Phần 63
Dương gia… mật địa…
“Hồ đồ! Quá hồ đồ! Dương gia chúng ta còn chưa khôi phục mà cháu xem cháu lại mang tới cho chúng ta rắc rối cỡ nào!” Dương Nghiệp nộ hỏa bốc cao quát tháo Dương Tuyền.
“Gia gia! Muốn đánh muốn mắng cháu như thế nào cũng được nhưng trước mắt chúng ta phải tìm cách hóa giải nguy cơ lần này trước đã!” Dương Tuyền rầu rĩ nói.
“Lão tổ! Người của ta báo về đúng như lão tổ dự đoán, Huấn gia và Lâm gia đều đã có những cử động bất thường!” Đột ngột một bóng đen hiện hình cúi đầu báo cáo với Dương Nghiệp.
“Hừm! Hai lão già đó cũng rất thức thời đó chứ!” Dương Nghiệp giận dữ gầm gừ, vừa nghe Dương Tuyền kể lại thì lão đã mườn tượng ra từng bước đi của Huấn Thiên và Lâm Hoàng hai lão gia hỏa rồi, đứng đầu một đại gia tộc sao có thể đơn giản đây.
“Ma Tôn diệt sát chúng ta mười bốn vị Cường Giả cao thủ, mối thù này sao có thể nuốt trôi để có thể cùng với bọn Huấn gia và Lâm gia đi làm nô cho hắn chứ, đã đến đường cùng rồi thì chúng ta cũng không ngại cùng hắn chơi lớn một chút, núi cao còn đó núi cao hơn!” Dương Nghiệp mặt mày vặn vẹo đáng sợ như người điên khiến Dương Tuyền cùng bóng đen khiếp sợ.
“Gia gia! Ngài định?” Dương Tuyền cẩn trọng hỏi dò hành động của gia gia.
“Ta sẽ dùng Thánh Hiền Kinh Thư để ra giá cho tính mạng của Ma Tôn!” Dương Nghiệp nhìn sâu vào mắt cháu mình mở miệng khiến Dương Tuyền hai mắt trợn ngược.
Thánh Hiền Kinh Thư là bảo vật vô thượng của Dương gia, Thái Cực Quyền và Sinh Tử Độ Phổ là trấn gia chi bảo thì Thánh Hiền Kinh Thư là nguồn sống, là cội nguồn để Dương gia tồn tại. Bên trong Thánh Hiền Kinh Thư không chỉ là những tham ngộ của các bậc tiền nhân ghi chép lại mà chân chính những tham ngộ của các vị đạo giả cường hãn trong lịch sử hay được xưng tụng là các bậc thánh hiền ngưng tụ mà thành, Dương Nghiệp cũng là nhờ có Thánh Hiền Kinh Thư mới có được ngày hôm nay vì bản thân lão tư chất không cao, tham ngộ cũng thuộc loại bình thường thì lấy gì có thể leo đến cấp bậc như ngày hôm nay.
“Gia gia! Hay là chúng ta dùng Thái Cực Quyền hay Sinh Tử Độ Phổ đi, Thánh Hiền Kinh Thư đối với Dương gia chúng ta quá quan trọng, làm sao có thể để mất nó được!” Dương Tuyền tiếc của không kìm được mở miệng.
“Hừ! Thái Cực Quyền hay Sinh Tử Độ Phổ chỉ quý báu với đám đạo giả chúng ta mà thôi, Ma Tôn cấp bậc thế kia thì thử hỏi ngoài vị kia thần long thấy đầu mà không thấy đuôi thì trong đạo giáo còn ai có thể đánh thắng hắn? Thánh Hiền Kinh Thư thì khác, võ giả không ít các Cường Giả đều muốn có nó để tham ngộ áo nghĩa nhân sinh, từ đó đột phá cảnh giới nên mới có thể thuyết phục người ta giúp chúng ta xử lí Ma Tôn. ” Dương Nghiệp gắt gỏng.
“Tình thế cấp bách, chúng ta nên lựa chọn ai đây?” Dương Tuyền cũng không lăn tăn tiếc của nữa mà quay sang chủ đề khác, kẻ làm việc lớn thì cầm lên được bỏ xuống được.
“Thập Lục Tháp một vị nguyên lão từ lâu đã nhòm ngó Thánh Hiền Kinh Thư và không ít lần liên lạc với ta để mượn nó đột phá cảnh giới, lần này ta nhận được tin tức lão cũng đang ở phụ cận Bắc Kinh nên lão đương nhiên là mục tiêu không thể nào thích hợp hơn được rồi!” Dương Nghiệp nheo mắt nói.
“Là?” Dương Tuyền tò mò.
“Liệt Hỏa Lão Nhân!” Dương Nghiệp cười lạnh.
Liệt Hỏa Lão nhân, nguyên lão đời trước Thập Lục Tháp như Hổ Cốt Lão Nhân, thực lực Cường Giả thất cấp đỉnh vô hạn tiếp cận bát cấp, lão bao năm qua vẫn tìm kiếm tham ngộ của các bậc tiền nhân đi trước để đột phá cảnh giới mà Thánh Hiền Kinh Thư là một trong những lựa chọn không thể tốt hơn, Dương Nghiệp lựa chọn lão là bởi vì Liệt Hỏa Lão Nhân là con người si mê võ đạo đến điên dại đến nỗi lão bao năm qua vẫn một thân một mình không có hậu thế, khi lão đột phá lên bát cấp thì Thánh Hiền Kinh Thư đã không còn quan trọng, bằng một cái giá lớn Dương gia có cơ hội không nhỏ lấy nó về một lần nữa.
