Phần 14
Chỉ còn hơn một tháng nữa… tôi bực, bực thật sự đến phát điên…
Từ ngày giúp em vượt qua cú sốc đó đã hơn hai năm, giờ em chuẩn bị ra trường còn tôi đã ổn định công việc. Trong thời gian đó anh em tôi vẫn thường xuyên thay nhau về thăm bố mẹ, đôi lúc cả hai cùng về thì trước mặt bố mẹ anh tôi vẫn thân thiện nhưng lúc không có mặt bố mẹ thì hì… thân mật hơn và cũng không được vượt qua rào cản đó. Nhiều đêm nằm ôm em mà tôi không ngủ được, tôi sợ một cái gì đó… là tôi sợ khi quá gần em trong phút ngã lòng không kiềm chế được bản thân thì…
Do vậy hơn một năm nay tôi đã giấu em tìm các mối quan hệ để làm vơi bớt hình bóng của em trong tim tôi. Nhưng thật khó, có nhiều người đến rồi đi nhanh là một tuần còn lâu là hai tháng do không hợp hay do cái gì thì chính tôi cũng không hiểu nữa. Giấu mãi sao! Không tôi đã nói với em tất cả suy nghĩ của mình, em ngồi nghe rất lâu rồi em khóc em khóc nhiều và vẫn không nói gì. Chính điều đó làm lương tâm tôi cắn rứt…
Tôi gặp Hà trong một buổi giao lưu giữa hai công ty, em người gốc Hà thành cũ nhà có ba anh chị em là út. Hà không đẹp nhưng duyên da Hà trắng dáng chuẩn Hà thấp hơn em gái của tôi một chút đặc biệt là Hà có mái tóc để dài bóng mượt Hà cũng hay nói hay cười Hà sống rất khuôn phép, chắc do sự giáo dục của gia đình em. Nếu ai thật sự để ý, Hà mà cắt tóc ngang vai như em gái tôi chắc họ sẽ bất ngờ là hai người rất giống nhau nếu đứng cạnh nhau. Có phải tôi đã trọn Hà để lấp chỗ trống của em tôi thì chỉ mình tôi biết.
Sống tự do tự tại nó quen giờ yêu Hà thì gần như tôi phải thay đổi theo em đi đâu chơi thì cũng đi đúng giờ về đúng giấc, hạn chế nói tục không hút thuốc nữa và còn dài dài lắm… Đến yêu Hà cũng vậy, quen em thì được cầm tay mãi hơn tháng em mới cho hôn. Có lần đi dự tiệc công ty về đến chỗ em chơi, găp em tôi tấn công liền, hôn em lúc đầu thấy còn mùi bia em đẩy tôi ra sau cũng hôn lại. Đang hôn hứng lên tôi luồn tay vào trong áo em đưa lên sờ ngực em, em lập tức chịt tay tôi.
– Không được anh em không quen những việc đó.
– Chúng ta yêu nhau mà.
– Em cũng rất yêu anh vì vậy việc đó em sẽ dành cho anh cả đêm tân hôn ặc đêm tân hôn nó như món quà bất ngờ uh thế thì lâu lắm chán nản tôi về chỗ trọ và suy nghĩ nhiều. Có lúc tôi đưa hình ảnh của Hà với em gái tôi để so sánh, một người thì quá khuôn phép bảo thủ còn người kia lại luôn dâng hiến cho tôi. Có thể họ quá yêu tôi không nhưng tôi hứa với lòng mình sẽ chinh phục em thành người của mình sớm nhất. Xã hội thay đổi dần dần con người cũng thế, giờ em đã mạnh dạn hơn khi yêu tôi có lúc em còn chủ động nữa chứ, em đã biết bj sau nhiều ngày ép buộc. Còn mỗi chặng cuối là cái bướm kia thôi hehe.
