Phần 29
“ROẸTTT… ROẸTTT… ROẸTTT… OANHHHHH!!!”
Một cái chớp mắt là thời gian dung nhập ba mươi sáu cỗ lực lượng, Bạch Hổ Thánh Kính lúc này đã xoay tròn cực đại như một đóa hoa màu trắng tỏa ra quang mang chói lóa một góc trời và đến cuối cùng thì đóa hoa xinh đẹp ấy cũng nổ tung, luồng lực lượng kinh động quỷ thần ngay tức thì đánh đến chỗ Huyết Sát Đao nhưng không phải là để xóa bỏ đại chiêu của Long mà chính là nghịch chuyển sức mạnh của chính hắn để hướng nó ngược trở lại chính chủ nhân của mình, Huyết Sát Đao mũi đao cứ thế không tình nguyện chĩa thẳng về phía Long đâm xuống và bằng một tốc độ còn nhanh gấp bội lúc trước vì thúc đẩy nó là cuồn cuộn Chiến khí của Bạch Hổ Thánh Chủ, Hạo Kiếp Thiên Ma chẳng khác nào được hai siêu cấp tồn tại hợp lực tung ra nên uy lực đã có thể nói vô phương cản phá.
“ẦMMM… ẦMMM… PHANHHH… PHANHHH…”
“Bạch Hổ Thánh Kính… Côn Lôn Kính… thì ra uy năng của ngươi chính là vậy sao?”
Ngẩng cao đầu nhìn kiện tuyệt thế thần binh yêu thích của mình đang đâm ngược về mà Long nở nụ cười ghê rợn trên gương mặt đang không ngừng vặn vẹo, nhìn đến từng lỗ chân lông trên người hắn đang trào ra huyết tươi là đủ hiểu uy áp của một kích phản ngược này cũng như thống khổ mà Ma Đế đang phải chịu là khủng khiếp đến nhường nào, thương thế nặng đến vậy mà còn có thể đứng vững thì thế gian này sợ rằng cũng chỉ có một mình Ma Tông chi chủ mà thôi.
“XOẸTTT… XOẸTTT… XOẸTTT…”
Không gian phía trên đỉnh đầu đã bị xé rách cũng là thời điểm Long biết Huyết Sát Đao đã đến rồi, nếu cứ đứng chịu trận như thế này thì hắn chắc chắn phải chết nhưng hắn đã dám đến đây thì bản thân đã có chuẩn bị, có điều Bạch Hổ Thánh Chủ đúng là làm hắn phải bất ngờ, nếu là lão ở thời kỳ toàn thịnh thì quả thật hắn không phải là đối thủ cho dù có xuất sử tất thảy bản lĩnh.
“Không Đồng Ấn, giúp ta thêm một lần cuối và bản chủ nhân thề sẽ tìm kiếm kỳ trân dị bảo khắp thế gian này để bù đắp cho ngươi!”
Nắm chặt lấy Không Đồng Ấn cũng là lá bài cứu mạng duy nhất, Long thầm nhủ khi thôi động thần công hút lấy Thanh long chi khi từ kiện kỳ bảo, lực lượng cuồn cuộn ngay tức thì đổ vào người hắn chải chuốt từng đầu kinh mạch để cơ thể hắn một lần nữa tái tạo trở lại, chỉ trong một khoảnh khắc thôi Ma Đế đã cảm nhận được sức mạnh căng tràn nhưng hắn biết rằng chừng này vẫn không đủ để có thể ngăn chặn Huyết Sát Đao và chính vì thế hắn quyết định tiếp tục hấp thu lực lượng của Không Đồng Ấn cho dù cái giá phải trả rất có thể là biến món kỳ bảo này trở thành một thứ phế phẩm…
“ẦMMM… ẦMMM…”
“RĂNGGG… RẤCCC… OANHHH… OANHHH…”
Sức mạnh vừa mới đề thăng một cấp độ thì đột nhiên hai mắt Long trợn to vì cảm giác được Huyết Sát Đao có gì đó thay đổi, cho dù nó có bị Bạch Hổ Thánh Kính điều khiển thì hắn vẫn có một tia liên hệ với kiện thần binh của mình, Huyết Sát Đao dường như bản thân có linh tính và nó vừa làm ra một quyết định trọng đại nào đó mà một tia linh ứng mà Long cảm giác được dường như là…
… tiễn biệt…
“Huyết Sát Đao là đang tiễn biệt với mình sao?” Long ngẩn ngơ thầm nhủ nhưng hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã bị cảnh tượng trước mình làm cho ngây người.
“OÀNHHHH!!!”
Nổ… nổ tung rồi… tuyệt thế thần binh Huyết Sát Đao đột nhiên nổ tung ngay khi mũi đao vừa chạm vào đỉnh đầu Long, hai cỗ lực lượng tuyệt thế không còn “vật dẫn” cứ thế hòa mình vào vụ nổ để rồi tạo thành một quả cầu chói lòa bao trùm lấy hắn, Bạch Hổ Thánh Chủ cũng bị dị biến này làm cho chấn kinh không thôi, lão hy vọng lực lượng bạo tạc sẽ chôn vùi Ma Đê xuống địa ngục.
“NGU… ĐỒ NGU… NGƯƠI LÀ THẾ GIAN ĐỆ NHẤT NGU BINH!!!”
“NGƯƠI LÀ KHÔNG TIN VÀO BẢN LĨNH CỦA TA HAY LÀ VÌ CHÁN GHÉT TA NÊN TÌM CỚ RỜI ĐI?”
“CHO DÙ LÀ THẾ NÀO ĐI NỮA THÌ HÔM NAY, TA CŨNG SẼ KHÔNG ĐỂ NGƯƠI TAN BIẾN TRƯỚC MẶT MÌNH!”
