Phần 79
… Thập Lục Tháp tổng bộ.
“Ngươi nói gì?” Tôn Thượng gào lên với một tên tôn giả vừa mới đến báo tin.
“Tôn Thượng đại nhân, phân đà Thiểm Tây bị người đồ diệt toàn bộ, đối phương còn sắp đặt ba nghìn thi thể thành một chữ Sát.” Tên tôn giả run rẩy nói.
“Khốn kiếp… Đúng rồi, Ma Tôn không phải đang ở Hàm Dương sao? Hắn ở đâu khi phân à bị người ta đồ sát?” Tôn Thượng lạnh lùng hỏi.
“Chấp Pháp trưởng lão là theo thư mời của ngài nên từ sáng sớm đã cùng đội ngũ tôn giả di chuyển về Thập Lục Tháp, hiện tại ngài ấy cũng đã có mặt tại đây.” Tên tôn giả cười khổ nói, việc này nếu Tôn Thượng xử lý không tốt thì khó tránh khỏi liên quan.
“Tốt… tốt lắm…” Tôn Thượng nói liên tiếp hai chữ tốt rồi thân ảnh biến mất.
…
Đêm đến, Thập Lục Tháp tổng bộ đèn đuốc sáng trưng, giữa quảng trường rộng lớn là một bàn tiệc xa hoa cùng mười ba cái ghế lớn mà kẻ ngồi trên đó là mười ba lão giả hết sức uy nghiêm chính là mười ba tên Tôn Sứ.
Đứng đối diện với mười ba tên thập cập đỉnh cao, Long biết hôm nay yến tiệc là Hồng Môn Yến.
“Ma Tôn, Tà Tôn mới vừa đồ diệt phân đà của chúng tại Thiểm Tây, ngươi có biết chuyện này?”
Lên tiếng là Tôn Thượng, hắn nhìn đến Long tra hỏi như hỏi cung tội phạm.
“Ta cũng vừa nghe tin, Tà Tôn quả nhiên ngông cuồng.” Long đáp.
“Hừ, ngươi giải thích thế nào về chuyện người vừa rời khỏi Hàm Dương thì phân đà lại bị tập kích? Phải chăng ngươi cùng Tà Tôn có quan hệ với nhau?”
Tôn Thượng cười lạnh nói, mười ba tên Tôn Sứ cũng hướng ánh mắt đến khiến Long phải hứng chịu áp lực khổng lồ.
“Giải thích? Giải thích cái chó má gì? Chính ngươi đưa thiệp mời đến để ta rời khỏi Hàm Dương, ta hoài nghi chính ngươi là kẻ mưu đồ để ta rời khỏi Thiểm Tây nhằm cho Tà Tôn có cơ hội xuống tay với phân đà của chúng ta, Lục Mạch Tiên Sinh ngươi nói có phải hay không?” Long cười nhạt nói, mười ba tên Tôn Sứ đã có phân nửa xoay chuyển ánh mắt nhìn đến Tôn Thượng.
“Miệng lưỡi trơn tru, chuyện Tà Tôn tạm thời gác qua một bên, hôm nay trước mặt các vị Tôn Sứ đây ta muốn hỏi một câu, ngươi thân là Chấp Pháp trưởng lão nhưng có làm đúng chức trách của mình hay chỉ khư khư mưu đồ lợi dụng quyền thế hòng trục lợi cho bản thân?” Tôn Thượng lại tiếp tục công kích.
“Chức trách của ta? Diệt sát ba tên tôn giả do Độc Cô gia cài cắm vào, trấn áp các thế lực lớn nhỏ để giang hồ phải khiếp sợ uy quyền của Thập Lục Tháp ta, hiện tại còn khám phá ra thủ đoạn lừa dối của Võ Đang cùng Thiếu Lâm Tự trong việc cống nộp, như vậy liệu đã đủ chức trách chưa? Đệ nhất tôn giả hằng ngày ru rú hưởng bổng lộc của Thập Lục Tháp thì ta cũng có một câu hỏi là ngươi đã làm được trò trống gì cho tổ chức?”
Long dõng dạc tuyên bố khiến đám người trố mắt, Tôn Sứ mười ba tên lúc này trở nên hết sức do dự vì Ma Tôn lời lẽ khá thuyết phục.