Yêu nhau hơn nửa năm tôi đã chính thức tỏ tình với Hà, Hà đã đồng ý chúng tôi cũng báo cho hai bên gia đinh chuẩn bị chơi nhà dạm ngõ rồi ăn hỏi, tôi muốn nó đến nhanh nữa. Và lễ đặt trầu cũng liền sau đó, nhưng em gái tôi không về vì lý do đúng ngày thi (về sau tôi biết em đã nói dối)…
Sau lễ đặt trầu ăn hỏi rồi tôi muốn thân mật với Hà hơn và Hà cũng nhiệt tình cởi mở, một lần đi nhậu với anh em tôi có uống chút nhưng chưa say. Nhớ tới em gái mà lao lòng muốn đến với em nói chuyện với em được ôm em vào lòng trái tim tôi nhói đau, mà sao tôi có Hà là người yêu rồi sao tôi lại như thế. Chính tôi cũng không hiểu là yêu ai nữa, lấy xe phi ra đường tôi đi lang thang như kẻ mộng du, nhưng chả hiểu sao tôi lại đến nhà Hà. Bấm chuông hai ba cái thấy em ra mở cổng.
– Anh hôm nay không đi làm à.
Tôi hơi lảo đảo dắt xe vào.
– Hôm nay anh nghỉ đi nhậu với mấy bạn cũ tính về ngủ nhưng không hiểu sao lại sang đây.
– Khiếp toàn mùi bia (em dắt xe thay tôi)
– Hì hì gặp bạn cũ là phải nhậu mà. Ợ! Bố mẹ đi vắng hả em.
– Vâng cả bố mẹ về quê hai hôm rồi, anh đi theo em.
Tôi lững thững theo em lên phòng, thấy giường tôi nằm vật ra đấy. Em lấy khăn lau mặt mũi cho tôi giúp thôi cởi quần áo ngoài.
– Uống cho lắm vào đi đường sao không bị công an phạt.
– Hihi kệ anh.
Khi đã xong em gom đồ đi giặt còn mình tôi nằm đó suy nghĩ: Tôi đâu đã say mà là trái tim tôi đang loạn nhịp vì hai con người gái, tôi không kiểm soát được trái tim mình nữa.
– Anh đã đỡ chưa (tay em gạt tóc tôi rồi vuốt bên má)
Tôi cần tay em kéo về phía mình.
– Anh nhớ em quá.
Tôi ôm chặt lấy em hôn em lúc đầu em còn từ chối chắc còn mùi bia sau em cũng hôn lại nhiệt tình, hết môi rồi sang tai xuống cổ. Hai tay em vò đầu tôi rối bời.
– Anh cởi nhé.
– Vâng.
Tôi tháo từng cúc một rồi đến áo lót em nhấc người lên để tôi cởi nốt. Giờ thì hai vú của em trước mắt tôi, nó không to như của em gái tôi nó nhỏ và săn chắc hai đầu vú và ti màu lâu. Tôi hôn nhẹ một bên còn bên kia để tay bóp nhẹ, lúc này trong phòng chỉ còn tiếng chóp chép và tiếng ư ư của Hà mà thôi. Em quằn quại đầu tôi rối tung tôi đá lưỡi mạnh, trong cơn phê hai tay tôi lần tới cạp quần em kéo xuống vô thức em nhấc mông lên. Kéo quá đầu gối tôi đưa chân xử lý nốt, nó đã tuột khỏi chân em, còn chiếc quần lót lúc đấy tôi mới để ý em mặc quần lót màu đen có ren (sành điệu thế). Hôn em mãnh liệt hơn tôi đưa tay định kéo nốt nó xuống nhưng thấy vướng, thì ra hai tay em đã giữ chặt hai bên cạp quần rồi.
– Đừng anh chưa phải lúc này.
– Sao vậy, sao em cứ phải dữ khư khư vậy đằng nào anh cũng cưới em mà.
– Hì còn có mấy ngày nữa mà anh.
– Nhưng bây giờ anh muốn.
– Em thích một đêm tân hôn trọn vẹn bên anh.
Biết em nói thế nhưng tôi vẫn thử lần nữa, lại ôm lấy Hà hai môi trao nhau ướt át hai ngực Hà được hôn được tay tôi kích thích miệng Hà chỉ biết rên lên những tiếng vô thức. Tôi dịch dần xuống bụng Hà rồi cái rốn, khi vừa chạm tới quần lót tôi ngước lên nhìn thì Hà vẫn đang trong cơn phê nhẹ dùng bốn ngón tay xỏ vào cạp quần nhẹ nhàng kéo xuống, những sợi lông xỏ vào mũi buồn buồn. Định kéo mạnh cho ra luôn nhưng.