“HUYẾT SÁT ĐAO! BẢN TỌA THỀ SẼ CÓ NGÀY HỒI SINH NGƯƠI ĐỂ CÙNG TA CHINH PHỤC THẾ GIAN NÀY!!!”
Nhìn lấy vô vàn mảnh nhỏ của Huyết Sát Đao trôi nổi trước mặt mình, Long trải qua nhiều cung bậc cảm xúc mà những tiếng gào thét không ngừng của hắn thể hiện nội tâm đang rất hỗn loạn, đã có người vì hắn có thể hy sinh tất cả như Ga – In nhưng một kiện thần binh có thể tự động bạo tạc để tránh gây tổn hại đến chủ nhân thì đây là lần đầu tiên, có thể nói Huyết Sát Đao đã làm cho Long cảm động như tri kỷ sẵn sàng vì chiến hữu mà hy sinh thân mình, đây cũng chính là thứ cảm giác mà hắn thật sự khao khát trong cái thế giới đen tối đầy lọc lừa dối gian này.
“MA ĐAO!!! BẠO… BẠO… BẠOOO!!!”
Làm ra quyết định rất nhanh, Long ngay tức thì thôi động ma công chí cực để huyễn hóa ra Ma Đao và ngay sau đó cũng thôi động nó tự bạo, ma khí phô thiên cái địa tỏa ra bốn phương tám hướng cuốn lấy từng mảnh vỡ của Huyết Sát Đao trở về và cũng không quên cắn nuốt quả cầu năng lượng đang sắp sửa nổ tung.
“Không ổn!”
Tiếp nhận lấy Bạch Hổ Thánh Kính vừa bay trở về, Bạch Hổ Thánh Chủ thân mang Bạch Hổ Thánh Giáp biến sắc trầm giọng nói, lão cảm giá được uy áp đến từ Ma Đế càng lúc càng đáng sợ chứng tỏ hắn không hề chết mà còn đang cắn nuốt quả cầu lực lượng kia, lão không biết đối phương tại sao có thể hấp thu được cả Chiến khí của mình nhưng hắn quả thật đang mạnh lên không ngừng.
“PHANHHH… PHANHHH… PHANHHH…”
“UUUUU… UUUUU… UUUUU… UUUUU…”
Mênh mông ma khí che kín thương khung làm bầu trời tối đen như mực, quả cầu ánh sáng rất nhanh vụt tắt để lộ một thân ảnh cao lớn bên trong, song long uy mãnh hộ thể, hắc bào cùng tóc đen cuồng loạn trong gió, muôn trùng âm ma réo rắt thiên không như đang chào đón vị vương giả của hắc ám, Ma Đế rốt cuộc cũng hiện thân nhưng lần này đã hoàn toàn khác vì hắn dường như đã thay đổi, tại đôi mắt lạnh lùng của hắn người ta có thể cảm giác được vô tận hắc ám như thể kẻ đứng trước mặt mình chính là hắc ám và hắc ám cũng chính là hắn, bao trùm lấy thiên địa là một loại u lãnh đến tận cùng, nó tràn ngập đến cả linh hồn chúng để chúng phải khiếp hãi tột độ.
“TỨ PHÁP DIỆT THẦN BẢO ĐIỂN – ĐỆ TAM THỨC!”
“THIÊN MA TRU HỒN!!”
Thiên ma giận là hạo kiếp nhân gian còn thiên ma đã hận chính là hạo kiếp cửu trùng thiên chín tầng trời, thức thứ ba này Long vẫn chưa hoàn thiện nhưng Huyết Sát Đao tự bạo đã kích phát sự điên loạn trong hắn đến tận cùng rồi, cho dù bất cứ giá nào đi nữa thì hôm nay Ma Đế cũng phải báo thù cho thần binh của mình…
… nếu thức thứ nhất và thứ hai của Tứ Pháp Diệt Thần Bảo Điển đều dựa vào lực lượng thì ở thức ba Thiên Ma Tru Hồn này hoàn toàn khác biệt vì nó là công kích nhằm vào linh hồn con người, kẻ nào trên thế gian này nếu không vô tri đều có tham niệm, tham niệm không xấu vì có tham niệm con người mới có động lực phấn đấu nhưng tham niệm quá lớn sẽ dẫn đến nảy sinh tâm ma và cũng là nguồn cơn của mọi tội lỗi… có kẻ đam mê sắc dục, có kẻ đam mê tiền tại và lại có kẻ đam mê quyền lực, nếu không kiềm chế được sự ham muốn của bản thân thì con người sẽ dần mất đi lý trí và “Ác Ma Chi Ý” chính là thứ xúc tác đưa những kẻ có tham niệm lớn lao bước chân vào con đường không có lối về.
Thân là kẻ tu ma, dĩ nhiên “Ác Ma Chi Ý” của Long vô cùng mạnh, đã có lúc hắn muốn buông tha tất cả để trở thành một ma đầu chân chính nhưng chấp niệm của thanh niên trẻ tuổi sau những ngày tháng tôi luyện đã trở nên cứng rắn vô cùng, Long thừa biết võ giả tu luyện càng cao thì tham niệm với sức mạnh cùng quyền lực lại càng lớn và một khi nhiễm phải “Ác Ma Chi Ý” của hắn rất khó để chống cự, Phật gia phật ý và Đạo gia đạo ý chính là động lực để hắn sáng tạo nên Thiên Ma Tru Hồn.
