Phần 91
“Brừmmmmmm… ” Ngồi trên chiếc BMW đen bóng đang lao vun vút lúc sáng sớm, lão Khải ngồi cạnh tên X-Men số 1 mà con mắt cứ láo liên qua lại, lúc nãy hẹn nhau ở chỗ tiếp đón lão kinh hãi khi nhìn thấy có mỗi mình hắn trở về.
“Thưa… thưa ngài… ” Lão Khải không kìm được tò mò mở miệng.
“Chuyện gì?” Tên X-Men số 1 hỏi ngược với giọng lạnh tanh khiến lão Khải giật mình.
“Không biết ngài Sứ Giả… định khi nào trở lại? Để tôi điều người đến đón.” Lão Khải tỏ ra là tôi hèn mọn ăn nói rất cung kính.
“Không cần! Ngài ấy sẽ tự mình quay trở lại. Chuyến máy bay sớm nhất là khi nào?”
Lão Khải dù rất tò mò nhưng cũng không dám hỏi nữa mà lấy điện thoại ra xem thông tin.
“Chuyến sớm nhất là 10 giờ sáng, chúng ta còn 4 tiếng nữa!”
“Tốt! Tới thẳng sân bay, ông đã chuẩn bị sẵn vé chưa?” Số 1 hưng phấn hỏi, chỉ cần lên được máy bay là xem như hắn đã thành công rồi, cứ nghĩ đến phần thưởng mà Satan ban cho mà hắn thầm vui mừng.
“Tất nhiên, cái này ngài yên tâm, toàn bộ khoang thương gia đã được tôi mua trọn.” Lão Khải xoa xoa tay cười nói, nhìn gương mặt hưng phấn của Số 1 mà lão nhận định nhiệm vụ lần này có lẽ đã thành công rồi.
“Hắc hắc! Mong ngài trở về nhắc tới tôi một chút trước ngài Satan… chỉ là một chút chút thôi… ” Lão Khải là một con cáo già nên biết lúc nào nên nói chuyện… bây giờ tựa là lúc thích hợp nhất để thoáng đề cập đến vấn đề này trước mặt gã.
“Yên tâm đi! Mà có gì ăn không?” Số 1 cảm thấy hơi đói sau khi mới chạy trối chết một quãng xa như vậy.
“Có… có… ” Lão Khải vui sướng reo lên rồi với tay lấy cái cặp lồng đưa tới, giờ đây lão vui mừng vì sao mình có thể thông minh đến thế, có thể đoán được yêu cầu của cấp trên mà chuẩn bị chu đáo.
“Tốt! Công lao của ông lần này nhất định ngài Satan sẽ không quên đâu!” Số 1 nhận cặp lồng vui vẻ nói, lão già này tui không có thực lực nhưng được cái là biết làm hài lòng người khác.
“Haha… Không có gì… không có gì” Nghe thế Lão Khải mừng đến chảy nước mắt.
…
“Ngon… ngon lắm… ” Ít phút sau Số 1 miệng vừa nhồm nhoàm thức ăn vừa lên tiếng khen khiến lão Khải càng thêm mừng rỡ, tí nữa phải về thưởng vài đồng cho mấy đứa nhà bếp mới được.
Nhưng… lão không cười được bao lâu vì khi đi xe đi vào một con đường khá vắng vẻ…
“ẦM!!!”
“Roẹt! Roẹt! Roẹt”
“RẦM!”
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên từ bên dưới chiếc xe, chiếc BMW bị hất tung bay vòng vòng trên không rồi đổ ầm xuống mặt đường, chiếc xe sang trọng biến thành một khối sắt vụn chỉ sau vài giây ngắn ngủi, lão Khải và Số 1 do áp lực vụ nổ mà bắn thẳng ra ngoài, tên tài xế kém may mắn hơn nên chết ngay tại chỗ.
“Khục… khục… ” Ở một góc cột điện, lão Khải nôn từng búng máu lớn ra ngoài, cả người lão thê thảm vô cùng, sức ép kinh khủng của vụ nổ khiến lão mất đi toàn bộ thân dưới chỉ còn lại phần thân thể từ bụng trở lên nhưng cũng đầy các vết thương lớn nhỏ trông cực kì thê thảm.
