Phần 8
5 giờ sáng chúng tôi đã thức giấc, tiếp tục làm tình, rồi 7 giờ lại làm phát nữa, rồi nấu ăn cùng nhau, 10 giờ tôi địt em luôn trên bàn ăn. Cảm giác hai đứa có thể địt nhau cả ngày vậy. Tôi cảm thấy mình yêu em quá, nếu ngay lúc này em đề nghị quay lại với nhau mình sẽ đồng ý liền, chẳng còn quan tâm đến Kiều Vân hay Thanh Mai nữa.
… Bạn đang đọc truyện Khát vọng tuổi trẻ tại nguồn: https://tuoinung.com/2021/09/truyen-sex-pha-trinh-khat-vong-tuoi-tre.html
Nhưng cuộc vui nào cũng đến lúc tàn, 5h chiều tôi ra bến xe tiễn em, em rất vui vẻ, rất hạnh phúc nhưng lại không hề đề cập gì tới chuyện tình cảm hay tương lai của hai đứa, tôi biết tuy có nhiều mặt tôi quá tốt, ví dụ như chuyện tình dục, nhưng tôi lại không thể là tất cả, với em tôi chỉ có thể tuyệt nhất khi còn ở Đồng Nai này, với một vị trí công việc tốt, một thu nhập tốt thi thoảng cho em ghé thăm thỏa mãn nhu cầu tình dục. Tôi buồn, nhưng chắc người đàn ông kia mà biết những gì đã xảy ra sẽ đau hơn gấp bội.
– Anh nha! Nhớ làm việc thật tốt, kiếm tiền nhiều, rồi cho em nữa, nhớ là phải luôn có quà cho em trong các dịp lễ Tết, sinh nhật, ngày Phụ nữ nghe chưa, anh phải thể hiện mình là một người đàn ông ga lăng, thì người khác mới thích được!
Tôi thoáng buồn vì câu nói ấy, nhưng vẫn cười, ôm em:
– Anh biết rồi mà!
Chúng tôi hôn nhau lần nữa, xe chuyển bánh, tôi đứng nhìn theo, nước mắt lưng tròng. Em biết không, em thậm chí còn chẳng nhớ sinh nhật của tôi, nó là hôm nay đấy, em vẫn luôn như vậy phải không, ham mê vật chất, chỉ luôn muốn cái lợi cho mình, em chẳng bao giờ nghĩ đến tôi, đến cảm nhận của tôi, đến những đau khổ tôi đã chịu đựng vì sự lựa chọn của em, phải không??? Tôi ngồi ở bến xe thật lâu, ngẫm lại chuyện tình này, thật ra được gặp lại em, được chơi em thì cũng rất sung sướng, nhưng tôi sẽ giữ vững lập trường, không bao giờ quay lại và lựa chọn em, vì đó sẽ mãi là một hạnh phúc không trọn vẹn.
“Anh, cảm ơn anh vì những gì tốt đẹp đã dành cho em, em đã quyết định quen anh Hưng, mong anh hiểu cho, chúc anh ở đó có một cuộc sống thật tốt nha, nhanh có người yêu, có dịp em sẽ xuống thăm anh”
Tôi không còn buồn vì những câu kiểu “chúng ta chỉ là bạn” từ em nữa, vì biết hễ “có dịp em sẽ xuống thăm anh” nghĩa là nếu chúng tôi có dịp gặp nhau, thì dù là bạn, em vẫn sẽ sẵn sàng để tôi địt tơi bời dù rằng lựa chọn ông Hưng nào đó. Đó chẳng phải là một điều sai trái sao, tôi ngẫm nghĩ hồi lâu và trả lời:
“Anh biết mà, anh cũng cảm ơn em, chúng mình vẫn mãi luôn là bạn tốt của nhau nhé, anh sẽ luôn giúp đỡ em những lúc em cần. Ở đây anh có cuộc sống tốt, anh cũng đang tìm hiểu một bạn, nếu mọi việc tiến triển hai người sẽ tới với nhau, em yên tâm nhé!”
“Ừ, em mừng cho anh, thôi em nghỉ ngơi đây, anh địt em nhiều quá hết cả nước nhờn rồi, anh cũng vậy nha!”
