Phần 5
Mở mắt còn buổi cuối cùng ở nhà tôi sắp lên Hà Nội nhập học, do bố làm trên đó nên chỗ trọ ăn nghỉ có rồi lên mẹ tôi không phải lo tôi thì cũng an tâm phần nào. Nhớ lại chuyện đêm qua như giấc mơ, tôi cười một mình thật là vui và hạnh phúc hihi. Còn một món quà nữa không biết lúc nào đây… chỉ nghĩ đến thôi người tôi đã rạo rực cả lên, thôi mày! Tự nhắc mình dậy đi đánh răng rửa mặt đi còn ăn sáng cả việc mẹ nhặn mấy hôm trước nữa. Xuống thấy mẹ đang tưới nước cho mấy chậu hoa, tôi vù vào nhà tắm mấy phút là xong quay trở ra đi ngang qua bếp thấy em đang đun nấu gì đó thơm lắm tôi vào phụ em thấp mâm.
– Thơm quá em nấu món gì đó anh đói rồi.
– Từ từ đã ông anh của tôi.
…
– Ơ anh còn ngồi đấy à ra mời mẹ đi.
Tôi lại gần xem em nấu món gì nhưng cốt hỏi nhỏ em.
– Đêm qua em ngủ được không chứ anh mãi mới ngủ được, hì sau đó đánh một giấc đến sáng.
Tôi huých vào vai em.
– Hihi em cũng thế hihi.
Tôi lại huých vai lần nữa.
– Thế món quà thứ hai đâu (tôi nói nhẹ để đủ cho em nghe thấy)
– Suỵt suỵt khi nào được em sẽ bảo anh hihi (lớn rồi vẫn còn hihi)
– Kìa anh ra mời mẹ vào ăn cơm đi.
– Ok cô nàng xinh đẹp.
Xong bữa sáng… ngày mai tôi lên Hà Nội rồi mẹ nghỉ làm ở nhà chuẩn bị các thứ cho tôi, mẹ ở nhà thì khó đây làm tôi nôn nóng chờ đợi món quà của em đang nghĩ linh tinh thì.
– Con đi chào mọi người đi không chiều đi lại không kịp.
– Dạ vâng.
Tôi lấy xe đi loanh quanh chào nhà họ hàng trước xong đến hàng xóm bạn bè. Tưởng là nhanh ai ngờ cũng gần 12h mới xong, vừa vào sân thoang thoảng mùi hương bay ra. Mẹ làm mâm cơm cúng gia tiên báo mai tôi lên trường tôi rửa tay phụ mẹ chặt gà còn em đun lại thức ăn, nhoáng cái là xong. Bữa đó tôi uống hai lon bia còn em và mẹ uống Coca, nhà tôi đầy tiếng cười nói chuyện vui vẻ. Xong bữa tôi phụ em rửa bát em mẹ nhặn gói ít thức ăn để tôi mai mang đi, tôi sốt ruột hỏi em thì em trả lời lọt thỏm.
– Kệ anh hihi.
Nghe vậy tôi buồn thiu úp xong bát đũa tôi về phòng mình ngủ trưa…
Đang thiu thiu ngủ hình như ai gọi.
– Anh ơi… anh ơi… nhanh…
Loáng thoáng đúng em gái mà em ôm cái gì đấy thì em đã ra khỏi phòng tôi ngồi dậy À! Hiểu rồi tôi mặc thêm áo rồi cũng đi nhanh xuống nhà tắm. Đến cửa có tiếng hát nhẹ vang ra tôi gõ cửa.
– B ơi.
– Em không cài cửa đâu anh vào đi.
Tôi bước vào cẩn thận cài then quay lại thấy em đang xả nước vào chậu định tiến đến.
– Em định buổi tối nhưng sợ anh phải thức khuya nên em hihi mà bây giờ tranh thủ mẹ ngủ trưa em…
– Vậy mà anh cứ tưởng.
– Tưởng em nói dối à Xì! Vậy thôi nha anh.
Tôi xua tay nịnh em.
– Không không hì hì thế có cần anh giúp gì không.
– Không anh mà anh ra cửa đứng đi.
Tôi vẫn đứng gần em, em đến chỗ tôi kéo tay tôi đi ra.
– Chỗ của anh là chỗ này nha hí hí.
Tôi dựa đầu vào cửa nhìn em làm em đỏ bừng mặt, em quay nhanh đi và bước đến chậu nước đã được xả đầy. Em chậm rãi cởi áo rồi quần miệng thì vẫn hát bài gì đó, cuối cùng còn mỗi chiếc quần lót bé hehe cũng rời khỏi cơ thể em, sao em trắng thế. Em đứng thẳng dang hai tay bất ngờ em quay nhanh người về tôi vẫn tiếng cười quen thuộc hihi Híc! Xịt máu mũi quá, em hôm nay trắng hơn hôm nào (chắc hôm đó em nhiễm nước mưa lạnh). Nhìn em, chiếc cổ nhỏ dưới là hai vú em tròn cao chúng đang ngạo nghễ nhìn tôi hai núm vú hồng hai đầu ti to bằng hai hạt lạc bé mà hình như một bên hơi lõm vào trong. Em chống tay vào hông lắc người làm 2 vú cũng đung đưa theo, tôi nuốt khan. Xuống dưới nữa là cái eo nhỏ cùng lỗ rốn sâu tôi cười hihihi.
