Phần 146
“Hử? Sao ngươi còn chưa chết?” Đát Kỷ gương mặt hạnh phúc sau viễn cảnh tươi sáng nghe tiếng Long thì quay sang khó hiểu hỏi.
“À… ta là muốn hỏi nàng một chuyện… nàng thật có biết ma thể là thế nào không?” Long cẩn thận nói sợ người đẹp tiếp nhận thêm một cú sốc thì triệt để biến thành người điên, hắn đây là không muốn chơi gái điên nha cho dù là gái đẹp.
“Ý ngươi là sao nha?” Đát Kỷ sửng sốt hướng Long mong được chỉ giáo y hệt hai người bạn chứ không phải cảnh tượng người chết ta sống lúc ban nãy.
“Thật là nàng không biết? Vậy thôi… cũng không có gì quan trọng lắm…” Long gãi đầu cười trừ, hắn thật không muốn Đát Kỷ tiếp nhận đả kích thêm nữa… hắn giờ có trái tim méo đâu mà nàng chích độc.
Đát Kỷ nhíu mày vì không nhận được câu trả lời… nàng quay người lại tiếp tục mơ đến viễn tưởng trở thành Ma Hậu của mình… nhưng mà chỉ một phút sau nàng đột nhiên giật bắn người, khuôn mặt trắng bệch quay sang nhìn Long lúc này vẫn đang bình thường khỏe mạnh chăm chú nhìn nàng… như không tin vào hiện thực nàng đưa tay dụi dụi mắt, nhéo bản thân mình một cái xem có phải mơ không… làm tất cả, Long vẫn đang đứng đó… Đát Kỷ trợn trừng mắt.
“Này… ta nói nàng đừng sốc…” Long biết Đát Kỷ là nhận ra rồi, hắn rối rít lay tỉnh Đát Kỷ.
Đúng lúc này đột nhiên mỹ nhân hành động làm Long sững sờ, nàng thế mà gục người xuống ôm lấy hai chân khóc to như một đứa bé:
“Huhu… ba… mẹ… huhu… con là giết không chết hắn nha… huhu… huhu…”
Đát Kỷ đây là ủy khuất cực độ rồi, độc chiêu cuối cùng nàng cũng đã ra tay nhưng vẫn không thay đổi được điều gì… nàng không hiểu, nàng không biết, nàng không tin vào cuộc sống này nữa… dường như tất cả mọi thứ đang chống lại nàng.
Long luống cuống tay chân, hắn đây là chưa gặp tình cảnh này bao giờ… à mà thật ra là có, lúc trước Quỳnh Anh có xin hắn đi sinh nhật mà hắn không cho nên cũng khóc bu lu bu loa thế này… nhớ đến lúc đó mà Long vội bắt chước.
“Đừng khóc nữa mà Quỳnh Anh… ấy nhầm… Đát Kỷ à… nàng mà còn khóc thì mặt nàng vốn dĩ đã giống heo nay lại y hệt heo nái rồi…”
Đát Kỷ đang khóc nghe thấy thế sững sờ quay sang nhìn Long, khuôn mặt đau đớn lại chuyển sang bão nổi rồi… nữ nhân… sắc đẹp là thứ quan trọng nhất mà nàng lại bị gã này sĩ nhục ngay trước mặt…
Long thấy mỹ nhân ngừng khóc thì vui vẻ, quả nhiên chiêu này hữu hiệu mà… lúc trước Quỳnh Anh nghe thấy là ngừng khóc chạy ngay lại chỗ bàn trang điểm đấy nha… Long là tự hào về chỉ số IQ của mình lúc này, thế nhưng hắn quên… đối tượng lần này không phải đàn bà của hắn, cũng không phải một cô gái trẻ trung.
“Ngươi!” Đát Kỷ cười gằng tiến tới chỗ Long.
“Nàng là nghĩ lại rồi sao? Sẽ trở thành đàn bà của ta?” Long sửng sốt tưởng Đát Kỷ sẽ nhào vào lòng hắn mà đúng là nàng nhào vào lòng hắn thật…
“Phu Quân… thiếp thật là giống heo sao?” Đát Kỷ nhẹ nhàng hỏi.
“Hắc Hắc… đúng vậy… heo con của anh” Long cao hứng gật gù, nắm được mỹ nhân trong tay ai lại chả vui.
“Vậy sao… thằng chó… ngươi mới là heo, cả nhà ngươi là heo… đồ khốn kiếp, lão nương liều mạng với ngươi… bạo… bạo cho lão nương…” Đát Kỷ gào lên giận dữ khiến Long lông tóc dựng đứng… đầu óc non nớt của hắn chưa kịp xoay chuyển kịp thời mà chỉ trả lời theo bản năng.
“Heo con của anh sao lại bỗng nhiên nổi giận thế này?”
“Heo… heo con mẹ ngươi… bạo… bạo… bạo…” Đát Kỷ tức điên người điều chuyển tử khí trong cơ thể bạo liệt chuẩn bị tự bạo kéo theo thằng khốn nạn này.
Long:”…”
…
Một tiếng sau…
“Ta là biết lỗi rồi…” Long đứng sau Đát Kỷ khuôn mặt khổ sở năn nỉ mỹ nhân lúc này đang đứng xoay lưng trước mặt mình, sau hàng loạt cơn đe dọa tự bạo của người đẹp hắn mới nhận ra mình vừa chọc giận nàng, cơ mà trước đó hắn đã kịp đổ hàng tá lít xăng vào lửa khi liên tục gọi nàng là ‘heo’… Long thật là muốn tát mình trăm cái vì cái tội tự nhiên rước họa vào thân.