“Bịch… bịch… ” Cách lão không xa, Số 1 đỡ hơn, hắn chỉ bị mất đi hai bàn chân, máu tươi từ cổ chân ào ạt phun ra nhưng hắn không quan tâm mà cố gắng lết lại cái bọc đen bị bắn ra ngoài cách hắn tầm chục mét… chỉ cần mang được nó về thôi thì mọi thứ có là gì… tuy nhiên kẻ kích nổ sao có thể để hắn làm điều đó…
“Brừmmmmmmmmmmmmm… ” Số 1 vừa lết được hai mét thì từ xa một chiếc MayBach đã rà tới.
“Cạch! Cạch!” Cửa bật ra ngay khi xe dừng lại, lão Khải và Số 1 tròn mắt khi bước xuống là một thanh niên trẻ tuổi khá điển trai, có thể Số 1 không nhớ hắn chứ lão Khải sao quên được thằng con hoang trong nhà mình.
“Mày… mày… là mày… phụt!” Lão Khải lắp bắp kinh hãi, không kìm được lão lại phun thêm một búng máu… đau đớn và sợ hãi khiến người lão run bần bật, có trong mơ lão cũng không thể ngờ tới một thằng nhóc chưa đủ 20 tuổi có thể làm việc này, mục đích của nó la gì?
“Hắc hắc… không ngờ lão sống dai thật đấy!” Long tiến lại ‘ông nội’ nhìn lão cười mỉa mai, xuống tay với lão hắn cũng không hề thấy có lỗi vì những tội ác mà lão gây ra hắn sao có thể không biết, như thế này còn là quá nhẹ nhàng với lão rồi.
“Mày… mày… tha… tha… ” Lão Khải trợn mắt nhìn Long rồi muốn nói gì đó nhưng mà sinh mệnh đã đi đến cuối con đường khiến câu nói của lão không trọn vẹn, kẻ đứng đầu một gia tộc thối nát, một con quỷ đội lốt người cuối cùng cũng trở về với địa ngục tăm tối.
Hờ hững nhìn lão già về bên kia thế giới, Long biết lão muốn nói gì, chắc hẳn lão muốn hắn tha cho thằng cháu đích tôn quý hóa của lão chứ còn tha cho ai nữa…
“Hừ! Để xem nó hành xử thế nào đã!” Long nhếch mép khinh bỉ rồi quay trở lại với việc chính, tên X-Men Số 1 cũng đã dừng lại nhìn hắn chằm chằm.
“Xem ra mày đã lên kế hoạch từ lâu!” Số 1 nhìn Long nói, vết thương ở cổ chân hắn đã không còn chảy máu nữa và đã bắt đầu lên da non, tuy không thể mọc ra hai bàn chân mới nhưng các vết thương lớn nhỏ trên người hắn tự lành một cách nhanh chóng, cơ thể X-Men mạnh theo mức độ đột biến, hắn là X-Men cấp 4 với mức đột biến lên tới x19 lần gần đạt mức x20 lần của X-Men cấp 5 nên cơ thể phải nói là siêu cường không phải rác rưởi như mức đột biến x5 của lão Khải có thể so sánh được.
“Phải!” Long lạnh lùng đáp, hắn chưa xông lên là vì muốn xác định xem đối phương có năng lực đặc biệt gì, cẩn tắc vô áy náy không bao giờ sai.
“Khà khà! Thế thì mày tính sai một bước rồi!” Số 1 cười gằng, hai chiếc răng nanh của hắn dài ra một cách kinh dị, ngay sau đó hắn há mồm ra hướng phía Long phun hai tia nước với tốc độ kinh người.
“Nguy hiểm!”
Linh tính mách bảo cho Long rằng nếu dính phải thứ nước kia hắn sẽ gặp rắc rối lớn, ngay tức thì hắn cong người né tránh theo phản xạ.
