Phần 128
Hai ngày sau, đúng theo lời hẹn… luật sư của Đổng gia đã tới bàn giao toàn bộ giấy tờ của tập đoàn Đổng Phát cho hắn.
Nhìn đống giấy tờ trước mặt, Long khá hài lòng… hắc hắc, hắn tin tưởng rằng thằng em mình sẽ được không ít người đẹp tự nguyện quỳ xuống phục vụ khi hắn chính thức trở thành chủ tịch của cái tập đoàn viễn thông lớn này… tuy nhiên thứ quan trọng nhất vẫn là tiền… hắn biết rằng Đổng gia chắc hẳn đã làm nhiều động tác nhằm giảm thiểu thiệt hại cho việc chuyển giao này rồi nhưng dù sao bọn chúng cũng không dám làm quá mức.
“Cộp… cộp…”
Tiếng gõ cửa làm Long bừng tỉnh trong những tính toán, hắn cẩn thận chỉnh trang tư thế hô vọng ra:
“Ai?”
“Là tôi thưa Lục trưởng lão… Nhị trưởng lão mời ngài qua có ít chuyện…” Giọng một tên Hộ Pháp khiến Long hơi bất ngờ, lão già khốn kiếp mời hắn qua… chuyện gì? Đầu óc xoay chuyển nhưng Long vẫn nhanh chóng mở cửa bước ra theo tên Hộ Pháp rời đi… tới rồi biết thôi… hắn không tin số mạng mình sẽ kết thúc nhanh như vậy.
…
Mười mấy phút sau…
Đi qua các lối đi vòng vèo, Long tới một khu nhà gỗ giản dị trang nhã được chủ nhân bày biện những đồ vật rất đỗi bình thường kèm theo một vài chậu cây cảnh xanh tốt, thi thoảng trong không khí lại còn có mùi trầm hương dịu nhẹ tạo nên ấn tượng chủ gian nhà là một người thanh cao thoát tục nhưng Long biết rõ ràng sau lớp màn thanh tịnh này là một lão già đáng sợ, là một kẻ sống hai mặt đã mấy chục năm… lão già là một X-Men cấp 6 đang đội lốt Nhị trưởng lão cao quý của Thập Lục Tháp.
“Haha! Dâm Ma tới rồi đấy hả… vào đây, vào đây!” Tiếng cười nói của Bất Tử Lão Nhân từ căn phòng bên trong vọng ra khiến Long giật thót nhưng nhanh chóng bình ổn lại… hắn nhẹ thở ra một hơi yên tâm, xem ra không phải là chuyện xấu gì…
“Kính chào Nhị trưởng lão… Ô, vị này là ?…” Chắp tay tiến vào căn phòng, Long hô to hành lễ nhưng có đôi chút bất ngờ vì ngồi cạnh lão là một mỹ phụ trung niên cực kỳ xa lạ khiến hắn không biết xưng hô thế nào… chẳng lẽ là vợ hay người tình của lão.
“Haha! Tốt lắm, nào nào hai người làm quen với nhau đi… đây là quý cô Hồng Thanh Sương của Hồng gia, cũng chính là Chưởng môn nhân của Hợp Hoan Phái đại danh đỉnh đỉnh trên giang hồ” Bất Tử Lão Nhân vuốt vuốt chòm râu hướng mỹ phụ bên mình giới thiệu.
Hợp Hoan Phái… Long lầm bẩm một hồi mới nhớ ra là một môn phái chỉ thu nữ đệ tử ở tỉnh Cam Túc sát với vùng Tân Cương đầy hỗn loạn, môn phái này không lớn lắm nhưng hắn hơi có chút để ý vì sự tà dị của công pháp Hợp Hoan Phái – thứ làm nên danh tiếng của môn phái này chứ không phải là võ công cao siêu… nghe nói những nữ nhân trong Hợp Hoan Phái đều tu luyện một loại tâm pháp gọi là Âm Dương Hợp Hoan Công gồm mười tầng, cứ qua mỗi tầng thì Hợp Hoan Khí sinh ra từ Âm Dương Hợp Hoan Công lại càng trở nên tinh tuần để rồi lúc nam nữ giao hợp sẽ giúp cho nội khí cả hai tăng trưởng mạnh… đó là nguyên nhân rất nhiều gia tộc, môn phái đều tìm tới Hợp Hoan Phái với mong muốn để những đệ tử tinh anh có cơ may hợp duyên với một nữ nhân trong Hợp Hoan Phái nhằm giúp đệ tử của mình tăng nhanh tốc độ tu luyện sớm trở thành cường giả.
