Phần 64
Thời gian thấm thoát hai tuần trôi qua, Tiểu Ly cũng đột phá lên Nhân Huyền cảnh nhất cấp, Ngọc Lan và Kim Phượng đồng thời tấn cấp nhân huyền cảnh tam cấp. Còn Quân Huyền hiển nhiên vẫn như cũ, một dấu hiệu đột phá cũng không có.
Bên ngoài, Cổng Huyền Cảnh lần nữa lại mở nhưng không phải như trước để học viên vào mà đón học viên ra. Hai tuần trôi qua này đã đủ cho những tân sinh dần trưởng thành hơn cả về cảnh giới lẫn kỹ năng chiến đấu.
Trên cao, Vân Lam đứng nhìn chăm chú xuống huyền cảnh, nàng có chút mong chờ xem Quân Huyền vào huyền cảnh sẽ thế nào? Rốt cuộc là thành công đột phá hay lại thành phế nhân đây?
Xung quanh quảng trường học viện cũng có những học viên cũ đứng chờ xem kết quả vì năm nay khác những năm của họ ở phần thưởng cực kỳ hậu hĩnh.
Tiến vào Huyền Dương Trì đó là phần thưởng ai trong học viện cũng mong muốn đạt được kể cả dù là các lão sư đi chăng nữa.
Và không mất thời gian bao lâu, những tân sinh top đầu bắt đầu đi ra. Người đầu tiên bước qua cánh cổng huyền cảnh là một nam sinh, nhìn thoáng qua không hề có gì đặc biệt. Nhưng khi nam sinh này vừa bước ra liền làm một phía đám đông ồ ạt lên, đám đông này là những học viên tới từ hồn hệ.
Họ đương nhiên nhận ra nam sinh vừa bước ra này là tân sinh của hệ mình, Trần Quân Huyền! Nhưng mà tân sinh bước ra khỏi huyền cảnh đầu tiên là người hồn hệ, điều mà khó có thể tin được.
Đám đông học viên hồn hệ bắt đầu nháo nhào lên, nhiều tiếng cười vui tươi, những tiếng hoan hô vang ầm lên:
– Người ra đầu tiên là người hồn hệ chúng ta!
– Đó là tân sinh duy nhất của hồn hệ mà có thể bước ra đầu, quá kỳ tích!
Theo những lời nói vang lên này bên huyền hệ cũng trầm trồ mệt phen, không ngờ hồn hệ có lúc đạt được vinh quang như này. Nhưng cũng có nhiều thanh âm đáp lại mang theo sự có chút khinh thường:
– Chắn hắn sợ chết nên ở lại trước cánh cổng chờ lúc mở ra nên mới ra được đầu tiên thôi!
– Nhìn qua dáng vẻ bình thường, tu vi yếu ớt không đáng nhắc đến! Chắc là trốn một xó mới có thể bình an.
Nhưng đám đông huyền hệ ngay lập tức dừng những lời khinh thường lại, bởi vì đằng sau Quân Huyền lần lượt xuất hiện ba nữ tử mang theo hương sắc tuyệt trần giai nhân.
Nhiều người trong đám đông của huyền hệ lẫn hồn hệ lập tức nhận ra ba nữ tử đó là ai, hai nữ tử đi trước là nữ thần của học viện Kim Phượng và Ngọc Lan, chỉ có nữ tử đi sau vẫn là ẩn tính nhưng vẻ đẹp của nữ tử kia không thua kém gì Ngọc Lan và Kim Phượng, thậm chí có chút nhỉnh hơn.
Gọi ba người bọn họ là ba nữ thần quả thật không sai chút nào!
Nhìn ba nữ thần đi cùng Quân Huyền như hình với bóng, hắn đi đến khu tân sinh ba nàng cũng đi theo không rời, thậm chí hắn chọn chỗ ngồi ba nàng cũng liền ngồi xuống bên cạnh. Một màn này đủ để nam sinh học viện chấn kinh…
– Trời ơi! Vậy là sao?
– Không lẽ hắn một mình độc chiếm ba nữ thần?
Nhiều câu hỏi từ nam sinh bắt đầu vang ra. Theo nhan sắc Quân Huyền không hẳn là quá soái ca đi, nhưng không rõ vì sao ba nữ thần lại theo hắn không rời nữa bước.
– Ngưỡng mộ quá!
– Ước gì ta được thế chỗ hắn một lần.
Khác hẳn với nhiều câu hỏi như chưa tiếp nhận được tin sốc thì lại có những người chấp nhận và coi đó là ước mơ lớn lao.
Quân Huyền và ba người cũng không hề để ý đến những tạp âm này, bốn người chọn chỗ ngồi xong liền quay lại cười nói vui vẻ mặc kệ bên ngoài đang ầm ĩ vì chuyện này.
Nhìn Quân Huyền có thể bình an bước ra và cảnh giới còn có sự đại tinh tiến trên gương mặt lạnh lùng của Vân Lam liền nở nụ cười, nàng biết hẳn là hắn đã kiếm được không ít cơ duyên trong đó rồi.
Quân Huyền và ba nữ thần ngồi một thời thần thì từ trong cổng huyền cảnh cũng có những top người bắt đầu đi ra. Nhưng điều khác biệt với tổ đội của Quân Huyền là những người đi ra sau này đa số đều quần áo tơi tả, gương mặt có vết lấm lem, thân thể còn có vết bầm tím hẳn là chịu không ít khổ sở.
