôi theo dòng sông, ánh đèn xe đan vào nhau ngược xuôi trên phố, những biển quảng cáo xanh đỏ nhấp nháy sáng trong đêm xa gần. Ngồi từ trên cao, thành phố mang vẻ đẹp lung linh khác hẳn ban ngày, vẻ đẹp làm mọi người lâng lâng nhìn nhận sự vật khác đi, bỏ lại những bề bộn ban ngày, hưởng thụ sự rực rỡ mát lành của ban, trải nghiệm mặt kia của nhân sinh.
Câu chuyện của chúng tôi cũng nhẹ nhàng, là tâm sự về công việc, xã hội nhân sinh, về ước mơ hoài bão tương lai. Mỗi người có ước mơ riêng, hoài bão riêng, nhân sinh riêng, con đường riêng. Nhưng đâu đó, trên con đường của mình lại cắt qua nhau, đồng hành cùng nhau. Tôi và chị đã cắt qua nhau, đồng hành cùng nhau một đoạn, có thể tách ra ngày mai, nhưng ít nhất cũng trải qua một đoạn cùng nhau.
Câu chuyện nhẹ nhàng cứ diễn ra, chị nói tôi nghe, tôi nói chị nghe. Những dự định, kế hoạch tương lai, những chiêm nghiệm cuộc sống, thời kỹ sinh viên vô tư không tình yêu và bạn gái của tôi… trừ những gì thuộc về em. Chị cũng kể cho tôi về những ước mơ, kỷ niệm, hoài bão, những trải nghiệm mà chị gặp phải.
– Ngày mai như thế nào em nhỉ? Chị chẳng biết nữa, những gì chị trải qua, tương lai thường không như chị mong muốn.
– Ngày mai? Em cũng như chị, chẳng biết được ngày mai sẽ như thế nào. Em trân trọng những gì đã đến và sẽ đón chờ những gì sẽ đến ngày mai.
– Uh… ngày mai, có khi chị một nơi, em một nơi. Nhưng ít nhất chị em mình cũng có một đoạn nhân sinh cùng nhau, có thể sẽ kéo dài cùng có thể sẽ rẽ ngang đâu đó.
Chị khẽ thở dài.
– Vâng. Đoạn nhân sinh rất đẹp nữa chị và em sẽ không bao giờ quên. Ngày mai… tùy duyên đi chị.
Chẳng biết nói gì, tôi lại dùng câu bảo bối.
Trên đường về, dù uống tương đối nhiều beer, nhưng chị vẫn bình tình không hừng hực như đêm hôm qua. Xe đỗ trước khách sạn, chị không khoác tay tôi vào khách, mà chỉ đi sát vào tôi.
– Lên phòng em hay phòng chị?
Tôi quay lại hỏi chị khi đang ở trong thang máy. Chị ngập ngừng một chút.
– Lên phòng em nhé.
Tôi chủ động Chị khẽ gật đầu.
Sau khi vào phòng, chị đi thẳng vào nhà tắm và lúc sau xuất hiện với cái khăn tắm quấn quanh người và lên giường. Tôi bước vào nhà tắm để tráng mồ môi, quấn cái khăn ngang bụng và bước lên giường. Chị giơ tay tắt cái đèn.
Chui vào chăn cùng chị, tôi khẽ kéo cái khăn đang quấn quanh người chị. Xoa xoa làn da chị mát lạnh, bàn tay của chị cũng rụt rè nắm lấy chim tôi. Tay chị vuốt nhẹ nhàng, chim tôi cương dần lên và cộm trong tay chị. Tay tôi xoa xoa bầu vú chị, nghịch nghịch đầu ti.
– Chị làm cho em nhé.
Chị nói nhỏ khẽ thoảng qua, tay kéo kéo chim.
– Thôi chị, em muốn vào trong chị cơ.
