Phần 2
Khi cảm nhận bờ mu bướm của Giáng Tiên trong lòng bàn tay, bác hàng xóm hơi nấc cụt vì nghẹn, bởi cái mu bướm ấy của cô nó mềm mại và xốp xồm xộp. Sở dĩ có tiếng xốp xồm xộp ấy là do bàn tay của bác ấy bóp mu bướm của cô bị cản trở tới hai lớp vải, rồi kèm theo các sợi lông tơ non trẻ của con gái tuổi đôi mươi nên mới tạo ra cái âm thanh ấy.
Âm thanh đó tuy phát ra không lớn và cường độ lặp đi lặp lại không đồng đều, thế nhưng nó làm cho bác hàng xóm phấn khích hơn, rồi cũng tạo ra cho bác thêm tự tin hơn mà tiếp tục khám phá. Đến đây, bất chợt bàn tay bác ấy xoa bóp ở chỗ đỉnh mu bướm rồi níu lại, rồi bàn tay của bác túm lại mà kéo lên thì làm cho Giáng Tiên rên nhẹ:
“A… bác… cháu đau…”
Giáng Tiên nói đau thì cũng có lý do chứ không phải nũng nịu rên khẽ làm gì. Bởi khi bàn tay của bác ấy túm lại kéo lên hai lớp vải thì những sợi lông mu của cô ấy nó cũng dính vô lớp vải và bị kéo lên theo. Do sợi lông mu bướm của cô nó quá ngắn, trong khi đó bàn tay của bác hàng xóm lại kéo lên quá chiều dài của sợi lông mu bướm Giáng Tiên nên cô ấy cứ nhăn nhó rên hoài. Khi biết được điều này thì bàn tay của bác ấy chùng xuống dưới mu bướm của cô, rồi hơi thở của bác thì thào bên tai Giáng Tiên, rồi nói những lời ngọt lịm.
Lời lẽ ngọt ngào của bác hàng xóm khiến Giáng Tiên mê mẩn, bởi giọng nói của bác thì nhỏ nhẹ và tiếng nói thì trầm và ấm áp nên khiến tâm tư con gái đang thèm yêu như cô nó bỗng chốc trở nên thân thiết lạ lùng. Cái sự thân thiết này nó có từ hồi Giáng Tiên cùng với bạn trai mới đến thuê căn chung cư này chứ không phải bây giờ, không phải vì hai người mới gặp mà cô lại cho bác ấy ân huệ cao như thế.
Lúc này, lửa dục vọng của hai cơ thể cô đơn đang bùng cháy. Ngọn lửa tình nó như thiêu đốt cơ thể bác hàng xóm và cô gái nữ sinh trẻ tuổi Giáng Tiên, rồi làm cho cả hai ôm hôn nhau mê say như vợ chồng. Nụ hôn của bác ấy thì chậm rãi, hơi thở thì lại khá nhanh. Còn nụ hôn của Giáng Tiên trao cho bác ấy nó lại trái ngược, bởi nụ hôn khá nhanh nhưng hơi thở thì chậm rãi.
Chắc do cô ấy còn trẻ nên sức sống còn đầy, còn bác hàng xóm thì tuổi cũng trung niên nhưng nhịp sống không xô bồ như tuổi trẻ thời nay. Cho nên bác có một hướng đi riêng, rồi cũng hướng đi đó mà khiến cơ thể Giáng Tiên như bay bổng. Bác ấy dùng kinh nghiệm làm tình của người xưa mà áp dụng với Giáng Tiên. Bàn tay của bác hàng xóm từ từ nâng nhẹ bộ váy của cô ấy lên, rồi cơ thể của bác nó cũng nghiêng sang một bên với cơ thể Giáng Tiên tạo thành một góc vuông 90 độ, tức là cơ thể của bác ấy, lưng của bác ấy nó tựa vào thành ghế sofa và bàn tay phải của bác thì nó nâng nhẹ chân của bộ váy mà Giáng Tiên đang mặc kéo lên eo.
