Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Sống trong tội lỗi

Truyện Sex: Sống trong tội lỗi


Phần 38

Con đường làng cuối thu vắng vẻ lạ thường, giờ đang là lúc nông nhàn nên trai tráng đi ra tỉnh làm cửu vạn hoặc làm thợ xây cả thế nên chỉ lác đác trên đường các mẹ các chị tất tả trong chiếc nón tơi ra thăm ruộng, coi lúa. Cánh đồng lúa xanh mướt dọc hai bên đường tạo cho người ta một cảm giác bình yên lạ thường. Tôi thò hẳn mặt ra ngoài xe để cho những cơn gió mát rượi mang theo mùi bùn tanh tanh thốc vào mặt, lâu lắm rồi tôi mới được ngắm nhìn cánh đồng quê, mới được đi trên con đường làng quen thuộc.
Tôi không đi luồn qua nhà chú như mọi lần, tôi sợ gặp chú thím, sợ phải đối diện với cái nhìn ái ngại của chú thím. Tôi vòng đường vào cổng chính nhà ông, mọi thứ vẫn không thay đổi, đàn gà vẫn ríu rít ngoài sân nhặt thóc, giếng nước vẫn phủ đầy rêu xanh, tiếng radio to hơn nhiều so với ngày xưa vọng ra từ căn nhà gỗ ba gian cho tôi biết là tai ông đã kém đi nhiều.

Bước vào nhà phải nói to lắm ông mới nhận ra tôi, ông ôm chầm lấy thằng cháu đích tôn, gọi bà đang nằm trên chiếc võng dậy để mà nhìn mặt tôi, đã 3 năm rồi chưa gặp tôi, ông hỏi tôi nhiều lắm cứ nắm lấy tay tôi như sợ tôi vuột mất mà hỏi “Đi nước ngoài đẹp không? Học được nhiều không…” những câu hỏi dường như là vô tận nhưng những lời nói dối từ cái miệng của tôi nó là vô cùng thế nên tôi hoàn thành xuất sắc những câu hỏi gần như những câu trắc nghiệm của các bác sĩ thường dành cho tôi vào mỗi buổi điều trị.

Ba ngày tôi ở quê tôi chỉ ở nhà ông không đi đâu cả, mặc ông hỏi đi hỏi lại những câu hỏi cũ cả mấy ngày vì tính ông hay quên tôi vẫn vui lòng đáp lời ông bằng những câu trả lời chưa lần nào giống lần nào rồi nhìn ông cười móm mém trong tiếng nhai trầu nhóp nhép của bà. Ngày thứ tư thì tôi xin phép ông bà về để tiếp tục việc học nốt trong nước để chuẩn bị bảo vệ tốt nghiệp thạc sĩ. Ông bà động viên tôi nhiều lắm, ông bảo nếu tôi đỗ thì sẽ ra đình làm lễ báo công với các bậc tổ tiên của dòng họ khiến tôi hơi hoảng:

“Làm sao mà lừa cả tổ tiên được đây”.





Chiếc xe lại đưa tơi rời khỏi miền quê với những cánh đồng xanh mướt để tìm về với sự náo nhiệt của thành thị. Nhưng tôi không về với náo nhiệt của HN mà tôi tìm về với náo nhiệt của nơi gia đình Lan sống. Mất 20k tiền xe ôm và 2 cú điện thoại chỉ đường tôi đã tìm đến nhà Lan. Ngôi nhà vẫn thế không có gì thay đổi chỉ có những cây cảnh phía trong sân nhà nhiều hơn ngày xưa dường như nó đã thành vườn cây cảnh chứ không còn là một khu đặt cây cảnh bình thường.

Với tay bấm vào cái chuông cửa để nghe những tiếng king kong vọng ra liên hồi. Tiếng mẹ Lan trong nhà nhẹ nhàng vọng ra khiến tôi ngỡ ngàng:

“Anh ơi! Ra xem hộ em ai với”.

tuoinungcom-truyen-sex-song-trong-toi-loi-1

Trong chốc lát tôi đã thấy bố Lan bước ra vẫn với phong thái điềm đạm chỉ có gương mặt là hơi già và hốc hác đi một chút. Trông thấy tôi bố Lan vội vã mở cổng niềm nở bắt tay tôi:

“H ah! Bất ngờ quá! Thấy chị bảo em điện thoại hỏi đường vào đây làm anh mắng bảo không để anh ra đón bắt cậu đi xe ôm làm gì”.

Tôi cười đáp lời:

“Dạ em cũng muốn tự đi một lần cho biết đường! Lần sau vào đỡ lạc”.

Yên vị trong nhà xong tôi ngồi đàm đạo với anh chị. Từ ngày Lan mất anh chị đã không còn muốn ly thân nữa anh chị đã nhận ra rằng hạnh phúc là nhường nhịn và sống cho nhau sống cho con cái chứ không phải sống cho bản thân mình nữa. Anh chị cũng hỏi tôi về quá trình điều trị, cuộc sống trong đấy, những khó khăn gặp phải và tuyệt nhiên anh chị không đề cập đến tai nạn của tôi và Lan.