“Vù… xèo… xèo… ” Tia nước bay qua sát rạt người Long khiến áo quần hắn bốc hơi trong nháy mắt, linh tính lại cứu hắn một lần nữa.
“Xèo… xèo… ” Liếc nhìn thứ nước đang ăn mòn cả mặt đường mà Long đổ mồ hôi lạnh, hắn tự tin vào cơ thể mình nhưng với thứ chất độc đáng sợ này thì dính vào người thì hắn cũng
“Khè… khè… ” Thấy tia nước không trúng, Số 1 điên tiết, hắn trườn người lao tới Long… phải là trườn tới… hai tay hắn lúc này đã gập vào thân, lưỡi dài thè ra thụt vào liên hồi, cả người chuyển động bằng những múi cơ quỷ dị ở bụng đang không ngừng co duỗi… đến giờ thì khỏi nói cũng biết hắn được cải tạo bằng Gen của loài nào rồi.
“Hấp… ” Long lùi ra xa một tí, hai tay hắn đã vận tử khí sẵn sàng phản đòn nhưng lúc này đây bộ phim kinh dị lại tiếp tục, cứ ngỡ đã tránh xa phạm vi tấn công của đối phương thì Long biến sắc mặt vì cổ Số 1 dài ra một cách kỳ dị, miệng rắn mở rộng nhắm thằng vào cổ hắn cắn xuống, tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt.
“Phập” Cắn được vào cổ Long, Số 1 hưng phấn bơm chất độc của mình vào người đối phương, hắn tự tin con mồi sẽ không thể nào chịu đựng nổi độc của hắn… nhưng hắn không biết một điều là lúc này đây hắn đang áp sát một kẻ cực mạnh trong cận chiến… độc còn chưa kịp ngấm mà hắn đã phải hứng chịu một cơn mưa nắm đấm vào người.
“Khốn kiếp! Diệt Quyền!” Long gào lên, trúng nhát cắn hiểm độc của đối phương nhưng để hắn chịu chết thì không đời nào, hắn vận quyền đấm một lúc chục phát vào người Số 1.
“Ầm! Ầm! Ầm!… Phốc” Ngay sau khi ăn hơn chục đòn quyền nặng, Số 1 không thể không bay ra xa kéo theo một tràng máu tươi trào ra từ miệng hắn trên không trung.
“Bịch!”
Số 1 rớt xuống đất, hắn cúi đầu nhìn xuống ngực và bụng mình, nơi đã hoàn toàn lõm sâu vào thành những hố nhỏ hình nắm đấm, chưa dừng lại đó tại những chỗ vết thương còn không ngừng toát ra một thứ khí màu đen gì đó.
“Mày… mày… ” Số 1 đau đến mặt mày trắng bệch, cả người run rẩy không ngừng, hắn không sợ những vết thương từ kình lực vì cơ thể hăn có thể tự hồi phục nhưng lần này thì khác, hắn có thể cảm giác được cơ thể mình không thể tự động chữa trị được, thậm chí sinh khí của hắn lại còn đang trôi đi nhanh hơn.
“Roạt… roạt… ” Long không có trả lời, hắn tham gia vào bộ phim kinh dị của đối phương bằng cách đưa tay lên kéo luôn một tảng lớn da thịt trên cổ xuống, nói thì chậm nhưng tất cả chỉ xảy ra trong tích tắc mà thôi, chất độc của Số 1 truyền vào còn chưa kịp truyền đi thì đã bị Long với cách tàn bạo dã man nhất kéo toàn bộ ra cùng với kha khá da thịt và mạch mảu trên cổ.
“Mày… mày… quỷ… quỷ… mày là quỷ!!” Số 1 kinh hãi nhìn đối phương tự tay móc đi da thịt mình, nhưng điều đáng sợ hơn cả là hắn chứng kiến được một màu đen… màu đen từ bên trong vết thương của Long… những mảnh da thịt từ trên người đối phương chưa kịp chạm đất đã hòa thành phấn vụn tiêu tán trong không trung chỉ để lại những làn khói đen tà dị… hắn dụi dụi mắt vài lần nhưng kết quả vẫn là như thế… cú sốc làm hắn như phát điên lên hô to với vẻ mặt sợ hãi cùng cực.