Tuy nhiên Âm Dương Hợp Hoan Công cũng có điểm thiếu sót, trừ khi đạt đến tầng thứ 10 của công pháp – Hợp Hoan Vô Cực nếu không một khi mất đi nguyên âm hay còn gọi là mất đi trinh trắng thì nữ nhân sẽ không bao giờ có thể nâng cao trình độ của Âm Dương Hợp Hoan Công của bản thân được nữa, có chăng giao hợp với nam nhân chỉ giúp nữ nhân đó tăng cường độ tinh thuần của nội khí từ đó học tập các loại võ công khác dễ dàng hơn mà thôi… chính vì lẽ đó thông thường các đệ tử thông thường đạt tầng 2 hay tầng 3 Âm Dương Hợp Hoan Công mới chịu hợp duyên với nam nhân còn các đệ tử tinh anh thì ít rất khi hợp duyên với nam nhân khác do một lòng truy cầu cảnh giới cao nhất. Dù sao đi nữa có còn hơn không cho nên cánh cửa của Hợp Hoan Phái lúc nào cũng đông đúc thanh niên tới tỏ tình.
“Ra là Hồng chưởng môn nhân, xin chào!” Long gật đầu nhẹ chào xã giao vị mỹ phụ kia vì về mặt vai vế hắn vẫn lớn hơn.
“Hihi! Lục trưởng lão không cần khách khí… tôi đã nghe Nhị trưởng lão kể về sự dũng mãnh của ngài trong buổi tuyển chọn trưởng lão… bản thân tôi cũng vô cùng tiếc nuối khi không được nhìn thấy sự mạnh mẽ, hiên ngang của Dâm Ma đại nhân ngày đó đấy…” Hồng Thanh Sương giọng thánh thót đầy dụ hoặc.
“Hà hà! Hồng chưởng môn quá khen rồi… nhưng mà nếu Hồng chưởng môn muốn nhìn thấy thì ta vẫn luôn không ngại thể hiện vẻ hùng phong của mình… không chỉ trên võ đài mà còn có thể… trên giường nha…” Long dâm dục nói đầy ý tứ mờ ám.
“Hihi! Đã nghe danh của Dâm Ma đại nhân bây giờ mới được tận mặt chứng kiến… quả nhiên là làm người ta xấu hổ không thôi mà… Sương nhi nhất định phải một lần chứng kiến vẻ hùng phong của đại nhân mới được đó nha…” Hồng Thanh Sương đỏ mặt ngập ngừng nói nhưng lời lẽ lại càng ngày càng dâm mị.
“E hèm!”
Long đang muốn tiếp lời thì tiếng hắng giọng của Bất Tử Lão Nhân khiến hắn im bặt, hắn cũng cực kỳ tò mò về Hợp Hoan Khí xem nó tà dị thế nào, bên kia Hồng Thanh Sương cũng che đi vẻ mặt khêu gợi của mình trở lại thành vị chưởng môn nhân trầm ổn.
“Hai người các ngươi cũng đã làm quen với nhau rồi nên ta đi vào việc chính, lần này Dâm Ma cùng mười tên Hộ Pháp tới Tân Cương để dẹp loạn nhưng Hồng Thanh Sương ngươi cũng biết rồi đấy, vùng đất Tân Cương kia không phải là nơi mà chúng ta có thể nhúng chàm quá sâu vì Hắc Đế sẽ không ngồi yên, bằng các mối quan hệ của mình ngươi hiểu phải làm gì rồi chứ?” Bất Tử Lão Nhân dặn dò rồi quay sang Hồng Thanh Sương ý hỏi.
“Nhị trưởng lão yên tâm, ba tháng nữa Tân Cương sẽ diễn ra Kim Sơn đại hội… tôi tin chắc rằng Thập Đại Ác Nhân lần này sẽ tham dự vì chúng muốn khẳng định tên tuổi của mình đặc biệt là tên đứng đầu Diêm La… nếu xử lí được bọn chúng ngay trên đại hội thì quả không còn gì tốt bằng vì Hắc Đế lão nhân gia vì mặt mũi cũng không thể nào bao che bọn chúng được.” Hồng Thanh Sương nói ra suy nghĩ của mình rồi liếc mắt qua chỗ Long cười khẽ, cô cực kỳ tò mò năng lực của vị trưởng lão mới nhậm chức này.
Nhận được ánh mắt trêu ghẹo của người đẹp nhưng Long không hề tức giận mà lại ngưng trọng, hắn tin rằng đó sẽ là một trận ác chiến sinh tử chứ không hề đơn giản, mỗi đời Diêm La đều khiến người trong giang hồ phải biến sắc mặt khi nghe đến đủ biết Diêm La lợi hại như thế nào… đương nhiên đi kèm hiểm nguy chính là cơ hội, thành công dọn dẹp bọn này thì uy vọng của hắn trong Thập Lục Tháp sẽ tăng cao không cần hỏi, đó sẽ là bàn đạp đầu tiên giúp hắn vững chân trong cái tổ chức bí ẩn này.