Khi chân váy kéo lên eo thì lộ ra chiếc quần lót màu hồng phấn của cô, rồi ánh mắt của bác ấy không ai bảo nhưng ánh mắt ấy cứ nhìn xuống rơi vào nơi chiếc quần lót màu hồng. Chiếc sịp màu hồng rất gợi tình của Giáng Tiên nó rất ư là hư. Bởi nó đã mang lại cho ánh mắt của bác hàng xóm nhìn như ngây như dại, như báu vật thời cổ đại mới khai thác, như khai sáng thêm cho ánh mắt của bác ấy từ bấy lâu nay.
Lúc này, do không còn hôn nhau, bởi vì bác ấy cứ mãi lo nhìn cái sịp màu hồng nên Giáng Tiên mới rảnh tay mà trêu ngươi con cu của bác ấy. Đôi mắt bồ câu tròn xoe của cô ấy nhìn vào khuôn mặt góc cạnh của người đàn ông trung niên góa vợ, rồi ánh mắt ấy của nữ nhi tình lướt xuống nhìn vào bàn tay thon nhỏ của mình đang bóp nhè nhẹ con cu của bác hàng xóm đang cương u to lên trong đũng quần. Bất chợt Giáng Tiên cười nhẹ trong làn môi đỏ mọng. Cô có lúc thì cười hé hai hàm răng trắng tinh như nhát ma nếu ai đó nhẹ bóng vía, bởi trong ánh đèn hơi mờ mờ, nó không quá tối nhưng cũng không quá sáng, nó vừa đủ tầm nhìn cho hai người hiện tại trong căn phòng khách sang trọng này.
Khi thấy bàn tay của Giáng Tiên bóp và trêu chọc con cu mình thì bác ấy không còn nhìn quần lót màu hồng nữa, bởi nhìn thì cũng không còn thấy rõ do cản trở cánh tay của cô ấy mất rồi. Cho nên bây giờ bác ấy táo bạo trong hành động, dạn dĩ trong tư duy và sắc sảo trong cách yêu của mình. Bác ấy ngồi bật dậy trong sự ngơ ngác của Giáng Tiên.
Cô ấy chưa hiểu chuyện gì, cứ tưởng rằng bác ấy dừng lại nhưng không. Bác hàng xóm vội vã vùi mặt mình vô mu bướm của Giáng Tiên, rồi bác cứ dùng mũi mà hít hà và hít hà nơi đó. Bác phấn khích quá nên mới chà sát mũi miệng vào phần mu nhô cao của Giáng Tiên. Sau đó mũi miệng của bác ấy hơi di chuyển xuống dưới một chút, rồi miệng bác nó trúng ngay chỗ lỗ lõm nơi che kín phần lỗ âm đạo bên trong của Giáng Tiên.
Theo phản xạ tự nhiên của đàn ông nên bác ấy mới thè lưỡi ra mà liếm nhẹ. Bởi vì bác ấy biết nơi chỗ lõm ấy là gì, cho nên bác nhắm mắt lại mà tận hưởng sự tinh khiết diệu kỳ, sự thơm tho của mùi hương con gái trẻ nó thôi thúc lòng người, nó như một món quà lì xì ngày đầu năm mới cho bác hàng xóm tốt bụng được đền đáp bởi Giáng Tiên.
Thấy bác ấy hành động như thế thì Giáng Tiên mới đưa đôi bàn tay thon nhỏ của mình xoa mái đầu của bác như cổ vũ, như cố muốn miệng lưỡi của bác cứ hành động mà không được phép rời đi, để nơi ấy của cô nó được mân mê bằng đầu lưỡi của người đàn ông mà lần đầu tiên trong đời cô được trải nghiệm. Bất chợt ánh mắt bác ấy ngước lên nhìn về ánh mắt của Giáng Tiên.
Cô ấy ngại quá vì biết bác hàng xóm đang nhìn thấu tâm tư của người con gái đang thèm yêu, bởi cử chỉ và hành động của cô nói lên điều đó. Ngước mặt lên nhìn không lâu thì khuôn mặt của bác nó trở về vị trí cũ. Ánh mắt của bác nó đong đầy yêu thương, nó cũng như nụ hồng bị mưa dầm dề làm mềm mỏng đôi hàng mi nên khá là đỏ, rồi dần dần đỏ ngầu luôn.