“Nói hay lắm nhưng những việc ngươi làm thì lợi ích cuối cùng đều thuộc về bản thân ngươi, Đoàn gia, Đào Hoa Đảo và hiện tại Võ Đang đều là vật nằm trong túi của ngươi, ta nói có phải không?” Tôn Thượng cười lạnh nói.
“Đúng, bọn chúng mạo phạm ta chính là mạo phạm Thập Lục Tháp, ta thu phục bọn chúng có gì sai?” Long cười đáp.
“Dĩ nhiên là sai, ngươi thân là phần tử của Thập Lục Tháp nên của cải của ngươi chính là tài sản của Thập Lục Tháp, các thế lực trong tay ngươi phải hiệu trung với Thập Lục Tháp mới phải đạo.”
Tôn Thượng chính thức tung chiêu, mọi lý lẽ trước lợi ích đều không có ý nghĩa, mười ba tên Tôn Sứ liếc mắt nhìn nhau hội ý và đều gật nhẹ đầu nhìn về phía Long, dùng đầu gối để nghĩ cũng biết chúng đã đồng thuận vấn đề gì.
“Thập Lục Tháp giới luật nếu có quy định như ngươi vừa nói thì ta bản thân ta là Chấp Pháp trưởng lão sẽ kính cẩn thi hành, tiếc là giới luật không có rồi.” Long cười nhạt nói nhưng hắn biết mình đã rơi vào hoàn cảnh bất lợi và quả nhiên…
“Giới luật là do các bậc bề trên quy định với những thành viên thông thường, đến cấp bậc như chúng ta đây đều là dùng thực lực đến để phán định mà các vị Tôn Sứ ở đây vừa hay chính là những người có thực lực mạnh nhất, xin mời các vị cho một lời.”
Biết nhiệm vụ của mình đã kết thúc, Tôn Thượng nhìn sang mười ba tên Tôn Sứ cúi đầu nói, dù trong Thập Lục Tháp không phân chia cấp bậc giữa Tôn giả cùng Tôn Sứ nhưng lão vẫn bỏ qua được mặt mũi cúi đầu chứng tỏ là một kẻ hiểm ác không từ thủ đoạn.
“Ngụy Siêu, Bạch Phong hắn nói có ý đúng, ngươi thân là Chấp Pháp trưởng lão mang trọng trách lớn trên vai nên không thể vì một vài tục sự mà phân tâm được, ta nghĩ tốt nhất ngươi vẫn là để Thập Lục Tháp tiếp quản tài sản của ngươi xem như là ngươi đóng góp cho tổ chức, phần công lao này của ngươi ta nhất định sẽ báo cáo với các bậc bề trên, tin rằng sau này ngươi sẽ càng được trọng dụng.” Thiên Tôn phán định.
“Hắc hắc… ta có thể xem đây là lời một lời đề nghị hay là mệnh lệnh?” Long cười nhạt hỏi.
“Hỗn xược, trước mặt Tôn Sứ mà ngươi còn dám trả treo? Các vị, có vẻ như Chấp Pháp trưởng lão đã ngồi trên vị trí cao quá sớm nên quên rằng tôn ti trật tự.”
Tôn Thượng sao có thể bỏ qua cơ hội châm dầu vào lửa đây, lời nói của hắn làm cho thái độ của mười ba tên Tôn Sứ ngay tức thì thay đổi.
“Ngụy Siêu, ngươi là không muốn theo ý ta?” Thiên Tôn âm trầm nói.
“Theo? Muốn nuốt tài sản của lão tử? Các ngươi đám nhóc con này còn chưa đủ tuổi đâu.” Long cười lạnh nói, một thân ma khí vũ động làm toàn bộ chấn kinh.
“Được, khí thế quả nhiên hung hãn… thập tam, thập nhị… hai người các ngươi ra giúp Ngụy trưởng lão bình tâm lại!” Thiên Tôn khoác tay nói.
“Vâng!”
Ngay tức thì hai tên Tôn Sứ ngồi cuối cùng thân hình chớp động xuất hiện trước mặt Long, hai đạo ánh mắt nhìn đến hắn tràn ngập khinh bỉ, trong mắt chúng một tên cửu cấp không làm nên trò trống gì…
…
“Hahaha… Muốn giúp ta tỉnh ngộ thì hai thằng oắt con các ngươi còn chưa đủ tuổi đâu.” Đã sớm khó chịu vì liên tục bị chất vấn, Long nhìn vào hai tên Tôn Sứ cười gằn.
