Phần 37
“Ầm… rắc… ” Bức tường xi măng nứt ra vì va đập mạnh mà vật thể va chạm với bức tường là đầu của một gã nào đó, đầu của hắn nổ tung bắn những mảnh vụn đỏ và trắng ra khắp nơi như pháo bông ngày Tết.
“Ahh… từ từ… từ từ… có gì… có gì mình nói chuyện… ” Một lão mập ủn ỉn khiếp sợ tột độ cố gắng lui về sau nhưng mà không còn đường lui nữa vì phía sau là bức tường rồi, tên mới bị giết chính là đàn em đắc lực nhất của gã, gã là Sơn Béo – một tay anh chị về các dịch vụ mại dâm, gã không giỏi đánh nhau nhưng được cái thông tin nhanh nhạy, chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng biết.
Hôm nay Sơn đang ngồi trong nhà cùng thằng đàn em điều đào đi các nơi nhưng không ngờ một con quái vật cứ thế xông vào, thằng đàn em cũng có chút bản lĩnh giang hồ không ngờ bị con quái vật kia giết như giết một con kiến, Sơn sợ đến chảy nước đái trong quần vì hắn cuối cùng cũng nhận ra kẻ đến tìm mình là King Kong.
Siêu Boss dưới trướng có Ngũ đại cao thủ, toàn là những kẻ cực kỳ kinh khủng cả về võ công cũng như tính tình, không kẻ nào là tay không nhuộm đầy máu, đã từ lâu chúng không xuất hiện trên giang hồ vì sau khi Boss thống nhất xã hội đen đất Việt thì không kẻ nào dám trêu chọc quyền uy của hắn.
Thường thì một trong Ngũ đại cao thủ sẽ phụ trách nhiều vùng đất khác nhau nhưng mà Sài Gòn là nơi quan trọng nhất nên Siêu Boss để một người trực tiếp trấn giữ, đó là Đệ Ngũ trong Ngũ đại cao thủ – Hoa Hồng Đen – boss của đất Sài Gòn, người phụ nữ duy nhất trong Ngũ đại cao thủ.
Dưới trướng Hoa Hồng Đen là Tam Hùng – Dracula, Thor và King Kong, chúng đại diện cho quyền uy của Hoa Hồng Đen tại đất Sài thành, sẵn sàng triệt tiêu mọi mối nguy hại hay uy hiếp ngay từ trong trứng nước, nghe đến tên chúng là người ta sợ hãi và được gặp chúng thì tốt nhất bạn nên cầu nguyện cho mình có một cái chết nào đẹp và êm ái nhất có thể.
…
“Nó là thằng nào… ” King Kong không thèm nhìn Sơn đang chảy nước đái ở góc tường mà nói cộc lốc với giọng ồm ồm đặc trưng, được xếp giao cho nhiệm vụ giải quyết vụ cặp Song sát bị giết nên hắn đến tìm đến cái thằng được cho là Bà tám của xã hội đen Sài Gòn này, khi nãy ngứa tay qua đập nhẹ một cái mà không ngờ thằng kia yếu quá nên nổ đầu luôn làm hắn bực mình, sao có thể yếu đuối như vậy chứ, hắn còn chưa đập đã cơ mà.
“Tôi… tôi không biết… tôi thề… hu hu… tôi thề đấy… ”
Sơn khổ cực cầu xin, hắn nào biết thằng chó nào giết cặp Song Sát ở quận 5 chứ, hắn nguyền rủa thằng cờ hó đó, vì nó mà hắn phải đối mặt với thằng quái vật này, không biết hắn có thể sống sót qua hôm nay không nữa.
“Hừm… có thể mày quên đi… để tao giúp mày nhớ… rắc… rắc” King Kong bẻ tay răng rắc bước từng bước tới, nếu Sơn không biết thì chả ai biết nên hắn không tin, gã nhấc một gã hơn 100 kg như Sơn nhẹ như bỡn, tất nhiên bằng cổ của Sơn rồi.
“Đừng… đừng… đừng mà… khoan… khoan… ” Bị nắm cổ nhấc lên không trung, Sơn cố gắng nói gấp.
