Phần 52
Trung Đông.
Nhóm của Vũ cưỡi lạc đà, toàn thân trùm vải bố tránh nắng, liên tục di chuyển suốt nhiều giờ đồng hồ, cuối cùng họ cũng tiếp cận được khu vực được chỉ định. Đó là một thành thị nhỏ, cách Israel khoảng hơn 20 cây số. Tại đấy, nhóm sẽ dừng lại nghỉ ngơi khoảng 1 ngày, sau đó sẽ chia ra tìm kiếm những khu vực cát sâu đáng ngờ, nơi mà rất có thể ngôi đền của vua Solomon sẽ trồi lên.
Vũ và nhóm bạn sau khi trả tiền cho người dẫn đường, liền thi triển thân thủ. Cả nhóm khéo léo né tránh sự chú ý của dân bản địa, họ tìm tới một tòa biệt thự rộng lớn nhất thành phố, âm thầm đột nhập vào bên trong.
Tuy thân mang nhiệm vụ là thế, nhưng cả 5 đều là những con quỷ dâm dục, tất nhiên sau quãng đường dài như thế, thằng nào cũng nứng tới tận cổ rồi. Họ cần đàn bà để giải khát. Thế nhưng tại cái thành phố điêu tàn này, kiếm đâu ra gái chất lượng bây giờ? Bởi vì đã chơi qua những loại đàn bà hảo hạng bậc nhất, nên đám gái điếm sẽ luôn bị loại trừ đầu tiên.
Vũ và đồng bọn thèm gái thật, nhưng cái họ cần là những con đàn bà sạch sẽ.
Mà gái sạch thì chỉ có một nơi sở hữu mà thôi.
Thủ phủ của đốc trưởng, người đứng đầu thành phố này.
Vũ có tu vi cao nhất, gã dùng thần du thuật, từ xa đã sớm quan sát được trong căn biệt thự của đốc trưởng, ngoại trừ lão già đốc trưởng ra, còn có 3 người đàn bà. Một mỹ phụ trung đông cao quý, đầu đội khăn hijab, với nét đẹp kiêu sa lộng lẫy, hệt như 1 nữ hoàng bước ra từ truyện 1001 đêm. Một cô gái trẻ xinh đẹp, có nét tương đồng với mỹ phụ kia, đoán chừng là con gái của bà ta. Người còn lại là một bé gái trung đông xinh xắn đáng yêu.
Mục tiêu của 5 con quỷ chính là 3 người đàn bà và cả căn biệt thự này.
Chúng muốn chiếm lấy nó ngay trong đêm nay để xả bớt đi cơn mệt mỏi đường dài, và sẵn sàng cho trận chiến sắp tới.
Chỉ trách vị đốc trưởng kia quá xui xẻo, vì có 1 người vợ đẹp và 2 cô con gái đáng yêu mà thôi.
…
Chiều hôm sau, cô giáo Nga rời trường với một bầu tâm trạng khá là khó tả.
Không cần phải trùng hợp đến vậy chứ?
Sinh nhật của 2 anh em sinh đôi kia sao lại trùng với ngày sinh nhật của mình?
Nga dường như đã quên mất việc đó, cho đến tận sáng hôm nay, khi được các đồng nghiệp bất ngờ mua bánh kem tặng cho, thì cô mới sực nhớ ra quả đúng là sinh nhật của mình. Do đó Nga buồn lắm, bởi vì cả chồng và con gái của cô đều chẳng ai nhớ, khiến cho một chút niềm tin vào gia đình của Nga đang bắt đầu lung lay.
Từ sáng đến giờ trong đầu Nga chỉ toàn những ý nghĩ tủi thân, cô còn chẳng hiểu nổi bản thân mình.
Bất chợt, điện thoại rung lên, có tin nhắn từ Phú và Bảo.
Cả 2 anh em đều đồng loạt nhắn tin cho mình?
“Tối nay nhớ đến nhé chị?”
“Chị đang làm gì? Đi uống café với em không?”