“Tốt… Dâm Ma… nếu theo lời Sương chưởng môn nói thì ngươi không cần phải truy tìm bọn chúng làm gì mà hãy tới Tân Cương thám thính mọi hoạt động của chúng, đến khi đại hội tổ chức thì ra tay trấn áp Diêm La sau đó hốt luôn một mẻ… Nhớ! Phải thắng!… Nếu không ngươi cũng không cần quay về nữa!” Bất Tử Lão Nhân nheo mắt lại.
Khẽ rùng mình trong nửa giây, Long cố gắng vận toàn bộ khí lực lấy lại bình tĩnh, hắn ngay tức thì cúi đầu chắp tay gằng từng chữ một trước mặt Bất Tử Lão Nhân:
“Nhị trưởng lão yên tâm, tôi nhất định sẽ khiến ngài hài lòng!”
“Tốt… ta rất kỳ vọng vào ngươi… haha” Bất Tử Lão Nhân biến chuyển bộ mặt thành một lão già đức độ, lão nở nụ cười sảng khoái xem ra rất hài lòng với biểu hiện của Long… phải chăng sau bao năm chờ đợi… kẻ có thể giúp cho đại kế của lão đã xuất hiện… nhưng mà hắn phải trải qua thử thách lần này đã.
“Hihi, Thập Lục Tháp quả là Thập Lục Tháp nha… tre già măng mọc không ngớt, lần này có Lục trưởng lão này đây tôi thật tin rằng Tân Cương sẽ rung động mạnh đấy!” Hồng Thanh Sương cười.
“Haha… lần này hàng động cũng phải nhờ Sương chưởng môn phối hợp rồi, đợi thành công ta nhất định sẽ trình lên công lao của Hợp Hoan Phái lên hội đồng trưởng lão…” Bất Tử Lão Nhân đáp lễ.
“Vậy thì tạ ơn Nhị trưởng lão rồi, lần trước cũng là lão nhân gia ngài đưa tới hai cô bé xinh đẹp, ta xem cũng là thiên phú thượng đẳng… ài, tiếc rằng lại mất đi trinh nguyên quá sớm nếu không thật sẽ trở thành đệ tử tinh anh trong phái ta!” Hồng Thành Sương tạ ơn nhưng chợt nhớ ra chuyện gì mà thở dài tiếc nuối.
Long ở bên cạnh hai thấy mà nội tâm rung động… hai cô bé, chẳng lẽ là Thảo và Quỳnh Anh… tuy vậy bên ngoài khuôn mặt hắn vẫn lạnh tanh cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình.
“Hà hà! Nếu ngươi không nhắc đến thì thật lão phu quên mất đấy… Hai cô bé kia tình cờ ta đem về không ngờ lại có thiên phú võ đạo cao đến thế, Kim Xà Bà Bà vừa nhìn thấy đã cầu ta nhận về làm đồ đệ rồi.” Bất Tử Lão Nhân vân vê chòm râu nói.
“Đúng vậy, thật tiếc… thật tiếc… Nhị trưởng lão, không biết hai cô bé kia đến từ đâu, tôi muốn đến đó thử xem còn có ai thích hợp không… ngài biết đấy, mấy năm gần đây Hợp Hoan Phái quả thật là quá hiếm đệ tử có tư chất cao rồi…” Hồng Thanh Sương hai mắt long lanh nhìn Bất Tử Lão Nhân.
“… Hừm… nếu ngươi muốn tìm thì có thể đến đất Việt ở phương nam xem thử, cũng là lão phu trong lúc xử lí một con chuột nhỏ liền tiện tay bắt về thôi… con chuột ấy cũng thật xui nha, nghe nói chỗ đó xảy ra tai nạn nên đã sớm bị vùi dưới lòng đất…” Bất Tử Lão Nhân thì thào, đối với lão đây chỉ là một chuyện rất rất nhỏ mà thôi.
Long nhắm mắt như đang dưỡng thần nghĩ ngơi nhưng thực chất máu trong người hắn đã sôi lên tận cùng, trong đầu hắn liên tục niệm hai chữ ‘kiềm chế’ vì hắn thật sự muốn… cực độ muôn ra tay vặn cổ lão già này xuống cơ mà lý trí hắn nói rằng nếu hắn thật ra tay thì tính mạng hắn sẽ kết thúc tại đây, đừng nhìn lão đang trò chuyện vui vẻ thế kia mà coi thường.
Nữa tiếng sau, Long cùng Hồng Thanh Sương rời đi… hắn cùng mười tên Hộ Pháp sẽ đi theo Hồng Thanh Sương bằng tàu siêu tốc để đến địa bàn của Hợp Hoan Phái ở tỉnh Cam Túc rồi từ đó mới xâm nhập vào Tân Cương.