Phần 10
Sáng sớm…
“Đại nhân… có một lão giả xưng là người của Độc Cô gia đến tìm ngài… ” Một tên Hộ Pháp tiến đến bẩm báo trong khi Long đang thưởng thức bữa sáng đầy rẫy sơn hào hải vị của mình.
“Tới rồi sao?” Long nhếch mếp cười khẽ, hắn từ mấy ngài trước được tin từ Đổng gia báo về kế hoạch lần này của Đoàn gia ý định dùng Độc Cô Phi Vân áp chế hắn.
Tên Hộ Pháp sững sờ trước biểu hiện của Long, cứ như hắn đã biết việc trước việc này… cơ mà sống với vị sát thần này không ít ngày nên hắn biết mình không nên nhiều chuyện mà thành thành thật thật đứng khom người đợi mệnh lệnh.
“Tới rồi thi mời lão vào đây đi… ”
“Vâng!”
…
Mười lăm phút sau, trong một đình viện ngoài ngoại viện… đối diện Long là một lão già mặc một thân lam y, ngọc bội trước thắt lưng có một chữ Đoàn vàng óng… mặt lão cũng là mười phần khinh khỉnh như rồng đến nhà tôm.
Long là mới thấy lão già này đã muốn cho lão một đấm rồi vì cái bộ dáng kia cơ mà hắn nhịn, hắn nhận thức được mình còn chưa phải là đối thủ của Độc Cô gia… chỉ một lão già đến đưa tin đã là một Cường Giả nhị cấp như lão giả trước mặt thì thực lực của Độc Cô gia phải tới một tình trạng khủng bố đến cỡ nào… hắn đây là không biết thực lực của Độc Cô gia mạnh mẽ hay là gã Độc Cô Phi Vân kia định ra oai với bản thân mình… trước khi chưa thám thính được chính xác hắn sẽ không mạo hiểm, đã đánh không được thì bố mày lại chơi vô sĩ… mắt Long lóe lên tia sáng ranh mãnh.
“Ui da… thật là rồng đến nhà tôm mà… vị đại nhân này, tiểu nhân mới nghe kẻ dưới báo có người Độc Cô gia đến đã sững sốt đến nỗi bị bón mấy ngày này mà mới ngồi vào bồn cầu còn chưa kịp rặn thì phân đã tự động chui ra ngoài… ngay cả nó cũng sợ hãi uy danh của Độc Cô gia, lần này tiểu nhân là chịu ơn của đại nhân rồi… ” Long đưa bộ mặt vô sĩ ra vừa nói vừa cười hề hề trước mặt lão giả.
Nghe Long nói, lão giả Độc Cô gương mặt tái xanh, thằng chó này nói thế chẳng phải ví Độc Cô gia danh uy chỉ khiến một cục phân sợ hãi sao… dù sao lão cũng đã nghe trước về tên Ngụy Siêu này nên nhanh chóng bình tâm lại.
“Ngụy Siêu… đừng nhiều lời… lão phu Độc Cô Nhàn hôm nay đến thay mặt công tử muốn bàn một chuyện với ngươi!”
“Phụt… ” Long đang uống ngụm trà nghe thế tỏ ra sững sốt phun luôn ngụm trà lên mặt Độc Cô Nhàn.
“Trời… đại nhân làm tim tiểu nhân muốn nhảy ra ngoài luôn… công tử Độc Cô gia chẳng phải là Kim Viên công tử hay sao?… Tiểu nhân trước may mắn được gặp công tử một lần, phải nói là khí thế của công tử lúc đó đã làm tiểu nhân hâm hộ không thôi… haizzzz… thật là người với người sao lại có một người vừa đẹp trai vừa xuất chúng đến như vậy chứ… tiểu nhân mà là đàn bà chắc chắn vừa nhìn thấy Kim Viên công tử là muốn có bầu ngay… hix… ” Long đưa bộ mặt buồn bã ra than thở.