Nhưng cũng có nhóm người lại bình an, nụ cười nở trên gương mặt vì đã gặp được cơ duyên gì đó. Học viên tân sinh càng đi ra thì quảng trường học viện càng huyên náo, mãi đến khi trên bục cao cao kia có những thân ảnh cao tầng học viện không khí mới trầm lắng hẳn lại.
Mà từ những thành viên cao tầng ấy lại có thân ảnh nam tử quen thuộc bước lên trước nói:
– Huyền cảnh đã kết thúc! Những người có tinh thạch thú hãy bước lên đầy để đo lường và xem có đủ khả năng vào huyền tinh trì không. Những người không có tinh thạch có thể trực tiếp quay về phòng nghỉ.
Dù bao nhiêu tân sinh học viên ở đấy nhưng cũng không có mấy người bước lên trên bục bởi tinh thạch thú đâu dễ kiếm đến vậy, phải giết yêu thú mới có được. Có những học viên vào huyền cảnh đơn giản chỉ cầu tìm được linh thảo đột phá đã là một niềm vui rồi.
Số học viên trình tinh thạch lên để đo đếm cũng chỉ lác đác và sự xuất hiện của một người đưa huyền tinh lên làm cả học viện ngạc nhiên. Hắn hiển nhiên là con trai viện trưởng, nhìn trên thân thể có phần bị thương của hắn thì không ai nghĩ hắn có tinh thạch thú nhưng ở trong túi áo hắn.
Hắn móc ra một chiến nhẫn, qua vài hơi thở từ trong chiếc nhẫn ấy hắn lấy ra một viên tinh thạch yêu thú nhị cấp và mười viên tinh thạch yêu thú nhất cấp.
Quân Huyền nhìn qua mà tặc lưỡi một cái: “Không hổ là con trai viện trưởng, đến nhẫn trữ vật cũng đầu tư. Cũng vì vậy khi ta cướp đồ của hắn mới cướp được có chút đỉnh? Bối cảnh vẫn là một cái lợi a!”
Nhưng khi kết quả vừa được tính lên thì có nhiều người ở dưới bắt đầu chửi bới hắn, những người chửi hắn này hầu như toàn là đồng đội cũ của hắn. Tổ đội này vốn đã bị cướp sạch bởi tổ đội Quân Huyền nhưng không ngờ được tên kia lại vẫn giữ đồ riêng mà không chia cho ai, điều này làm những tân sinh trong đội bắt đầu xuất hiện oán hận.
– Giữ được đồ thì tốt thật! Đáng tiếc kết quả vẫn thế, ngươi sẽ không có cơ hội vào huyền dương trì đâu Lục Hoành. – Quân Huyền trầm tư, tay để trên cằm tư thế bình thản suy nghĩ.
Với một tinh thạch thú nhị cấp bằng hai mươi tinh thạch thú nhất cấp hắn có hai mươi điểm, cộng thêm mười tinh thạch thú nhất cấp nên Lục Hoành nắm trong tay ba mươi điểm vẫn giữ top đầu. Mà ba mươi điểm là con số quá khủng bố, khó ai có thể vượt. Sau khi Lục Hoành trình kết quả lên thì cũng có vài người lên tiếp theo nhưng hiển nhiên không thể lay động vị trí điểm top đầu của Lục Hoành.
Quân Huyền hắn nhẹ nói với ba nữ thần bên cạnh:
– Chúng ta cũng lên thôi.
Ba người gật đầu một cái rồi cùng Quân Huyền bước lên trên bậc. Quân Huyền tư thế, phong thái hiên ngang, tay đút trong túi quần nhẹ nhàng bước đi, hoàn toàn bỏ qua những lời đang đàm tiếu xung quanh.
– Sao ba nữ thần lại chịu đi cùng với hắn như hình với bóng?
– Trái tim ta tan nát rồi!!!
– Không tin điều ta vừa nhìn thấy.
Nhiều người đặt câu hỏi, nhiều người thất vọng tràn trề mà ca thán lên nhưng bốn người như bỏ ngoài tai vẫn nhẹ nhàng bước lên bục cao.
Nhóm Quân Huyền vừa bước lên bục làm cho mọi người ngạc nhiên không ít. Không phải do sự xuất hiện của ba nữ thần mà là do họ đưa tinh thạch ra không hề thua kém con trai viện trưởng.
Kim Phượng và Ngọc Lan đều có số huyền tinh bằng nhau hai nàng đưa ra mười một viên tinh thạch yêu thú nhất cấp và mỗi nàng đồng thời đưa ra một viên tinh thạch yêu thú nhị cấp. Tính theo số điểm hai nàng đã vượt qua con trai viện trưởng một điểm, hai nàng trong vài giây bước lên liền trở thành điểm nóng của toàn trường.
Thân phận của hai nàng không ai rõ nhưng có thể đưa ra số điểm vượt trội hơn cả con trai viện trưởng được chú tâm đầu tư thì thân phận hẳn phải là cao khó có thể ngờ được. Đầu bảng đổi chủ, Lục Hoành từ top một trực tiếp rớt top ba. Tên hai nữ thần trở nên cực kỳ sáng chói.
– Không hổ là hai nữ thần của ta!
– Ta yêu họ mất rồi!
– Đúng là Ngọc Lan và Kim Phượng nữ thần có khác.
Nhiều âm thanh bắt đầu vang lên bên dưới khi chứng kiến kết quả, đám fan của các nàng cũng không hề chịu được tin sốc này lập tức nhảy bổ gào lên cổ vũ.