Ác Ma Chi Ý chỉ là ác niệm vô hình vô vị nên muốn công kích đối phương thì cần một vật chủ, nắm giữ Ma Công chí cực nên Long có trong tay Đại Ma Hồn mà đầu Tà Long cuộn tròn quanh người hắn chính là do 256 Đại Ma Hồn hợp lại mà thành, Bạch Hổ Thánh Chủ rất mạnh nên con số 256 ắt hẳn không đủ, Long quyết định dồn toàn bộ sức mạnh đưa vào trong Ma mạch để bước lên chân lên Ngũ Tử Nhị Chuyển đồng nghĩa có được hai đầu Tà Long tương đương 512 Đại Ma Hồn.
“UUUUU… UUUUU… UUUUU… UUUUU…”
“GRAOOO… GRAOOO… GRAOOO…”
Ma công chí cực vận chuyển, cuồn cuộn ma khí bộc phát như thể nhấn chìm thế gian vào ma giới đen tối, trừ Bạch Hổ Thánh Chủ tu vi cao siêu còn lại hết thảy võ giả dù ở khoảng cách xa đến vậy cũng không thể chống cự lại uy áp khủng bố mà bị chấn bay xuống biển, tuy không đến nỗi trọng thượng nhưng sự sợ hãi đã in sâu đến tận trong tâm khảm mỗi người.
“Cửu Tử Tà Long Tâm Pháp – Ngũ tử nhị chuyển!!! Thành!!!”
Cắn nuốt lực lượng siêu cường, Long đạp bước lên Ngũ Tử nhị chuyển không mấy khó khăn, hai đầu Tà long cuộn tròn lấy vị quân vương của mình mà gào thét vì chúng cảm giác được lửa giận đang bùng cháy dữ dội hơn bao giờ hết ở Ma Đế.
“BẠCH HỔ THÁNH CHỦ! CHẾTTT!!!”
Được chủ nhân hạ lệnh, hai đầu hãn thế Tà long cuồng mãnh xung kích chia làm hai đường bạo xông vây lấy Bạch Hổ Thánh Chủ, mênh mông ma khí hắc ám cuốn phăng mọi thứ tạo thành cảnh tượng kinh diễm như thể Khô Lâu đảo bị bóng tối nuốt chửng, vũ lực khủng bố ép nước biển thành những đợt sóng cao hàng chục mét… còn tại trung tâm, Bạch Hổ Thánh Chủ sắc mặt đã tối sầm lại rồi, hỗn thế Tà long uy mãnh đấy nhưng lực lượng bùng nổ còn chưa đủ để có thể tổn thương lấy lão tuy nhiên điều đó lại càng lão lo lắng vì sự bí hiểm từ chiêu thức của đối phương.
“BẠCH HỔ THẦN CÔNG CHUNG CỰC THỨC – BẠCH HỔ HÓA Ư!!!”
“BẠCH HỔ THÁNH KÍNH – NGHỊCH LUÂN CHUYỂN LỰC!!!”
Cẩn tắc vô áy náy, Bạch Hổ Thánh Chủ vận khởi công lực thôi động thần công cũng như kỳ bảo, ba mươi sáu vòng sáng ngay tức thì từ Bạch Hổ Thánh Giáp bắn ra che chắn lấy vị Vương Giả.
“GRAOOO… GRAOOO…”
“PHANHHH… PHANHHH…”
Hỗn thế Tà Long uy mãnh khủng bố va chạm với ba mươi sáu vòng Chiến Khí của Bạch Hổ Thánh Chủ tạo ra những tiếng nổ kinh thiên động địa khiến đất trời lắc lư, chí bảo vẫn là chí bảo, Bạch Hổ Thánh Kính thành công chặn lại hai cỗ ma khí hung hiểm của Ma Đế nhưng Nghịch Luân Chuyển Lực vừa phát động cũng là lúc hai đầu Tà Long tan biến giữa không trung thành hàng trăm Đại Ma Hồn u ám tràn ngập Ác Ma Chi Ý hắc ám, chúng nhắm thẳng Bạch Hổ Thánh Chủ lao đến như hàng trăm tia chớp màu đen từ bầu trời đổ xuống.
“Khốn kiếp! Đây là loại lực lượng gì tại sao Bạch Hổ Thánh Kính lại vô tác dụng?”
“UUUUU… UUUUU… UUUUU… UUUUU…”
Hai mắt trợn trừng như muốn nổ tung bởi dị biến diễn ra trước mặt, Bạch Hổ Thánh Chủ gào lên như thú dại vì không tin vào sự thật có điều Đại Ma Hồn ập đến rất nhanh, chưa đầy một sát na sau vô vàn những cỗ Ác Ma Chi Ý đã xâm chiếm linh hồn của kẻ đứng đầu Bạch Hổ Môn khiến lão như bị đóng đinh trên mặt đất.
“Bạch Hổ Thánh Kính quả nhiên vô tác dụng trước công kích linh hồn! Thế gian này quả nhiên không có thứ gì vẹn toàn!”
Thiên Ma Tru Hồn thành công đánh đến Bạch Hổ Thánh Chủ khiến Long vui mừng không thôi nhưng gương mặt của hắn lại tái nhợt không một chút huyết sắc, đột phá Ngũ Tử nhị chuyển và thức thứ ba của Tứ Pháp Diệt Thần Bảo Điển đã rút sạch lực lượng mà hắn vừa mới khôi phục lại thậm chí còn tổn hại đến cả linh hồn của hắn, tung ra một lúc nhiều Ác Ma Chi Ý như vậy cũng khiến tâm niệm bên trong linh hồn hắn tổn thương nặng nề, thứ chống đỡ để Long không ngã quỵ lúc này chính là khát vọng sống…
… hắn… Ma Đế… không sống vì bản thân mà sống để báo thù và sống để bảo hộ những người thân yêu.
