Phần 136
“Hừ!” Tên bát cấp đỉnh cuối cùng dã nằm xuống, Long nheo mắt nhìn tới chỗ Khương Bất Phàm, mấy trăm nắm đấm cùng bàn chân đập lên mặt hắn vẫn còn đó… thế nhưng Long không phải một thằng ngu, giết Khương Bất Phàm vào lúc này chả mang lại điều gì ngoài một ít sĩ diện hão không cần thiết, đó là chưa kế hắn có thế giết nghĩa tử một tên Vương Giả hay không thì chưa biết.
“Ma Tôn! Hẹn gặp lại!” Khương Bất Phàm biết còn ở đây cũng không có ý nghĩa gì nên bực bội rời đi cùng với Quy lão, hắn không quên để lại một câu đe dọa… bốn chữ Độc Cô Cầu Bại là một cái gì đó quá lớn lao để không ai dám đứng ra cản hắn lại.
Tiếng đánh nhau rốt cuộc cũng kết thúc, trên sàn đấu loang lỗ chỉ còn một người và chính là kẻ chiến thằng… Ma Tôn.
“Haha… chúc mừng… chúc mừng Ngụy trưởng lão đại công cáo thành, không chỉ diệt sát toàn bộ kẻ địch mà còn đột phá Cường Giả cửu cấp…” Một giọng cười sảng khoái vang lên, tiếp theo đó là sự xuất hiện của một đội ngũ gần trăm tên Cường Giả mà kẻ đứng đầu cũng là kẻ vừa lên tiếng chính là Vi Đà tôn giả.
“Ngươi là?” Long chưa từng nhận thức Vi Đà nên mở miệng hỏi, nếu một giờ trước thì hắn sẽ không ngần ngại gọi lão giả này là ‘ngài’, thế nhưng bây giờ đã khác, đã là cùng cửu cấp thì hắn theo đó xưng hô cũng sẽ thay đổi… và đương nhiên Vi Đà là thấy khó chịu rồi.
“To gan, Vi Đà tôn giả hai trăm năm trước đã nổi danh thiên hạ không một ai không biết vậy mà ngươi lại dám xem ngài ấy là cùng cấp bậc với mình sao?” Một tên nguyên lão bát cấp đỉnh chỉ vào Long nộ quát ý nịnh bợ Vi Đà.
“Vậy sao? Thế nhưng ngươi là kẻ nào?” Long ánh mắt băng lãnh nhìn tên nguyên lão vừa mới lên tiếng.
“Lão phu… Oành!”
Lão già nguyên lão còn đang đắc chí muốn giới thiệu bản thân thì đột nhiên hai mắt trợn trừng không thể tin nỗi khi giữa mi tâm hắn vỡ ra một đường vết rách… rất nhanh… vết rách mở rộng ra kéo dài chia lão làm hai nữa, máu tươi phun trào.
“Ta còn chưa nói xong, ngươi là kẻ nào đi nữa thì cũng phải chết!” Là Long… hắn từ lúc nào đã đứng ngay trước mặt lão giả, trên tay Ma Đao vẫn còn đó đọng lại chút máu tươi chứng minh kẻ vừa bổ đôi lão giả không ai khác là hắn.
Vi Đà tôn giả dựng cả tóc gáy trước cử động của Long, tốc độ của hắn quá nhanh khiến lão cũng không kịp phản ứng.
“Giết người ngay trước mặt của ta! Ngươi là muốn chết?” Mất mặt trước bao nhiêu người khiến Vi Đà tôn giả không thể nào không ra tay, cả người lão bốc lên sát khí ngùn ngụt để rồi ấn một chưởng đến chỗ Long.
“Ma Long Loạn Vũ!” Long tán Ma Đao, toàn thân bùng nổ sức mạnh huy động mười đầu ma long tiến ra chưởng đối chưởng nghênh đón Vi Đà.
“Roẹt… roẹt… Ầm… Ầm…” Hai chưởng động nhau khiến không gian rung lắc dữ dội, đám Cường giả thất cấp, bát cấp gần đó kinh hãi khi chấn động va chạm vậy mà đẩy bay bọn chúng lùi về sau, kẻ nào tu vi yếu kém miệng tràn máu tươi nội thương không nhỏ.
“Xoạt… xoạt…” Vi Đà sắc mặt có chút trắng lùi về sau đến ba bước mới kìm lại được, ánh mắt kinh hãi nhìn chằm chằm đối phương vẫn dậm chân tại chỗ như cũ, một chưởng vừa rồi hắn đã ở thế hạ phong.
“Hai trăm năm trước đã nổi danh mà thực lực chỉ đến mức này? Ngươi làm ta quá thất vọng đấy!” Long khóe miệng cong lên một nụ cười tà, đối phương đã muốn đánh thì hắn phụng bồi… thân ảnh hắn lao thẳng đến chỗ Vi Đà như mãnh thú vồ mồi.