– Anh cười gì thế.
– Hihi lông của em đen hơn rồi mà cũng xoăn nữa hehe.
– Đâu có kinh khủng bằng anh chứ.
Và hình như em nhìn chỗ đó của tôi.
– Trời đất kìa (em lấy tay che miệng)
Giờ thì tôi mới để ý thằng cu tôi đã cương lên và đội quần lên một đống to ụ tôi trêu.
– Hay anh cởi luôn ra nhá vướng quá.
Em lừ mắt nhìn tôi.
– Anh hư vừa thôi.
Em ngúng nguẩy hông rồi đít về phía tôi, em vẫn đang dậy thì mà hông em đã rộng lên cộng với với hai bờ mông to tròn đã khá cong. Phải nói rằng vòng ba của em đã khá rõ (chắc do di truyền vì vòng ba của mẹ tôi khá to vậy còn trym tôi so với bố thì sao nhỉ: Suy nghĩ linh tinh qua hô hô) rồi. Có lần mấy thằng ở lớp kiếm đâu quyển người mẫu thì so với em tôi sao bằng (chắc trong mắt người mình yêu thương bao giờ cũng đẹp nhất mà). Một tác phẩm tuyệt vời của tạo hóa là em gái tôi, trước mắt tôi là một thân hình bé bỏng tâm hồn của nó vẫn còn ngây thơ trong sáng thuần khiết quá mà chính em cũng không hiểu em đang cho thằng anh trai nó chiêm ngưỡng vẻ đẹp đó. Tôi như ngây dại trước em có cái gì đó trong lòng tôi khó nói lúc này.
– Anh ơi… anh… anh làm sao thế.
Mãi tôi mới thoát khỏi cảm xúc đó.
– Ơi anh đây híc anh xúc động anh vui mừng anh cảm xúc lẫn lộn em đẹp lắm em có biết không.
– Hihi em vẫn đẹp từ bé mà…
Tiếp đến đôi chân em thẳng lắm khi em đứng hai chân tạo thành một đường thẳng như chân người mẫu luôn.
– Ra dáng người mẫu đấy.
Nghe thế em lại quay đi quay lại tạo dáng, sao tôi cứ muốn được xem em như thế này mãi thế.
– Tắm nhanh đi em kẻo lạnh (thật ra tôi sợ mẹ ngủ dậy nhiều hơn lên tôi giục em)
Chợt em ngồi quay mặt về phía tôi và cái tôi nhìn rõ nhất là bướm của em nó to lên nhiều hai bên mu dày đầy đặn được lớp lông hơi xoăn phủ lên ở giữa là cái lỗ bé xíu đang chảy ra dòng nước trắng xè xè chảy ra. Em đang đái híc tôi đưa tay che mắt.
– Hay nhỉ.
– Kệ em buồn thì đi thôi.
– Em không ngại à.
– Thì lúc bé anh chả xem suốt rồi còn gì.
– Đấy là lúc bé chứ bây giờ thì.
– Em chả quan trọng đối với em thì anh vẫn như ngày xưa thôi.
Thời gian có thể làm thay đổi mọi thứ nhưng có những cái vẫn không thay đổi đó là tình cảm em dành cho tôi.
– Anh cảm ơn em nhiều lắm…
Em đứng dậy múc nước dội lên người xong em xoa xà phòng, người em trắng xóa… Tôi chỉ còn im lặng tựa đầu vào cửa nhìn em còn em miệng hát và vẫn tiếp công việc của mình. Chả biết em tắm bao lâu nhưng tôi thấy mình thật hạnh phúc, hạnh phúc vì có em gái quý tôi hiểu tôi biết hy sinh vì tôi. Em đã tắm xong em đang mặc quần áo.
– Xong rồi hả em.
– Vâng em sợ mẹ dậy thì chết.
Em đi về phía tôi, tôi cũng bước lại dang tay ôm lấy em rồi nhấc bổng em lên thủ thỉ.
– Thật tuyệt khi có em gái.
Tôi liền quay mấy vòng.
– Bỏ em xuống… bỏ em xuống đi.
Kệ em nói quay thêm vòng nữa đặt em đứng xuống thấy mặt em đỏ bừng và đẩy người tôi ra.
– Khiếp sao nó hư quá hí hí.
Em mở cửa lên nhà còn tôi, chắc phải cho ra thôi chứ không chịu nổi nữa rồi…