Phần 9
Lê Hồng Nhung rời trường thì trời đã nhá nhem tối, cô hiếm khi ở lại muộn thế này, nhưng vì đang trong dịp thi nên buộc hầu hết giáo viên phải tăng ca. Vốn dĩ gia thế giàu có, nhưng với nàng, cái nghề giáo tựa như một cái nghiệp không thể tránh khỏi, và đơn giản chỉ làm cho có cái mà theo đuổi thôi.
Nhung trong bộ áo dài thướt tha, trước nay vốn là đối tượng trong mộng của vô số nam sinh và các thầy giáo trẻ, dù nàng đã có chồng và một cô con gái, nhưng sút hút ấy vẫn không hề giảm mà vẫn cứ tăng dần đều theo năm tháng.
Thỉnh thoảng nàng lại nhớ tới Vũ, nhưng dạo đây ngoại trừ những tin nhắn vội vã ra, cả hai cũng chẳng hay liên lạc nhiều. Thực tế thì Nhung cũng rất muốn gặp lại cái anh chàng đã đưa mình qua vô số mộng cảnh sung sướng lần đó, nhưng ngặt nỗi dạo này bận quá nên phải ngậm ngùi tách ra.
Khác với Bích và Dung, đã bị Vũ bắn thẳng tinh trùng vào lồn nên chỉ cần xa cách vài ngày là sẽ ngứa ngáy không chịu nổi, luôn luôn bị sự dâm dục mà chúa quỷ mang lại dày vò. Còn Nhung thì vẫn chưa, dù rằng lần đó bị Vũ hành cho lên bờ xuống ruộng, nhưng nàng vẫn chưa nhiễm phải ma lực mà thứ tinh dịch quái ác đó mang lại.
Về tới nhà thay đồ xong, Nhung như thường lệ lại đến phòng tập gym. Thói quen lành mạnh này cũng như sở thích tình dục đã theo nàng nhiều năm, gần như đã trở thành một thói quen thường nhật trong cuộc sống. Nhờ có gym đều đặn nên vóc dáng của Nhung càng lúc càng mặn mà, và thể lực để chạy đua trong các cuộc chơi tình dục cũng được cải thiện thấy rõ. Bằng chứng là nàng không như Bích, có thể dễ dàng đụ đéo với Vũ mấy hiệp liền mà vẫn không hề xuống sức.
Phòng gym nàng theo tập là một phòng gym có tiếng ở Sài Gòn, được các công nhân viên chức ưa chuộng vì phong cách phục vụ chuyên nghiệp và nhất là được các huấn luyện viên thể hình có nghiệp vụ cao cấp nhất chỉ dẫn.
Bạn thân của Nhung, tức Nguyễn Ánh Linh, năm nay 28 tuổi, một huấn luyện viên fitness hạng A của phòng tập, chính là người hướng dẫn trực tiếp cho nàng trong việc giữ gìn vóc dáng. Hai chị em tuy cách tuổi nhau khá xa, nhưng lại vô cùng thân thiết, bởi vì nhan sắc của Linh chẳng hề thua kém Nhung chút nào. Nên người ta vẫn thường hay nói ngưu tầm ngưu mã tầm mã là vậy.
Nhung bước vào phòng tập với mái tóc búi cao, diện trên mình bộ cánh thể thao trẻ trung, áo thun hai dây như đang tôn vinh bầu ngực cao lớn, phối cùng quần đùi ngắn cụt để lộ ra cặp đùi dài trắng nõn khiến biết bao thanh niên nơi đây phải âm thầm nhỏ dãi. Có thể nói, mỗi khi nàng xuất hiện, đều sẽ gợi lên vô số tâm tư xấu xa của cánh mày râu.
Linh thấy bạn tới liền tiến về phía Nhung chào hỏi.
“Chà sao lâu quá không tới vậy? ”
“Dạo này chị bận quá. ”
Nhung vừa khởi động vừa đáp lời như thường lệ. Hai người phụ nữ đẹp cả dung mạo lẫn dáng vóc khi đứng cạnh nhau liền tỏa ra một loại khí chất khiến bao người phải âm thầm ngưỡng mộ. Khác với Nhung là loại mỹ nhân đứng tuổi mặn mà, Nguyễn Ánh Linh chỉ mới 28 tuổi căng đầy nhựa sống. Cô thường ngày đều diện áo thun hai dây với họa tiết đơn giản, đi cùng quần bó legging dành cho người tập yoga, khiến cặp đùi thon gọn kia còn muốn trở thành vũ khí giết người hơn của Nhung.
“Bận ấy hả? ”
Linh cười đánh mắt, cô thừa biết mấy chuyện riêng tư của bà chị mình.
“Bậy bạ không, đang mùa thi nên phải tăng ca. ”
Họ vừa tập với nhau vừa trò chuyện, Nhung mượn dịp này thổ lộ một chút manh mối về Vũ, một anh chàng cực phẩm mà nàng vừa săn được cho Linh nghe. Sẵn hỏi luôn ý kiến của Linh về việc có nên giao du lâu dài hay không.