Độc Cô Nhàn giận sôi máu mà quên mất trên mặt mình đang dính đầy nước trà, lão biết Long đang hỏi kháy lão vì Độc Cô gia được xưng công tử chỉ có một người dám là Độc Cô Kim Viên, còn cái gì mà vừa gặp liền hâm mộ… lão còn nghe chuyện hắn ngày đó còn bắt chẹt Kim Viên công tử phải nhường ra một người đẹp cho hắn chơi… đây cũng là lần đầu tiên công tử Độc Cô gia chịu thiệt thòi trên giang hồ.
“Ngụy Siêu… có điều ngươi không biết, lão gia chủ không lâu trước đã thăng Kim Viên công tử lên Kim Viên thiếu chủ, thiếu chủ cũng là người được chọn thừa kế Độc Cô giá sau này cho nên danh xưng công tử dành cho những người khác không có sai… lần này lão hủ đến là ý của Phi Vân công tử, cháu trai của Độc Cô Phi Thoại lão tổ… ” Độc Cô Nhàn ngạo nghễ nói.
“Phi Vân công tử? Thật sự là Phi Vân công tử sao?” Long hai mắt trợn trừng như kẻ điên nhào tới chỗ Độc Cô Nhàn nắm lấy hai tay lão mà kích động hỏi dồn.
“Haha… chính là… ” Độc Cô Nhàn khóe miệng nhếch lên cười khinh bỉ, sao hả? Nghe đến Phi Vân công tử là biết điều rồi sao.
“Nhàn huynh… thật sự là Phi Vân công tử sao?” Long vẻ mặt nghiêm túc mười phần kích động hỏi như sợ không tin vào tai mình.
“Haha… là thật… Phi Vân công tử lệnh cho lão hủ đến đây… ” Độc Cô Nhàn vuốt vuốt chòm râu đạo mạo nói, cái gì Ma Tôn giết Cường Giả như chó chứ… nghe danh Độc Cô gia chả phải cũng phải mềm như cọng bún sao.
“Trời ơi, thật là Phi Vân công tử… lão huynh… Phi Vân công tử là ai vậy?” Long vẻ mặt thất thần về chỗ ngồi như vừa phải chịu đả kích lớn lao, hăn húp thêm một ngụm trà xong lên tiếng hỏi.
“Phụt!!!” Lần này đến lượt lão già Độc Cô Nhàn không nhịn được mà bị sặc, lão há hốc mồm quay đầu nhìn vào khuôn mặt vô tội đến đáng thương của Long kế bên… không biết? Không biết mà tự dưng ngươi kích động, ngươi thất thần… xyz cả nhà ngươi thằng chó này.
“Ngụy Siêu! Ngươi đang bỡn cợt lão phu?” Không nhịn được nữa, Độc Cô Nhàn gầm lên… khí thế như mãnh hổ nhìn chằm chằm vào con mồi sắn sàng xuống tay.
“Đâu? Thằng nào dám bỡn cợt lão huynh? Đậu xanh thằng chó nào bước ra đây cho lão tử, đến nhà lão tử còn không biết điều lại dám lên mặt sao? Làm lão huynh của lão tử tức giận cẩn thận lão tử hái đầu mày xuống làm bô để ỉa… ” Long cũng gầm lên, hắn bỏ qua hai từ gọi tên mình của Độc Cô Nhàn như thể đang rất tức giận phải tìm ra một người thứ ba làm lão tức giận… lúc hắn nói cũng là lúc toàn thân hắn ma khí bạo liệt tạo thành chấn động phá tan cái khí thế của Độc Cô Nhàn thậm chí còn đánh tới người lão.
Độc Cô Nhàn cả người run run cố nhịn tinh huyết đã trào tới cổ họng, lão biết đây là hắn đang nói với mình… lão thật sự muốn động thủ nhưng lý trí nói cho lão biết mình còn chưa phải là đối thủ của tên này vì vừa rồi ngay cả khí thế của hắn cũng đã vượt qua lão… cũng không biết hắn tu luyện ra sao mà ở cái độ tuổi này lại có một thân thực lực đến như vậy.