Giờ đây, trong cơ thể của hai giới nam và nữ, một đàn ông trung niên và một người là phụ nữ trẻ xinh đẹp đang hứng tính thèm khát chuyện đó dữ dội. Nhất là Giáng Tiên, bởi cô đang buồn bực bạn trai, bởi cô đang cô đơn và chút hờn dỗi bạn trai mình. Dẫu rằng tình cảm khó mà nói rõ nhưng tình cảm và lý luận của người con gái thì càng khó hiểu hơn, bởi phụ nữ mà nên họ có thổ lộ với ai đâu, họ kín đáo lắm.
Khi thấy đối phương không nói gì thì bàn tay của bác hàng xóm lại mân mê bờ mông, rồi bàn tay của bác ấy cứ xoa xoa và bóp chặt lấy bờ mông Giáng Tiên không hề rời. Cho dù ngoài trời còn màn đêm đen kịt, thế nhưng trong căn phòng khách sang trọng này nó vẫn có ánh sáng của bộ đèn chùm trên trần nhà tỏ sáng rõ vào hai cơ thể của bác hàng xóm và Giáng Tiên. Ánh sáng của bộ đèn nó tuy không bằng ánh nắng của mặt trời nhưng vẫn thấy hết làn da mịn màng của cô gái nữ sinh.
Lúc cô biết đôi bàn tay của bác ấy xoa bóp mông mình thì cô cũng ngại lắm, cũng có cái gì đó bỡ ngỡ vì cô cứ cho là bác bỡn cợt không à nên chưa dám phối hợp nhiều. Đến khi biết bàn tay của bác hàng xóm là mân mê bờ mông cô chân thật thì cô cũng không còn ngại nữa. Cô tự tin đưa đôi bàn tay thon nhỏ của mình vuốt mái tóc ngắn của bác mà không sợ bị nói là dễ dãi, là hư… rồi cô tự bảo ban chính bản thân mình:
“Mình cũng đâu có dễ dãi đâu. Mình chỉ quý bác ấy, bởi vì bác ấy đã giúp đỡ mình rất nhiều trong gần một năm qua, khi mà mình mới tới đây thuê căn chung cư này. Với lại, bác ấy cho thuê mà không tính tiền, rồi còn cho mình nhiều thứ vật dụng trang trải cuộc sống đời sinh viên. Thế nên mình mới ấy chứ bộ…”
Lý lẽ của Giáng Tiên dù tốt hay xấu, dù thế nào đi chăng nữa thì nó cũng là lời nói ngoài cửa miệng, rồi theo thời gian lời nói ấy cũng quên mau nhưng đôi bàn tay của bác hàng xóm là thật, rồi dấu ấn đó nó sẽ ghi mãi trong lòng Giáng Tiên. Đột ngột cô ấy thở gấp gáp, nhịp tim thì đập nhanh như tiếng trống múa lân, bởi cái miệng của bác hàng xóm đã cắn nhẹ trên bờ mu bướm của Giáng Tiên. Cô rên ưm ưm trong miệng, cô khẽ rung chuyển vùng eo và vùng mông, rồi cô hơi ưỡn ẹo thân hình như con diều no gió bay cao trên nền trời xanh.
Lúc này, biết rằng bản thân không còn gì để ngại nên ý nghĩ của bác hàng xóm táo bạo hơn. Bác đưa các ngón tay của bác đến mí quần lót màu hồng của Giáng Tiên, rồi Giáng Tiên nhìn thấy nhưng cũng không nói gì, thế là các ngón tay của bác nó từ từ kéo mí quần lót màu hồng xuống. Chiếc quần sịp màu hồng phấn nổi bật trên nền da mu bướm trắng nõn của Giáng Tiên.
Bởi vải thì hồng còn màu da của cô thì trắng tinh, nó trắng như tuyết mùa đông còn chiếc quần sịp màu hồng như mặt trời vừa mới mọc. Khi mí quần lót của Giáng Tiên được các ngón tay bác ấy kéo xuống ngang hàng với cái chóp đỉnh của bờ mu bướm thì hổng hiểu sao ngón tay của bác dừng lại mà không kéo xuống dưới thêm nữa. Rồi ánh mắt của bác nhìn vào nơi ấy không chớp mắt, dẫu lâu lâu có con bồ hóng nó bay qua cũng mặc kệ, bác cứ mải mê nhìn và chiêm ngưỡng bức tranh kiệt tác của tạo hóa ban cho cơ thể người phụ nữ trẻ tuổi này.
