Phần 135
“Liên nhi, chuyện ta giao thế nào rồi!”
Ham muốn nhục dục bị đẩy lùi, Long khoác lấy hắc bào nhìn đến cô gái nhỏ lên tiếng khiến cô bé run lên.
“Đã… đã xong… có điều… thứ đồ thật sẽ có tác dụng sao?”
Nghĩ đến cảnh đột nhập vào kho trầm hương lúc sáng mà Liên nhi đổ mồ hôi hột, may thay cho nàng từ sớm các trưởng lão đã đến chủ điện nên hành động mới trót lọt và không kẻ nào phát hiện ra, thâm tâm người đẹp thật không thể hiểu nổi vì sao mình có thể làm loại chuyện điên rồ đó nữa.
“Dịch Ma Chi Chủng cần một đoạn thời gian mới có thể hoàn toàn phát tác, chuyện mấy nữ đệ tử phổ thông mất tích nhất định sẽ có người nghi ngờ thế nên ta cần phải nhanh chóng khôi phục lại một ít lực lượng, Thanh Liên Thượng Chủng nhất định phải có được.”
Không trả lời cô gái nhỏ, Long âm trầm suy tính các bước đi tiếp theo, Thanh Liên Cung biến động mở ra một cơ hội lớn cho hắn nhưng đòi hỏi hắn phải thật nhanh mới tận dụng được.
“Liên nhi, bé yêu là nói thời gian trước thì cung chủ có thưởng hai hạt Thanh Liên Thượng Chủng cho hai tên thiên tài đứng đầu thế hệ trẻ là Lý Lan Địch cùng Triệu Lộ Tư mà Lý Lan Địch quanh năm suốt tháng bế quan trong mật thất, vậy hạt Thanh Liên Thượng Chủng này do kẻ nào cất giữ thay?” Nghĩ ngợi hồi lâu, Long tiếp tục hỏi người đẹp.
“Chuyện này ta biết, Triệu sư tỷ là người nhận ban thưởng dùm Lý sư tỷ, hai vị sư tỷ tranh đấu rất gay gắt nhưng lại có quan hệ rất thân thiết, sắp tới Lý Lan Địch sư tỷ xuất quan lại cùng phục dụng thêm Thanh Liên Thượng Chủng nhất định sẽ bước thêm một bước dài.”
Ngây thơ nói ra suy nghĩ của mình, Liên nhi ước ao bản thân có thể xuất sắc như hai vị sư tỷ xuất chúng.
“Nói vậy Triệu Lộ Tư vẫn chưa phục dụng Thanh Liên Thượng Chủng sao?”
“Dĩ nhiên, Thanh Liên Thượng Chủng dược lược vô cùng mạnh nên võ giả Thanh Liên Cung phải đột phá Thanh Liên Thiên Quyết đến tầng thứ sáu mới được phép phục dụng, thông thường hai vị võ giả sẽ cùng lúc phục dụng để hỗ trợ nhau hóa giải dược lực.” Liên nhi gật gù đáp.
“Triệu Lộ Tư sao… Thật thú vị…”
Hài lòng với tin tức nhận được, Long cười tà khiến đám nữ nhân xung quanh run rẩy, không kẻ nào biết trong đầu đại ác ma đang suy tính những thứ đen tối gì.
…
Ba ngày trôi qua từ khi Thanh Liên Cung cao tầng rời đi, tin tức phổ thông đệ tử liên tục biến mất rốt cuộc cũng đánh động một vài người…
“Nhan chấp sự, ngươi nói chuyện hơn mười đệ tử phổ thông phái ta mất tích là thật sao?”
Trong biệt viện, Triệu Lộ Tư nhíu mày nhìn mỹ phụ trước mặt mình mở miệng, cho dù đệ tử phổ thông không được coi trọng ở Thanh Liên Cung và thi thoảng vẫn có người trốn khỏi môn phái nhưng liên tục mất tích đến hơn mười trong vòng vài ngày là chuyện không thể chấp nhận được.