“Ngụy Siêu! Lão phu không có thời gian dây dưa với ngươi… Phi Vân công tử là muốn bàn một chuyện với ngươi cho nên lệnh cho lão phu đến mời người tham dự một bộ phim mới do công tử làm chủ đầu tư… mong rằng ngươi sẽ đến… ” Độc Cô Nhàn rút trong ngực ra một tấm thiệp mời ra để lên bàn xong nhanh chóng rời đi… ban đầu ý định của lão là tới đây dùng cái uy danh của Độc Cô gia chấn nhiếp thằng này để hắn bỏ đi ý định trả thù Đoàn gia, tấm thiệp chỉ là sự ban ơn cho hắn mà thôi cơ mà bị sự vô sĩ cũng như thực lực cực cường của hắn khiến lão biến chuyển lời nói cũng như mục đích… xem ra công tử là phải tự mình ra mặt cho thằng này biết Độc Cô gia là không thể khinh nhờn.
Long hai mắt híp lại nhìn tấm thiệp… mời? Lão tử đương nhiên sẽ đi… Hắc hắc… Độc Cô Phi Vân ngươi đã nhúng tay vào chuyện ngươi không nên dây vào rồi.
“Diệp Siêu… ta muốn biết mọi chuyện về tên Độc Cô Phi Vân này cũng như một phần thực lực của Độc Cô gia… ” Long ra lệnh.
“Diệp gia nhất định sẽ khiến đại gia hài lòng!” Diệp Siêu từ bóng tối sau lưng bước ra cúi đầu báo, cũng đã đến lúc Diệp gia thể hiện năng lực của mình.
…
Trong một gian phòng sâu trong núi đằng sau Hợp Hoan Phái cũng là nơi tu luyện của Long…
“Uuuuu… Uuuuuuuuuu… Uuuuuuuu… ” Từng âm thanh lạnh gáy phát ra từ bên trong căn phòng chính giữa, nơi một gã thanh niên đang ngồi xếp bằng nhắm mắt luyện công… là Long… hắn đang hấp xả tinh hoa thiên địa… vô vàn vô tận tinh khí mang theo năng lượng từ bên ngoài tràn vào cơ thể hắn cứ như người hắn là một hố đen vũ trụ.
Trở thành Cường Giả, Long đã có thể hấp thu tinh hoa thiên địa một cách điên cuồng như vậy, đương nhiên một phần cũng là do ma công của hắn bá đạo trong bá đạo… Cửu Tử Vô Cực Ma Công giúp hắn có thể thoải mái hấp xả tinh khí trong trời đất để chắt lọc ra tinh hoa năng lượng và cuối cùng là chuyển hóa thành ma khí hòa nhập vào cơ thể hắn.
“Uuuuuuuu… Uuuuuuuuuu… Uuuuuuuu… ” Lại một đợt khí khác tràn vào, hàng triệu lỗ chân lông trên thân thể Long như hàng triệu cái miệng hút tinh khí vào bên trong, ở phương viên vài dặm quanh nơi này sinh vật đã trở nên ảm đạm đến mức đáng thương cực kỳ… cây cối héo rũ, động vật thiếu sức sống như xác chết… đây cũng là lý do hắn chọn tu luyện ở chỗ này để tránh ảnh hưởng đến mấy nữ nhân trong Hợp Hoan Phái.
“U… U… Oành!” Bỗng nhiên hai mắt Long đang nhắm nghiền trợn mở, chỉ sát na sau cả người hắn phình lên như quái vật, bên trong là hàng loạt tiếng nổ từ nhỏ đến lớn… ma khí bạo liệt thành một lớp hắc vụ bao trùm một vùng không gian quanh căn nhà.
“Ma thể tầng bảy… Hợp… Hợp… Hợp… ” Long gầm gừ, hắn trần truồng đứng phốc dậy, cả người biến ảo thành vô vàn động tác quỷ dị rồi cuối cùng bắt đầu hấp thu ma khí trở lại cơ thể mình.