Qua những câu chữ, tự tôi cảm thấy đây là một mối quan hệ độc hại, không tốt cho cả hai, chợt nhớ tới Thanh Mai trên đường về nhà, nghĩ rằng mình sẽ chủ động hơn với em, để em có thể kéo tôi bước ra khỏi bóng tối của quá khứ, chấm dứt quãng thời gian tồi tệ này.
Thật bất ngờ là Thanh Mai đã đứng chờ tôi ở hành lang khu tập thể, trên tay cầm một cái làn, em với mái tóc đen óng, trong chiếc váy trắng tinh khôi trông thật quyến rũ, đôi chân dài thẳng trong chiếc giày cao gót nhỏ, mùi nước hoa thơm thoang thoảng, khẽ cười thật tươi khi thấy tôi.
– Ủa, em đi đâu đây? – Tôi giả vờ bất ngờ, khả năng cao là em có cái gì đó để chúc mừng sinh nhật tôi.
– Em… hôm nay em tập nấu vài món ăn ngon, nhiều quá ăn không hết, em mang chia cho mọi người, chia cho anh một ít!
– Ôi trời, em chờ lâu chưa, sao không gọi cho anh!? Lỡ anh đi chơi, đi nhậu nửa đêm mới về thì sao!
– Dạ, không sao, em chờ được mà! – Tôi cảm kích trước tình cảm chân thành của em, em thật hiền hậu, đôi mắt to tròn nhìn tôi – Em có thể vào nhà anh chơi được không?
– Tất nhiên, nhưng… – tôi chợt nhớ ra căn hộ của mình, nó tuy khá gọn gàng vì được dọn dẹp nhưng lại đang nồng nặc mùi mồ hôi, mùi nước tiểu, mùi dâm thủy của Tuyết Vy, tự cảm thấy mình có lỗi với Thanh Mai – có thể vào hôm khác không, hôm nay nhà cửa anh rất bừa bộn luôn, anh sợ em sẽ ám ảnh mất!
Mặt Thanh Mai thoáng buồn nhưng rồi lại tươi tắn lại ngay, em trao cho tôi cái làn phủ khăn:
– Vậy hẹn anh dịp sau nhé, chắc em cũng phải về đây, đồ ăn còn nóng, anh ăn sớm nha!
Em về, tôi bày thức ăn ra bàn, toàn đồ ăn ngon, đắt tiền, hẳn em đã gửi gắm rất nhiều tâm tư, tình cảm trong đó. Ngày sinh nhật của tôi, vui buồn lẫn lộn.
… Bạn đang đọc truyện Khát vọng tuổi trẻ tại nguồn: https://tuoinung.com/2021/09/truyen-sex-pha-trinh-khat-vong-tuoi-tre.html
Ngày đầu tuần, cả 2 cô gái đều đi làm, tôi đang ngồi bên máy tính soạn thảo phác đồ điều trị lưu hành trong khoa, những người khác đang tụ tập ăn vặt thì Kiều Vân đi đến bên cạnh:
– Bác sĩ Nam!
– Gì thế, em lại muốn phá đám anh nữa à!?
– Không, anh có thể nhắm mắt lại không, em có bất ngờ cho anh!?
Đề nghị của em khiến cả khoa chăm chú theo dõi. Tôi nhắm mắt, thì cảm nhận một cái hộp được đặt lên tay mình, mở mắt ra ai cũng vỗ tay vui vẻ:
– Chúc mừng sinh nhật anh! Chúc anh tuổi mới nhiều sức khỏe, nhiều thành công!
Tôi ngượng đỏ mặt, khẽ liếc qua mọi người, Thanh Mai cũng đang ở đấy.
– Anh cảm ơn nhé!
Bà chị trưởng khoa cũng bồi thêm vào:
– Wow! Chỉ có mình em Vân là nhớ tới sinh nhật bác sĩ Nam thôi, chúng ta cùng cho cặp đôi một tràng vỗ tay nào!
Mọi người hưởng ứng, trêu chọc như thể chúng tôi đã là một cặp đôi thật, họ chụp hình tôi cầm hộp quà đứng cùng Vân, up lên nhóm chat Zalo của khoa với những lời ghép đôi trêu chọc.
Thanh Mai không bình luận gì trên nhóm, tôi đoán là em buồn vì những nghĩ những gì em làm không được tôi ghi nhận bằng món quà của Vân, tôi cũng khá khó xử, nhất là từ khi biết Vân đã cặp và sống chung với Mạnh Hùng. Tuy nhiên thì không lâu sau đó tôi đã phát hiện cặp đôi đã đường ai nấy đi khi Vân dùng những từ khó nghe mỗi lần tôi giả vờ vô tình nhắc tới cậu ta.
