Phần 166
“Hắc hắc… Đào Hoa Đảo sẽ còn thay đổi rất nhiều kể từ ngày hôm nay, và người sẽ thay ta làm toàn bộ chuyện đó chính là Chưởng Môn Nhân đời thứ nhất của Đào Hoa Đảo… Thừa Lâm…”
Long dõng dạc tuyên bố, ma khí cuồn cuộn bao phủ người hắn tạo ra một áp lực nặng nề khiến ai nấy đều chảy mồ hôi lạnh, tên này cũng quá bá đạo rồi, ý chỉ của hắn là quá mức áp đặt và không thể từ chối.
“Phốc!!!”
Một nữ nhân xuất hiện trên đài cao cạnh Long, khuôn mặt nàng vốn trước kia đã lạnh thì nay còn lạnh hơn gấp nhiều lần, nhìn vào đôi mắt nàng chỉ có thể cảm nhận được băng giá cùng cực… nàng không ai khác chính là đại đệ tử của Thánh Mẫu mới tháng trước bị tuyên bố trục xuất sư môn – Thừa Lâm.
Thừa Lâm đứng cạnh Long, nàng ăn bận sắc phục của nam nhân, ngực bó chặt như thường lệ, chuyện cải cách Đào Hoa Đảo ngoài việc khiêu chiến kỳ lạ kia thì toàn bộ đều đã được nàng nghiên cứu chi tiết và đề cập với Long trước khi hắn tiến vào mật địa nhưng việc chính nàng đảm nhiệm chức Chưởng Môn là hoàn toàn do hắn quyết định và khiến nàng ngỡ ngàng không ít, dù sao thì tu vi của nàng quá đỗi yếu ớt so với một tên Hộ Pháp chứ đừng nói đến cao hơn.
Quay đầu nhìn khuôn mặt góc cạnh tràn ngập khí tức nam nhân bá đạo của Long, thân hình Thừa Lâm khẽ run lên một hồi mới lấy lại bình tĩnh, nàng chứng kiến từ đầu đến cuối thủ đoạn máu tanh của hắn nên biết mình không thể từ chối chức vụ này nếu nàng còn muốn sống, có lẽ hắn chọn nàng vì chính nàng là người vạch ra kế hoạch đổi thay Đào Hoa Đảo hay cũng có thể đơn giản là nàng là món đồ chơi của hắn… Thừa Lâm không biết Long nghĩ gì nhưng nàng chắc chắn sẽ không để nàng bị khi dễ khi làm Chưởng Môn.
“Các ngươi không ra mắt Chưởng Môn sao?”
Long cười nhạt hỏi một câu hết sức tùy ý cơ mà trong mắt võ giả Đào Hoa Đảo lại như thể ý chỉ của trời, không tên nào là không run lên tràn đầy sợ hãi đến tận tâm can.
“Bái kiến Chưởng Môn đại nhân… Chưởng Môn thiên tuế, Đào Hoa Đảo thiên thiên tuế…”
“Bái kiến Chưởng Môn đại nhân…”
“…”
Bắt đầu có kẻ có đầu óc phản ứng nhanh nhạnh quỳ xuống hành lễ kéo theo những tên khác trì độn hơn, toàn bộ võ giả Đào Hoa Đảo đang có mặt rất nhanh quỳ một chân xuống hành lễ với Thừa Lâm, khí thế ngút trời còn hơn lúc chúng bái kiến lão tổ tông… ở bên cạnh, ba tên Phó Chưởng Môn vừa được tấn thăng cũng phải ngoan ngoan cúi đầu với một kẻ mà không lâu trước đây còn là vãn bối mà chúng không để vào mắt… nhân gian vô thường, thế sự khó lường.
Được gần ngàn tên võ giả tinh anh nhất Đào Hoa Đảo hành lễ thế nhưng Thừa Lâm chỉ nhàn nhã nở một nụ cười nhạt, nàng hiểu chúng là sợ chủ thượng của chúng chứ không đoái hoài gì đến nàng.
“Hahaha… mở mắt chó các ngươi ra nhìn cho kỹ, từ lúc này mỗi tên trong các ngươi nhìn thấy nàng phải như nhìn thấy ta, ý chỉ của nàng cũng là ý chỉ của ta… kẻ nào trái lệnh… TRU… DI… TAM… TỘC…”
“GRAOOOOOOOOO!!!”
Bốn từ ‘Tru Di Tam Tộc’ vừa ra thì khí thế từ người Long bùng nổ, mười đầu Ma Long từ người hắn bay vọt thẳng đến chỗ Thừa Lâm quấn quanh nàng vài vòng sau đó huyễn hóa thành một hình xăm nho nhỏ hình rồng trên trán nàng, nó không làm cho khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng xấu đi mà ngược lại còn tô điểm cho vẻ đẹp có thêm một chút ma mị của ma lực.
“Dọn dẹp đi… một tuần nữa ta muốn một Đào Hoa Đảo có diện mạo mới…” Nhận thấy biểu hiện của đám võ giả bên dưới, Long gật gù có chút thỏa mãn, hắn đã tạo cho Thừa Lâm đầy đủ điều kiện để cải cách Đào Hoa Đảo rồi, tiếp theo là xem biểu hiện của nàng như thế nào… câu nói cuối cùng vừa kết thúc cũng là lúc thân ảnh hắn biến mất cùng với Hứa Tình.
…
Đào Hoa Đảo sáu mươi sáu tên trưởng lão bị đồ diệt.
Đào Hoa Đảo một đại môn phái tuyên bố thần phục Ma Tôn, cải cách toàn bộ hệ thống cấp bậc võ giả.
Đào Hoa Đảo truyền thừa chính thức biến mất, chín phần mười là rơi vào tay của Ma Tôn.
Tin tức từ Đào Hoa Đảo liên tục truyền về chấn động toàn bộ giang hồ, Long bây giờ danh tiếng quá lớn nên theo sát hắn đương nhiên là vô vàn những tên thám báo đến từ các thế lực, chính vì thế mà chưa đến một ngày sau tình hình trên Đào Hoa Đảo đã tới từng ngóc ngách trên đất liền rồi.