“Về vị Tả Mật Sứ của La Sát giáo thì chúng ta?” Dương Tuyền hỏi ý kiến ông nội.
“Liên lạc với La Sát giao để bọn chúng tìm cách đi, La Sát giáo chủ Huyết Thủ Tà Thần chắc chắn đưa La Sát thần kiếm đến đây đều đã có sự chuẩn bị phòng ngừa phía sau, không khéo hắn cũng đã nắm rõ tình hình thần kiếm rơi vào tay kẻ khác không chừng.
“Tít… tít… tít… ” Dương Nghiệp vừa dứt lời thì cũng là lúc điện thoại của Dương Tuyền có chuông gọi đến, nhìn dãy số người gọi mà hắn có chút giật mình, là dãy số quen thuộc dùng để liên lạc riêng giữa hắn và Huyết Thủ.
Ra hiệu cho Dương Nghiệp, Dương Tuyền bấm nghe điện và bật loa ngoài.
“Dương Tuyền là ta! Không cần dài dòng tốn thời gian, các ngươi Dương gia đã có kế sách gì?” Ngay khi có tín hiệu, giọng nói lạnh lẽo như đến từ địa ngục vang lên, Dương Tuyền nhận ra ngay cái giọng đặc trưng của gã La Sát giáo chủ.
“Huyết Thủ Tà Thần các hạ bình tĩnh, chúng ta dự định sẽ liên lạc nhờ cậy một vĩ Cường Giả thất cấp đỉnh ra tay trấn áp Ma Tôn, còn về việc Tả Mật Sứ cùng La Sát thần kiềm thì xin nhờ cậy quý giáo rồi. ” Dương Tuyền nói vào điện thoại.
“Được! Đợi sau khi xử lí ổn thỏa mọi việc thì chúng ta mới bàn đến kẻ nào có lỗi, người của ta ở Bắc Kinh sẽ nhanh chóng phối hợp với các ngươi, La Sát thần kiếm không thể rơi vào tay kẻ khác được… tít… tít… ” Không đợi câu trả lời từ Dương gia, sau khi nói xong Huyết Thủ tắt luôn cuộc gọi xem ra khá bực tức, Dương Tuyền biết hắn là giận dữ vì chuyện xảy ra nhưng giờ không thích hợp để suy nghĩ nhiều đến thế, thời gian không cho phép.
“Ngươi mau đi chuẩn bị chu toàn, ta sẽ ngay tức khắc liên lạc với Liệt Hỏa Lão Nhân! Ngay khi có câu trả lời từ lão chúng ta sẽ lập tức suất động. ” Dương Nghiệp căn dặn.
“Đã rõ!” Dương Tuyền cũng vội bước nhanh ra ngoài chuẩn bị.
Hai giờ sáng, Đoàn Dự lúc này đã về tới biệt viện ngồi nhâm nhi ly rượu ngon bên ngoài dãy nhà của chủ nhân hắn đợi lệnh, từ khi về dưới trướng Long thì hắn luôn như vậy, đến khi chủ nhân lên tiếng thì hắn mới lui về nghỉ ngơi, cho dù là Long tu luyện hay chơi gái thì vẫn không đổi, điều đó cũng là một phần tạo nên sự tin tưởng hài lòng của Long dành cho hắn.
Nửa tiếng trước, khi vừa mới xuống xe thôi, Đoàn Dự đã nhận được cuộc gọi của Phàn Doanh lão gia hỏa, nghe lão trình bày mà hắn có chút không phản ứng kịp vì Lâm gia thề mà đề nghị với hắn là đầu nhập dưới trướng Ma Tôn, đầu nhập một thế lực đơn giản chỉ là cúi đầu xưng thần nhưng muốn về dưới trướng Ma Tôn lại khác hẳn, đó là đem sinh tử bản thân giao cho hắn, trở thành một con chó của hắn… vậy mà khi không Lâm gia lại tự mình đề nghị thật khiến Đoàn Dự có chút không tin vào những gì mà mình nghe được.
Có điều Đoàn Dự chả cần nghĩ nhiều, nghe được gì thì báo lại như thế, ngay lập tức Long được bẩm báo lại lời thỉnh cầu của Lâm gia. Đương nhiên là Long sẽ không chối từ một gia tộc muốn làm tay sai cho bản thân hắn, hắn biết đây là Lâm Hoàng đang muốn dựa hơi mình để phát triển nhưng hắn chả phải cũng cần thêm tay chân sao, Đoàn gia kiếm tiền, Lâm gia kiếm quyền… Long đồng ý và được Đoàn Dự báo lại… lại nhận được tin là chỉ trong vòng một tiếng nữa Lâm gia đỉnh cấp nhóm người sẽ đến chỗ này ngay mà Đoàn Dự lại một lần nữa trợn mắt, mấy lão đầu này cái gì không vội lại vội đi làm chó cho người khác sao… đám người này còn là đạo giả đấy… thế giới này đảo lộn hết rồi sao.
Thế nhưng chưa được bao lâu sau đó, Đoàn Dự lại nhận được cuộc gọi từ Huấn gia lão già Huấn Thiên hỏi địa điểm Ma Tôn đang ở để tới bái kiến làm hắn muốn phát điên, con mẹ nó chứ bây giờ mới chỉ hai giờ sáng cơ mà, các ngươi vội cái gì chẳng lẽ không đợi được đến khi mặt trời lên cao hay sao mà cứ lũ lượt kéo đến đây, một lần nữa tiến vào bẩm báo chủ nhân, Đoàn Dự rầu rĩ một mình ngồi uống rượu đợi hai gia tộc tới.