– Ông Hùng đó hả, vứt, em ghét nhất thể loại đàn ông mà như đàn bà, cỡ ổng chắc chả bao giờ có người yêu! – Em chắc chưa biết việc tôi biết chuyện của họ với nhau, nhưng tôi đánh giá họ chỉ đang giận nhau tạm thời, nhất là khi dạo này Mạnh Hùng hay lang thang xuống khoa với lý do giám sát giờ giấc nhân viên nhưng thật ra là tìm cách dỗ dành Kiều Vân, còn em thì tuy đáp lại cộc cằn nhưng cũng như giận dỗi. Dù sao em cũng có ý thích tôi, nhưng tình cảm không nghiêm túc bằng Thanh Mai, tiếp xúc lâu cũng có thể khéo léo nhận ra Vân cũng có cách sống thực dụng và hơi ích kỷ, tôi sẽ không chọn Vân.
Mai hơi buồn vì những chuyện xảy ra, nên tôi cũng muốn có cơ hội được nói chuyện để hiểu nhau hơn, tối nay tôi và em cùng trực:
– Đi dạo bệnh phòng với anh không!?
– Dạ, anh chờ em tí, em ghi xong cái này!
Tôi cùng em lướt qua nhanh các bệnh nhân, ai cũng đã ngủ, liền rủ em lên căn tin ngồi:
– Thức ăn hôm bữa em nấu ngon lắm, anh ăn hết sạch!
– Thật ạ! Vậy bữa nào có dịp em sẽ nấu cho anh nữa nha!
– Được vậy luôn à! Anh tưởng anh chỉ được ăn ngon vào dịp sinh nhật mình thôi chứ!
Tôi chưa bao giờ thấy em cười tươi đến thế, cảm thấy nhẹ lòng vì giờ em đã biết là tôi cũng hiểu được tấm lòng của mình.
Tất nhiên tình cảm của tôi như thế nào vẫn là một dấu hỏi lớn đối với hai cô gái, tôi thích như vậy, thích sự mơ hồ khiến em trải qua nhiều cung bậc cảm xúc, có hạnh phúc, có hy vọng, có lo lắng, có tuyệt vọng, để rồi sau này nếu có yêu được nhau, em sẽ trân trọng tình cảm hơn, chứ không như Tuyết Vy, khi mà tôi đã luôn yếu đuối tỏ ra mình yêu em quá nhiều, rằng nếu thiếu em là tôi sẽ không sống nổi, để rồi có một kết cục đáng buồn.
Thanh Mai rất thích tôi, nhưng em sợ tôi không thích mình, em sợ em không đủ hấp dẫn, sợ rằng một người “có vẻ như hoàn hảo trong mắt em” như tôi có yêu cầu cao hơn nhiều, mà đâu biết rằng tôi đã chấm trái tim ấm áp của em.
Tháng 3 đến, ngày 8 tháng 3 là một ngày đặc biệt, cơ quan đã tổ chức một chuyến du lịch Vũng Tàu cho nhân viên, tuy nhiên chỉ có các thanh niên độc thân đăng ký tham dự, 35 người, được xe hợp đồng đón ở sân bệnh viện vào sáng sớm. Trên xe chúng tôi hát hò, làm quen, trêu chọc nhau thật vui vẻ, tôi dễ say xe nên chỉ nằm im, Thanh Mai ngồi ngay bên cạnh chia sẻ cho tôi một bên tai nghe, lại là bài hát buồn phát trên xe ngày đầu xuống Đồng Nai, tôi kể cho em nghe về kỷ niệm đó, em ngẫm nghĩ:
– Nhưng bây giờ cuộc sống của anh đã trở nên tốt đẹp hơn rất nhiều rồi, anh đã sẵn sàng cho mọi thứ!
Tôi cười, quả đúng là khi có được một chút tiền bạc, con người tự khắc tự tin hơn, nhìn đời tươi sáng hơn, lâu nay tôi dùng số tiền tiết kiệm được đầu tư vào tiền điện tử – mà mình đã luôn tin tưởng rằng nó mới chính là thứ mang lại cho mình sự giàu sang, sung túc sau này, lợi nhuận sinh ra đã gần một tỷ, một con số đáng mơ ước của bất kỳ một người nào lập nghiệp nơi đất khách quê người.