“UUUUU… UUUUU… UUUUU… UUUUU…”
Bao trùm Khô Lâu đảo vẫn là cường đại ma khí, hàng ngàn tên võ giả cho dù căng mắt ra hết cỡ cũng chỉ có thể nhìn thấy một màu đen thuần túy nhưng Bạch Hổ Thánh Chủ lại khác, hiện tại trong mắt lão là một khung cảnh đầy ác liệt…
… máu tươi chảy thành sông, thi thể chất cao như núi, tiếng gào thét vang vọng thương thiên… Bạch Hổ Thánh Chủ lúc này đang đắm chìm trong một thế giới tràn ngập chết chóc và tang thương mà lão lại chính là kẻ đang đứng trên đỉnh cao nhìn lấy mọi thứ với sự thỏa mãn đến đê mê… phải, lão chính là quân vương hay cũng chính là kẻ ngự trị thế giới đó như chính cái ước vọng mà lão hao tâm tổn sức để theo đuổi…
… tại thế giới của mình, Bạch Hổ Thánh Chủ thấy kẻ thù mà lão căm ghét đang quỳ dưới chân lão mà van xin được chết để tránh khỏi bị giày vò, lão thấy ngàn vạn tính mạng bị hủy diệt chỉ vì một cái nhíu mày của bản thân… lý trí mách bảo với Bạch Hổ Thánh Chủ rằng đây chỉ là hư ảnh nhưng sao mà cái hư ảnh này lại khiến lão say mê đến vậy, lão đã cố gắng cả đời và hy sinh thật nhiều chính là vì những gì đang diễn và lão tình nguyện đắm chìm trong nó thêm một chút, chỉ một chút thôi…
… càng lúc Bạch Hổ Thánh Chủ lại càng thêm yêu thích cái cảm giác cao cao tại thượng của vị trí Tối Thượng Chí Tôn và cũng càng lúc lão lại càng chán ghét đám sâu kiến dưới mắt mình, chúng tồn tại chỉ hao tổn lấy tài nguyên của thế giới này… Ác Ma Chí Ý xâm nhập đã khiến suy nghĩ của Bạch Hổ Thánh Chủ càng lúc càng lệch lạc, lý trí của lão dần dần nhường bước cho những suy tính điên cuồng vô nhân tính.
“Hahaha… lão phu chính là Tối Thượng Chí Tôn, thế gian này do một mình lão phu đến chống đỡ là đủ, sự tồn tại của đám sâu kiến các ngươi là dư thừa chính vì thế bản Chí Tôn phán quyết! Đồ nhân gian!”
Trong lúc đang đắm chìm trong những mộng tưởng đen tối, tà niệm dẫn bước đưa Bạch Hổ Thánh Chủ ra ngoài thực tại lúc nào không hay, lực lượng vận khởi một cách hỗn loạn theo cảm xúc của lão khiến kinh mạch bên trong cơ thể căng phồng muốn vỡ nát, khóe miệng của vị Vương Giả không ngừng trào ra máu tươi nhưng đau đớn cũng chỉ khiến lão càng thêm nổi điên vì những tưởng đám sâu kiến dám tạo phản chống lại mình…
“Chết! Chết! Đám sâu kiến các ngươi vậy mà dám làm phản, chết đi cho ta!”
“Ầmmm… Ầmmm… Ầmmm…”
Mất đi bình tĩnh, Bạch Hổ Thánh Chủ nộ khí xung thiên điên dại tay đấm chân đá ra những khoảng không vô định với những đối thủ vô hình, lực lượng bạo tạc từng đợt như từng vầng mặt trời nổ tung tỏa ra hào quang vạn trượng chói lòa cùng tầng tầng lớp lớp gợn sóng năng lượng tàn phá tất thảy mọi thứ.
“Khô Lâu đảo này nhất định có bí mật!”
Bạch Hổ Thánh Chủ điên cuồng phát tiết nhưng lực lượng vẫn cuồn cuộn không dứt, ma khí từ sớm đã tràn ngập Khô Lâu đảo nên Long cẩn thận cảm ứng và phát hiện có một cỗ sức mạnh vẫn không ngừng đổ vào người Bạch Hổ Thánh Chủ bắt nguồn từ bên dưới mặt đất, quả nhiên lão già này liều mình bảo hộ hòn đảo này là có nguyên do.
“Lão già, hòn đảo này không giữ được rồi!”
“Nghịch Cân Kinh – Siêu Kình Nghịch Huyệt! BẠO!!!”
“Cửu Tử Tà Long Tâm Pháp – Ngũ Tử! BẠO!!!”
“Thanh Long Thiên Quyết – Thanh Long Hợp Linh! BẠO!!!”
“Luân Hồi Bảo Giám – Luân Hồi Ngũ Kiếp! BẠO!!!”
Một hơi bạo luôn bốn loại thần công cái thế, kinh mạch vừa mới khôi phục trong người Long ngay lập tức bạo nổ đẩy lực lượng của hắn đến đỉnh điểm trong một sát na và đây cũng là lực lượng cuối cùng mà hắn có thể huy động, hắc bào lộng khởi, thân ảnh Ma Đế ngay tức thì đến phía trên Khô Lâu đảo, trong thời khắc quyết định hắn không bao giờ do dự.
“TỨ PHÁP DIỆT THẦN BẢO ĐIỂN – ĐỆ NHẤT THỨC!”
“HỦY THIÊN DIỆT ĐỊA!!”
“BẠO MA VÔ CỰC QUYỀN!!!”