“Không dám! Vị Cường giả này, ngài cũng đã có được thứ mình muốn vậy nên xin mau mau rời khỏi nơi này để nô gia được thanh tịnh tu luyện, tránh để lâu khiến có người đánh hơi được tiến vào lại khiến họ chướng mắt với dung mạo như heo của nô gia nữa nha…” Đát Kỷ nghiến răng nghiến lợi nói.
“Ách…” Long cười khổ.
“Thật ra muốn tạ lỗi cũng rất đơn giản mà… như là nhường ra ma thể cho ta chẳng hạn!” Đát Kỷ sau một hồi không thấy động tĩnh quay sang câu dẫn Long.
“Cái này không được rồi… ta còn nhiều việc cần phải làm mà muốn thế cần phải mạnh mẽ.” Long cương quyết từ chối.
“Nhường ma thể cho ta… ta sẽ giúp ngươi!” Đát Kỷ vội nói.
“Ta nghĩ đã là nam nhân thì nên tự mình làm vẫn hơn nha.” Long uyển chuyển chối từ.
“Hừ! Vậy ngươi đi giết Thiên Đế báo thù cho ta đi!” Đát Kỷ nói.
“Nếu nàng làm đàn bà của ta thì có thể, nhưng mà cần phải một đoạn thời gian nữa may ra có khả năng chứ hiện tại ta nghĩ một đầu ngón tay của gã là ta không đỡ nổi huống chi là giết gã!” Long thành thật nói, đùa chứ hắn hiện tại tiếp Bát Quái Lão Nhân một chiêu không biết còn được không huống chi là nói đến tồn tại chí cực như Thiên Đế.
“Thời gian? Mười năm… trăm năm hay ngàn năm sau?” Đát Kỷ khinh bỉ nói.
Long trầm mặt, hắn thật không dám nói chắc chắn… chưa nói có thể đánh với Thiên Đế hay không cơ mà hắn còn chưa nghĩ đến là tại sao mình phải đến tìm gã để rước phiền toái vào bản thân… Lời thề với Trụ Vương? Lời hứa với người phụ nữ này?… Trong mắt hắn chả là cái cóc khô gì, một thằng thì chỉ còn bộ xương leo lắt tồn tại cô quạnh trong cái mộ huyệt này, một người thì khi lên giường rồi hắn chắc chắn sẽ khiến nàng quên đi tất cả hận thù mà đắm chìm trong nhục dục sung sướng… trừ khi Thiên Đế tìm tới gây hấn với hắn thì hắn sẽ trả đũa còn không thì ngu gì tới tìm gã, ăn no rửng mở hay sao.
Thấy Long không trả lời, Đát Kỷ càng ngày càng giận… nàng nói:
“Sao? Sợ Thiên Đế? Vậy thì biện pháp cuối cùng… giúp ta có được Lân Chi Huyết?”
Long hơi sửng sốt một chút, hắn không ngờ nàng còn biết nơi hạ lạc của một thần vật khác.
“Nàng biết Lân Chi Huyết ở đâu?” Long hỏi.
“Đương nhiên… chỉ cần giết gã thu về Lân Chi Huyết của gã cho ta thì ta sẽ trở thành đàn bà của ngươi… thế nào?” Đát Kỷ nở nụ cười mê người nói.
“Gã là ai?” Long là triệt để có hơi sợ Đát Kỷ, mở miệng ra là chém chém giết giết… nàng đã giết hơn hàng ngàn vạn người mà còn chưa đủ sao.
“Ta cũng không biết hắn hiện giờ làm gì nhưng chắc chắn hắn còn sống… hắn không ở mảnh đất này mà ở một nơi khá xa, vùng đất của những người da trắng cao to… ta là vẫn nhớ tên hắn… hình như là… Zues… đúng rồi… hắn tên là Zues nha…” Đát Kỷ lục lọi trí nhớ một hồi lên tiếng.
Long nuốt nước miếng cái ực… yết hầu hắn lăn lăn vì sốc… đậu xanh rau má, hắn không nhầm thì Zeus trong miệng Đát Kỷ chính là vị kia.
“Hắn… cái tên Zeus ấy… hắn và Thiên Đế kẻ nào lợi hại hơn?” Long ngập ngừng hỏi.
“Cái này… theo ta được biết thì Thiên Đế từng bại dưới tay Zeus nửa chiêu… chỉ là nửa chiêu thôi nha…” Đát Kỷ khuôn mặt ngây thơ dại khờ nở nụ cười tươi như hoa với Long.
Long trợn trắng mắt với người đẹp… lần đầu tiên trong đời hắn thấy bất lực khi nói chuyện với một nữ nhân.
“Hừm! Ngươi cũng xứng với hai chữ nam nhân sao? Cái này không được, cái kia cũng không được… rốt cuộc ngươi bỏ ra được cái gì để ta đi theo ngươi hả?” Đát Kỷ nổi điên nói.
“Hắc hắc… nàng yên tâm… ta sẽ giúp nàng hiểu được nhân gian còn có thứ hấp dẫn hơn việc chém chém giết giết hay trở thành Cường giả cao siêu… lạc thú nhân sinh nha, nàng nhất định sẽ không tưởng tượng nổi nó sung sướng đến cỡ nào đâu…” Long cười dâm nói.
Đát Kỷ đang định bão nổi với cái thằng dâm tục trước mặt thì đột nhiên nàng hoảng hốt phi thân ra sau lưng Long…
…
Có khách đến…