“Đây là sự thật, nếu cộng thêm hai người hôm qua nữa thì con số đã lên đến mười sáu đệ tử biến mất, trong đám đệ tử phổ thông đang lan truyền tin đồn Thanh Liên Cung chúng ta gặp phải tai ương ngập đầu cho nên toàn bộ cao tầng đã trốn chạy hết… kể cả… Cung Chủ…”
Đáp lại Triệu Lộ Tư là một chấp sự trong phái có tên Nhan Đan Thần, ở Thanh Liên Cung chỉ có bốn cấp bậc đó là đệ tử, chấp sự, trưởng lão và cung chủ tối cao. Đa phần các đệ tử đời trước gặp phải bình cảnh không thể tăng tiến tu vi sẽ lựa chọn thoát khỏi danh phận đệ tử để lùi về làm công tác quản lý và đó chính là lực lượng chấp sự…
… tư chất có hạn nên thông thương chấp sự ở Thanh Liên Cung cũng chỉ được coi trọng hơn đệ tử phổ thông và ngang hàng với đám đệ tử tinh anh mà thôi, Triệu Lộ Tư tuy tuổi còn rất trẻ nhưng được xếp vào hàng ngũ thiên tài hiếm có cho nên Nhan Đan Thần trước mặt nàng cũng phải cung kính ba phần.
Nói về phần sắc đẹp, Nhan Đan Thần năm nay đã bước sang ngũ tuần nhưng vẫn mang phong vận gợi cảm đầy quyến rũ, Thanh Liên Thiên Quyết ngoài việc là một bộ tâm pháp võ học còn giúp kẻ tu luyện lợi dụng lấy tinh hoa của trời đất để duy trì dung nhan và chính vì lẽ đó Thanh Liên Cung hấp dẫn được rất nhiều nữ đệ tử có ước mơ dung nhan vĩnh trú.
“Rầm!!!”
“Khốn kiếp, đám đệ tử ngu ngốc này thật là muốn làm phản sao? Xem ra chúng sống quá an nhàn sung sướng dẫn đến chuyện muốn nghĩ thì gì nghĩ, muốn nói gì thì nói. Nhất định phải trừng phạt một vài kẻ vô ơn để răn đe lũ không não kia lại, Nhan chấp sự người nói xem có phải không?”
Vỗ mạnh một chưởng đập vụn cái bàn gỗ trước mặt để phát tiết, Triệu Lộ Tư tức giận nhìn đến Nhan Đan Thần gằn giọng, trên đời này nàng ghét nhất kẻ phản bội và hai chữ Thanh Liên đối với nàng là niềm vinh hạnh cùng sự tự hào không có gì có thể so sánh được.
“Triệu sư muội nói đúng, trừng phạt dĩ nhiên là phải làm thế nhưng cũng cần tra xét đám đệ tử kia thật là trốn đi hay bị người ám hại, theo ta điều tra thì toàn bộ nữ đệ tử mất tích đều có một điểm chung…” Nhan Đan Thần cẩn trọng nói.
“Điểm chung gì? Nhan chấp sự mau nói!” Triệu Lộ Tư trừng mắt hối thúc.
“Canh gác hoặc đi qua căn nhà gỗ giam giữ Ma Tôn!” Nhan Đan Thần nặng nề mở miệng.
“Thật?” Triệu Lộ Tư há hốc mồm, Ma Tôn đến Thanh Liên Kiếm Trận cũng có thể chống đỡ thì thử hỏi ngoài cao tầng môn phái thì Thanh Liên Cung hiện tại có người nào áp chế được hắn khi tên ác ma này hồi phục đây?
“Triệu sư muội không cần quá lo lắng, hôm nay ta đã phái thêm hai nữ đệ tử tới thăm dò và tin tức chúng báo về là Ma Tôn vẫn nằm thoi thóp trên giường, để đề phòng gian trá ta cần tìm người ngày đó tiếp cận được khí tức của hắn nhằm so sánh đúng sai, Liên nhi cô bé kia có đề cập đến sư muội nên ta mới mạo nguội đến đây nhờ vả một phen.” Nhan Đan Thần ôn tồn nói.