“Phốc… rắc… rắc… ” Cơ thể Long xẹp xuống dần dần khi ma khí cô đọng lại nhưng trên hai tay hắn giờ đây lại có thêm vài thứ đồ chơi khác…
“Pặc… pặc… ” Long đưa mắt nhìn về phía hai cánh tay mình, nơi đang liên tục mọc lên những gai lớn cực kỳ sức bén, chỗ nắm đấm cũng là năm chiếc xương dài đến hai tấc.
“Vù… rầm… ” Long khẽ động, hắn tung một đấm vào bức tường đối diện… lực đạo mạnh mẽ chấn động xé rách không gian tạo thành một lỗ thủng trên bức tường còn chưa dừng lại mà phá nát một thân cây lớn cách đó vài trăm mét… mạnh mẽ đến kinh khủng.
“Vực!” Long thu người, mắt lóe tinh quang lẩm bẩm một từ… trong tích tắt ma khí trong cơ thể hắn tràn ra như lũ cuốn cô đọng không gian… Long nhắm mắt, giang rộng hai tay cả người thả lỏng cảm giác như mình là chúa tể của vùng không gian này, hắn thật sự thích cái cảm giác tuyệt diệu này đến nỗi đâm ra hơi nghiện.
“Tán!” Không thể duy trì lâu vì tiêu hao ma khí, Long tán đi Vực… những cái gai mới mọc ra cũng bị hắn thu lại vào trong cơ thể vì chúng làm hắn trông quá khác người… mới tầng thứ bảy đã vậy đến tầng thứ chín hắn không biết có cái gì mọc ra nữa, mong sao cậu em của hắn đừng mọc gai nếu không hắn không biết chơi gái thế nào nữa… haizz, thật là khổ mà… điều quan trọng nhất vẫn là hắn đã có một con bài tẩy dùng để bảo mệnh.
“Vù… ” Điều chỉnh thân thể, Long đưa tay trong hư không chụp một cái… một thân thể không đầu rơi vào tay hắn… là của Diêm lão.
Nhìn thân thể bị ma khí bao trùm xung quanh để chống bị tự nhiên phân hủy, Long nhớ lại vị lão giả đáng kính này khi chịu hy sinh tính mạng nhằm chấm dứt thù hận của Thập Lục Tháp… cơ mà hắn cần cơ thể này bởi vì nó có sức hấp dẫn trí mạng đối với hắn.
Thân thể của một Cường Giả nhị cấp vô hạn tiếp cận tam cấp như Diêm Lão phải nói là nồng nặc tinh hoa năng lượng… Long giết nhiều Cường Giả nhưng không dám lấy thân xác chúng vì hắn biết nếu vậy hắn thực sự sẽ trở thành công địch của toàn giang hồ, Diêm lão thì khác… đây cũng là tiếc nuối của hắn.
“Hấp Tinh Đại Pháp… ” Long khẽ hô, ma khí âm u từ bên ngoài bắt đầm xâm nhập ăn mòn cơ thể Diêm lão… xác lão bắt đầu thu nhỏ lại với tốc độ chầm chậm… dù gì cũng đường đường là một Cường Giả chân chính lại còn chưa tiêu hao gì cả cho nên năng lượng của thân thể này không thua kém Long là bao nhiêu.
“Uuuuu… ” Một sợi ma khí trong xác Diêm lão bắt đầu vươn tới nối vào người Long… hai sợi, ba sợi… số sợi ma khí cứ thế tăng dần tăng dần cho đến khi như một dòng nước hắc ám đổ vào người Long không ngừng.
“Thật tinh thuần ma khí… đến, giúp lão tử đột phá… ” Long hưng phấn cảm giác năng lượng trong người đang không ngừng tăng lên, hắn lại đưa tay chụp về phía đống Long Nhủ cùng Long Thạch mà đám cao thủ từ khu mỏ vận chuyển tới.
“Tách… tách… ” Từng viên Long Thạch nứt vỡ biến thành những chùm năng lượng cô đặc tiến tới dung nhập vào người Long, Long Nhủ cũng không thoát được số phận rơi vào miệng hắn từng ngụm từng ngụm lớn làm cho năng lượng trong người hắn cuồng bạo vô cùng.
