Phần 77
– Số 1 Lưu Dương…
Thanh âm vang lên liền khiến học viên học viện một phen huyên náo lên. Số một ở đây chính là nói đến người mạnh nhất bên học viện rồi… mà người mạnh nhất xuất thủ có khả năng sẽ đánh bại được Vương Chung bình ổn lại cục diện này.
– Là Lưu Dương người của Lưu gia, một trong các gia tộc nhị lưu sao?
– Đúng vậy, có Lưu Dương ra tay thì chấn áp được Vương Chung sẽ dễ dàng rồi.
– Hay quá, người mong chờ nhất cuối cùng cũng ra tay rồi.
Nhiều thanh âm vang lên bắt đầu cổ vũ cho Lưu Dương để hắn lên sàn đấu xuất thủ đánh bại đối thủ lấy lại phong độ, sĩ khí cho học viện.
Nghe nhắc đến tên này, Quân Huyền có chút chợt nhớ ra Lưu Dương là ai. Lưu Dương này là người đứng thứ năm trong bảng tiêu diệt yêu thú, đội của hắn cũng kiếm được kha khá tinh thạch thú nhưng bị đội Quân Huyền cướp sạch nên chỉ có thể gom góp vẻn vẹn cho hắn đủ đứng vào top năm. Chung quy vẫn là bại tướng dưới tay Quân Huyền mà có thể đứng top một bảng thực lực nhưng Quân Huyền top hai mươi không vào, lần này Quân Huyền hắn cảm thấy có chút mất mặt thật rồi.
Lưu Dương thân hình có chút thon dài nhỏ con, điệu bộ có chút ẻo lả như con gái vậy, thậm chí hắn đi lên mà chân còn run run. Nhìn qua một màn này khiến người khác cảm giác mất mặt thay, gương mặt hắn toát lên rõ sự lo sợ gì đó. Đến thanh kiếm cầm trên tay còn rung lên liên hồi.
– Thật sự mất mặt con cháu nhị lưu gia tộc.
Thanh Thúy có chút không chịu được liền nói lên.
– Học tỷ, nhị lưu gia tộc là như thế nào? – Quân Huyền hắn vội hỏi lại.
Thanh Thúy nhìn Quân Huyền chằm chằm với suy nghĩ: Quân Huyền có thể mạnh mẽ đến mức này cũng phải do gia tộc lớn bồi dưỡng, nhưng sao lại không biết nhị lưu gia tộc là như thế nào?
– Không lẽ… gia tộc của Quân Huyền lớn mạnh đến mức không thèm để vào mắt nhị lưu gia tộc? Nhưng rốt cuộc gia tộc nào khủng bố như vậy được chứ? Đến cả hoàng thất cũng phải chú ý một phần đến nhị lưu gia tộc mà gia tộc của Quân Huyền… thật sự quá khủng bố mà!
Rất nhiều suy nghĩ nhảy lên trong đầu Thanh Thúy, nàng rất tò mò về thân phận của Quân Huyền lớn mạnh đến mức nào mà đến nhị lưu gia tộc không thèm để ý như vậy.
Nhưng sự thật không phải như thế, Quân Huyền hắn không hề biết nhị lưu gia tộc là như thế nào. Hắn từ lúc xuyên không đến đây thì ngoài Vân Hương Lâu và Diệp gia ra hắn chưa biết đến thế lực nào khác. Mà Diệp gia vẫn chỉ là một gia tộc yếu ớt có địa huyền trấn thủ, chung quy không thể lọt vào hàng ngũ các đại gia tộc được, kể cả gia tộc ngũ phẩm cũng không thể.
– Nhị lưu gia tộc có thể nói là gia tộc lớn ở đế đô rồi, nhưng lớn mạnh ở đây không phải do nội tình gia tộc đó mà là do chống lưng đằng sau.
– Hầu như nhị lưu gia tộc nào cũng sẽ có một trong tứ đại gia tộc chống lưng, Lục gia của Lục viện trưởng cũng là một nhị lưu gia tộc.
Thanh Thúy bắt đầu giải thích cho Quân Huyền. Hắn gật gù đôi chút rồi hỏi tiếp:
– Vậy tứ đại gia tộc khủng bố lắm sao?