Lấy Ma Đế làm trung tâm, sát quyền áp thêm tứ pháp nhất thức Hủy Thiên Diệt Địa tỏa ra một cỗ hung uy khuấy động đất trời làm người người kinh tâm khiếp sợ, ai cũng cảm giác được uy thế khủng bố như thể muốn trấn áp chư thiên từ nắm đấm kia và tất cả cũng không phải đợi lâu vì một quyền kinh thế hãi tục kia ngay tức thì đã hướng xuống Khô Lâu Đảo mà oanh phá rồi, vô biên áp lực xóa bỏ mọi thứ cản đường cắt phăng không gian thành một rãnh sâu kéo dài từ trời cao xuống mặt đất trông vô cùng kinh khủng.
“Khốn kiếp Ma Đế, ngươi định làm gì?”
Đột nhiên tiếng hét lớn của Bạch Hổ Thánh Chủ vang vọng đất trời, lão vậy mà có thể tỉnh lại giữa vô vàn tà niệm đang luẩn quẩn trong đầu, có vẻ như cỗ sức mạnh bên dưới Khô Lâu Đảo cảm giác được nguy cơ nên đã thức tỉnh lại vị Vương Giả cao thủ có điều cái giá cũng không hề nhỏ vì việc cưỡng ép đưa Bạch Hổ Thánh Chủ trở về đã khiến linh hồn lão tổn hại nặng nề đến mức gần như sắp tan biến, lực lượng của lão vẫn căng đầy nhờ được hỗ trợ nhưng thân thể về cơ bản đã tàn phế vô dụng do lúc trước điên cuồng phát lực.
“Chiêu Quân, thân thể ta không được rồi, việc ngăn cản hắn là không thể!”
Nắm đấm của Ma Đế đã áp sát Khô Lâu đảo, Bạch Hổ Thánh Chủ nổi giận truyền âm nhập mật với một kẻ nào đó.
“Bạch Vô Thường! Đừng quên thần công của ngươi muốn luyện thành cần có ta giúp sức, Ma Đế đã là đèn cạn dầu và đây là một kích sau cùng mà hắn có thể đánh ra, nếu ta chết thì Đông Phương gia tộc cũng sẽ xử lý ngươi!”
Từ bên dưới mặt đất vậy mà truyền đến lời đáp với Bạch Hổ Thánh Chủ, quả nhiên Khô Lâu đảo có ẩn dấu một bí mật to lớn nào đó.
“Con mẹ nó lại lấy Đông Phương gia ra dọa lão tử, Đông Phương Chiêu Quân ngươi nghe cho rõ đây… năm xưa nếu không phải thân già này liều mình sử dụng Bạch Hổ Thánh Kính thay ngươi đỡ một chưởng của Đông Phương Vô Địch thì ngươi đã sớm hồn phi phách tán khỏi thế gian này rồi!”
Hai chữ Đông Phương dường như đả kích đến Bạch Hổ Thánh Chủ rất lớn, lão giận dữ truyền âm.
“Hahaha… nói về thù hận Đông Phương gia thì Chiêu Quân ta còn hận bọn chúng hơn ngươi gấp trăm nghìn lần tuy nhiên dựa vào thực lực của chúng ta hiện tại muốn trả thù lại chẳng khác nào châu chấu đá xe, chỉ cần ngươi luyện thành thần công và hỗ trợ ta tái tạo thân thể mới có thể cùng nhau nội ứng ngoại hợp báo thù, chúng ta hai bên chỉ là đang lợi dụng lẫn nhau không phải sao?”
Cho dù trong tên có hai chữ Đông Phương nhưng có vẻ như Đông Phương Chiêu Quân lại không mấy mặn mà lắm với gia tộc hay thậm chí còn có hận thù sâu đậm, nàng cười lạnh đáp lời Bạch Hổ Thánh Chủ khiến gương mặt lão co giật liên hồi… đúng như nàng nói, cho dù lão có luyện thành thần công thì lão cũng không thể đối chọi lại Đông Phương Vô Địch chứ đừng nói đến một Đông Phương gia hùng mạnh phía sau.
“Mau quyết định đi, thân thể ngươi cho dù đã tàn phế nhưng chỉ cần buông tha thân thể để ta khống chế và thi triển Hung Nô Bá Thể Quyết là có thể chặn đứng Ma Đế!”
Thời gian không còn nhiều, Đông Phương Chiêu Quân hối thúc Bạch Hổ Thánh Chủ.
“Chó má, nếu như ngươi dám tính kế lão tử thì Bạch Vô Thường này thề có thành ma cũng sẽ không tha cho ngươi!”
Buông ra lời oán độc nhưng Bạch Hổ Thánh Chủ cũng biết rằng đây là cách duy nhất nếu muốn cứu Đông Phương Chiêu Quân, nếu không có nàng thì lão muốn luyện thành thần công sẽ rất khó khăn huống hồ bị trọng thương nặng nề như hiện tại…
… rất nhanh sau đó, thân hình già nua của Bạch Hổ Thánh Chủ lung lay muốn ngã vì đã buông thả khống chế thân thể để một đoàn linh hồn từ bên dưới mặt đất dung nhập vào.
…
“Hắc hắc… Ma Đế ngươi có vẻ như đã phát giác ra được một phần bí mật của chúng ta sao? Bản cô nương rất thưởng thức thiên phú của ngươi nhưng hôm nay tiếc rằng nhãi con ngươi không thể không nằm lại tại hòn đảo này rồi, mộ của ngươi nhất định ta sẽ chăm chút thật cẩn thận!”
“HUNG NÔ BÁ THỂ QUYẾT!”
Vừa làm chủ thân thể của Bạch Hổ Thánh Chủ, Đông Phương Chiêu Quân ngay tức thì vận khởi một loại tâm pháp luyện thể có tên Hung Nô Bá Thể Quyết, cỗ thân thể tàn tạ của Bạch Hổ Thánh Chủ vậy mà chỉ trong phút chốc đã hồi phục đến khó tin, những cỗ lực lượng quỷ dị chải chuốt từng đường kinh mạch đứt gãy giúp chúng nhanh chóng lành lặn trở lại, một tên Vương Giả trung cấp hoàn hảo lại xuất hiện trước mặt Long khiến hắn lạnh tóc gáy.