“Ngông cuồng!” Bị coi thường, hai tên Tôn Sứ nổi giận động thủ, cả hai khinh công tuyệt đỉnh chia làm hai đường như u linh tiếp cận Long.
“Hàng Long Thập Bát Chưởng – Giao Long Phiên Giang.”
Thập Lục Tháp võ học tích tụ từ giang hồ các đại tuyệt học từ các thế lực trong đó có Cái Bang đại phái, tuy Cái Bang đã biến mất khỏi dòng chảy thời gian nhưng tuyệt học nổi danh Hàng Long Thập Bát Chưởng vẫn được lưu truyền với nhiều dị bản khác nhau trên giang hồ, Thập Lục Tháp – Hàng Long Thập Bát Chưởng là chính gốc nguyên bản và chỉ được các bậc cao tầng mới có quyền lĩnh ngộ.
Hàng Long Thập Bát Chưởng chưởng pháp chí cường chi dương với 18 chiêu thức biến ảo, nội công càng mạnh thì chưởng lực càng hung bạo.
“Graooo… Graooo… Oanh… Oanh…”
Hai tên Tôn Sứ chưởng đến như rồng bay phượng múa, hai đầu rồng hung bạo biến ảo từ chân khí cực cường hướng đến cổ Long chộp đến, khí thế ngập trời.
“Khặc khặc… chưởng pháp thật đẹp nhưng uy lực chưa đủ đâu hai lão cẩu.”
Long một thân hắc y cuồn cuộn trong gió lớn, hắn tùy ý nhìn hai đầu rồng hung tợn tiến sát người mình mà cuồng ngạo cười để rồi…
“Pặc… Pặc…”
Như một tôn ma thần giáng thế với sức mạnh kinh khủng tuyệt luân, Long cứ thế vung hai tay lên chụp đến hai chưởng từ hai phía, trông rất đơn giản nhưng trong mắt hai tên Tôn Sứ lại tràn ngập khiếp sợ vì chúng nhìn thấy hai tay đối phương di động với quỷ tích vô cùng thâm ảo sau đó dễ dàng xuyên qua chân khí hộ thân rồi chụp đến cổ tay chúng.
Ba ngày trước…
… Đoàn gia đại biệt viện.
Trong mật thất là Long cùng Ma Ảnh vừa trở về sau lần đầu tiên xuất kích, bên trong người gã lúc này là tử khí hấp thu được từ tám vạn tính mạng võ giả cùng một tên thập cấp là Thất Sát Đao Vương.
“Uuuu… Uuuu… Uuuu…”
Ma Ảnh há to miệng, ngay tức thì một viên hắc cầu nồng đậm tử khí trong người bay đến trước mặt Long.
“Hắc hắc… quả nhiên tám vạn tính mạng có khác, tử khí nồng đậm còn hơn cả ngày đó ta thu được từ chỗ Minh Giáo.”
Thu lấy hắc cầu tử khí khiến Long hưng phấn cười nói với Ma Ảnhi, hắn không chờ đợi nữa thôi động ma khí bắt đầu cắn nuốt hắc cầu.
“Khi nào ta mới có thể lấy đi cái đầu của Tôn Thượng?” Ma Ảnh trầm ngâm hỏi, hắn cần một kẻ có thể mang lại cho hắn uy hiếp để từ đó đột phá Dịch Cân Kinh lục tầng.
Dịch Cân Kinh đệ lục tầng chính đột phá huyệt đạo hay đồng nghĩa là đột phá giới hạn của bản thân, bình thường võ giả phải tốn một khoảng thời gian không nhỏ để đi tìm cái giới hạn mơ hồ đó nhưng có một cách khác nhanh hơn gấp nhiều lần chính là sinh tử chiến, chỉ khi đứng trước cánh cửa tử vong thì con người mới có động lực lớn lao để đột phá giới hạn hòng tìm kiếm một đầu sinh lộ.
Ngay khi nhìn thấy Tôn Thượng, Ma Ảnh đã xác định được đại địch hay kẻ có thể giúp hắn đột phá chính là gã, cái cảm giác áp bách mà Tôn Thượng mang tới làm cho Ma Ảnh vô cùng hưng phấn cũng như nóng lòng được so tài một phen.