“Cái người mà chị kể… có phải là cái anh chàng với cái mặt cứng đơ, nói năng lạnh nhạt? ”
Nhung ngạc nhiên, không lẽ Linh biết Vũ?
“Mặt anh ta hơi gầy kiểu phổ thông, có vết sẹo ngắn phía cuối chân mày trái. Đúng không? ”
“Đúng rồi, sao em biết vậy? ”
Linh cười gượng, chỉ về phía một góc của phòng gym. Nhung ngoái qua nhìn, thì quả nhiên chính là Vũ đang đứng ở đấy tập tạ. Vẫn cái vóc dáng cao gầy nhưng rắn rỏi ấy, Vũ đang không ngừng đứng lên ngồi xuống bằng động tác squat với hơn 200kg tạ trên lưng.
“Muốn qua chào hỏi không? ”
“Thôi… ngại lắm. ”
Nhung bẽn lẽn như con gái mới lớn. Nàng tạm thời chưa muốn đối mặt mới Vũ lúc này, nhưng chẳng hiểu sao con tim lại rất mong chờ được nghe lại cái giọng nói thân quen ấy.
“Mới đầu em còn tưởng anh dân chơi tạ chuyên nghiệp, tập mấy tiếng rồi đó, sức khỏe ghê lắm. Kiểu như đóng tiền vào để kiếm chỗ xả stress hay sao ấy. ”
Linh ban đầu còn tưởng Vũ là người mới nên quảng cáo gói dạy học mà nàng đang đảm nhiệm, nhưng khi thấy Vũ tập tạ với khối lượng dành cho vận động viên chuyên nghiệp thì nản luôn. Nhung nghe vậy liền liên tưởng đến sức khỏe phi thường của Vũ nên chẳng lấy làm khó hiểu cho lắm. Hai người phụ nữ chần chừ một lúc cũng quyết định sang chào hỏi.
Vũ squat hơn trăm cái với sức nặng cán mốc 200kg, theo lời quỷ con thì do mấy ngày này được ăn no đụ kỹ, nên quỷ khí bắt đầu có dấu hiệu tràn ra. Cần phải được xả bớt thông qua các hình thức vận động ở cường độ cao. Có vẻ như cái hình xăm của Vũ chuẩn bị bước sang giai đoạn 2, giai đoạn tiến hóa từ quỷ binh sang quỷ tướng.
Không như việc đụ đéo hay đánh nhau để xả đi dâm khí trong lòng (thậm chí làm tình còn tích tụ quỷ khí thêm), việc rèn luyện thân thể như này chính là nhắm vào mục đích tiêu hao thể lực, để quỷ khí lưu thông toàn thân, cường hóa cơ bắp thêm mấy lần nữa, nhờ đó mà Vũ sẽ ngày càng trở nên mạnh mẽ.
Thông qua gương, Vũ sớm đã phát hiện ra Nhung. Gã thả tạ xuống đất, quay lại chào trước khi nàng kịp có cơ hội vỗ vai hắn mà trêu chọc.
“Chị cũng tập ở đây à? ”
“Ừa, chị tập lâu rồi, đây là bạn chị… Linh. Còn đây là Vũ. ”
Họ tự giới thiệu lẫn nhau rồi làm quen, có vẻ như buổi tập hôm nay sẽ kết thúc sớm bằng một chầu café muộn. Dù sao thì cũng đã gần 8 giờ, Vũ và Nhung ra ngoài lấy xe trước, chờ Linh thêm 15 phút rồi cả ba liền tạt sang quán nước đối diện.
Không như Nhung, Linh rất tò mò về Vũ. Thông qua câu chuyện của bà chị thân thiết, cô biết được cái anh chàng lực sỹ tí hon trước mặt này chính là người tình một đêm khó quên mà Nhung vẫn ngày đêm hằng mong nhớ. Tất nhiên là với lối sống phóng khoáng của một người phụ nữ hiện đại, sớm đã tiếp thu đường lối văn minh của phương tây, Linh chẳng hề lạ lùng gì với những mối quan hệ dạng này. Cô chẳng qua chỉ là tò mò với cái thể chất phi thường của Vũ mà thôi.
Cả ba vừa uống nước vừa nói về công việc, đời sống và những chuyện bên lề. Cuộc nói chuyện kéo dài gần cả tiếng thì Linh mới đành phải cáo lui về sớm để lo chút chuyện trong nhà.
Chia tay Linh, Vũ và Nhung về chung một đường. Hay không muốn nói là thực ra Linh đã cố ý về sớm để chừa cho họ chút không gian riêng tư mà tâm sự. Hai người chạy xe đến một đoạn cầu vắng vẻ, dựng xe lên lề đường, tựa lưng vào lan can nhưng suốt năm phút sau đó vẫn không ai nói gì.