“Haha… nhanh hơn, mạnh hơn… lão tử phải mạnh, phải biến mạnh… ” Long gào lên làm toàn bộ căn nhà bạo nát thành phấn vụn, đất đá nứt thành từng đường sâu hoắm do kình lực mạnh mẽ đến ghê người… ma khí cùng năng lượng từ Long Thạch cùng Long Nhủ lại tiến vào người hắn nhanh hơn vài phần.
“Oanh!… Haha, ma thể cấp tám… tiếp, tiếp cho lão tử… ” Long cả người phấn kích cực kỳ, người hắn lại phình ra… lần này còn to hơn lần trước gấp rưỡi làm hắn chẳng khác nào một người khổng lồ, dưới chân hắn là từng chiếc gai nhọn mọc ra giống như cánh tay lần trước.
Năng lượng vẫn ào ạt tràn vào người Long, đang lẽ bây giờ hắn phải cô đọng thân thể thành Ma thể cấp tám nhưng hắn điên cuồng tiếp tục hấp thu năng lượng… một lần lên hai cấp, đây chính là hắn muốn.
“Oanh! Oanh!” Phình to… lại phình to… Long lúc này đã cao bốn mét, cả người là cơ bắp cuồn cuộn cùng những gai nhọn chỉa ra từ khắp nơi trên cơ thể… may mắn cho hắn là thằng em của hắn không có gai nào nếu không hắn là phải nhịn chơi gái rồi…
“Tới… tới… Ma thể cấp chín… thành cho lão tử!!!!!!!” Long gầm rú, cơ thể của Diêm Lão đã triệt để biến thành một đám hắc vụ tràn vào người hắn, đồng dạng viên Long Thạch và giọt Long Nhủ cuối cùng cũng đã bị hắn hấp thu… ”
“Ca sát… Ca sát… Uhhhh… Uhhhhh… ” Long đứng sừng sững như một tôn Ma Thần giữa thiên địa, cả người hắn toát ra năng lượng hắc ám bạo liệt cuồng loạn mười phần khiến không gian xung quanh đều không chịu nỗi mà vang lên những tiếng ca sát.
Long nhắm nghiền hai mắt, hắn bắt đầu áp súc ma khí lại… thành công hắn thành ma thể cấp chín, thất bại hắn sẽ đánh mất cảnh giới hiện tại… hắn đánh bạc vận mệnh…
“Rắc… rắc… ” Cơ thể Long thu nhỏ vài phần, hắn chỉ còn cao tầm hai mét rưỡi… khuôn mặt hắn vặn vẹo vì thống khổ… thống khổ đến từ linh hồn vì ma khí đậm đặc đang ăn mòn tâm trí hắn, hắn không muốn biến thành một kẻ tu ma chỉ biết giết chóc mà muốn giữ vững bản tâm cho nên mỗi lần tiến lên một cảnh giới hắn lại phải bỏ ra sức lực càng gấp bội so với người khác.
“M… A… T… H… Ể… !” Long gằn giọng từng chữ một, thống khổ không phải lần đầu nên hắn mặc kệ, hắn tiếp tục áp súc ma khí trong người… cả người hắn co rút trở lại một mét chín như bình thường nhưng mà bây giờ hắn có thể cảm nhận được trong người mình là năng lượng vượt xa trước đây.
“Lão tử cứ thế mà bước lên Cường Giả tứ cấp… ” Nhận thức được Vực của bản thân, Long biết mình tu luyện cảnh giới Cửu Tử Vô Cực Ma Công tình cờ khiến Vực của hắn rộng đến hai cây số tương đương với Cường Giả tứ cấp lão bất tử.
“Tin ta… Độc Cô Cầu Bại… sẽ rất nhanh… rất nhanh… ” Thực lực tăng lên khiến Long có thêm tự tin, hắn nhìn lên bầu trời đầy sao lẩm bẩm.