Nga bất chợt cười tủm tỉm… hóa ra, đôi khi ranh giới giữa hạnh phúc và muộn phiền nó lại mỏng manh và đơn giản như vậy. Chỉ cần vài lời nhắn tin đơn giản, cũng đủ để Nga tạm quên đi những thứ đang khiến nàng căng thẳng từ sáng đến giờ.
“Chị mới tan làm. Tối nay sẽ đến” – Nga nhắn lại cho Phú.
“Ok, em đang ở đâu?” – Nga nhắn cho Bảo.
Thế là cô giáo Nga dẹp hết, chẳng thèm quan trọng gì chuyện chồng con có nhớ sinh nhật mình hay không, cô lấy xe chạy thẳng tới quán café đã hẹn với Bảo.
…
Trong khách sạn, Phú và Như vừa xong một hiệp, cả 2 nằm vật ra giường, mồ hôi nhễ nhại. Bởi vì gần tuổi, nên cả Yến và Như về sau đều khá thân với Bảo, Phú, và cả Tâm. Nhất là hôm nay lại không có tiết, nên Như từ sáng đã hẹn Phú ra ngoài đi chơi. Vốn tính là rủ cả Bảo làm quả 3 some cho vui, nhưng nghe nói Bảo định sắp xếp đi café với mẹ mình, nên Như cũng không ép.
Kết quả, Phú và Như sau khi đi xem phim và ăn trưa xong, liền kéo nhau vào nhà nghỉ mà địt suốt mấy tiếng đồng hồ. Cô bé bị gã trai trẻ với sức khỏe vô biên và con cu vừa dài vừa cong dìu qua biết bao cung bậc cảm xúc thần tiên, khiến Như lên đỉnh tới 4 – 5 lần, nước nôi lênh láng.
Ôm lấy nhau, cả 2 phủ chăn nằm co ro tận hưởng cảm giác đê mê hậu làm tình, Phú check vội điện thoại thì thấy Nga nhắn lại.
“Mẹ em nói tối nay sẽ đến kìa.”
“Ừm, mẹ em trọng chữ tín lắm, bà ấy hứa là sẽ đến mà.”
Như ôm cổ Phú hôn vào má gã một cái, rồi cũng với lấy điện thoại nhắn cho Nga một tin, đại loại kiểu như tối nay sẽ ngủ lại nhà Yến để học bài, bảo bà ấy không cần nấu cơm cho mình. Đây cũng là một phần của kế hoạch, vì Như sẽ cố ý không đi dự bữa tiệc tối nay, chỉ để mỗi mình Nga đến chung vui mà thôi.
Thực tế thì bữa tiệc cũng chỉ làm ra để mời mỗi mình Nga, và hôm nay cũng chẳng phải ngày sinh của 2 thằng khốn này.
Chúng cố ý lấy ngày sinh nhật của Nga, nhờ Nhung mua bánh kem chúc mừng sinh nhật, và bảo Như cố ý quên hôm nay để khiến bà cảm thấy bị cô lập. Thế là tối nay, khi Nga tới bữa tiệc chơi với 2 anh em, thì họ sẽ rất dễ dàng tận dụng cái cảm giác cô đơn đó để quyến rũ Nga.
“Kiểu này mẹ em chạy đâu cho thoát bây giờ? Đêm nay bọn anh đã dọn sẵn cả rồi, chỉ cần mẹ em dám tới là tụi anh sẽ cho bả vui quên lối về luôn.”
“Hứ, còn muốn dụ dỗ cả mẹ em, anh ngon lắm đó.” – Như làm bộ tức giận, nhéo đầu vú Phú khiến gã la oai oái.
“Cái này sao lại trách anh? Do ông Vũ nhờ cả đấy. Đúng ra nếu không bận đi nước ngoài, thì giờ ổng đã bế cả 2 mẹ con em lên giường luôn rồi đó chứ.” – Phú tức khí bóp lại vú của Như.