“Hử… ” King Kong ngạc nhiên thả thằng mập đang hôi mùi khai nước đái xuống, nhanh thế sao.
“Khụ… khụ… tôi không biết chính xác nhưng mà có thể… có thể thôi… ” Sơn vừa ho vừa nói, gã sợ nói sai thì kết cục là cái chết vì tội bịa đặt nên lúc nãy không dám nhưng mà theo tình hình là không nói cũng chết nên tốt nhất nói theo suy đoán, ít nhất còn giữ được cái mạng nhỏ vài ngày.
“Nhanh… ” King Kong không kiên nhẫn gầm lên một tiếng, gã đã ngứa tay lắm rồi.
“Vâng… khụ… có thể đó là Long… kẻ đã lật đổ Tài gần hai năm trước… ” Sơn run rẩy nói.
“Sao mày cho đó là nó… ” King Kong nheo mắt lại hỏi, thằng này hồi đó nghe đàn em báo cáo thoáng qua một chút mà gã cũng hơi để ý vì nghe bảo nó cũng rất giỏi trong đánh nhau, tiếc rằng còn qua non nớt kinh nghiệm, nếu nó phòng bị và giết ngược lại Giang thì lão đại cũng để nó lên nắm quyền, chỉ một phép thử cỏn con mà nó không vượt qua được thì sao có thể lên làm đại ca được.
“Có một thằng bán vé số đêm đó nhìn thấy hai bóng người rời đi từ cái hẻm nơi Song Sát bị giết, vì ban đêm và nhìn từ khá xa nên thằng đó chỉ nhận biết được một tên trong đó rất mập mạp… mà… Long có một thằng đàn em thân tín nhất cũng mập… vụ này còn ờ quận 5… cho nên tôi nghĩ… ” Sơn vừa nói vừa nhìn gương mặt lạnh tanh của King Kong trong lo sợ, gã sợ lập luận của mình làm hắn không hài lòng thì chắc gã lên đường uống rượu với Diêm Vương ngay tức khắc mất.
“Hừ… nghe bảo nó bị đâm trúng tim… nếu nó không chết mà còn trở về thì khá thú vị đấy… hắc hắc… lâu rồi không có đối thủ… ”
King Kong xoay người đi bỏ qua cho Sơn, gã cũng tin vào lập luận của hắn, giờ phải nhanh chóng tìm ra Long và chờ mong một trận đấu thú vị… tất nhiên là nếu Long mạnh…
Nhìn bóng lưng gã khổng lồ cao hơn 2m cơ bắp cuồn cuộn rời đi mà Sơn thở phào, cũng may thái độ của hắn không chút nào ương bướng hay ngổ ngáo mà thành thật khai báo nên được tha… hắn tin thế…
“Chút nữa phải mua 10 bó nhang về đốt cảm ơn ông bà trên trời phù hộ, à mà mua thêm vài hình nộm gái đẹp về đốt để mấy ông trên trời được ‘đổi gió’ nữa chứ… phù… ” Sơn lẩm bẩm rồi thất thểu đi ra, thay cái quần đã tính tiếp.
…
“… lạc trôi giữa trời… lạc trôi giữa đời… ” Trong một quán karaoke, Long cười khổ nhìn thằng mập đang quẫy nhiệt tình trước màn hình, không biết thằng nào đưa cái bài này ra để thằng mập hành hạ hắn nãy giờ, nó hát đi hát lại 5 lần mỗi một bài này rồi đấy, vừa hát vừa uốn éo như vũ công mới ghê.
“Anh… uống chút gì đi… ” Một em tiếp viên ngồi cạnh Long nũng nịu lên tiếng với hắn, nước da trắng sữa, mặt V-line xinh xắn, mũi cao, tóc dài… cặp đùi căng… ẻm là một trong những tiếp viên Vip nhất của quán được đưa tới phục vụ Long và mập.
Nhìn em tiếp viên váy ngắn bên cạnh, Long thấy được cả cái quần chip màu đỏ bên trong mà hắn lại không chút cảm xúc, hắn bây giờ không có hứng thú với sex mà đến đây vì chiều lòng thằng mập, dù gì chỉ có nó là anh em mà hắn tin tưởng được.
“… Một lần nữa nào… ” Thằng mập hát xong rồi lại nhìn em tiếp viên của mình ra hiệu cho bấm số bài Lạc Trôi một lần nữa làm Long đang uống ly bia phọt cả ra ngoài…
“Đẹch cụ… ” Thấy thằng mập hưng phấn quên đi mình, Long lẻn từ từ chuồn ra cửa hít không khí bên ngoài, từ sau thề không đi karaoke với thằng này nữa, mẹ nó ít nhất cũng để đại ca nó hát một bài chứ…
Đi giữa hành lang, Long suy nghĩ về kế hoạch tiếp theo, Hoàng đã bước đầu ổn định cục diện ở quận 5 rồi, chỉ còn các mối làm ăn về ‘hàng trắng’ là chưa xong nhưng kho hàng của Thịnh đã nằm trong tay hắn nên cũng không lo lắm.
“Sao… mày nói gì… ” Đang chuẩn bị bước vào toa let thì Long bị tiếng nói của một gã bên trong thu hút, chắc lại bàn về em tiếp viên nào xinh, hàng ngon đây mà.
“Hắc hắc… tao nói lão Sơn Béo bị King Kong tới tìm… nghe bảo là chuyện Song Sát bị người ta giết… ”
Long mở to mắt tỉnh người, hắn áp sát vào tường nghe cuộc đối thoại, King Kong hắn cũng có nghe qua, một gã cực kỳ nguy hiểm đấy, phen này Boss có lẽ đã nổi giận thật rồi.
“Sao… King Kong luôn à… thế thì thằng nào gây ra chuyện này gặp xui rồi… thế Sơn Béo có biết là ai làm không… ” Gã còn lại đáp.
“Không… tao cũng không biết… nhưng mà King Kong đã ra hiệu cho đàn em ở các quận khác và cả trong quận 5 tìm một người… là một thằng đã biến mất gần hai năm trước… việc này chỉ có bọn máu mặt trung thành với Boss là biết thôi… ”
Giới xã hội đen không phải ai cũng trung thành với Boss, luôn có những kẻ không phục nhưng cam chịu vì thực lực không đủ, tuy nhiên số lượng thành viên trung thành với Boss tất nhiên lúc nào cũng rất nhiều vì ngu gì không dựa vào cái ô to lớn như thế để kiếm sống cơ chứ.
“Hử… thế sao mày biết… đừng nói với tao là mày lên làm đại ca rồi đấy nhé… haha… ” Thằng kia châm chọc bạn mình.
“Hừ… tao nghe đại ca tao nói trong lúc say rượu… đợi đại ca tao về già thì tao sẽ lên thay… mịa… ” Thằng kia trừng mắt bạn mình.
…
Bỏ qua cuộc nói chuyện tiếp theo, Long rời đi, không ngờ bọn chúng có thể biết được là hắn làm nhanh như thế, tính giải quyết dùm Hoàng vài thằng không phục để hắn nhanh chóng nắm bắt địa bàn mà xem ra không có nhiều thời gian.
…
“Lạc trôi giữa đời… Ôhhhhh Ôhhhhh… ” Thằng mập vẫn tiếp tục phiêu trong bài hát, bỏ qua hai em tiếp viên đã ngất xỉu vì ngộ độc âm nhạc đang nằm vất vưởng trên ghế, thật là khủng khiếp.
“Lạc trôi mẹ gì nữa… mập… đi thôi… ” Long mở cửa hét to, không còn nhiều thời gian…
“Cho em hát thêm một lần nữa… ” Thằng mập không chịu bỏ mic xuống cầu xin Long.
“Đi… nhanh… ” Long hắng giọng.
“Một lần nữa thôi… ”
“Đi… ”
“Nửa bài nhé… ”
“Địt cụ… có đi không… ”
“Hai câu… hai câu thôi anh… ”
“Mày ở đó mà hát luôn đi… ”
“Ây… Lạccccccc trôiiiiiiiiiiiiiiiiiiii” Thằng mập cố gắng hát hai từ cuối rồi chạy theo Long.