Phần 91
Long không quan tâm, hắn liếc mắt ba kẻ vừa lên tiếng mà không đáp lời… hắn đang đợi… đợi còn có ai khác đứng ra nói tiếp không…
Lại qua ba phút, không còn kẻ nào lên tiếng ngoài ba tên sát thủ đầu tiên mở miệng nhưng mà nhìn ánh mắt của đám còn lại thì Long lại biết chúng hoàn toàn đồng tình với ba tên này… lão già Tiêu Nghệ cũng thế, ai lại muốn giao tính mạng của mình cho người khác chứ, lời nói khác xa với thực tế.
“Hahahaha…” Long đột ngột ngửa lên đầu cười lớn làm mười tên sát thủ khó hiểu… có kẻ thông mình thì đã mường tượng đến một cái gì đó là lạ…
“Quan Thuận Trường, Lý Liên Mão, Phan Xuân Danh… ba người các ngươi nói rất đúng, Truy Mệnh vừa mới thành lập mà đã nghi kị lẫn nhau rồi thì thật là khó tồn tại… cơ mà dường như các ngươi đã quên một chuyện thì phải… ba người các ngươi có cần ta phải nói ra không?” Long cười lạnh làm ba tên sát thủ biến đổi sắc mặt, chúng biết trước mặt tên ác ma này một lời không hợp rất có thể sẽ động thủ.
“Long! Ngươi đừng bịa đặt bậy bạ… không ép được chúng ta buông bỏ tâm thần để ngươi không chế sinh tử thì lại dở cái trò vu khống ra nhằm hãm hại chúng ta sao?” Quan Thuận Trường giận dữ nói.
“Ô… vậy sao… vậy Quan huynh đây thả ra tin tức muốn liên lạc với Võ Đang để bán đứng ta đổi lại lợi ích chẳng lẽ là bịa đặt sao? Có cần ta phải công bố bức thư mà ngươi nhờ một tên đệ tử Võ Đang trình lên luôn không?” Long cười mỉa khiến Quan Thuận Trường run run, khuôn mặt hắn tái xanh như người bệnh, hai chân run rẩy đứng không vững.
Toàn bộ đám sát thủ trợn mắt trước lời nói của Long, ai cũng dùng ánh mắt không thể tin được dành cho Quan Thuận Trường, riêng Tiêu Nghệ lão già thì liếc qua cả ba tên mà thầm nghĩ ‘thì ra là thế’.
“Long… cậu nhầm… có chút nhầm lẫn ở đây…” Quan Thuận Trường dù biểu hiện mất bình tĩnh nhưng mà cũng cứng miệng không chịu nhận.
“Nhầm? Cho ngươi một hơi thở! Giao ra tâm thần để ta khống chế sinh tử, nếu không thì chết đi!”
Long không dài dòng với thể loại này, nói không ngoa thì hắn đã cứu chúng ra khỏi lao tù, giúp bọn chúng chăm sóc hậu nhân, truyền cho chúng võ công với đầy đủ tài nguyên tu luyện nhưng rồi sao… bọn chúng sẵn sàng tìm cách bán đứng hắn để đổi lại tự do và vô vàn lợi ích khác… bị phản bội đã dạy cho Long một bài học dùng người quý báu, từ lúc thâu tóm được Diệp gia thì một trong những nhiệm vụ đầu tiên của hắn đó là theo dõi gát gao những kẻ như Quan Thuận Trường.
“Ngươi… ngươi tưởng mình là… Pặc… rốp… rốp… !” Quan Thuận Trường còn muốn nói gì đó nhưng không thể… hắn trợn trắng mắt nhìn một bàn tay nhanh như điện chụp lấy đầu mình, năm ngón tay cứng như năm gọng kìm bóp chặt khiến hắn có thể nghe thấy rõ tiếng xương sọ nứt vỡ.
“Không… tôi… tôi đồng ý… đừng…” Trước cái chết hiện hữu, Quan Thuận Trường run rẩy cầu xin, đũng quần hắn đã sớm ướt đẫm nước đái.
“Thả ra tâm thần, đây là cơ hội cuối cùng của ngươi!” Long gầm gừ, sát ý tỏa ra lạnh lẽo khiến Quan Thuận Trường mặt mày trắng bệch… hắn hiểu mình không có lựa chọn nào khác, biết cách hành xử máu lạnh của Long nên hắn cắn chặt răng buông bỏ phòng ngự não hải mà để ma khí xâm nhập vào.
“Uuuuu… uuuuu… uuuuu… uuuuuu!” Long thu tay, sinh tử của Quan Thuận Trường đã hoàn toàn do hắn chưởng khống, lĩnh ngộ ma công càng cao khiến hắn điều hành ma khi cũng thuận tiện hơn trước kia nhiều lần.