Nhìn ngắm nghía một hồi thì bác ấy mới để các ngón tay của mình kéo mí quần lót của Giáng Tiên xuống tiếp. Khi quần lót hồng của cô được bàn tay của bác hàng xóm kéo xuống qua khỏi mông thì nằm yên ắng lại khoảng giữa đùi, đột nhiên bác ấy đứng bật dậy khỏi ghế sofa mà chạy lẹ vô trong căn phòng ngủ của mình. Giáng Tiên thấy làm lạ, thấy làm khó hiểu và cũng chẳng biết chuyện gì mà bác ấy lại hành động như thế. Bởi bác ấy chạy lẹ lắm, chạy như kiểu thi đua chạy bộ lúc sắp về đến đích nên cô chưa biết phản ứng sao, đến lúc cô định ngồi dậy tìm bác để hỏi thì bác lại chạy lẹ trở ra, rồi làm cho Giáng Tiên trông thấy mà không kìm nổi tiếng cười.
Lúc quay trở ra thì bác ấy thấy Giáng Tiên ngồi dậy, rồi bác tiến tới chỗ cô và nằm đè xuống luôn chứ không có nói lời nào. Lúc đè cô ấy xuống ghế sofa, thế nhưng oái oăm thay, con cu to cứng của bác nó lọt ra nằm ở phía ngoài quần, bởi do lúc nãy bàn tay của Giáng Tiên mơn trớn lướt qua lướt lại rồi móc con cu to của bác ra ngoài lúc nào không hay, cho nên bây giờ khi bác nằm sấp đè cơ thể của cô ấy xuống thì con cu to cứng nó đâm thẳng vào vùng tam giác ấy của Giáng Tiên.
Khi con cu to nó đâm thẳng vào trong, nó nằm song song với cái khe âm hộ của Giáng Tiên. Do nhiệt độ dương vật của bác thì nóng mà làn da âm hộ của cô thì lại mát lạnh, cho nên cái cảm giác tiếp xúc giữa con cu và âm hộ đã làm cho cả hai đều phấn khích lạ lùng. Lúc này, Giáng Tiên định dùng hai bàn tay thon nhỏ của mình níu bờ mông của bác kéo xuống thì bất chợt bác ấy cong mông, hóp bụng dưới mà rút con cu của mình ra làm cho Giáng Tiên chưng hửng. Cô thì thào và mắng yêu một mình:
“Ư… bác này… lạ à nha…”
Không phải bác ấy hành động dại dột đâu, bởi bác ấy có hướng đi cho riêng mình. Khi rút con cu to cứng ra khỏi vùng tam giác của Giáng Tiên thì cô ấy lườm bác một cái, rồi nhìn về cái đầu cu của bác mà nhoẻn miệng cười, bởi đầu cu của bác, chỗ cái lỗ tiểu có rỉ ra từng giọt nước nhờn nhợt như là nhớt vậy, bởi vì nó kéo sợi đung đưa. Đang cười tươi thì đột ngột cô ấy bắt đầu hồi hộp.
Bởi lúc này bác ấy đã cúi xuống và đưa cái miệng của mình lại chỗ mu bướm của Giáng Tiên. Khi miệng đã tới mu bướm thì cái miệng của bác vẫn còn nhai kẹo cao su hương vị bạc hà, rồi trên tay của bác có cầm theo một mẩu giấy trắng và một viên đá mi. Qua vài giây thì bác nhai kẹo xong và nhả xác kẹo cao su vào mẩu giấy trắng, sau đó bác tiếp tục ngậm viên đá mi vào trong miệng mình, rồi bất thình lình bác lại thè lưỡi ra mà liếm vô cái khe âm hộ của Giáng Tiên. Cô ấy rên lên, cô co giật bắp chân, nói:
“Aaa… bác ơi, bác giết chết cháu mất… Aaa… ôi, sao cảm giác hơi cay và lạnh… nó lạ lùng quá…”
Cho dù nghe thấy tiếng nói cùng tiếng rên của Giáng Tiên nhưng miệng lưỡi của bác vẫn liếm chứ không hề dừng. Bác tiếp tục liếm lên hột le rồi liếm xuống tới lằn ranh tiếp giáp nơi hậu môn, xong rồi lại đảo cái đầu lưỡi liếm chỗ nơi lỗ niệu đạo của cô ấy. Do bác mới nhai kẹo bạc hà nên vị hơi cay và ngậm nước đá nên tạo ra hơi lạnh. Thế là làn da âm hộ mỏng và nhạy cảm của Giáng Tiên run rẩy, còn những sợi lông mu thì nó rung rinh hơi dựng đứng.