“ĐỆ NHỊ QUYẾT – HUNG NÔ NỘ CHẤN!”
Không nhiều lời như Bạch Hổ Thánh Chủ, Đông Phương Chiêu Quân tuy là nữ nhi nhưng lại hết sức quyết đoán, ngay khi thân thể khôi phục cũng là lúc nàng thôi động toàn bộ công lực sau đó cong người búng lên cao bằng một tốc độ cực nhanh như một viên đạn pháo bắn thẳng lên bầu trời… dùng quyền đối chọi quyền, ngay khi vừa tiếp cận đối phương là Đông Phương Chiêu Quân cuồng bạo đánh ra một quyền nghênh tiếp nắm đấm của Ma Đế, nói thì chậm nhưng mọi thứ diễn ra nhanh đến nỗi đám người giang hồ ở xung quanh chỉ có thể lờ mờ nhìn ra hai quả cầu sáng chói đâm vào nhau.
“OÀNHHH!!”
Hai siêu cấp cao thủ va chạm ngay lập tức khiến cuồng bạo vũ lực nổ tung phá hủy không gian thành muôn vàn những đường nứt gãy ghê rợn, dư ba năng lượng quét qua Khô Lâu đảo xóa sạch sành sanh tất thảy mọi thứ một lần nữa, hòn đảo cách đây không lâu còn trù phú giờ đây tan hoang đến bình địa hoang tàn nhất còn hổ thẹn không bằng.
“Hahahaha!!!”
“Bạch Hổ Thánh Chủ quả nhiên gừng càng già càng cay khiến Ma Đế ta thật tâm bội phục, ân oán hai bên đến giờ cũng nên xóa bỏ, hôm nay không tiện cho nên ngày khác lão đệ nhất định sẽ trở lại bái phỏng, huynh đệ hai ta nhất định phải kết bái thiên địa đó, Ma Tôn cùng Bạch Hổ Môn sẽ muôn đời hữu hảo! Hahaha”
Cuồng phong tiêu tán, Ma Đế một thân hắc bào hoàn hảo đứng trên bầu trời cười nhạt nói và khi Đông Phương Chiêu Quân còn chưa kịp phản ứng thì thân ảnh của Long đã dần dần mờ ảo và tan biến như một làn khói vô hình, tất cả đều hiểu Ma Đế đã sớm rời đi sau một kích cuối cùng kia.
“THIÊN THƯỢNG ĐỊA HẠ…”
“… MA CHỦ CHÍ TÔN…”
“… MA TÔNG VĨNH THỤ…”
“… THIÊN THU VẠN TUẾ!”
Bóng hình Ma Đế đã tiêu thất nơi hư không nhưng hàng nghìn tiếng hô cung kính của đám võ giả giang hồ vẫn vang vọng đến chín tầng mấy, địa vị của Ma Đế trong lòng chúng đã sánh ngang với thần linh.
“Hừ!!!”
Hình bóng của Bạch Hổ Thánh Chủ hiện ra với gương mặt nhăn nhúm trông không dễ chịu chút nào, đối thủ nói đi là đi khiến Đông Phương Chiêu Quân không phục, nàng biết Ma Đế đã vô lực tái chiến nên bỏ chạy tuy nhiên con hàng kia vẫn còn có thể trưng ra bộ mặt cao cao tại thượng làm giang hồ chắc chắn sẽ đồn đoán hai bên cân tài cân sức.
…
“Yên tâm đi, mối thù hôm nay nhất định lão phu sẽ bắt hắn phải trả giá gấp trăm nghìn lần! Mọi chuyện đã kết thúc nên ngươi trở về đi, ta cần khôi phục lại một cách nhanh nhất”
Giọng hối thúc của Bạch Hổ Thánh Chủ vang lên nhưng Đông Phương Chiêu Quân lại không có bất kỳ phản ứng nào.
“Con mẹ nó Đông Phương Chiêu Quân ngươi muốn lật lọng sao?” Cảm giác được nguy hiểm, Bạch Hổ Thánh Chủ hốt hoảng kêu gào.
“Hai ngàn năm… bản cô nương đã hỗ trợ ngươi hai ngàn năm để nhận được gì? Chỉ một cái Ma Đế đã có thể dồn ép ngươi vào chỗ chết thì liệu ta có thể hy vọng gì với một lão già phế vật như ngươi đây Bạch Vô Thường?” Đông Phương Chiêu Quân lạnh lùng hỏi.
“Khốn kiếp, ngươi cũng thừa hiểu lão phu phải cưỡng ép tỉnh lại khi chưa luyện thành thần công cũng như bị phản phệ làm thực lực giảm mạnh nếu không đừng nói một cái Ma Đế mà đến ba tên hay năm tên như hắn dám đến đây cũng không có đường về!” Bạch Hổ Thánh Chủ vội vàng giải thích.
“Kẻ làm đại sự không câu nệ tiểu tiết, ngươi vì một cái Bạch Hổ Môn nhỏ bé mà phá hủy đại kế của chúng ta, khiến công sức cố gắng trong hai nghìn năm tan tành thành mây khói. Vậy ngươi nói bản cô nương lại có thể tiếp tục tin tưởng lão già ngươi một lần nữa?” Đông Phương Chiêu Quân khinh bỉ nói.
“Ta… Chiêu Quân cô nương không cần lo lắng! Hai trăm năm… không… chỉ cần một trăm năm, lão phu nhất định sẽ luyện thành thần công và giúp cô nương tái tạo thân thể!”