Thực ra thì cô bé sớm đã đoán ra ai đứng đằng sau rồi, nhưng cái cảm giác mai này sẽ phải cùng mẹ mình hầu hạ một (hoặc nhiều) người đàn ông khiến cho Như có chút hơi ái ngại.
Liệu mình và mẹ sau này cũng sẽ như dì Nhung và Yến, cùng chia sẻ những con cặc ngon lành ư? Trông bọn họ khi bú chung một con cặc, nhìn rất là đam mê và thỏa mãn. Không biết gương mặt mẹ lúc làm tình trông như thế nào nhỉ? Hay liệu mẹ sẽ nói gì khi thấy mình bị mấy ông này đụ?
Như càng nghĩ càng cảm thấy rối ren.
Dù gì thì từ bé, nàng cũng đã rất tôn trọng Nga.
“Anh này.”
“Sao em?” – Phú định bụng đi tắm rồi về sớm chuẩn bị cho bữa tiệc.
“Tối nay em cũng tới, nhưng em sẽ núp kỹ. Lúc mấy anh dụ được mẹ em, em muốn xem cảnh bà ấy bị mấy anh thịt.”
“Sao nay có hiếu thế?”
Phú luồn tay xuống, mân mê con chim vẫn đang sưng tấy của Như, khiến cho phần dưới của cô bé lại tiếp tục rỉ nước.
“Em cũng muốn xem cảnh mẹ em làm tình… dù gì thì sớm muộn cũng gặp nhau, em muốn chuẩn bị tâm lý trước.”
…
Ở Trung Đông xa xôi.
Nhóm của Vũ không hay không biết việc Bảo, Phú và Như đang lên kế hoạch để dụ dỗ Nga thế nào. Lúc này, Vũ và Cường đang đứng trên nóc biệt thự, dồn tất cả sự tập trung vào nhóm người đang lẩn trốn quanh thành phố. Theo những gì quan sát được, thì đây là tiểu đội trinh sát của the church, hầu hết đều là những hiệp sĩ kiêm pháp sư với sức mạnh vượt xa người thường. Có thể nói, mười mấy người thuộc tiểu đội trinh sát này, ai cũng là những siêu nhân ngoài đời thực. Họ di chuyển linh hoạt như mèo, toàn thân tỏa ra khí tức ma pháp dao động không hề yếu, đã thế dưới lớp áo choàng sa mạc lại ẩn chứa sát khí dọa người.
“Để tao.” – Cường nắm chặt con dao, thứ mà Asmodeus đã lấy được từ một pháp sư của The Church trong tay, nhẹ nhàng nhảy khỏi mái nhà của căn biệt thự, hòa vào màn đêm.
Gã muốn thử sức với mười mấy hiệp sĩ này.
Vũ không cản, chỉ lặng lẽ quan sát.
Bên trong căn biệt thự, Nhân và Dũng đang quây quần với mỹ phụ trung đông trên chính cái giường của vợ chồng đốc trưởng. Cô con gái lớn nằm bên cạnh thì sớm đã ngủ thiếp đi mất, sau khi bị mấy con quỷ này chơi cho lên bờ xuống ruộng. Dưới nhà, Sơn đang được cô bé con mới 12 tuổi kia bú cu, trong khi đang ngồi xem TV.
Về phần đốc trưởng và toàn bộ những người hầu, đều đã bị trúng thuật thôi miên. Họ sớm đã rời khỏi thành phố theo lệnh của Vũ từ sáng rồi. Vài ngày nữa, sau khi thôi miên hết tác dụng, họ sẽ tỉnh táo để quay trở lại.
Bởi tuy 5 con quỷ dâm dục này không hề quan tâm gì đến luân thường đạo lý, sẵn sàng làm mọi việc miễn là cảm thấy thích, nhưng họ cũng không phải thứ đồ tể khát máu, hở tí là giết người.
Lại nói, Cường sau khi biến mất trong màn đêm, Vũ chỉ cảm nhận khí tức của từng tên hiệp sĩ một ngã xuống. Cũng chẳng rõ Cường đã làm cách nào, mà chỉ sau hơn mười phút, toàn bộ đội trinh sát đều đã ngã xuống.