Khi cái đầu lưỡi nhám của bác mang theo hơi lạnh và vị cay nồng của bạc hà liếm chỗ cái niệu đạo của Giáng Tiên, rồi chẳng mấy chốc chỗ niệu đạo của cô nó phồng lên giống như dương vật của đàn ông, bởi niệu đạo nó to ra và dài ra hơn bình thường, thậm chí như muốn lú ra ngoài nếu không có cái đầu lưỡi của bác hàng xóm cản lại.
Giáng Tiên không biết làm gì ngoài kẹp chặt đầu của bác ấy bằng hai đùi. Cô thở hổn hển kèm theo tiếng rên như sắp đạt cực khoái, còn bác ấy thì thở dốc kèm theo tiếng nấc cụt vì sắp bị ngạt thở, rồi mượn theo khe hở của bắp đùi Giáng Tiên mà thở chứ biết làm gì hơn. Do đầu thì bị kẹp chặt lấy, không những vậy mà lại bị hai bàn tay của Giáng Tiên giữ chặt trên đỉnh đầu đè xuống thì chẳng biết thoát ra đường nào, cho nên bác đành làm liều mà ngậm chặt cái niệu đạo của cô ấy vào trong miệng mà mút chùn chụt. Giáng Tiên bắt đầu thấy rùng mình giống như đi tiểu nhưng cô cũng không hiện tượng đó là gì, bởi cô chưa từng bao giờ trải qua. Rồi thấy không còn gì là lạ nên cô bắn ra một loạt chất nhầy giống như tinh dịch của đàn ông nghe phọt phọt vào miệng bác ấy, cô rên lên:
“Aaa… bác ơi, cháu… ra…”
Khi lên đỉnh rồi nhưng mà hai đùi của cô vẫn chưa chịu dang rộng ra. Cô cứ để nó y như vậy không hề thay đổi, rồi ánh mắt của cô lịm đi theo sự buồn ngủ. Đến lúc cơn buồn ngủ đã hơi mê man thì đôi chân của Giang Tiên mới chịu thả lỏng ra, rồi bác ấy mới được thoát ra ngoài để thở bình thường không còn phì phò nữa, thế nhưng trong miệng của bác hàng xóm vẫn còn đọng lại một chất nhầy, còn phần chất nhầy kia thì nó đã bị bác nuốt hết vào trong bụng mất tiu.
Lúc này con cu của bác nó vẫn còn rất cứng, bởi nó muốn xuất tinh để giải phóng sức nóng nhưng mà không được vì cô ấy đã ngủ ngon lành. Bác ấy cũng không muốn đòi hỏi thêm gì về Giáng Tiên, rồi bác ân cần kéo chiếc quần lót màu hồng của cô ấy lên trên và kéo chân váy xuống lại ngang đầu gối. Xong xuôi, bác tắt bớt đèn để cho Giáng Tiên dễ ngủ, rồi bác đặt lên đôi môi của Giáng Tiên một nụ hôn mê say như tình nhân âu yếm nhẹ nhàng và mới đi vào phòng ngủ.
Trong lúc bác ấy rời đi từng bước chân thì ánh mắt của Giáng Tiên dõi theo từng bước chân ấy, bởi cô có ngủ đâu, cô chỉ thử lòng bác ấy thế nào? Xem bác có đút cái ấy của bác vô trong âm đạo của cô không thôi. Khi cánh cửa phòng ngủ đã đóng thì ánh mắt của Giáng Tiên cũng đóng lại theo, rồi cô thầm nói:
“Bác, lần sau cháu sẽ cho…”