Rơi vào hiểm cảnh, Bạch Hổ Thánh Chủ không thể không xuống nước mà hạ giọng nói.
“Một trăm năm sao? Nếu ngươi có được năng lực đó thì chúng ta hiện tại đã dẫm Đông Phương gia dưới chân rồi! Nghỉ ngơi một đoạn thời gian đi, từ nay mọi chuyển để bản cô nương làm chủ!” Đông Phương Chiêu Quân làm ra quyết định mặc kệ Bạch Hổ Thánh Chủ kêu gào.
“Đông Phương Chiêu Quân, vậy là ngươi nhất định muốn cùng lão phu trở mặt?” Bạch Hổ Thánh Chủ trầm giọng hỏi, đối phương mềm không ăn nên lão cũng không cần phải nhẹ giọng nữa.
“Đúng, Chiêu Quân ta chưa bao giờ nói hai lần!”
“Được, vậy thì ngươi cũng đừng trách lão phu vô tình!”
Giống như đã có chuẩn bị trước, câu nói lạnh lùng của Bạch Hổ Thánh Chủ vừa kết thúc cũng là thời điểm đoàn linh hồn của Đông Phương Chiêu Quân bị chấn động mạnh, giường như có một cỗ lực lượng quỷ dị vừa kích phát từ bên trong chính linh hồn nàng.
“Phệ Hồn Gian Đệ Nhất Quỷ Trùng!”
Là tiếng hét thất thanh của Đông Phương Chiêu Quân, giang hồ rộng lớn nên kỳ nhân dị sĩ cũng không thiếu, bên cạnh những kẻ dụng độc thì còn đó một nhánh ẩn tu chuyên tâm nuôi dưỡng những loại quỷ trùng vô cùng đáng sợ, trong số các loại quỷ trùng nổi danh thiên hạ thì Phệ Hồn Gian Thập Đại Quỷ Trùng là khủng bố nhất, không ai biết kẻ nào sáng tạo ra mười loại quỷ trùng này nhưng biết chắc chắn một khi đã bị loại quỷ trùng này xâm nhập vào cơ thể thì sống không bằng chết kể cả cao thủ tuyệt đỉnh…
… trong Phệ Hồn Giang Thập Đại Quỷ Trùng thì Đệ Nhất Quỷ Trùng là kinh dị nhất, nó ẩn núp và cắn nuốt linh hồn kẻ xấu số nhưng lại không khiến kẻ đó phát giác ra, cắn nuốt càng nhiều thì Đệ Nhất Quỷ Trùng càng mạnh, đến thời điểm thích hợp nó sẽ đảo khách vi chủ mà đường đường chính chính khống chế linh hồn đáng thương đó…
“Khặc khặc… ngươi tưởng ta lựa chọn hợp tác với một kẻ mang họ Đông Phương trong khi không phòng bị gì sao?” Bạch Hổ Thánh Chủ cười lạnh nói, từ đầu lão đã tính kế đến Đông Phương Chiêu Quân.
“Tốt… Tốt lắm Bạch Vô Thường… vốn dĩ bản cô nương định sau khi xong việc sẽ giúp ngươi luyện thành thần công nhưng ngươi đã cạn tàu ráo máng thì đừng oán hận Chiêu Quân này ác độc!”
“Hung Nô Bá Thể Quyết! – Huyết Nô Bạo Thể!”
Phệ Hồn Gian Đệ Nhất Quỷ Trùng rất đáng sợ nhưng cũng không thể một sớm một chiều cắn nuốt toàn bộ linh hồn của Đông Phương Chiêu Quân, nàng quyết đoán cưỡng ép sự phá hoại của quỷ trùng trong khi điều khiển thân thể của Bạch Hổ Thánh Chủ thi triển một loại cấm chú có tên Huyết Nô Bạo Thể.
“Chó chết Đông Phương Chiêu Quân, lão phu thề sẽ thiêu đốt linh hồn ngươi ngàn vạn năm!”
Dường như biết Huyết Nộ Bạo Thể kinh khủng bực nào nên Bạch Hổ Thánh Chủ gào thét như nổi bệnh dại, lão điên cuồng thúc dục quỷ trùng hòng chiếm lại thân thể.
“Hắc hắc… cấm thuật của bản cô nương một khi đã kích phát thì lão già chết tiệt ngươi đợi đi gặp Diêm Vương đi thôi…”
Áp lực của quỷ trùng khiến Đông Phương Chiêu Quân không thể không từ bỏ khống chế thân thể của Bạch Hổ Thánh Chủ, nàng rút trở về mặt đất nhưng không quên để lại những lời oán độc.
“Không ổn, con điếm khốn kiếp!”
Lấy lại quyền khống chế thân thể, Bạch Hổ Thánh Chủ nhanh chóng nhận ra máu huyết bên trong cơ thể đang nóng dần lên, lão biết cấm thuật thật đã được kích phát và máu của lão sẽ không ngừng nóng lên cho đến khi thiêu cháy luôn cả cơ thể từ bên trong, chỉ có một cách để thoát khỏi Huyết Nô Bạo Thể đó chính là thay máu… một chuyện không tưởng với một vị Vương Giả trung cấp như lão.
“Long Bá thèm khát Thánh Kính, lợi dụng tài nguyên của Đông Hải nhất tộc để khôi phục sau đó trở về thu phục con điếm này, đợi ta luyện thành thần công thì đòi lại Thánh Kính hay đồ diệt Ma Tông cũng chỉ là một cái phất tay!”
Đầu óc xoay chuyển, Bạch Hổ Thánh Chủ nhanh chóng vạch ra kế hoạch và thân ảnh lão rất nhanh dung nhập vào biển xanh để nhằm về phía đông lao tới, mắt lão không quên quét qua đội thuyền chiến của Ma Tông đang rời đi tại đường chân trời, mối thù không đội trời chung này không báo sao có thể ngẩng cao đầu.