“Hiện tại chưa phải lúc, ngươi một thân lực lượng rất mạnh nhưng võ học vẫn chưa đạt đẳng cấp tông sư dẫn đến hiệu suất sử dụng lực lượng còn chưa đạt được mức hoàn mỹ, bản thân ngươi kiếm kỹ còn chưa đạt được cảnh giới Vô Ngã nên nếu gặp đối thủ thuộc hàng tông sư võ học ắt hẳn sẽ phải chịu thiệt thòi… ta đã giao thủ với Tôn Thượng một lần, hắn kiếm pháp Lục Mạch Thần Kiếm đã không phải là mức lô hỏa thuần thanh mà có thể gọi là đăng phong tạo cực vô cùng lợi hại.”
Một kẻ nếu tu vi cực cao nhưng võ học lại chỉ dừng lại ở mức da lông bên ngoài mà không nắm được cái tinh túy bên trong thì lực đạo phát ra cũng chỉ được năm sáu phần lực lượng còn võ giả nếu có thể tu luyện võ học đến mức lô hỏa thuần thanh hay cấp độ chí cực là đăng phong tạo cực thì lực đạo thi triển thậm chí có thể vượt quá giới hạn của bản thân, từ đó cho thấy tầm quan trọng của võ học là không hề nhỏ với võ giả.
“Ngươi nói đúng, ta cần nhanh chóng đột phá cảnh giới kiếm pháp.”
Ma Ảnh gật gù đồng tính với Long, thân ảnh hắn mờ ảo biến mất chắc hẳn là đi luyện kiếm, con hàng này không cần ăn cũng không cần ngủ có thể suốt một ngày 24 giờ luyện tập không ngừng nghỉ.
“Hắc hắc… quả nhiên giống như ta đều cực độ hiếu chiến… cũng là lúc nên đột phá Tứ Tử bát chuyển tăng lên lực lượng của ta.”
Cảm giác được ma khí đang cuồn cuộn tiến vào cơ thể, Long hưng phấn lẩm bẩm, hắn thôi động 64 Đại Ma Hồn cùng mình thỏa thích cắn nuốt hắc cầu.
…
Trọn vẹn một ngày một đêm, rốt cuộc một chân của Long đã đặt lên cánh cửa Tứ Tử bát chuyển, hắn cùng 64 Đại Ma Hồn đều đã căng tràn lực lượng sẵn sàng đột phá, không thể đợi chờ được nữa hắn thôi động ma công.
“Cửu Tử Tà Long Tâm Pháp – Tứ Tử bát chuyển, phá cho lão tử!”
Sau tiếng rống chấn động đất trời, ma khí từ thân thể Long bạo liệt không ngừng để phá rồi lập tạo thành cái mới mạnh hơn cái cũ, ma khí tân sinh càng lúc càng cường hãn và ẩn chứa ma tính càng lúc càng đáng sợ, 64 Đại Ma Hồn cũng đồng loạt phân tách thành 128 Đại Ma Hồn tương đương với giới hạn của Long đã tăng lên con số 128 lần không tính đến Ma Bạo.
“Cũng là thời điểm nên tham ngộ Ma kỹ thứ tư – Ma Ngạo rồi.”
Đột phá Tứ Tử thất chuyển đã khiến Long có thể tiếp thu Ma kỹ thứ tư nhưng hắn vẫn chờ đợi đến hiện tại mới học tập Ma kỹ này vì gần đây hắn có linh tính không ổn nên cần thêm biện pháp bảo mệnh.
Nếu Ma kỹ thứ ba là Ma Bạo có thể mang tới lực lượng gấp 10 lần cho ma chủ thì Ma kỹ thứ tư – Ma Ngạo là đưa ma chủ vào một trạng thái nội ngoại bất nhập thân có thể xưng như phòng ngự vô địch, ngạo thị coi thường thiên hạ trong một khoảnh khắc và chỉ là một khoảnh khắc mà thôi.
Dĩ nhiên bá đạo là thế nên Ma Ngạo mang tới di chứng không thua kém Ma Bạo, lực lượng mà ma chủ nhận phải không phải bị xóa bỏ hoàn toàn mà là tạm thời bị phong ấn và sẽ từ từ trả lại cho ma chủ trong khoảng thời gian tiếp theo, kết cục nếu ma chủ quá yếu thì đương nhiên cũng sẽ phải chết không nghi ngờ.