“Tiếp theo, Lý Liên Mão… Phan Xuân Danh… các ngươi là tự tới hay để ta… ?” Xong tên thứ nhất, Long quay sang cười gằn khiến Lý Liên Mão, Phan Xuân Danh hai tên run lên… chúng biết chắc chuyện mình làm cũng đã bị phát giác… trước thực lực tuyệt đối chúng chỉ còn cách thành thật đi đến cam chịu để Long khống chế sinh tử.
Đứng nhìn ba tên đồng bạn biến thành công cụ trong tay kẻ khác mà những tên còn lại trong đó có Tiêu Nghệ trong lòng lạnh run… rốt cuộc chúng đã hiểu hơn về tên này, hắn lạnh lùng, bá đạo và quyết đoán, chỉ cần làm hắn nghi ngờ thì ngươi sẽ bị xử lí… Tiêu Nghệ thì nheo mắt lại nghĩ đến xa hơn, từ cổ chí kim có vị Đế Hoàng nào dành được thiên hạ mà không lãnh huyết vô tình, chỉ có kiểu người như Long mới có thể trở thành tồn tại tối cường trong cái giang hồ thối nát này.
“Đến các ngươi… kẻ nào trước!” Khống chế ba tên phản bội xong, Long quay sang đám sát thủ còn lại nói khiến tên nào cũng biến sắc.
“Haha… được… lão phu trước đi, ta tin Ma Chủ sẽ danh chấn thiên hạ, khi ấy anh em chúng ta chắc chắn sẽ được thơm lây không ít…” Tiêu Nghệ vẫn là bộ dáng già không nên nết cười ha hả bước tới trước.
“Tốt… không uổng sự kỳ vọng của ta, lão sẽ trở thành thủ lĩnh số một của Truy Mệnh…” Long cười lớn hài lòng.
“Đa tạ Ma Chủ!” Tiêu Nghệ thành thật cúi đầu lãnh mệnh… lão tin chắc lựa chọn của mình là không sai.
…
Lại thêm nửa tiếng, Long đã hoàn toàn khống chế sinh tử đám sát thủ Truy Mệnh, kể từ lúc này bọn chúng phải quên đi tên thật của mình mà được đánh số từ 1 đến 9, riêng thủ lĩnh là lão già Tiêu Nghệ được gọi là số 0, Long dự tính mỗi nhóm Truy Mệnh sau này cũng theo mô hình này thành lập, chín tên sát thủ và một thủ lĩnh…
“Ma Chủ! Mục tiêu của chúng tôi là!” Ở đây mỗi Tiêu Nghệ mới có quyến nói chuyện trước mặt Long.
“Bộ Tư Lệnh Bắc Kinh… diệt toàn bộ!” Long mở miệng khiến đám sát thủ trợn trắng mặt.
“Ma Chủ! Đó chẳng phải là địa bàn của Trần gia sao?” Tiêu Nghệ nuốt vài ngụm nước miếng cho đỡ sốc rồi mới lắp bắp nói.
“Hừ! Trần gia nếu dám có động tĩnh gì thì chính ta sẽ đến diệt chúng, việc của các ngươi là diệt sạch, phá sạch chỗ đó đến một con vật cũng không được quyền sống, rõ chưa?” Long trừng mắt quát, sát ý khủng bố tỏa ra.
“Rõ!” Bị sát ý chấn nhiếp đến khụy gối, đám sát thủ cắn răng mở miệng.
“Đi!” Thân ảnh Long biến mất.
…
“Lão… thủ lĩnh… chúng ta thật là giết toàn bộ Bộ Tư Lệnh Bắc Kinh sao? Ở đó ít cũng vài ngàn, nhiều thì một vạn tên…” Số 1 vốn là tên có thực lực mạnh nhất chỉ sau Tiêu Nghệ nên bạo gan tiến đến hỏi nhỏ vào tai lão.
“Một vạn tên? Cho dù là một triệu tên thì ngươi cũng phải xách đao lên giết đến tên cuối cùng, đừng quên cái mạng nhỏ của ngươi đang nằm trong tay ai!” Tiêu Nghệ trừng mắt.
“Cái này… được rồi!” Số 1 lắp bắp.
“Còn đứng đó làm gì… theo lão tử đi giết người…” Quắt mắt liếc chín tên sát thủ, Tiêu Nghệ hống to một tiếng rồi phi thân đi trước… ngay sau đó là chín thân ảnh hòa nhập vào bóng tối… mục tiêu chỉ có một… Bộ Tư Lệnh Bắc Kinh.