…
Cuộc chiến tại Khô Lâu đảo chính thức khép lại, Bạch Hổ Môn cơ bản bị diệt, Bạch Hổ Môn môn chủ làm phản dẫn Đại trưởng lão gia nhập Ma Tôn, hai siêu cấp tồn tại Ma Đế cùng Bạch Hổ Thánh Chủ có một trận chiến long trời lở đất, Ma Đế hoàn hảo trở về…
… tin tức rất nhanh truyền đến giang hồ nơi đại lục, các thế lực một lần nữa rúng động bởi sức mạnh của Ma Tông và đặc biệt là Ma Đế, mạch nước ngầm càng lúc càng nóng hơn bao giờ hết.
…
… Thẩm Dương, một thành phố nhỏ ven biển…
“Bruhhh… Bruhhh… Bruhhh…”
Một đoàn xe sang trọng di chuyển chầm chậm trên con đường ven biển, nhìn trận hình mười mấy chiếc Hummer hầm hố đang bao quanh một chiếc Limousine là đủ hiểu yếu nhân được bảo vệ đang ngồi ở đâu, về thân phận của họ thì với hai chữ Ma Tông trên lá cờ đen đang bay phấp phới tại chiếc Hummer dẫn đầu đã là quá đủ để không một kẻ nào dám nghi ngờ…
“Mấy giờ rồi?”
Bên trong chiếc Limousine quý phái vang lên một giọng nữ dịu nhẹ nhưng đầy uy nghiêm, về hình dạng của nàng thì nếu có bất kỳ nam nhân nào ở đây chắc hẳn sẽ không kìm được mà “nắng cực” bởi vì nữ nhân này quá đỗi khêu gợi rồi… da thịt óng ánh tuyết trắng nổi bật với mái tóc đen mượt mà, cặp đùi ngọc thon dài, môi đỏ kiều diễm, sóng mắt lưu chuyển tạo ra thập phần mị thái thu hút bất cứ kẻ nào nhìn đến… tuyệt sắc giai nhân bốn chữ này phải chăng sinh ra để dành cho người đẹp?
“Yến nhi, ngươi không nghe ta hỏi sao?”
Khoác ngoài là áo bông hồ ly phồng phềnh cơ mà cũng không thể che đậy cái đường cong mê người của mỹ nhân, mỗi nhịp thở của người đẹp lại khiến bộ ngực căng tròn của nàng phập phồng như muốn thoát ly khỏi chiếc váy thời thượng bên trong, tại Ma Tông có được nhan sắc cỡ này cũng chỉ lác đác mấy người và nữ nhân này địa vị cũng hết sức quan trọng, Ma Tông tiềm năng Ma Hậu – Nancy.
“Thưa phu nhân, chỉ vài giây nữa là 17h đúng!” Một nữ hầu hốt hoảng cung kính đáp, Nancy vẫn chưa được công nhận là Ma Hậu nên chỉ có thể được gọi là phu nhân còn nàng là phu nhân của kẻ nào thì không ai không biết.
“Đã muộn như vậy sao!”
Hai hàng lông mày nhíu lại, Nancy nhìn về phía biển xa qua cửa kính mà thì thào những từ mà chỉ mình nàng nghe thấy.
“Uuuu… Uuuu…”
Đột nhiên một cơn gió mạnh quét qua đoàn xe, không một kẻ nào kịp nhận ra một bóng đen theo đó tiến vào bên trong chiếc Limousine, tu vi của kẻ đến vô cùng cao.
“A…” Thất kinh trước dị biến, Nancy hốt hoảng muốn kinh hô nhưng miệng chỉ vừa phát ra một chữ đã bị một bàn tay cứng rắn bịt chặt, hai mắt nàng trợn trừng nhìn về phía trước và ngay sau đó thở phào một hơi… là hắn.
“Trở về tổng bộ!”
Kẻ đến đúng là Ma Đế sau khi rời khỏi Khô Lâu đảo, hắn chỉ kịp nói bốn từ trước khi bất tỉnh trong lòng Nancy, tình hình hiện tại của Long không ổn một chút nào, lực lượng cạn kiệt, thân thể trọng thương nặng nề đến mức tử khí đã lờ mờ xuất hiện, linh hồn nhợt nhạt như muốn tan biến khỏi thế gian, cái chết một lần nữa cận kề với kẻ đứng đầu Ma Tông và lần này lại càng nguy cấp hơn là hắn đã hoàn toàn mất đi ý thức.
“Phu nhân, có chuyện?”
Một nữ cao thủ ngay tức thì tiếp cận và lo lắng mở miệng hỏi, chúng nghe được tiếng kêu thất thanh của Nancy.
“Ta không sao, chỉ là Yến nhi bất cẩn làm ta đau một chút! Đã muộn rồi, truyền lệnh của ta trở về tổng bộ!”
Cố gắng áp chế cảm xúc, Nancy hít sâu một hơi rồi truyền lệnh, nàng biết thời điểm này phải thật cẩn trọng.
“Tuân mệnh!”
…
… Cách Đông Hải lãnh địa hai nghìn cây số…
“Vút… vút…”
Một bóng đen rẽ nước lao nhanh như tên bắn bất chấp phía trên mặt biển đang có một cơn siêu bão càn quét qua, Bạch Hổ Thánh Chủ càng lúc càng gấp gáp không tiếc thiêu cháy cả sinh khí để đổi lấy lực lượng, thời gian của lão không còn nhiều nữa.
“Bạch Hổ Thánh Chủ, ngài đang rất vội sao?”