“Hắc hắc!” Long cười tà nhìn đối phương, tự tay kéo đi một phần da thịt khiến hắn đau… đau lắm nhưng đau đớn này có là gì với hắn… nếu so với đau đớn lúc hắn áp súc tử khí thì bây giờ chỉ như kiến cắn mà thôi… mặc kệ vết thương chưa lành hắn nhào tới Số 1.
“Không… không… đừng lại đây… ” Số 1 trợn mắt kêu lên, hắn nhanh chóng trườn người bỏ chạy, dù sao cơ thể hắn cũng quá mạnh mẽ để có thể bị tử khí ăn mòn trong một sớm một chiều, vừa trườn đi hắn không quên liên tục phun những tia độc về phía Long.
“Khốn kiếp!” Thấy đối phương bỏ chạy mà Long điên người, vết thương khiến hắn chậm chân một chút cộng với phải tránh né những tia độc nữa nên càng ngày khoảng cách giữa hắn và Số 1 càng tăng xa, chỉ trong nháy mắt Số 1 đã chộp lấy bọc đen dưới đất rồi lao nhanh vào một con hẻm.
“Móa!” Long trợn mắt nhìn con mồi nhào đi trong bất lực, giờ đây bất lợi của hắn là chưa luyện qua một bộ khinh công lộ rõ.
“Haha… nhóc con… đợi đó… ” Số 1 cười to, khoảng cách của hắn và Long đã là 50 mét rồi, chỉ ít giây nữa hắn sẽ hoàn toàn bỏ qua Long ở cuối con hẻm nhỏ.
“Ặc!” Đúng lúc này đây, Số 1 chợt buồn ngủ, buồn ngủ đến kinh khủng… mặc dù vùng bụng và ngực đau đớn đến kinh người nhưng hắn vẫn buồn ngủ… mặc dù đang trốn chạy kẻ truy sát mình nhưng hắn vẫn buồn ngủ… cơn buồn ngủ nhanh chóng làm lý trí hắn cứ thế mà nhường chỗ cho những giấc mơ … hai mắt hắn lờ đờ… lờ đờ rồi nhanh chóng lảo đảo gục xuống.
“A!” Đuổi phía sau, Long ngạc nhiên khi đối phương cứ thế mà chậm… chậm lại… rồi cuối cùng gục hẳn xuống mà ngủ ngon lành trên đường.
“Haha… trời giúp ta… ” Long gào to vui sướng nhào tới, hắn không ngờ Số 1 đã ăn thức ăn mà hắn chuẩn bị với một lượng cực lớn thuốc mê, ban đầu hắn định xài thuốc độc nhưng phòng trường hợp lão Khải hay ai đó thử thức ăn trước thì bại lộ nên dùng thuôc mê.
Quả thật là Long may mắn lần này vì nếu hắn xài thuốc độc chưa chắc đã làm Số 1 gục ngã, cơ thể hắn mạnh đến biến thái nên không hề sợ những loại thuốc độc thông thường… thuốc mê thì khác, nó không như thuốc độc mà nó lại giống như thuốc bổ hơn… chỉ là liều lượng quá cao sẽ để cơn buồn ngủ nhào tới như lũ quét khiến lý trí không thể không nhường chỗ cho giấc mộng.
“Hô hô!” Kéo lấy cái bọc đen trong tay Số 1, Long nhanh chóng mở nó ra, đập vào mắt hắn là một chiếc ấn bằng vàng chói mắt… nổi bật hơn cả là chín đầu rồng uy nghi được chạm khắc tinh xảo bên trên khiến Long không kìm được nuốt nước bọt liên tục… phải cần tay nghề như thế nào mới có thể điêu khắc ra được chín đầu rồng đẹp đến mức này…
Cất kỹ Cửu Long Thông Thiên Ấn, Long tiễn Số 1 lên đường bằng vài trảo lấy đi đầu của gã, rốt cuộc cuộc chiến tranh đoạt Cửu Long Thông Thiên Ấn giờ đây đã có kết quả.