“Chị dạo này thế nào? ”
“Hơi bận, mùa thi mà em, học sinh lẫn giáo viên đều bận cả. Còn em thì sao, có đi thêm mối nào với bên hội chưa? ”
“Hội đó ngoài chị ra em chẳng hứng thú với ai cả. ”
“Quỷ này nịnh hoài. ”
“48 Lần. ”
Nhung không hiểu.
“Đó là số lần em nhìn cặp đùi của chị từ lúc gặp lại cho tới giờ. Nhân tiện của Linh là 33. Đùi hai người đẹp quá. ”
Bằng vẻ mặt nghiêm túc, cuối cùng Vũ cũng đã thành công chọc cười Nhung. Bầu không khí ảm đạm đã hoàn toàn biến mất, mà thay vào đó là những cảm xúc vui vẻ tựa như lần đầu họ gặp nhau.
“Em còn tưởng chị tránh mặt em. ”
“Thiệt ra thì cũng có ý tránh… nhớ mấy lần em rủ đi café hông, thực ra lúc đó chị đã về nhà rồi, nhưng không muốn ra ngoài gặp em thôi. ”
Nhung cười khổ não, nàng chẳng còn lòng dạ nào mà giấu diếm Vũ cả. Bởi lẽ lý do nàng tránh mặt gã có liên quan trực tiếp đến đêm hôm đó.
“Tại sao lại thế? Chị sợ em bám dính lấy chị nên dứt sớm à? ”
“Không hẳn… em biết đó, chị có chồng với con cái cả rồi. ”
“Nếu chị nghĩ cho chồng thì ngay từ đầu đã chẳng tìm đến thằng em này hay đám phi công trẻ trước kia. ”
“Vấn đề là em khác đám phi công đấy. Đi với họ, chị vẫn có thể về nhà làm một người vợ ngoan hiền kín đáo, nhưng sau khi đi với em đêm đấy, chị cảm thấy dường như đã sắp đánh mất bản thân mất rồi. ”
Thấy Nhung rầu rĩ ra mặt, Vũ không khỏi nảy sinh sự cảm thông, gã kề sát vào tai của nàng mà thì thào bằng cái giọng nam tính quen thuộc ấy: “Đã nói rồi, lồn chị vĩnh viễn không thể quên cặc em được đâu. ”
“Quỷ sứ, chỗ này công cộng. ”
Nhung phát rợn, dái tai nàng đỏ ửng, vội vàng xua đẩy Vũ ra xa để người đi đường khỏi dị nghị… chẳng qua trong tim thì lại bát nháo như vừa có cả một bầy nai tung tăng chạy nhảy bên trong. Vũ nhân cơ hội ấy nắm lấy tay Nhung, khẽ mân mê lòng bàn tay mềm mại ấy và đáp lời bằng cái giọng khô khốc quen thuộc.
“Vậy giờ chị tính thế nào, đây là lần gặp cuối của chúng ta? ”
“Ngay cả phòng gym mà chị hay đi em cũng đóng đô ở đó thì sao mà tránh được bây giờ? ”
“Vẫn là bạn nhé? ”
“Bạn gì mới được? ”
“Thì bạn tình. ”
“Nhưng chị sợ… sợ sẽ vì em mà bỏ cả gia đình. Chị sợ một lúc nào đó, khi phải lựa chọn giữa em và những gì mà chị yêu quý… thì chị sẽ chọn sai. ”
“Chị xem việc đó là đánh mất bản thân sao? Em thì cho rằng đó là do chị đã tìm lại được chính mình thì đúng hơn. ”
…
Cuối cùng họ cũng chia tay, vì nhà của mỗi người một nơi.
Trên đường về, Nhung không khỏi suy nghĩ tới những gì mà Vũ đã nói. Bản chất thật của nàng dâm đãng đến thế hay sao? Liệu cảm xúc với Vũ có phải là yêu? Hay đơn thuần chỉ là sự liên kết thể xác? Về phần Vũ, gã cũng đang tự hỏi bản thân, rằng Nhung chưa nếm qua tinh dịch của gã, thì tại sao lại tỏ ra say mê như vậy?
Đến cùng là thế nào thì chẳng ai rõ được… chẳng qua, đây vẫn chưa phải lần gặp cuối cùng.
Nhung đã đồng ý ra ngoài cùng Vũ một lần nữa, nhưng phải hết tuần sau. Nàng muốn kiểm chứng lại bản thân xem, rằng gia đình và người tình, liệu hai thứ đó có thể song song mà tồn tại hay không.
Và rất có thể đó sẽ là lần gặp cuối cùng của nàng và gã.
Hay chí ít thì cũng là Nhung nghĩ thế mà thôi.
Bởi lẽ quỷ con dám đảm bảo với Vũ rằng, bằng vào tinh dịch đầy ma lực cùng thủ đoạn của nó, thì hễ Nhung mà dám tới thì chắc chắn cả đời này sẽ không có lối về.