“Ma Tôn kẻ này rất nguy hiểm, chuyện này không thể chậm trễ nên chúng ta cần làm ngay, nếu quả thật hắn đã tỉnh lại và khôi phục thì cần triệu tập toàn bộ cao thủ trong phái nhằm tru diệt tên ác ma này.” Triệu Lộ Tư ngưng trọng gật đầu.
“Vậy ta sẽ truyền tin đến tổng quản chấp sự nhằm đánh động đám người kia ngay.” Nhan Đan Thần gấp gáp nói.
“Chưa cần, chúng ta vẫn là đến đó một phen rồi quyết định sau!”
Triệu Lộ Tư khoác tay nói, thời điểm này thì chuyện tu luyện vẫn quan trọng nhất, nếu đánh động đám đệ tử kia trong khi không có chuyện gì thì nàng gánh không nổi tội lớn.
…
“Xuy… Xuy…”
“Bái kiến chấp sự, Triệu sư tỷ!”
Mất một nén nhang để đến căn nhà gỗ, nhìn đến hai nữ đệ tử hành lễ mà Triệu Lộ Tư thở phào một hơi, nếu quả thật đến đây mà không trông thấy đệ tử canh gác thì nàng sẽ bất chấp tất cả đi triệu tập cao thủ. Từ khi Nhan Đan Thần đến báo tin thì trong đầu mỹ nhân đã có một linh cảm không lành và ngày một dâng cao nhưng nàng vẫn lựa chọn thăm dò trước tiên.
“Mọi chuyện vẫn ổn chứ?” Quan sát thật kỹ nét mặt của hai nữ đệ tử, Triệu Lộ Tư ngưng trọng hỏi.
“Không có gì khác lạ thưa sư tỷ!”
Cả hai nữ đệ tử đồng thanh đáp, nét mặt không một chút biến hóa và điều đó càng giúp Triệu Lộ Tư thêm an tâm, nàng tin chắc một người bị uy hiếp không thể bình tĩnh đến vậy.
“Nhan chấp sự cẩn trọng, chúng ta vào trong!”
Quay sang thầm thì với nữ nhân sau lưng, Triệu Lộ Tư tự tin bước tới đẩy cánh cửa gỗ, nàng biết ma đầu hồi phục mạnh mẽ nhưng không cho rằng chỉ mới bốn ngày mà hắn đã có thể khôi phục lấy nửa phần công lực khi bên cạnh không có bất cứ sự trợ giúp nào.
“Cót… két…”
“S… a… o?”
Cánh cửa vừa mở ra, Triệu Lộ Tư ghé mắt nhìn vào để rồi thân hình cứng đờ như hóa đá bởi những gì lọt vào mắt mình…
… cái giường gỗ ẩm mốc đã biến mất mà thay vào đó là một cái giường lớn thập phần sang trọng còn trên giường là một khung cảnh cực độ dâm dục vượt xa tầm tưởng tượng của đệ nhị thiên tài mười vạn tám nghìn dặm…
“Hơhhh… Hơhhh… Ọt… Ọt… Bẹp… Bẹp… Ahhh… Ahhh…”
Nào có một kẻ trọng thương đang lìa đời, chễm chệ trên giường lớn là một nam nhân cường tráng đang dính chặt với ba nữ nhân trần truồng không mảnh vải che thân… ác ma nằm ngửa giang rộng hai chân và bên trên là một người đẹp đang nhún nhảy không ngừng, nhìn cô nàng kia đã dập xuống hết cỡ mà vẫn không nuốt trọn được thứ đáng sợ bên dưới là đủ để Triệu Lộ Tư biết đồ vật kia khủng bố đến nhường nào, về phần hai mỹ nhân còn lại thì một đang tận tâm phục vụ hai quả trứng dái đen láy và một đang dâng hiến hai bầu vú căng mọng mặc cho nam nhân chơi đùa thành đủ loại hình dạng, tận cùng dâm đãng sợ rằng cũng chỉ đến thế mà thôi.