Tôi dự tính khi lương tháng không còn nhiều ý nghĩa so với thu nhập từ thị trường tiền điện tử, sẽ nghỉ việc, vào Sài Gòn mua một căn hộ tại một tòa nhà xung quanh tòa Landmark, để mỗi sáng thức giấc có thể thấy nó, có thể hạnh phúc khi cảm thấy việc quyết định từ bỏ Tuyết Vy để nam tiến là một lựa chọn đúng đắn.
Xe tới Vũng Tàu, trời nắng thật đẹp, chúng tôi được bố trí cả một dãy phòng của một khách sạn ven biển, tôi được đặc cách một phòng đôi khi mà người anh quen trong khoa cũ đã đăng ký đi cuối cùng lại mắc việc gia đình.
Kiều Vân và Thanh Mai đối diện phòng tôi, Mạnh Hùng lại ở tận cuối dãy, tôi chào hai em rồi về phòng mình, nằm trong phòng háo hức nghĩ tới buổi tắm biển chiều nay, bữa buffet tối cùng mọi người, chắc hẳn mọi người sẽ mặc những bộ đồ đẹp nhất, hẳn sẽ rất vui.
Đến trưa có tin nhắn cho cả hội:
“Thông báo: Xuống sảnh khách sạn ăn cơm trưa!”
Tôi đã ngủ được một giấc ngắn, cũng đã cảm thấy đói bụng, liền rửa mặt và đi xuống, mọi người cũng đang tập trung. Cơm đang được nhân viên dọn ra 4 cái bàn tròn. Kiều Vân đã có mặt, chào tôi và hỏi:
– Ủa Mai đâu anh!?
– Em chung phòng với Mai mà hỏi anh, làm sao anh biết được chứ?
– Em ra ngoài mua sắm từ lúc 9 giờ rồi! Mà nãy giờ em gọi không được!
– Thôi để anh lên phòng gọi cho!
Tôi gõ cửa phòng nhiều lần nhưng không thấy ai trả lời, liền đánh bạo vặn cửa, không khóa, chợt giật mình lùi ra đóng cửa lại, tiếp tục gõ to hơn:
– Mai ơi! Dậy ăn cơm… Mai ơi, có nghe không đó!
Nhưng chẳng thấy Mai trả lời, tôi đành mở cửa thêm lần nữa, đi vào. Tôi đã thấy em lúc nãy rồi, nhưng đã phải làm vậy vì tế nhị, bởi em đang ngủ say trên giường, và… hoàn toàn khỏa thân.
Cơ thể ấy trần truồng trước mắt tôi, với dáng nằm thật thoải mái. Hai tay để vị trí tự nhiên, đùi co nhẹ, cặp vú tròn căng với đầu ti nhỏ hồng hào thật đẹp, chùm lông mu nhỏ nổi bật trên làn da trắng mịn màng làm tôi không dám tin vào mắt mình, không ngờ mình lại có diễm phúc chiêm ngưỡng cơ thể em sớm đến vậy, niềm hạnh phúc trào dâng trong lòng với suy nghĩ mình sẽ có người yêu thật đẹp.
… Bạn đang đọc truyện Khát vọng tuổi trẻ tại nguồn: https://tuoinung.com/2021/09/truyen-sex-pha-trinh-khat-vong-tuoi-tre.html
Suy nghĩ nhiều như vậy nhưng cách tôi hành động rất đàn ông, rất thanh lịch, tôi bước đến cầm ngay chiếc mền đắp lên em, che hết những gì thầm kín nhưng vẫn kịp nhìn thấy hai mép âm hộ căng mọng đang khép kín thật hấp dẫn. Rồi ngồi xuống cạnh em khẽ lay gọi. Em từ từ mở mắt, nhìn thấy tôi thì giật mình tính bật dậy nhưng tôi đã đè tay lên trán giữ lại:
– Đừng sợ, anh đây, em ngủ gì mà như chết vậy, gọi mãi không nghe! Dậy rửa mặt xuống ăn cơm kìa! Anh xuống trước nhé!
Nói rồi tôi đứng dậy bước nhanh ra cửa.
Tôi ăn cơm mà trong lòng lâng lâng, cố gắng nhớ lại những gì mình đã nhìn thấy, lại tưởng tượng đủ thứ tình huống ướt át cùng em.