Có lẽ anh chị không muốn khơi dậy nỗi đau trong lòng anh chị cũng như sự rồ dại trong tâm trí tôi. Còn tôi cũng chỉ ngồi dưới nhà nói chuyện tuyệt nhiên không dám mò lên gác nghỉ ngơi như anh chị bảo, tôi sợ phải đi qua cửa phòng Lan, sợ phải nhìn thấy cái góc phòng nơi Lan kéo violon cho tôi năm nào, sợ phải đối diện với cái tội không thể nói với ai.

Thế nên tôi ngồi nói chuyện dùng bữa trưa với anh chị và Vân Anh xong liền xin phép ra thăm mộ Lan. Anh chị thấy tôi nói thế cũng nhìn nhau ra chiều hội ý xem có nên cho tôi đi không nhưng cuối cùng anh cũng là người quyết định khi gọi Vân Anh:

“Vân Anh xuống đưa cậu ra mộ chị Lan đi con”.

Giọng Vân Anh trong trẻo “vâng ạ” từ trên gác vọng xuống và nhanh chóng có mặt để đưa tôi đi.

Vân anh giờ đã học lớp 10 đã có hình dáng của một thiếu nữ tuổi dậy thì, vẻ đẹp của Vân Anh không hề kém Lan nhưng nó mang dáng dấp của một vẻ đẹp hiện đại và năng động chứ không kiều diễm và trong sáng như Lan. Tôi lái xe theo lời hướng dẫn của Vân Anh ngồi sau xe để tìm đến nghĩa trang thành phố. Chiếc cổng nghĩa trang màu ve trắng đã hiện ra phía cuối đường, để xe vào bãi gửi tôi và Vân Anh đi bộ vào, nó chạy những bước nhảy tinh nghịch và ngây thơ ngúng nguẩy mái tóc dài tết 2 bím về phía sau để dẫn đường cho tôi đến mộ Lan:

“Chao ôi! Nó vẫn còn ngây thơ! Vẫn còn nhỏ để chưa nhận ra được nỗi mất mát quá lớn này”.

Tiếng nó vọng ra từ xa:

“Cậu ơi! Đây rồi” làm ngắt đi dòng suy tư của tôi.

Con đường đến nơi Lan nằm chỉ vài chục mét mà tôi cảm thấy khó đi quá, bước chân mỗi lúc một nặng nề hơn, một cảm giác sợ hãi hoảng hốt đang hiện dần lên trong tôi. Tôi vẫy tay gọi Vân Anh:

“Cháu cầm tiền sang bên kia đường ngồi hàng net đợi cậu nhé! Không được đi đâu đấy! Tí cậu ra đón”.

Vân anh vui vẻ cầm tiền và sải những bước dài ra với hàng nét bên kia đường bỏ lại tôi một mình trước nơi Lan nằm.

Ngôi mộ được xây hình chữ nhật bên trong chỉ là một ụn đất với cỏ mọc um tùm, trên đỉnh ụn đất ấy là bát hương chi chít những chân hương, vài bông hoa cúc héo quắt queo tự bao giờ vẫn còn nằm trên mộ. Tôi đứng im lặng một lúc lâu trước ngôi mộ rồi bắt đầu dọn dẹp, những tiếng sụt sùi từ miệng tôi bắt đầu xuất hiện theo từng đám cỏ dại được nhổ lên. Tôi đi vòng quanh tôi nhổ cỏ vệ sinh mộ trong đôi bàn tay đã từng ôm Lan không biết bao lần, tôi nhổ không sót đám cỏ nào như ngày tôi bảo vệ Lan trước sự đeo báo của bao nhiêu cái đuôi.

Nén lại nước mắt tôi thắp vài nén nhang và đặt ít hoa quả lên mộ rồi quỳ gục trước ngôi mộ Lan như quỳ trước vết thương mãi mãi không lành, vết thương mãi mãi phải băng bó chặt để không ai nhìn thấy. Tôi nức nở gọi những tiếng đầu tiên “Nhím ơi!” Rồi tôi phủ phục người bên mộ Lan mà khóc, những giọt nước mắt của ân hận của oán trách lăn xuống ngày một nhiều hơn. Tôi gào lên những tiếng vô nghĩa, tôi đập tay vào cái ụn đất trước mặt mà gào:

“Nhím ơi! Cậu sai rồi! Cậu xin lỗi!”

Những tiếng gào khóc của tôi trong không khí tĩnh mịch của nghĩa trang khiến nó thê lương hơn bao giờ hết.