– Đúng vậy, tứ đại gia tộc có thể nói là tứ trụ của hoàng thất. Đến hoàng thất cũng phải nể mặt ba phần tứ đại gia tộc này, nội tình vừa thâm sâu mà trụ cột các gia tộc đều là quan lớn trong hoàng triều. – Thanh Thúy vừa giải thích xong Quân Huyền gương mặt ngạc nhiên hẳn ra, hẳn chỉ kịp mấp máy môi nói: “Thật sự quá khủng bố mà.”
– Vậy tỷ có biết người mạnh nhất trong tứ đại gia tộc đạt cảnh giới nào không?
Thanh Thúy gương mặt nghiêm túc lại, thanh âm lạnh lùng đáp: “Linh Hư Kỳ!”
Quân Huyền nghe xong gương mặt chấn kinh, không ngờ lại là Linh Hư Kỳ? Còn khủng khiếp hơn cả viện trưởng hay mẹ hắn sao? Tứ đại gia tộc đúng là khó lường cực kỳ.
Giờ Quân Huyền đã hiểu vì sao Thiên Thư lại bảo hắn che giấu đi nhiều thứ như võ hồn thứ hai và song tu hồn huyền. Nếu hắn bị tứ đại gia tộc phát hiện ra, một sẽ phải quy thuận tứ đại gia tộc hay là chết. Đối với tứ đại gia tộc thì bóp chết hắn cũng cực kỳ đơn giản: Nhân Huyền Cảnh, Địa Huyền Cảnh, Thiên Huyền Cảnh, Huyền Hư Kỳ, Linh Hư Kỳ…
Cách biệt quá lớn đi, cách biệt tận ba đại cảnh giới… một Linh Hư xuất thủ muốn bóp chết Quân Huyền quá là dễ dàng mà. Quân Huyền hắn nuốt ực nước miếng một cái, thậm tự nhủ sẽ không hé lộ nhiều tài năng ra nữa, trừ tình huống nguy hiểm tính mạng.
Khi Quân Huyền còn đang đơ đôi chút vì phải tiếp thu quá nhiều thông tin thì trên võ đài, Lưu Dương kết cục cũng cực kỳ thảm bại. Lưu Dương hắn lên đấu Vương Chung, nhanh chóng rút hoàng cấp bảo đao ra khỏi vỏ. Bảo đao xuất võ hắn mạnh mẽ chưởng lực đánh tới nhưng hoàn toàn không hề hấn gì với Vương Chung, chứng tỏ một điều Vương Chung luyện thể này quá mạnh.
Vương Chung vẫn cường hoành, huyền lực không hề động tới mà vẫn chỉ dùng thân thể chi lực, quyền đánh thuần túy ra đánh bại đối thủ. Một đấm liền khiến Lưu Dương bay khỏi võ đài, bay xa tới một gốc cây, đập mạnh thân thể vào gốc cây, không rõ sống chết.
Người đứng đầu về thực lực trong tân sinh bị loại như vậy khiến sĩ khí chiến đấu tân sinh giảm đi đáng kể, ánh mắt tân sinh không còn vẻ hiếu chiến như lúc đầu nữa. Đến người thứ hai tu vi bảng còn run cầm cập, ngồi im không dám nhúc nhích khoa trương như lúc đầu nữa.
Số 15 Chu Tiểu Ly…
Thanh âm vang lên liền khiến Quân Huyền và hai nữ tử bên cạnh ngạc nhiên khó tả nổi. Theo danh sách bảng tu vi rõ ràng Tiểu Ly đứng ở vị trí thứ năm mươi mấy. Vậy mà đây, lại được gọi tên lên đấu? Mà những người được xếp danh sách đấu đều là phải trong top hai mươi a, vậy Tiểu Ly đến cùng là ai sắp xếp tên vào thẻ tre? Mục đích là gì?
Quân Huyền có bước chân tiến lên như định nói lời phản đối thì Tiểu Ly liền ngăn cản, nàng cười nhẹ với hắn.
– Quân Huyền không sao đâu, ta cũng muốn thử đôi chút.
Tiểu Ly dứt lời liền nhanh nhảy bước lên, mỗi bước chân của nàng đều có ánh mắt nam tử say đắm nhìn theo. Một ngọc ngà nữ tử, thân hình nhỏ bé, gương mặt xinh đẹp đối đầu với nam tử to con vạm vỡ khiến cho nhiều người không lỡ. Đáng tiếc không ai đủ dũng khí để cản lại.
– Ta không muốn ra tay với một mỹ nhân, cô chủ động nhận thua đi.
Vương Hùng gương mặt lạnh lùng nói. Nhưng điều hắn nói ra cũng thể hiện được sự không muốn ức hiếp nữ nhân dù bản lĩnh hắn có mạnh mẽ ra sao đi nữa.
– Ta không phải nữ nhân yếu đuối cần được nam tử nhường nhịn.
Tiểu Ly thanh âm âm lãnh mang theo vẻ bá khí đối đáp lại.
– Được, vậy thì chiến thôi.
Dứt lời, Vương Hùng liền tới tấn công trước. Năm ngón tay hắn nắm lại thành một quyền mạnh mẽ đánh thẳng tới Tiểu Ly không hề kiêng nể gì cả. Lực đạo của quyền này cường đại như muốn đánh toác thái sơn.
Tiểu Ly thân ảnh nhẹ nhàng lùi lại đôi chút, nàng đôi mắt âm lãnh hơn. Đôi tay nàng bắt đầu thi triển một võ kỹ cực kỳ lạ, không ai nhìn ra võ kỹ này ra sao ngoài Quân Huyền. Bởi vì Quân Huyền là người đưa nàng võ kỹ này mà.
Thi triển xong, đôi tay nàng nhẹ nhàng ôn nhu, mang theo sự hư ảo mềm mại bắt trọn nắm đấm của Vương Chung lại. Vốn tưởng bàn tay nhỏ của nàng khi đón trọn nắm đấm sẽ phải có tiếng gãy xương phát ra nhưng không hề có, một thanh âm kêu la cũng không.
Huyền kỹ của nàng vừa thi triển đã hóa giải toàn bộ quyền lực của Vương Chung trong chốc lát, không chỉ thế còn có chút phản chấn lại làm tay của Vương Chung cảm nhận được sự đau đớn tê dại.
– Thật là huyền diệu võ kỹ.
Vương Chung cảm thán lên lời, đôi mắt lúc này cực kỳ nghiêm túc như con hổ bắt đầu chuẩn bị săn mồi.
Huyền lực hắn khai triển ra mạnh mẽ, cảnh giới cũng là huyền lực bát tầng. Tiểu Ly cũng không hề chậm trễ nàng bộc lộ ra huyền lực mạnh mẽ, hiển hiện nàng cũng đã đạt tới nhân huyền cảnh ngũ tầng.
Cả học viện một phen chấn động! Không ai đủ khả năng diễn tả điều vừa chứng kiến nữa…
Tân sinh được cho là mạnh nhất cảnh giới cũng chỉ là đạt tới nhân huyền tứ tầng mà thôi nhưng ở đây Tiểu Ly là một người chưa ai biết nếu không có huyền cảnh mở ra. Thậm chí sau huyền cảnh mở ra, Tiểu Ly có phần nổi tiếng hơn nhiều nam tử bắt đầu tò mò tìm kiếm thông tin về nàng biết được nàng chỉ xếp thứ năm mươi mấy tu vi tân sinh.
Nhưng bây giờ, khi nàng bạo phát ra cảnh giới nhân huyền ngũ tầng, không ai có thể diễn cả cảm xúc nữa. Tân sinh bảng lại còn có ngọa hổ tàng long?
Bên Âm Hương môn khi chứng kiến nữ tử nhỏ bé này bộc lộ cảnh giới ra cũng có chút sững sờ trong giây lát, đúng là nàng có tiềm năng cực lớn nhưng đấu với Vương Chung bát tầng nhân huyền cộng thêm luyện thể thì khả năng thắng gần như bằng không…
– Không ngờ học viện lại xuất hiện một nhân tài tuyệt thế, đáng tiếc không được chú tâm đầu tư. Nếu mà vào tông môn của ta thì nữ tử kia cảnh giới cũng không chỉ thấp như này.
Tông chủ Âm Hương môn chỉ thoáng nhìn qua nhưng như đã hiểu toàn bộ nội tình học viện, điều này không ai ở đây ngạc nhiên ra mặt cả. Đơn giản bởi vì ai cũng biết hai bên học viện và tông môn đều có nội gián cài sang nhau.
– Tự lực bản thân, thật đúng là một thiên tài.
Lục Ngôn cũng phải tự nhủ đồng ý. Nếu học viện phát hiện ra hạt giống này sớm hơn, phát hiện sớm như Quân Huyền thì có lẽ đại cục đã hoàn toàn khác.