“Chuyện… chuyện gì?”
Hoảng loạn trước những gì đập vào mắt, Triệu Lộ Tư phải mất vài giây mới hồi hồn để rồi thốt lên những từ ngữ lắp bắp.
“Ta đợi nàng thật lâu đấy món đồ chơi tuyệt phẩm của ta, Triệu Lộ Tư cô nương!”
Đẩy ra hai bầu vú trước mặt, Long cười lớn bật dậy trong khi vẫn ôm chầm lấy thân hình nóng bỏng bên trên mà nắc mạnh, con cặc hắn không biết từ lúc nào đã trắng xóa một mảng bởi âm dịch cùng tinh dịch hòa quyện, bọt khí rơi vãi đầy ga giường.
“Ma… Ma Tôn… ngươi… ngươi…”
Lần thứ hai chạm đến ánh mắt tràn ngập tà dị của ác ma khiến trái tim nhỏ của Triệu Lộ Tư muốn nhảy ra khỏi lồng ngực và nàng còn hãi nhiên tột độ khi nhận ra bóng hình đang vui sướng giao hoan cùng hắn, Thanh Liên Cung tổng quản chấp sự – Khâu Thục Trinh.
Tổng quản chấp sự là một Cường Giả thập nhị cấp đỉnh cao vậy mà đang cam chịu phục tùng làm đồ chơi cho một nam nhân, chỉ qua vài ngày thôi mà Ma Tôn có thể vươn xa đến vậy sao? Chỉ nghĩ đến điều đó thôi mà Triệu Lộ Tư đã lung lay muốn ngã.
“Hahaha… Thanh Liên Cung nữ nhân quả là tuyệt phẩm đặc biệt là những đóa hoa thành thục như đám chấp sự này, hao tổn một ngày để thuần hóa một con ngựa ương ngạnh quả nhiên là không uổng phí, ta nhất định sẽ ưu ái cho cái bồn chứa tinh tuyệt hạng này.”
Đóng một phát cuối cùng kèm theo một dòng tinh nóng hổi thẳng vào tử cung người đẹp, Long ghì chặt thân hình mềm mại để chắc chắn rằng tinh khí của mình không chảy ngược trở lại mới cam chịu buông tha cho mỹ nhân vốn dĩ đã bất tỉnh khi đạt cao trào.
“Được chủ nhân ân sủng là phước phận của Khâu sư tỷ, rất nhanh thôi Triệu sư muội cũng sẽ biết lạc thú nhân gian sung sướng đến nhường nào, Thanh Liên Cung chỉ một đoạn thời gian nữa sẽ do chủ nhân làm chủ và chúng ta hân hạnh được trở thành những món đồ chơi phục thị ngài.”
Ở phía sau, Nhan Đan Thần hưng phấn nói với gương mặt đầy hào hứng, từ khi bị Liên nhi lừa đến đây và trở thành món đồ chơi cho ác ma thì nàng đã biến đổi hoàn toàn thành con người khác, hãm hại Khâu Thục Trinh cũng là do một tay nàng thực hiện, trong đầu mỹ phụ lúc này Long chính là trời và nàng nguyện dâng hết thảy thể xác cùng linh hồn cho hắn, ma ý cùng dâm ý đã hoàn toàn che phủ lý trí của người đẹp.
“Các… các ngươi điên hết rồi, chuyện này nhất định ta sẽ báo lên trên, Thanh Liên Cung hết thảy cao thủ ngay tức khắc sẽ bao vây chỗ này!”
Giật mình kinh hãi bởi lời lẽ như bị tẩy não của Nhan Đan Thần, đến lúc này đương nhiên Triệu Lộ Tư biết mình bị lừa đến đây còn vì sao đối phương lại nhắm đến mình thì nàng không kịp nghĩ đến, quan trọng nhất bây giờ là phải thoát khốn để đánh động Thanh Liên Cung.