Rõ ràng là chúng cũng muốn chiếm giữ căn biệt thự này, nhưng không may là nhóm của Vũ đã tới trước.
“Hừm.”
Tiểu đội trinh sát này tuy đông, nhưng thực lực không đủ, mỗi mình Cường cũng đủ gặt chết cả đám. Nếu đoán không lầm thì chúng muốn chiếm biệt thự này để đón tiếp ai đó. Bởi ngôi đền của Solomon được tiên đoán là sẽ hiện ra cách thành phố này không xa, nếu có thể chiếm được biệt thự cao nhất, tức là đã có tầm nhìn tốt nhất. Một khi di tích trồi lên, sẽ nắm rõ được có bao nhiêu thế lực muốn được chia phần.
Vũ cười nhạt (giả vờ thôi), gã nhìn chòng chọc về phía cồn cát đằng xa, ở đấy có 3 người cũng đang đứng và quan sát cảnh tượng Cường chiến đấu với đội trinh sát.
Một cô gái trẻ, một lão già, và một người đàn ông cao lớn.
Thấy được kẻ địch, Vũ lập tức làm ra hành động cảnh cáo. Chỉ thấy trên tay gã hiện ra một ngọn lửa đen phừng phực cháy. Tưởng như chỉ là một trò ảo thuật vớ vẩn mà bất kỳ tay pháp sư nào cũng có thể làm được, nhưng khi đập vào mắt của 3 người kia, thì lại trở nên vô cùng đáng sợ. Họ nhanh chóng rút lui, hoàn toàn bỏ mặc đội trinh sát kia cho Cường chém giết.
Một lúc sau Cường quay lại, nói với Vũ rằng: “Đều là giả, đám đó không phải người thật. Tao giết chúng xong, thì chúng liền hóa thành một chùm năng lượng rồi bay ra ngoài thành phố.”
“Ừm, bỏ đi, trước sau cũng gặp lại thôi.”
…
“Có phải là Âm Phần Hỏa?” – Cô gái hỏi lão già.
“Đúng vậy, không nghĩ có thể gặp được quỷ thuật đáng sợ cỡ đó.”
“Tên kia cũng mạnh lắm, lần tới gặp có khi phải chơi thật.” – Người đàn ông cao lớn cũng thở ra một hơi, báo cáo tình hình. Vừa rồi, mười mấy cái phân thân mang danh tiểu đội trinh sát đều bị Cường giết sạch. Tuy là phân thân chỉ mạnh bằng 1/10 bản chính, và Cường cũng chỉ lợi dụng phương thức ám sát để giết, nhưng điều đó không nói lên được sự chênh lệch của 2 người.
“Nếu luyện ra được Âm Phần Hỏa, tức là ít nhất phải cấp 4 trở lên. Chúng ta chơi không nổi đâu, chỉ còn cách đợi chi viện thôi.”
Lão già thở dài, cả 3 do The Church cử tới, nhưng mỗi người chỉ mới cấp 3, mạnh nhất là lão thì cũng vẫn còn cách cấp 4 một khoảng. Muốn chính diện chém giết với nhóm của Vũ, gần như là không thể nào. Thế là họ đành quay lại túp lều giữa sa mạc rồi cố gắng liên lạc với tổng bộ ở Roma.
Thời điểm ngôi đền của Solomon trồi lên còn cách… 48 giờ nữa.
…
Cô giáo Nga “hẹn hò” với Bảo ở quán café xong, liền chạy nhanh về nhà thay đồ tắm rửa. Cảm tưởng như mình đang hồi xuân vậy. Sự phấn khích khi hẹn với đàn ông, đã lâu rồi Nga chưa được cảm nhận lại. Dễ lắm cũng phải vài năm rồi, khi mà chồng nàng bắt đầu có dấu hiệu thờ ơ lạnh nhạt. Ban đầu thì còn có con trai và con gái làm bạn, nhưng càng lớn, chúng càng trở nên xa cách. Con trai Nga đi làm ngoài Hà Nội rồi ở đấy luôn, còn con gái thì dường như đã có bạn trai, nên giờ Nga mới cảm thấy cô đơn, ngay trong chính ngôi nhà của mình.