Chị khẽ nâng chăn lên để tôi nằm lên mình chị. Tay chị luồn xuống cầm chim tôi đưa vào cái bướm đã hơi ướt và quẹt quẹt đầu chim lên đó, khi bướm chị đã đầy đủ nước, chị ấn đầu chim vào lỗ bướm. Khẽ rướn người để chim đi hẳn sâu vào, chị phát ra tiếng thở dài khoan khoái. Tôi nhấp nhẹ nhàng, cố làm chậm để không đẩy nhanh khoái cảm của chị, để chị lên cùng tôi.
Cũng nhanh, chỉ một lát tay chị đã bấm chặt vào lưng tôi, phát ra những tiếng gừ gừ liên tục trong cổ họng, chân quặp lên lưng tôi. Chị cong người để áp chặt hông vào tôi. Tôi hơi tăng nhịp để đẩy khoái cảm lên cùng với chị. Một tiếng hét phát ra từ chị, người chị cứng lên áp chặt vào tôi, hông chị run rẩy dữ dội, bướm chị cũng tạo những rung động ve vuốt lên chim tôi. Ghì mạnh mạnh hông chị, tôi cũng xuất vào trong chị.
Nằm ôm chị sau cuộc làm tình nhẹ nhàng và vừa nói chuyện chờ cơn buồn ngủ đến.
– Chị thích không?
– Lần nào chị cũng thích. Nhưng em có vẻ chưa tận hứng.
– Không chị, đàn ông xuất rồi là đã tận hứng.
– Chị lên nhanh nhỉ. Và không biết nhiều kinh nghiệm để giúp em.
– Em đâu cần đâu. Làm chị thỏa mãn và em cũng thỏa mãn là đủ rồi. Em rất thích cảm giác được làm với chị.
Sáng sớm tôi dậy, trời vẫn tối, chị vẫn ngủ thỏa mãn và thanh thản. Tôi nhẹ nhàng ra khỏi cửa và gọi xe đã hẹn. Xe đã đợi trước của khách sạn.
Về đến công trường cũng vừa kịp bữa ăn sáng, tôi rảo bước về căng tin. Vừa bước tới trước của, một bóng trắng nắm tay tôi kéo tuốt ra bên hông nhà, đôi môi nóng ấm mềm mại phủ lên môi tôi.
– Bắt đền đấy… Bù cho người ta đi.
Nhả môi tôi ra, giống cười hờn dỗi. Đặt tay lên xoa xoa ngực giống, thật căng, thật ấm. Giống mím môi, hừ hừ trong cổ.
– Đi ăn sáng để nạp năng lượng đã.
Thả giống ra, tôi vỗ vỗ vào cặp mông tròn của giống.
– Để tớ lên kiểm tra công việc rồi đền.
Công việc vẫn trôi chảy, nhiều hạng mục đã hoàn thành, tiến độ vẫn xanh, tôi ký các biên bản công việc. Rồi lên văn phòng Sếp báo cáo tình hình để Sếp cũng yên tâm. Xong xuôi tôi xuống gặp chị Chính để làm thủ tục nhận xe. Vẫn vẻ hào sảng vốn dĩ, chị cười ha hả, rồi ôm tôi thật chặt.
– Con bé Thư ký nó ăn hết chú, chẳng nhường cho chị chút nào.
Tôi chợt gai gai, chị nhìn như đàn ông. Chị rất hay trêu tôi kiểu vậy, đặc biệt trước mặt giống, rồi nhìn mặt giống xị ra lại bị bẹo má. Giống có thể giương nanh múa vuốt với người khác, nhưng với chị hoàn toàn bó tay.
Nhận giấy tờ và chìa khóa, tôi ra kiểm tra xe trước. Cái xe vẫn như cũ, vẫn xạch xạch trêu người, rồi khi tôi giữ chìa thi gan thì mới chịu nổ máy. Kiểm tra xe xong, tôi yên tâm. Quay về phòng.
Phòng vắng lặng, giống đâu rồi. Rõ ràng là đã nhắn tôi sẽ về phòng sau khi báo cáo Sếp mà. Kệ, ngủ tí đã, đêm qua tôi ngủ có mấy tiếng. Kéo rèm tắt đèn cho căn phòng tối lại, tôi lên giường.