“Hihi… ta thừa biết sư muội sẽ phản kháng, ngay cả tay hay Khâu sư tỷ ban đầu cũng là vậy nhưng đến khi được chủ nhân ban cho sướng khoái thì chúng ta mới nhận ra cuộc sống trước đây thật vô vị biết bao. Đến đây đi, chấp sự ta đây cũng muốn thưởng thức bản lĩnh của đệ nhị thiên tài rốt cuộc lợi hại đến đâu!”
Nhan Đan Thần cười tươi giang tay nói, tư chất có hạn khiến những kẻ làm chấp sự như nàng phải cam chịu cung cung kính kính mỗi lần gặp mặt những kẻ chỉ bằng nửa tuổi đời và đó cũng chính là nỗi uất ức khó nói nên lời vốn được chôn sâu trong cõi lòng, hiện tại khi mà Thanh Liên Cung đã không còn là thứ quan trọng nhất thì các nàng mới được thỏa thích phát tác giận dữ.
“Rồi các ngươi sẽ phải hối hận!”
“Thanh Liên Thiên Quyết đệ ngũ tầng – Kim Cang Bích!”
Tâm pháp chí cực Thanh Liên Thiên Quyết dựa vào Thanh Liên Chi Chủng giúp võ giả luyện ra thanh liên chi khí vô cùng lợi hại, đồng dạng đều là tinh hoa của tự nhiên nhưng thanh liên chi khí khác với thiên địa chi khí từ Dịch Cân Kinh ở chỗ bản chất không phải âm dương lưỡng tụ mà là thuần âm chi nhất, thanh liên chí khí chỉ mang tính âm nên chỉ có nữ giới tu luyện được và cũng chính bởi lý do này mà Thanh Liên Cung chỉ có nữ mà không có nam.
Tiếp tục về cấp bậc, Thanh Liên Thiên Quyết có chín tầng cũng là chín cấp độ của thanh liên chi khí, một khi đạt đến tầng cuối cùng là Thanh Long Tuyệt Âm đồng nghĩa với việc Thanh Liên chân khí hoàn toàn biến chuyển đến đẳng cấp tối thượng Tuyệt Âm chi khí thì võ giả đã có thể kiêu ngạo tự xưng thiên hạ vô địch…
… theo ghi chép từ lịch sử hàng nghìn năm của Thanh Liên Cung thì chỉ số võ giả đạt đến Thanh Liên Thiên Quyết cửu tầng chỉ mới có một người đó là Tổ sư sáng lập, duy vậy Thanh Liên Cung tổ sư cũng phải mất trọn vẹn ba nghìn năm mới luyện đến cửu tầng còn Trương Hình Dư chỉ cần đến hơn một nghìn năm đã đạt đến bát tầng đỉnh cao, chỉ cần đột phá đến cửu tầng đồng nghĩa với việc nàng sẽ đạp bước lên Vương Giả thượng cấp ngang bằng với tổ sư khi xưa.
“Kim Cang Trảo – Địa Võng Thiên La!”
Đạt đến đệ ngũ tầng Kim Bang Bích khiến thanh liên chi khí của Triệu Lộ Tư lúc vận dụng sẽ thập phần cứng rắn không thua kém kim cương, người đẹp quyết đoán uốn người tung hai trảo chụp đến đầu lâu của Nhàn chấp sự với ý đồ đẩy lui đối phương hòng tìm đường trốn chạy.
“Nhanh lắm, nhưng còn chưa đủ!”
“Xích Luyện Trảo – Oan Quỷ Khấu Môn!”
Dùng trảo đáp trảo, Nhan Đan Thần thân hình rất nhanh cong người né hai đường trảo hung hiểm của sư muội và ngay sau đó trả lại hai đầu móng vuốt nhắm thẳng vào trái tim cùng cổ họng đối phương, nếu so sánh về mức độ hiểm độc thì Triệu Lộ Tư còn kém xa sư tỷ mình.
“Vù… Vù… Roẹttt… Roettt…”
“Gặp lại sau!”