– Không được anh.
Em cầm quần kéo lên rồi nghiêng người thoát khỏi tôi.
– Em đề phòng anh vậy hả hay em…
– Em sẽ trao cho anh tất cả chỉ là không phải lúc này.
Tôi hụt hẫng như một đứa trẻ bị giật mất quà, quay nằm sang bên mà lòng ấm ức kèm theo nỗi bực tức.
– Anh hiểu cho em nhé.
Hà ôm sau lưng tôi vỗ về an ủi, chán nản thất vọng, nếu tôi không say thì đã bỏ đi rồi.
– Để em giúp anh nhé.
Bắt đầu bJ tôi cầm đầu Hà lắc rất mạnh chắc Hà hiểu cảm xúc của tôi lúc này em không phản ứng gì mà chịu trận, mãi mới ra em chạy vào nhà vệ sinh còn tôi thiu thiu ngủ…
Tỉnh dậy vẫn thấy Hà nằm cạnh ngủ tôi dậy tìm quần áo mặc xong quay lại gọi em.
– Hà! Anh về đây.
– Anh về thật hả, cả nhà đi vắng anh ở lại với em đi.
– Không anh về.
– Anh giận em hả.
– Ừ! Anh về đây.
Biết tôi đang giận em dậy rồi theo tôi xuống sân tôi dắt xe ra về.
– Anh đi đường cẩn thận.
Tôi không nói gì nổ máy chạy đi luôn, lại lang thang à trời sắp tối dừng lại ven đường allo mấy thằng em đi nhậu…
– Theo chúng mày tình yêu và sex như thế nào (hơi có men vào tôi nói to)
– Bác hôm nay có tâm sự à.
– Sao vậy anh có chuyện gì thế.
Hai đứa em cùng công ty anh em rất hợp nhau chuyện gì cũng chia sẻ chúng còn là bạn game của tôi nữa (thời võ lâm 2 đang thịnh) nói chung anh em hiểu nhau.
– Nói đi…
– Thì tình yêu là hai người tự nguyện đến với nhau còn sex lại là mối quan hệ mật thiết giữa hai người đó.
– Theo em thì tình yêu phải có sex còn nếu không có tình yêu khó bền lâu.
– Uh công nhận các chú tí tuổi mà nghĩ ghê nhỉ hahaha.
Tôi lại uống, uống cho say luôn cho quên sự việc tôi đang trải qua.
– Bác có tâm sự gì à nói cho hai em nghe đi.
– Đúng đấy anh.
Tôi im lặng uống tôi cũng định nói nhưng thôi. Cả tôi và Hà có lỗi gì đâu chẳng qua là cái quan niệm cũ bó buộc, đằng nào em chả là của tôi nhưng sao tôi cứ bức bách thế nó không xuôi được mà cứ trực muốn trào ra. Tôi lại nhớ em gái tôi…
Bữa đó hai thằng em phải trở tôi về phòng trọ tôi say thật say quên hết mọi thứ tôi ngủ một giấc đến trưa hôm sau luôn… Đã hơn 10h trưa híc nặng đầu quá, nghĩ lại chuyện hôm qua thấy chán. Bỗng điện thoại rung và chuông kêu to làm tôi hơi giật mình, cầm lấy xem ai gọi là em gái hihi.
– Alo anh ơi.
– Alo anh đây gì thế em.
– Em… em… muốn cái này (giọng ấp úng)
– Gớm nói đi úp mở làm gì với anh còn ngại à.
– Thì… Anh đi chơi không anh, em muốn đi đâu đó trước khi đi làm đi một mình thấy buồn nên em nhớ tới anh. Sợ anh bận việc công ty với chị Hà nên em… em hỏi anh.
– Với em bận như thế nào anh cũng sắp xếp công việc được còn Hà thì em vô tư đi.
– Vậy anh đồng ý đi với em nhé.
– Uh để anh xem có gì chiều điện lại nhé.
– Vâng anh hihi.
Lại tiếng hihi ngày xưa giờ thì tôi nhớ em thật sự, mà không hiểu sự sắp đặt ngẫu nhiên hay gì… Dậy thôi còn đi ăn đói bụng cồn cào quá…
Một sự thay đổi sắp bắt đầu…