“Khốn kiếp!” Vi Đà kỳ thật chỉ muốn tung một chưởng đánh bay Ma Tôn để vãn hồi mặt mũi nào ngờ bây giờ lại vướng vào tên biến thái này.
“Vù… vù…” Một cước cực mạnh khiến Vi Đà không còn nghĩ được nhiều được nữa, bùng nổ toàn bộ tốc độ, lão lách người né qua cái chân khủng bố kia, chỉ mới sượt qua thôi mà da thịt lão như muốn nứt ra trước kình khí bạo liệt.
“Hấp… Rầm… Rầm…” Chân đá hụt lại không khiến Long thất thế mà ngược lại hắn còn theo đà xoay người lấy đà quét một cùi chỏ đến đầu Vi Đà.
“Ầm!” Ăn một chỏ, dù đã gạt tay lên che chắn nhưng Vi Đà kinh hoàng khi bàn tay lão vậy mà trước cái cùi cho hung hiểm kia lại chẳng khác nào một cái bánh giòn bị đập nát ngay tức khắc, lực đạo trùng kích đẩy bay nó đập vào gò má lão khiến lão đau đên run rẩy.
“Dừng… dừng tay…” Vi Đà sợ rồi, lão không dám tái chiến nữa… đáng thương cho lão khi Long là muốn kiểm nghiệm sức mạnh của mình sau khi đột phá cửu cấp nên chọn lão làm cái bao cát di động.
“Đủ rồi!!!” Một tiếng quát mạnh mẽ đầy bá đạo vang lên, xuất hiện là ba lão giả thân mặc lam y, khí thế tỏa ra chấn động trời đất.
Đưa mắt nhìn Vi Đà ở xa, Long lựa chọn dừng lại vì hắn cảm nhận được ba lão giả này rất cường, đã từng suy đoán Thập Lục Tháp cao tầng chắc chắn sẽ quan sát trận đại chiến này nên Long đoán chắc ba lão giả này chính là một trong số chúng.
“Ngụy Siêu! Bản tọa là Kim Sát tôn giả, người đại diện cho hội đồng Tổ Lão đến đây quan sát ngươi.” Lão giả đứng đầu mở miệng nói, khí thế bàng bạc tỏa ra vô cùng cường đại… Long đoán thực lực của lão có lẻ đã đến cửu cấp đỉnh cao, mạnh mẽ vô cùng.
“Ra mắt đại nhân!” Cuồng phải phải lựa chọn thời điểm, Long gật nhẹ đầu chào hỏi với Kim Sát.
“Haha… vẫn là biết tiến thoái đúng chỗ… Ma Tôn! Ngươi có hận Thập Lục Tháp bàng quang đứng ngoài nhìn ngươi bị vây công bởi cái gọi là liên minh trừ ma kia?” Kim Sát tôn giả cười nói.
“Hắc hắc… nói không có bực tức trong lòng thì là nói dối, thế nhưng so với việc được tổ chức bảo hộ thì ta lại càng thich dẫm đạp thiên hạ bằng chính thực lực của bản thân mình hơn, võ giả không thể cứ khư khư trốn mình trong một nơi nào đó tu luyện mà phải chiến, muôn mạnh mẽ hơn chỉ có thể từ trong chiến đấu mà đột phá.” Long cười đáp.
“Hay cho một câu ‘dẫm đạp thiên hạ’, nếu kẻ khác nói ra câu đó ta còn có thể khinh bỉ nhưng là ngươi thì ta lại tin tưởng.” Kim Sát gật gù nói, rất ít người trên giang hồ này có thể nhận được lời khen tặng của lão thế nhưng trước tên quái vật biến thái này lão không thể không khen, lão thật sự thưởng thức Ma Tôn và còn có chút gì đó hâm mộ… hâm mộ những trang sử oanh liệt được viết bằng máu của hắn và kẻ thù của hắn… chẳng lẽ giang hồ yên bình quá lâu nên một kẻ như hắn xuất hiện sao?
“Vậy thì đa tạ tôn giả rồi, ta nghĩ là hôm nay trận chiến đã xong và cũng có thể về rồi chứ?” Long cười nhẹ hỏi.
“Đúng, trận chiến đã xong và ngươi đã chứng minh được thực lực của bản thân trước Thập Lục Tháp. Ta – Kim Sát tôn giả đại diện cho hội đồng Tổ Lão tuyên bố đặc cách phong Ngụy Siêu làm tôn giả không cần qua kiểm tra, đề thăng chức vụ từ Lục trưởng lão lên Chấp Pháp trưởng lão, chỉ nhận lệnh từ hội đồng Tổ Lã, ba ngày sau sẽ thông cáo toàn bộ giang hồ…”
Kim Sát tôn giả tuyên bố làm Vi Đà và đám nguyên lão cùng Thần Vệ khiếp sợ, đặc cách lên tôn giả còn có thể hiểu được vì thực lực cùng tiềm lực của Ma Tôn đã được chứng minh thế nhưng cái chức Cháp Pháp trưởng lão kia mới là khủng bố.