Đối mặt với hai đầu móng vuốt sắc nhọn nhưng Triệu Lộ Tư không hề hoảng sợ mà vui sướng khôn cùng, mục đích của cô nàng là chạy trốn chứ không phải so kè cao thấp vì phía sau còn đó một con quái vật đích thực… nghĩ là làm, Thanh Liên Cung đệ nhị thiên tài ngay tức thì vận dụng toàn bộ mười hai thành công lực lên đôi bàn chân để rồi bắn ra ngoài như đạn pháo.
“Xuy… Xuy…”
Một cái nháy mắt là quá đủ để một thân hình thướt tha thành công trốn thoát khỏi căn nhà gỗ nhưng cái giá nàng phải trả cũng không rẻ chút nào với hai đường vết thương sâu hoắm trên ngực và bắp chân, trảo chiêu của một tên võ giả thập cấp sao có thể đơn giản tránh thoát đây.
“Định chạy trốn sau sư muội yêu dấu? Thật tiếc phải báo cho muội một tin không tốt đó là thời gian qua vì gặp phải bình cảnh trên con đường võ học nên ta có nghiên cứu qua một chút độc công, Xích Luyện Trảo của ta không dễ tiêu chút nào đâu!”
Nhìn lấy hai đạo vết thương trên người Triệu Lộ Tư, Nhan Đan Thần cười lạnh không thôi khiến cô nàng lạnh gáy, máu tươi rất nhanh hóa thành đen kịt khiến nàng biết đối phương không lừa mình.
“Ngươi… từ lúc nào võ giả Thanh Liên Cung có thể đê hèn như vậy? Triệu Lộ Tư ta nhất định không bao giờ tha thứ cho những kẻ coi khinh giáo huấn của tổ sư!”
Giận dữ nhìn đến Nhan Đan Thần, Triệu Lộ Tư cắn chặt răng quát lớn, độc công vốn là thứ bị nghiêm cấm tu luyện trong môn phái vậy mà đường đường một vị chấp sự lại dấu diếm tham ngộ, chưa đầy nửa giây mà đệ nhị thiên tài gần như đã đánh mất chín phần giác quan đủ hiểu thuật dụng độc của Nhan Đan Thần không hề đơn giản.
“Hihi… nhờ có chủ nhân mà ta biết được nhiều thứ hơn trong đó có việc võ học không phải là thứ tiên quyết để quyết định thực lực của một người, thủ đoạn cũng là một thứ có thể khiến người ta phải khiếp sợ nếu ngươi vận dụng đủ độc đủ hiểm!” Cười nhạt trước lời chửi bới của Triệu Lộ Tư, Nhan Đan Thần rảo bước đến chỗ sư muội với một nụ cười vui sướng.
“Hấp…”
“Không đủ sức để mở miệng nữa sao? Sư muội phải nói rất may mắn khi lọt vào mắt xanh chủ nhân đấy, ngài ấy đã chuẩn bị rất nhiều trò hay để giúp muội trở thành một cô gái tốt hơn… tin ta đi, không quá một ngày thôi thì muội sẽ phải phủ phục dưới chân chủ nhân!”
Đỡ lấy thân hình mềm mại trong tay, Nhan Đan Thần ghé vào tai sư muội thì thầm khiến cô nàng chỉ còn thể trợn tròn mắt, viễn cảnh giống như tổng quản chấp sự vốn thường ngày uy nghiêm là thế vậy mà giờ đây lại ngoan ngoãn như một con cún dưới háng ác ma khiến nàng sợ hãi tột cùng.
…
“Chủ nhân sao? Ta thật muốn nhìn thấy rốt cuộc tên to gan nào dám thu đệ tử của Thanh Liên Cung làm nô bộc đấy!”
Đột nhiên một giọng nói xa lạ xuất hiện khiến toàn bộ chấn kinh, một bóng hình xuất hiện trên đỉnh đầu Nhan Đan Thần mà nhìn lấy nàng cười nhạt khiến nữ chấp sự run bần bật…
Nàng… trở về rồi!