Nhưng nay đã có Bảo và Phú.
Họ đã tới cứu giúp nàng khỏi căn bệnh biếng ăn quái ác. Hai anh em, vừa đẹp trai vừa cao ráo, lại lãng mạn thông minh, tựa như một làn gió mới tươi trẻ, thổi hồn vào cuộc sống tẻ nhạt này của nàng vậy.
Khi họ nhắn tin, Nga có cảm giác như mình đã quay lại thời còn xuân, luôn mơ mộng và tràn đầy lý tưởng về một tình yêu tươi đẹp.
Do đó Nga quyết định sẽ thử một lần sống cho riêng mình sau nhiều năm lập gia đình.
Nàng không muốn sống vì cái mái ấm, vốn đã quá vô tâm này nữa, thế nên Nga quyết định sẽ ích kỷ một lần xem sao.
“Chỉ là vui chơi thôi… về sớm chút là được.” – Nga tự nhủ, rằng sẽ giữ mình trong sạch và không lặp lại cái sai lầm kia nữa.
Với lại trong ấn tượng của nàng, Bảo và Phú hoàn toàn cao cấp hơn mấy thằng học sinh đã tống tình mình nhiều lắm. Có khi phải trẻ đẹp như con gái mình mới xứng lọt vào tầm mắt họ. Càng nghĩ Nga càng cảm thấy yên tâm mà đến dự tiệc với bộ cánh lộng lẫy và xinh đẹp nhất có thể.
Rất có khả năng là nàng sẽ đùa giỡn, trêu ghẹo, thậm chí là thả thính và phối hợp với mấy cậu nhóc một chút cho vui, nhưng tuyệt đối nàng không nghĩ tới việc sẽ lên giường với họ là một điều khả thi.
Bởi trong đầu Nga mặc định rằng, nhất định họ sẽ không bao giờ thích thú gì với một bà già như mình đâu. Bảo và Phú tựa như 2 ngôi sao sáng chói, đầy nam tính và cao cấp hơn một người đàn bà đã luống tuổi như mình nhiều lắm.
Đó hoàn toàn là suy nghĩ một chiều của Nga.
Nàng tự ti về tuổi tác, mặc cảm về ngoại hình, và yếu ớt khi đối diện với sự khổ tâm mà cuộc sống mang lại.
Nhưng Nga nào biết, thực ra nàng vẫn còn ngon lành lắm.
Sắc đẹp của nàng, vừa mang nét trưởng thành vừa có nét sắc sảo. Tuy đã ngoài tứ tuần, nhưng thân hình nhờ năng tập yoga nên vẫn còn rất tươi, điện nước đầy đủ, 3 vòng chuẩn mực. Bảo và Phú, 2 thằng ôn đấy thèm nhỏ dãi việc có thể bế nàng lên giường đến chết đi được.
Ngắm nhìn bản thân mình diện váy đầm xúng xính trong gương, Nga bỗng cảm thấy có chút tự hào. Nàng thầm nghĩ, giá mà đêm nay, 2 anh chàng kia đừng quá câu nệ, mà cứ mặc sức đùa giỡn thả thính với nàng, có khi lại hay. Nga thề với lòng, chỉ cần Bảo và Phú dám làm tới, thì Nga nhất định sẽ không từ chối.
Bởi tuy mặc cảm, nhưng đâu đó trong tiềm thức của Nga, vẫn là một người đàn bà đương tuổi hồi xuân, rất cần sự yêu thương và săn sóc của đàn ông lắm chứ.
Thế là rời khỏi nhà, trên con xe vespa, cô giáo Nga tới bữa tiệc sinh nhật, vốn được tổ chức chỉ để dành riêng cho mình mà không hề hay biết. Một bữa tiệc sẽ dẫn lối cho nàng, đến với cuộc phiêu lưu vĩnh viễn không có đường về.