Tôi không phủ phục nữa, tôi áp người vào mộ Nhím mà ôm mà gào khóc, tôi như muốn ôm Nhím của tôi như ngày nào được ôm. Và tôi nhớ ra rằng Nhím đã ôm tôi mà nói “Em sẽ suốt đời không lấy chồng” vậy là Nhím đã giữ lời hứa rồi, giữ lời với “Anh già” rồi, giữ lời với một kẻ đầy tội lỗi…

Về HN tôi chỉ biết nằm dài trong phòng ngủ vùi ngày này qua ngày khác, tôi chẳng buồn nghĩ xem mình sẽ làm gì để sau này tự nuôi bản thân, tôi coi mình như cái xác chết di động, ngủ chán dậy ăn, ăn xong lại lên phòng ôm mấy quyền truyện kiếm hiệp thuê ở đầu ngõ về đọc, đọc mỏi mắt lại ngủ. Cũng có những lúc buồn chân tay và mẹ tôi nhờ xuống trông hàng để đi lấy hàng, tôi xuống nhà bán từng quả trứng, từng gói mì, bình ga, bột canh… cho mẹ.

Có ngày mẹ tôi cũng mệt vì vừa phải nhận làm quyết toán thuế cho một vài công ty gần nhà vừa phải lấy hàng bán hàng nên tôi trông giúp mẹ cả ngày. Những ngày như thế nhiều nhất tôi bán được 100k tiền hàng, tính ra lãi được khoảng 10 – 20k. Thật là một con số tôi không tưởng tượng ra vì nó chỉ bằng 5 điểm lô tôi ghi mà thường tôi ghi 20 điểm trở lên chứ có bao giờ ghi 5 điểm, số tiền lời chẳng bằng một lần bo cho bảo vệ vũ trường. Vậy mà mẹ tôi vẫn cầm lấy hộp tiền toàn những đồng 500 và 1000 vuốt cho thật phẳng để vào ví rồi lại tất tả xe đạp ra chợ lấy hàng trong cái lạnh căm căm. Tôi nhớ có lần tôi chẳng may làm vỡ một quả trứng định lấy xẻng xúc đi thì mẹ tôi hớt hải chạy ra bảo để đấy, rồi mẹ lấy chiếc muôi múc canh hớt lấy lòng đỏ cho vào bát cười hớn hở:

“Cái này trưa đập thêm quả nữa vào mà rán ai lại phí thế! May mà ra kịp”.

Còn tôi cảm thấy tê tái và chua xót trong lòng.

Ở mãi nhà quanh đi quẩn lại với hàng hóa và truyện trò tôi cũng oải người và bố tôi thì cũng không muốn tôi cứ mãi thế nên một hôm sau khi ăn cơm bố mẹ tôi bảo tôi ngồi lại nói chuyện. Bố bảo đang có suất đi Nhật của người quen, sang đấy vừa học vừa làm được không cần phải bằng cấp nhưng phải có chứng chỉ tiếng nhật San Kiu(có mấy bạn trong topic biết về các chứng chỉ giải thích giúp mình nhé). Tôi thấy vậy là cũng có cơ hội ra nước ngoài với lại người ta bảo cái đấy cũng như bằng A tiếng anh nên nghĩ chắc cũng chẳng khó gì mà đạt được nên gật đầu đồng ‎ý ngay. Từ hôm ấy tôi hàng ngày có mặt tại Núi Trúc để ê a học tiếng Nhật.

Những ngày đầu tôi quyết tâm lắm, học hành chăm chỉ ghi bài đầy đủ lúc nào cũng cố gắng đến sớm ngồi đầu dán mắt vào bàng, tôi cứ liên tưởng đến những bộ phim chiếu trên ti vi hay trong các cuốn truyện kiếm hiệp mà tôi đọc nơi có những nhân vật chính khi quyết tâm làm cái gì đó chỉ qua vài cảnh trong phim hoặc vài trang truyện là thay da đổi thịt, là thành công vang dội.

Nhưng ở đời chẳng có cái gì là như phim như truyện cả tiếng Nhật quả là khó, nó khó ngay đối với những người bình thường chứ chưa nói gì đến kẻ ăn chơi suốt mấy năm trời không đụng đến sách vở. Thế nên chỉ sau một tháng là tôi chán nản hẳn tôi xuống cuối lớp ngồi từ lúc nào không hay, về nhà chẳng buồn ôn lại bài, từ thì lúc nhớ lúc không. Kết quả là sau 4 tháng tôi nghỉ ở nhà không đi học nữa với cái lý do vứt lại cho bố mẹ tôi là:

“Con thấy đau đầu lắm! Càng học càng đau! Chẳng học vào được”.

Bố tôi chỉ biết ngao ngán lắc đầu còn mẹ thì chép miệng tiếc những đồng tiền đã đưa tôi đóng học để giờ chả thu được cái kết qủa nào.

Vậy là tôi lại trở về với bốn bức tường quen thuộc, lại ngốn dần cái tủ truyện kiếm hiệp vô nghĩa của cửa hàng truyện đầu ngõ. Những cuốn truyện luôn làm tôi mơ tưởng đến ngày nào tôi sẽ gặp kỳ duyên và sẽ thành người tài giỏi, có cuộc sống sung sướng chứ chẳng phải bon chen phấn đấu từng li từng tí một như này. Và đúng như tôi mong đợi kỳ duyên của tôi đã đến.

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng