Phần 35
Hai tuần sau, trong một quán bar, ở căn phòng vip nhất trên lầu cao, Thịnh Đói – ông trùm mới được Boss lớn bổ nhiệm ở quận 5 hôm nay tập hợp dân anh chị có máu mặt về để bàn luận về việc của Giang và xem ai có thể lên thay vị trí béo bở của hắn.
“Đến giờ vẫn chưa biết đứa nào xử thằng Giang à… ” Nhìn quanh đám giang hồ bên dưới một lượt, Thịnh mở giọng ồm ồm lên hỏi, gã ngồi chính giữa, để người trần lộ hai hình xăm hai cô gái chân dài trần truồng trước ngực, theo giới giang hồ truyền miệng thì đây là hai cô người yêu đầu tiên của gã, nhưng mà kinh khủng nhất là gã đã chính tay bóp cổ hai cô đến chết rồi xăm hình hai cô lên thân mình vì muốn hai cô mãi mãi tươi trẻ bên cạnh gã, là một kẻ khát máu nên cái biệt danh Thịnh Đói ra đời từ đó, không phải đói cơm mà là ‘đói máu’, chỉ cần nghe đến tên gã là đám cóc ké đã vãi ra quần rồi.
Là một tên tay chân đắc lực dưới trướng Boss, Thịnh về đây chỉ để ổn định cục diện địa bàn quan trọng này vài năm rồi lại trở về nhưng không ngờ Giang lại bị xử khiến Boss không vui làm cho gã tức giận, mịa nó tưởng được đi du lịch với mấy em chân dài rồi ai dè lại phải ở lại bình ổn cái chỗ chán phèo này.
Không có tiếng trả lời, bọn có máu mặt nhìn nhau xem thử có thông tin gì không nhưng mà chỉ là những cái lắc đầu, những tên sát thủ ra tay khá ngọt và xóa mọi dấu vết khiến bọn chúng cũng không lần ra được, cũng có vài tên nghĩ đến Long nhưng mà không có dấu hiệu là hắn xuất hiện tại Sài Gòn và bị đâm vào tim còn sống cũng là quá hi hữu.
“Hừm… xem ra bọn nó khá cao tay… ” Sau một hồi không có câu trả lời, Thịnh bực mình nhưng mà chả biết làm sao, hắn cũng đả huy động đám đàn em thân tín nhưng mà cũng không tìm ra được dấu vết gì cả, đã hai tuần công việc mà Giang đang nắm không có người phụ trách nên hôm nay hắn buộc phải mở cuộc họp để kiếm người thay thế.
“Được rồi… chuyện đó tính sau… bây giờ mọi người xem ai có thể lên thay vị trí của Giang… ” Thịnh híp mắt nhìn toàn bộ bọn ngồi dưới, thật ra chỉ cần tên nào đứng ra đầu tiên đều sẽ bị hắn điều tra, đây cũng là cách tìm hung thủ xử lí Giang, phải nói Thịnh cũng khá thông minh.
Ngay lập tức căn phòng trở nên ồn ào, tiếng bàn tán xì xầm phía dưới, vị trí của Giang là quá béo bở, kiếm được rất nhiều tiền nên kẻ nào cũng muốn, nhưng mà nào dễ thế, muốn ngồi vững cần sự ủng hộ của vài nhóm khác vì thế bọn chúng phải kiếm được sự ủng hộ càng nhiều càng tốt.
“Ầm… được rồi… ai lên đầu tiên… ” Thịnh đập mạnh xuống bàn lên tiếng làm căn phòng im ắng lại, thằng này nhìn thằng khác xem kẻ nào lên đầu tiên.
Đột nhiên một tiếng cười to vang lên làm ai cũng bất ngờ.
“Haha… Nực cười… ”
Ai cũng khó hiểu vì sao giữa lúc này thằng nào nổi điên lên thế.
Một gã đàn ông bước ra, tiến về phía Thịnh làm tất cả chú ý, nhiều tên nhận ra đó là Hoàng Bén, dân có máu mặt một thời, nghe đồn hắn đang ở nhà chăm mẹ bệnh không ngờ hôm nay phát điên đến đây.
“Hoàng Bén… mày tính thay vị trí của Giang… ” Thịnh nheo mắt nhìn Hoàng tiến tới, thằng này bị gã đày đọa đến nỗi rửa tay gác kiếm rồi cơ mà.
…
“Hắc hắc… vị trí của Giang… nó có vẻ rất béo bở nhỉ… ” Nhìn chằm chằm Thịnh đang ngồi chễm chệ trên ghế, Hoàng cười khinh khỉnh coi thường, mẹ gã đã qua cơn đau, giờ đang sống cuộc sống an nhàn ở miền quê nào đó mà chỉ gã mới biết nên gã còn gì phải lăn tăn suy nghĩ, bây giờ là những ngày tháng báo đáp lại ân tình của ‘ông chủ’ mình.
“Hử… ý mày là sao… ” Thịnh ra hiệu cho đám đàn em xung quanh, gã thấy việc này có gì đó là lạ, thái độ của thằng này không phải đến xin mà giống như đến báo thù thì hơn, thật ra gã cũng biết việc Giang làm với Hoàng nhưng mà đó chỉ trò chơi con nít, gã không để vào mắt.
“Ý tao?… Ý tao là mày là thằng đéo nào mà có quyền ra lệnh ở đây… chỉ vì một câu nói của kẻ mà bọn tao chưa từng thấy mặt mà mày có thể ngồi đó chỉ tay năm ngón… kêu bọn tao ăn cơm thì bọn tao ăn cơm… kêu bọn tao ăn cứt thì bọn tao phải hốt cứt mà ăn sao?… ”
Hoàng nhìn xung quanh rồi nói to làm mọi người trợn to mắt, thật ra với việc Thịnh lên làm ông trùm thay Tài ai cũng không phục, chỉ vì một câu nói mà một kẻ không biết từ đâu ra đè đầu cưỡi cổ bọn họ, sống trong giang hồ, kẻ nào mà lương thiện, kẻ nào mà không có chiến tích bản thân, chỉ vì chút ít danh tiếng trong quá khứ mà hắn có thể ngồi đó sao, sự im lặng chứng tỏ bọn họ đồng tình với Hoàng.
“Địt mẹ… bọn mày làm phản à… ” Thịnh đứng phắc dậy, nhìn chằm chằm bọn giang hồ phía dưới, không ngờ gã bây giờ trong mắt chúng không ra gì, có lẽ cuộc sống xa hoa bên cạnh Boss làm cho gã quên đi rằng gã đang sống ở đâu, ở đây chả ai quan tâm đến quá khứ mà luôn lấy thực lực hiện tại làm giá trị đo lường cho quyền lực, nắm tay kẻ nào mạnh hơn thì kẻ đó sẽ thống trị.
“Hừ… phản… mày có tư cách để bọn tao phản?… tao muốn quyết đấu 1-1 với mày … Thịnh Đói… nhận lời chứ… ” Hoàng rút cây mã tấu sáng bóng lên nhìn thằng Thỉnh hét to.
Nhìn Hoàng nắm chặc cây mã tấu nhìn mình, Thịnh khẽ run người, đã lâu rồi gã chưa tham gia một cuộc chiến sinh tử nào, tự nhiên lúc này gã cảm thấy mình đã già đi, quét qua xung quanh, ánh mắt của đám đàn em thân tín làm hắn hiểu cuộc chiến này không thể tránh khỏi nếu hắn còn muốn tồn tại ở cái thế giới này!